Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0515

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0515: Chiến quỷ vũ tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đại trận địa sát này bảo vệ toàn bộ ngọn núi, trận pháp đã bị phá hơn phân nửa. Thế nhưng cường giả trên Quỷ Vũ Tông có lẽ hiện tại đã biết có chuyện xảy ra, phỏng chừng bọn chúng sẽ lập tức tới đây.

Đới Cương Tử nói.

- Đông lão, trước tiên người tới hậu sơn đi, đằng này giao cho tiểu tử là được.

Lục Thiếu Du nghiêng người nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

- Cẩn thận một chút, ta đi tới hậu sơn trước.

Đông Vô Mệnh nói xong, thân ảnh khẽ nhảy lên, trong nháy mắt biến mất.

Cảm nhận khí tức quanh người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, sắc mặt Đới Cương Tử có chút biến hóa, sự ba động của khí tức kia cũng khiến cho hắn không khó nhìn ra thực lực của Đông Vô Mệnh, tuyệt đối rất mạnh mẽ, thế nhưng lúc này hắn cũng không biết người kia là ai mà thôi.

Sưu.

Cùng lúc đó, trong ống tay áo Lục Thiếu Du, một đạo bạch quang lóe lên rồi lập tức biến mất.

Ô....

Lúc này, một thanh âm sắc bén vang vọng trong không trung, quanh quẩn ở trên ngọn núi khổng lồ.

- Lục chưởng môn, chúng ta đi thôi.

Đới Cương Tử nhìn về phía trước, ánh mắt trầm xuống nói.

- Đi thôi.

Lục Thiếu Du nói, tay áo run lên, lập tức đi về phía trước. Đi qua mấy hành lang, lúc này một cái sân rộng hiện lên trước mặt hắn.

Trước sân rộng lúc này có hơn một nghìn đệ tử Quỷ Vũ Tông đang chạy tới sân rộng, trong đại điện có hơn mười đạo thân ảnh bước ra đại điện.

- Tham kiến phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.

Lúc đoàn người Đới Cương Tử đi tới sân rộng có không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông vội vã hành lễ.

- Nhanh đi kiểm tra, bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Trong đại điện, thanh âm của Đới Đường truyền ra, có vẻ vô cùng kinh hãi.

- Phó tông chủ đã trở về.

- Tham kiến Phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.

Đám người Đới Cương Tử lập tức đi qua sân rộng, nhìn thấy Lục Thiếu Du vào Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quái đeo áo choàng phía sau, mọi người vô cùng nghi hoặc.

- Các đệ tử nghe đây, bên ngoài không xảy ra chuyện gì, tất cả lui đi.

Đới Cương Tử đi lên phía trước rồi khẽ quát lên một tiếng.

- Nhị đệ, đệ trở về rồi sao?

Trong đại điện, Đới Đường nhanh chóng đi ra bên ngoài. Nhìn Đới Cương Tử rồi lại nhìn vào Lục Thiếu Du và hai người Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ phía sau.

- Ngươi có phải đang cảm thấy rất kỳ lạ đúng không?

Nhìn thấy Đới Đường, Đới Cương Tử không nhịn được mà nói, trong giọng nói tràn ngập hận ý.

Đới Đường sửng sốt, đương nhiên là hắn có thể nhìn thấy được hận ý trong mắt Đới Cương Tử, hắn biết sắc nói:

- Nhị đệ, lẽ nào ngươi không bắt được Lục Thiếu Du?

- Hừ, ngươi còn giả bộ tới khi nào? Lục chưởng môn đã nói tất cả cho ta biết. Ta quả thực không nghĩ tới. Đới Đường, không ngờ ngươi lại thâm độc như vậy.

Đới Cương Tử tức giận nói.

- Nhị đệ, đệ nói cái gi vậy?

Vẻ mặt Đới Đường trầm xuống.

- Cha, có chuyện gì vậy?

Trong đoàn người, có một thân ảnh mặc hoa phục chạy tới trước người Đới Cương Tử, chính là Đới Trường Vân, nhi tử của Đới Cương Tử. Lúc này Đới Trường An cũng tới bên người Đới Đường.

Ánh mắt hai người này lập tức nhìn vào Lục Thiếu Du, những chuyện phát sinh khi trước trên đại hội tông môn bọn họ đương nhiên còn nhớ rõ, cho nên không quên Lục Thiếu Du.

- Đới tông chủ, ngại quá. Hiện tại ta lựa chọn hợp tác với Đới phó tông chủ. Ngươi quả thực quá mức thâm độc, ta cũng không muốn hợp tác với người như vậy.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu ánh mắt nhìn vào Đới Đường rồi nói.

Lúc này, ánh mắt Lục Thiếu Du đã sớm đảo qua đám trưởng lão, hộ pháp phía sau Đới Đường. Lục Thiếu Du cũng không khỏi giật mình. Gần đây tổn thất của Quỷ Vũ Tông cũng không ít, thế nhưng không ngờ lại còn hơn mươi Vũ Tướng, hơn nữa phía sau Đới Cương Tử còn có thêm bốn người, tức là có gần hai mươi Vũ Tướng, về phần hộ pháp và chúng Vũ Phách thì có gần hai trăm người, loại thực lực này có thể nói là rất mạnh.

Trong mắt Lục Thiếu Du lúc này cũng xuất hiện khá nhiều linh giả. Trong đó không ngờ có bốn Linh Tướng, mười mấy Linh Phách, Linh Sư không ít. Mà linh giả đầu lĩnh Lục Thiếu Du cũng không xa lạ gì, khi trước trên đại hội tông môn ở Quỷ Vũ Tông, Lục Thiếu Du đã từng găp qua, người này họ Đoàn chính là Linh Tướng cửu trọng, lúc này chỉ sợ tu vi của hắn cũng đã có tiến bộ.

Từ trong miệng Đới Cương Tử Lục Thiếu Du cũng nghe nói Đoạn trưởng lão này không giống bình thường. Là một vị đại sư trận pháp. Trận pháp của Quỷ Vũ Tông là do một tay hắn bố trí. Trận pháp này đủ để vây khốn những Vũ Suất không hiểu trận pháp vào bên trong, khó có thể thoát ra ngoài được.

Vì vậy người này Lục Thiếu Du cũng không chú ý nhiều lắm. Ba Linh Tướng còn lại một người là Linh Tướng lục trọng, một Linh Tướng tứ trọng, một Linh Tướng nhất trọng, chung quy thực lực cũng không yếu. Muốn nhìn thực lực một sơn môn thì chỉ cần nhìn vào thực lực linh giả trong sơn môn là có thể nhìn ra được một chút.

Lục Thiếu Du đoán có lẽ đây là toàn bộ thực lực của Quỷ Vũ Tông. Thực lực như vậy cũng đã là rất mạnh rồi.

- Các ngươi có ý gì, muốn tạo phản sao?

Đới Đường quát lớn một tiếng, trong đầu không hiểu ra sao, cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Tạo phản, Đới Đường, ta tạo phản cái gì? Ngươi đừng quên, ta cũng có thể làm tông chủ Quỷ Vũ Tông.

Đới Cương Tử lạnh nhạt nói một tiếng:

- Ngươi bất nhân vậy thì đừng trách ta bất nghĩa. Sau này tông chủ Quỷ Vũ Tông cũng chỉ có ta. Và ta với ngươi cũng không có quan hệ gì nữa.

- Đới Cương Tử, ngươi biết ngươi đang nói gì không? Ngươi thực sự muốn tạo phản sao?

Đới Đường phẫn nộ nói.

- Ha ha.

Đới Cương Tử cười lớn, lập tức lớn giọng nói:

- Tất cả hộ pháp, trưởng lão, đệ tử nghe đây. Đới Đường bất nhân muốn dồn ta vào chỗ chết, may mà lần này ta đại nạn không chết. Đới Đường cũng không trở thành tông chủ Quỷ Vũ Tông ta được nữa. Hôm nay những người ủng hộ ta thì sau này ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi. Thế nhưng những người đối đầu với ta, ngày sau đừng trách ta vô tình.

Đới Cương Tử nói, quanh âm quanh quẩn trong tai mọi người. Sắc mặt không ít người đại biến. Đới Cương Tử, Đới Đường bất hòa, chuyện này trong Quỷ Vũ Tông có vô số trưởng lão và hộ pháp đều biết. Lúc này nói ra dường như cũng không có ai kinh ngạc.

Đới Cương Tử vừa dứt lời, lúc này đã có không ít đệ tử lùi bước đi tới bên người Đới Cương Tử. Lập tức lại có ba trưởng lão, mười hộ pháp, còn có hơn mười Vũ Phách không chút do dự đi tới bên người Đới Cương Tử.

Nhìn thấy tất cả những thứ này, Lục Thiếu Du nhíu mày, xem ra Đới Cương Tử này đã sớm có an bài, âm thầm phát triển thực lực của mình. Thế nhưng cỗ thế lực này so với Đới Đường dường như vẫn còn yếu hơn một chút.

- Đới Cương Tử, ngươi biết ngươi đang làm gì không?

Sắc mặt Đới Đường đại biến, hắn biết Đới Cương Tử luôn mơ ước chức vị tông chủ, thế nhưng hắn thật không ngờ, Đới Cương Tử này ngày hôm nay lại lớn mật như vậy.

- Đới tông chủ, việc đã tới nước này hà tất ngươi phải giả bộ.

Lục Thiếu Du mở miệng nói.

*****

- Lục Thiếu Du, ngươi có ý gì? Phi Linh môn các ngươi càng lúc càng lớn mật, đừng tưởng rằng Quỷ Vũ Tông thực sự sợ các ngươi.

Đới Đường nhìn Lục Thiếu Du, một cỗ hàn ý trong mắt bắn ra.

- Đới Đường, ngươi vô sỉ thâm độc, lại lợi dụng ta đối phó với Phó tông chủ. Hừ. Đáng tiếc kế hoạch của ngươi thất bại rồi.

Lục Thiếu Du cười lạnh nói.

- Nực cười, ta cấu kết với Phi Linh môn các ngươi đối phó với Đới Cương Tử kia lúc nào? Phi Linh môn các ngươi có thực lực kia sao?

Đới Đường cả kinh nói.

- Đới Đường, ta chính tai nghe thấy, lẽ nào còn giả bộ sao? Ngươi không cần phải chối.

Đới Đường lạnh nhạt nói.

- Đới Cương Tử, lẽ nào ngươi cho rằng chỉ bằng vào Phi Linh môn này có thể đối phó với ta được sao? Nói như vậy, đại trận địa sát bị tổn hại cũng là do ngươi cố ý gây nên?

Đới Đường lạnh nhạt nói.

- Hừ.

Đới Cương Tử hừ lạnh một tiếng, một cỗ hàn ý bắn ra, nói:

- Đới Đường, hôm nay không phải ngươi chết thì ta vong.

- Tất cả trưởng lão hộ pháp Quỷ Vũ Tông nghe lệnh, Đới Cương Tử cấu kết ngoại nhân tạo phản, dựa theo tông quy nên xử trảm, giết không tha.

Đới Đường lạnh lùng quát một tiếng. Chúng trưởng lão, hộ pháp phía sau hắn, còn có chúng đệ tử lập tức bày ra tư thế nghênh địch, sắc mặt cả đám vô cùng ngưng trọng.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết Đới Đường.

Phía sau Đới Cương Tử, chúng hộ pháp và trưởng lão cũng rút đao kiếm ra hưởng ứng. Toàn bộ không gian lập tức chìm trong bầu không khí giương cung bạt kiếm.

Lục Thiếu Du nhíu mày, thực lực của Đới Cương Tử rõ ràng có chút không đủ.

- Đới Đường, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Đới Cương Tử lạnh lùng quát lên một tiếng, chân khí quanh thân tức thì bùng ra, thân ảnh trong nháy mắt lao thẳng tới Đới Đường.

- Giết toàn bộ cho ta. Đoạn trưởng lão, nhanh đi khởi động đại trận địa sát. Ta muốn cho bọn chúng không thể rời khỏi Quỷ Vũ Tông.

Thanh âm của Đới Đường vừa dứt, đồng thời chân khí quanh người khuếch tán, không gian chung quanh gấp khúc. Một cỗ khí tức mơ hồ từ trong cơ thể hắn tràn ra, cỗ khí tức này cũng vô cùng kinh khủng. Thân thể lập tức lao về phía Đới Cương Tử.

- Giết.

Lúc này, theo sự xuất thủ của Đới Cương Tử và Đới Đường, trưởng lão, hộ pháp, đệ tử hai phái cũng biết lập trường của mình. Quỷ Vũ Tông ngày hôm nay nhất định sẽ biến đổi, cho nên cả đám không có chút do dự, lập tức lao thẳng về phía trước, bắt đầu xuất thủ.

Sưu.

Trong đoàn người, một đạo thân ảnh lắc mình rời đi, trong nháy mắt biến mất.

- Y theo kế hoạch tiến hành.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước rồi phất tay nói với Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ ở phía sau. Nói xong, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Phanh Phanh.

Trong nháy mắt này, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên phía chân trời. Hai cường giả Vũ Suất tam trọng Đới Đường và Đới Cương Tử chỉ giao thủ một chiêu, kình khí kinh khủng giống như một cơn lốc quét qua khiến cho toàn bộ bầu trời đột nhiên lắc lư. Những đệ tử Quỷ Vũ Tông chung quanh lập tức bị đánh bay. Xung quanh khu vực giao chiến của hai người này, không phải là chỗ mà những người bình thường có thể tới gần.

Khục khục.

Trong kình khí cuồng bạo, hai đạo thân ảnh đồng thời bị đẩy lui. Dường như thương thế trên người Đới Cương Tử vẫn chưa khỏi hẳn, cho nên lúc này hắn đã rơi vào thế hạ phong.

- Ha ha, Đới Đường, chết đi cho ta.

Trong nháy mắt này, một tiếng cười âm lệ truyền ra, thân ảnh của Lộc Sơn lão nhân trong nháy mắt lao thẳng về phía Đới Đường, vừa rồi hắn vẫn thu liễm khí tức. Lúc này khí tức tràn ra, Khí tức này khiến cho người ta kinh hãi. Mỗi một lần thân thể di động khiến cho không gian trực tiếp gợn sóng.

- Thực lực thật mạnh mẽ. Các hạ là người phương nào?

Đới Đường đã sớm để mắt tới Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quái phía sau Lục Thiếu Du. Thế nhưng có áo choàng che khuất cho nên Đới Đường căn bản không biết hai người này rốt cuộc là ai. Lúc này cảm nhận được thực lực của Lộc Sơn lão nhân khiến cho hắn lập tức sắc. Từ khí tức trên người đối phương, hắn đã nhận ra bản thân mình không phải đối thủ của đối phương.

- Hừ, ta là ai ngươi còn chưa xứng biết.

Lộc Sơn lão nhân nở nụ cười quái dị, đồng thời bàn chân khẽ bước một bước, thân thể giống như quỷ mị đánh thẳng về phía Đới Đường, chân khí thổ hệ cường hãn bỗng nhiên từ trong cơ thể bạo phát ra. Trong nháy mắt quang mang này khiến cho toàn bộ mặt đất run rẩy, không ngừng có những cái khe xuất hiện trên sân rộng.

Nhìn thấy thanh thế của đối phương như vậy, sắc mặt Đới Đường đại biến, thực lực của đối phương tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với hắn.

Oanh.

Mà lúc này, Lộc Sơn lão nhân cũng không cho Đới Đường nhiều thơi gian, bàn tay nắm chặt, chân khí trên người ba động, một đạo chưởng ấn hơn nghìn thước đột nhiên hội tụ trong không trung, trong nháy mắt đánh về phía Đới Đường.

- Thật mạnh mẽ.

Sắc mặt Đới Đường hoảng hốt, thế nhưng hắn cũng không quên xuất thủ. Chân khí trong cơ thể bạo phát. Sau đó hóa thành một vòng quang mang thổ hệ đánh về phía trước, đồng thời cũng nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí quanh người.

Phanh Phanh.

Hai người đều là vũ giả thổ hệ, hai đạo công kích va chạm vào nhau tức thì nổ vang. Kình khí cường hãn khuếch tán ra bốn phía, âm thanh bạo liệt vang vọng không gian, vô số tảng đá trên mặt đất bị nốc lên.

Khục khục.

Lực lượng cường hãn khuếch tán, cước bộ Đới Đường tức thì lảo đảo, trực tiếp lùi lại hơn mười bước, đồng thời miệng phun ra một ngụm máu, hộ thân cương khí quanh người trực tiếp nứt nẻ.

Một chiêu bị thương, sắc mặt Đới Đường lập tức đại biến. Hắn quay đầu về phía sau nói:

- Bố trí Thất Tinh Thất Sát Trận.

Sưu Sưu.

Nghe thấy Đới Đường nói vậy tức thì sáu đạo thân ảnh trong nháy mắt đẩy lùi đối thủ rồi nhảy ra, sau đó nhanh chóng tới bên người Đới Đường. Trong sáu người có thêm bốn trưởng lão Vũ Tướng, Đỗ Vân Sơn Vũ Tướng bát trọng cũng ở trong đó. Mặt khác còn hai Vũ Tướng thất trọng. Một Vũ Tướng lục trọng. Một Linh Tướng lục trọng và một Linh Tướng tứ trọng.

Sáu người tới phía sau Đới Đường đều tự đánh ra thủ ấn, tức thì bảy người cùng tiến lùi, vô hình trung dựa theo một loại phương thức nào đó, thủ ấn được kết, trong không trung lập tức có một cỗ lực lượng quỷ dị hội tụ.

Thân ảnh bảy người lấy Đới Đường dẫn đầu, thân ảnh tạo thành một chuỗi tàn ảnh liên miên không dứt, quanh thân bảy người lập tức bạo phát ra chân khí và linh lực hùng hồn, dường như có liên kết với một loại năng lượng trong thiên địa, thôi động một loại lực lượng quỷ dị, tức thì uy thế bảy người tạo ra đã tới một mức độ vô cùng kinh khủng.

Tốc độ chuyển động của bảy người nhanh hơn, hư hư thực thực, mang theo một cỗ lực lượng quỷ dị, khí tức theo sự di chuyển của thân ảnh bảy người ngày càng kinh khủng. Mà không gian xung quanh bảy người lúc này áp lực càng lúc càng lớn.

Bảy người lập tức tiến về phía trước bao vây Lộc Sơn lão nhân.

- Một người phá trận.

Thân ảnh Thanh Hỏa lão quỷ đi tới bên người Lộc Sơn lão nhân, thanh âm nhàn nhạt vang lên.

*****

- Là một tàn trận, thế nhưng muốn phá cũng có chút phiền phức.

Lộc Sơn lão nhân nhướng mày nói.

Sắc mặt Đới Đường lúc này vô cùng bình tĩnh. Thất tinh sát trậ này đương nhiên hắn có chút hiểu rõ. Tuy rằng bảy người Đới Đường thực lực không mạnh cho lắm, thế nhưng bảy người phối hợp thì thực lực đại tăng, chỉ sợ muốn phá trận cũng không phải chuyện dễ dàng.

Ngọn núi của Quỷ Vũ Tông vô cùng khổng lồ, khoảng cách từ đỉnh núi cho tới phía sau núi cũng không ngắn. Phía sau núi, từng tảng đá kỳ lạ san sát, cây cối xum xuê, rặng trúc liên miên. Sườn núi có mây mù lượn lờ, trên vách núi đột nhiên có một con đường nhỏ.

Lúc này trên một thạch bích, có một cái cửa đá lớn xuất hiện. Một đạo thân ảnh đáp xuống mặt đất. Trước tiên thân ảnh này đánh ra từng đạo thủ ấn, trong nháy mắt có một cỗ lưu quang màu đen khuếch tán, ầm ầm đánh vào bên ngoài cửa đá.

- Là kẻ nào xông vào Quỷ Vũ Tông ta?

Trong cửa đá lập tức có một thanh âm già nua truyền ra. Cửa đá nổ tung, một đạo thân ảnh từ bên trong lao ra.

- Ha ha, Đới lão quỷ, ngươi vẫn chậm một bước. Có lẽ ngươi không nghĩ tới có người sẽ đánh tới cửa nhà ngươi chứ?

Đông Vô Mệnh lớn tiếng cười. Cuối cùng một đạo thủ ấn được kết, tức thì toàn bộ cửa đá trong khoảnh khắc xuất hiện khói độc màu đen.

Rồi nháy mắt, toàn bộ không gian được bao phủ bởi một làn khói đen.

- Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, là ngươi, ngươi tới Quỷ Vũ Tông ta làm gì?

Trong làn khói độc tức thì có một tiếng quát kinh hãi vang lên.

- Không có gì, nhi tử ngươi nhờ ta tới giết ngươi, lấy Quỷ Vũ Tông của ngươi mà thôi.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười nhạt một tiếng.

- Đông Vô Mệnh, ta không để yên cho ngươi.

Nói xong, thanh âm bên trong làn khói đen nấc cụt, từng tiếng nổ kinh thiên vang lên trong bầu trời. Người ở bên trong đã bắt đầu công kích. Mỗi một đạo công kích đánh ra đều khiến cho không gian gấp khúc rồi bị tàn phá.

Lực lượng cuồng bạo tràn ngập. Làn khó đen kia nhìn như yếu đuối thế nhưng lúc này không gì phá nổi. Chỉ cần làn khói bị đánh tan một chút lập tức lại được ngưng tụ, trong làn khói có một mùi vô cùng gai mũi xuất hiện.

- Hừ. Đới lão quỷ, độc trận của ta bằng vào ngươi há có thể phá vỡ. Ngươi chậm rãi phá đi. Có lẽ trò vui trong sào huyệt của ngươi ngươi cũng không được nhìn thấy.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nở nụ cười lạnh lẽo.

- Hỗn đản, Đông Vô Mệnh, lão phu nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Trong đám sương độc, tiếng rít gào vang lên, công kích cuồng bạo liên tục tuôn ra làm cho không gian cũng run rẩy theo.

Sưu Sưu.

Trong sân rộng, lúc này thân ảnh Lục Thiếu Du đang tiến về phía trước.

Trước sơn môn, tại một trận giác khi trước Đới Cương Tử thu đi, một thân ảnh màu xanh xuất hiện, ánh mắt nhìn vào trận giác không khỏi trầm xuống. Người này chính là Linh Tướng cửu trọng của Quỷ Vũ Tông. Địa vị ở Quỷ Vũ Tông chỉ thua Đới Cương Tử. Thân là linh giả, lại hiểu bày binh bố trận, và có tu vi Linh Tướng cửu trọng, địa vị trong Quỷ Vũ Tông không cần nói cũng biết.

- Đoạn trưởng lão, ngươi muốn chữa trị địa sát trận sao?

Một thân ảnh lập tức xuất hiện phía sau.

- Lục Thiếu Du, chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao?

Sắc mặt vị đoạn trưởng lão này trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía sau Lục Thiếu Du thấy không có ai tức thì trong mắt hắn bắn ra một cỗ hàn ý.

- Vậy thì thử xem là biết.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói một tiếng. Thanh âm vừa dứt, bàn chân khẽ điểm một cái, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, trực tiếp đánh về phía Linh Tướng cửu trọng kia.

Lục Thiếu Du cũng là linh giả, đương nhiên biết một ít nhược điểm của linh giả. Nếu như cận chiến, thân thể linh giả không mạnh mẽ được như vũ giả rất dễ tổn hại. Mà lúc này đối mặt với một Linh Tướng cửu trọng, Lục Thiếu Du cũng không dám có chút sơ ý nào, linh giả so với vũ giả đồng cấp thì khó dây vào hơn nhiều.

- Muốn chết.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du lao thẳng tới, Đoạn trưởng lão kia nhíu mày, dường như cảm giác được khí thế của Lục Thiếu Du cũng không kém. Vẻ mặt hắn lạnh lùng, không có một chút do dự gì, linh lực trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra. Linh lực hóa thành một tấm lưới lớn nhanh chóng đánh xuống, mang theo khí thế phô thiên cái địa tiến về phía Lục Thiếu Du.

- Hừ, Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.

Lục Thiếu Du lạnh lùng quát một tiếng. Hắn đã sớm có phòng bị. Từng đạo thủ ấn phức tạp trong tay bỗng nhiên được kết. Chân khí bàng bạc trong kinh mạch tuôn ra rồi hội tụ trong lòng bàn tay, khí tức đột nhiên kéo lên. Một chưởng ấn trong suốt đột nhiên xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.

Không dừng lại một chút nào, Lục Thiếu Du nhanh chóng đẩy tay về phía trước. Chưởng ấn trong suốt như một khối ngọc kia bắn về phía trước, nhanh chóng bành trướng, không gian chung quanh rung động kịch liệt, từng gợn sóng khuếch tán ra bốn phía.

Tất cả chỉ trong nháy mắt. Không gian chung quanh chưởng ấn rít gào. Cuối cùng chưởng ấn khổng lồ va chạm với linh lực phô thiên cái địa kia.

Phanh phanh.

Hai đạo lực lượng va chạm, thanh âm bạo liệt vang lên giữa không trung. Kình khí tán loạn, kình phong bắn ra tứ phía. Lục quang lúc này trong nháy mắt tạo thành những đường vòng cung quỷ dị mang theo kình phong liên miên không dứt chồng chất lên nhau, giống như thiên la địa võng. Hai đường vòng cung kinh người này trong chớp mắt chồng chéo lên nhau.

Không gian chung quanh gấp khúc, rung động liên tục, tản ra một cỗ khí tức vô hình lan tỏa ở chung quanh.

Ngay khi khí tức cuồng bạo này trong nháy mắt khuếch tán, cùng lúc đó trên tay trái Lục Thiếu Du đột nhiên có một đạo chưởng ấn khổng lồ chừng trăm thước hiện lên. Mà khi chưởng ấn này xuất hiện, nhiệt độ trong không gian đột nhiên giảm xuống.

- Hàn Băng Ấn.

Một tiếng quát nhẹ từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra, chưởng ấn được đẩy đi. Một cỗ hàn khí cuồng bạo tới cực hạn khuếch tán giống như một cơn sóng nhanh chóng lan tràn ra chung quanh. Chưởng ấn mang theo khí tức lạnh lẽo cùng với năng lượng ba động hung hăng đánh về phía trưởng lão họ Đoạn kia.

- Công kích hệ thủy.

Vừa rồi dưới đạo công kích thứ nhất, trưởng lão họ Đoạn cũng không chiếm được chút tiện nghi nào, linh lực dưới chưởng ấn quỷ dị kia tiêu hao không ít. Lúc này đạo công kích thứ hai của đối phương nhanh như thiểm điện bắn tới, không cho hắn thời gian kịp thở, loại tốc độ cường hãn như vậy khiến cho hắn vô cùng giật mình. Cũng may Linh Tướng cửu trọng như hắn cũng không phải là kẻ yếu, trong lúc bối rối linh lực trong tay lập tức hội tụ, một cỗ linh hỏa bắn về phía trước.

Linh hỏa này cũng vô cùng bất phàm, nhanh chóng đốt cháy sóng gợn không gian tạo thành một màu đỏ tươi.

Cạch Cạch.

Hàn Băng Ấn của Lục Thiếu Du đánh xuống, không gian dưới một loại trạng thái cực kỳ quỷ dị trong nháy mắt đóng băng. Trong hàn khí đầy rẫy, một cỗ năng lượng như thực chất điên cuồng di chuyển, không gian dưới cỗ năng lượng bạo động này trở nên cuồng loạn.

Khí tức lạnh lẽo và nóng bỏng va chạm với nhau, hai cỗ công kích thuộc tính trái ngược va chạm khiến cho thanh âm bạo tạc vang vọng thiên địa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)