Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0525

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0525: Sơn mạch Vụ Hải
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Diệp đường chủ, Ám đường ngươi thu được tin tức gì mà lại triệu tập mọi người tới đây?

Lục Thiếu Du nhìn hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi hỏi. Hay tỷ muội này càng nhìn càng cảm thấy có một cỗ cảm giác khác thường, một người quyến rũ mê người, một người thanh nhã, tính cách khác nhau thế nhưng tâm trí lại cực kỳ kinh người, có thể khiến cho hai người này gia nhập Phi Linh môn đều là công lao của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

- Chưởng môn, Ám đường nhận được tin tức Bách Thú Cốc đột nhiên bị diệt, hiện tại chung quanh đã bị phong tỏa.

Đôi mắt xinh đẹp của Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt thành thục quyến rũ kia tuyệt đối vô cùng mê hoặc. Dường như nàng cố ý khiêu khích Lục Thiếu Du. Tiểu chưởng môn này từ trước tới giờ chỉ nhìn nàng một cái rồi không để ý khiến cho nàng cực kỳ tức giận, chưa có một nam nhân nào dám không để ý tới nàng như vậy cả.

- Bách Thú Cốc.

Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức xoay người nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

- Đông lão, Bách Thú Cốc này có phải là Bách Thú Cốc mà người từng nói qua với ta không?

Bách Thú Cốc này so sánh với Quỷ Vũ Tông mà nói thì càng khó dây vào hơn. Bởi vì Bách Thú Cốc này bên trong có không ít yêu thú, Bách Thú Cốc khai sơn lập phái đã lâu, trong môn có không ít phương thức khống thú kỳ lạ, trong Cổ Vực này cũng có chút danh khí.

- Trong Cổ Vực này lẽ nào còn có Bách Thú Cốc thứ hai sao?

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói xong lập tức hỏi Diệp Phi:

- Bách Thú Cốc này rốt cuộc bị thế lực phương nào tiêu diệt?

- Điều này vẫn chưa tra ra được. Ám đường hiện tại chỉ biết là do một cỗ thế lực thần bí tạo nên. Trong vòng một đêm Bách Thú Cốc bị diệt, hiện tại đã tạo thành không ít phong ba.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

- Thực lực của Bách Thú Cốc cũng không yếu, có thể đơn giản tiêu diệt Bách Thú Cốc thì cỗ thực lực này không đơn giản, chẳng lẽ là một trong Nhất tông Nhất môn Nhất giáo gây ra sao?

Lộc Sơn lão nhân nhướng mày nói.

- Chuyện này không phải do Nhất tông Nhất môn Nhất giáo gây ra.

Diệp Mỹ lắc đầu nói:

- Bách Thú Cốc chính là một trong những thế lực của Lan Lãng sơn trang. Mà Lan Lãng sơn trang lại chính là một trong những thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo, cho dù là những thế lực khác muốn tiêu diệt Bách Thú Cốc thì Lan Lãng sơn trang cũng không thể mặc kệ như vậy được.

- Nhất tông Nhất giáo Nhất trang.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Nhất tông Nhất giáo Nhất trang này cũng không phải là thế lực bình thường. Trên đại lục Linh Vũ có Tam tông Tứ môn thì trong Cổ Vực có Nhất tông Nhất giáo Nhất trang.

Nhất Tông Nhất giáo Nhất trang, bốn thế lực lớn này Lục Thiếu Du đã sớm nghe nói qua. Phân biệt là Hóa Vũ Tông, Linh Thiên môn, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang. Bốn thế lực có thể nói là những thế lực nhất lưu trong Cổ Vực.

Sự tồn tại của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang này tương đương với Tam tông Tứ môn trên đại lục Linh Vũ. Thế nhưng cũng có chút không giống. Trên đại lục Linh Vũ, Tam tông Tứ môn đã hoàn toàn khống chế toàn bộ đại lục. Mà trong Cổ Vực, tuy rằng bốn thế lực này được công nhận là cực mạnh, thế nhưng ở giữa cũng có không ít thế lực khác giống như Quỷ Vũ Tông và Bách Thú Cốc.

- Bách Thú Cốc này sao lại bị diệt? Chẳng lẽ là đắc tội với cường giả siêu cấp nào đó.

Lục Thiếu Du nhíu mày hỏi Diệp Phi. Việc này chắc chắn có nguyên nhân gì đó. Thực lực của Bách Thú Cốc không dưới Quỷ Vũ Tông, cường giả có thể diệt toàn bộ Bách Thú Cốc tuyệt đối không đơn giản chút nào.

Mà loại cường giả như vậy tuyệt đối không rỗi hơi đi diệt Bách Thú Cốc, nhất định là có nguyên nhân gì đó.

- Theo tin tức của Ám đường nhận được, lại thêm sự hiểu biết của ta về Bạch Thú Cốc. Bách Thú Cốc này vốn là một thế lực không tranh với đời, cho nên việc đắc tội với cường giả siêu cấp là điều không có khả năng.

Diệp Phi khẽ lắc đầu, sắc mặt trầm xuống nói:

- Ta đoán có lẽ bởi vì bên trong Bách Thú Cốc có bảo vật gì đó.

- Bảo vật?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, phàm là bảo vật sẽ dẫn tới sự chú ý của mọi người.

Diệp Phi lại nói:

- Trước kia hai tỷ muội chúng ta có chút giao tình với Phó cốc chủ, trước đây cũng từng nghe nói qua sở dĩ Bách Thú Cốc có thể hàng phục yêu thú là bởi vì bên trong Bách Thú Cốc có một kiện bảo vật. Người biết chuyện này có lẽ không có bao nhiêu người. Mà lần này, địa bàn của Bách Thú Cốc cũng không có người nào động qua. Chỉ có bên trong Bách Thú Cốc bị cường giả san bằng. Vì vậy ta hoài nghi chuyện này có liên quan tới bảo vật của Bách Thú Cốc, không giống như là chuyện do các thế lực khác gây nên.

Ánh mắt mọi người nhíu lại, nếu như quả thực Bách Thú Cốc có loại bảo vật kia như Diệp Mỹ nói chỉ sợ cũng khó mà giữ được. Bảo vật có thể thu phục yêu thú, quả thực khiến cho bao người động tâm. Nếu như tin tức này bị người ngoài biết được, chuyện đưa tới họa sát thân cũng không có gì kỳ quái, đây chính là mang ngọc có tội.

- Vậy tình huống hiện tại của Bách Thú Cốc như thế nào?

Lục Thiếu Du hỏi, Bách Thú Cốc có bảo vật, Lục Thiếu Du cũng không nhịn được nhíu mày.

- Từ tin tức nhận được thì một đầu yêu thú lục giai hậu kỳ trong Bách Thú Cốc bị đánh chết. Cốc chủ Hoa Mãn Thiên và Phó cốc chủ Hoa Mãn Ngọc của Bách Thú Cốc biến mất. Người ta đồn rằng hai người này đã đi vào trong sơn mạch Vụ Hải, cũng không biết là ai nói Bách Thú Cốc có bảo vật cho nên hiện tại các thế lực của Nhất tông Nhất giáo nhất Trang đã bắt đầu hành động. Dường như đều muốn đi vào trong sơn mạch Vụ Hải.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

- Lẽ nào bảo vật được hai người kia mang vào trong sơn mạch Vụ Hải sao?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Rất có thể.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

- Chưởng môn, người cũng muốn đi giúp vui sao?

Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

- Gần đây ta ở lại trong môn cũng không có chuyện gì, nếu như có bảo vật thì ta cũng muốn đi xem một chuyến.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

- Thế lực của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang đều ở bên trong. Còn có không ít thế lực nhị lưu và tam lưu có lẽ cũng sẽ tiến vào trong đó. Ngươi phải cẩn thận một chút.

Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du. Biết bên người Lục Thiếu Du có Bạch Linh cho nên hắn cũng không lo lắng.

- Được, ta sẽ chú ý nhiều hơn.

Lục Thiếu Du mở miệng cười. Dù có hay không hắn sẽ đi. Bảo vật của Bách Thú Cốc tuy rằng Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng hứng thú. Thế nhưng thế lực của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang đều tập trung ở trong đó. Hơn nữa thế lực diệt Bách Thú Cốc kia chỉ sợ sẽ càng không bỏ qua bảo vật, cho dù hắn có muốn bảo vật này chỉ sợ cũng khó có được.

Vì vậy tuy rằng Lục Thiếu Du có hứng thú với bảo vật, thế nhưng mục đích lớn nhất của Lục Thiếu Du chuyến này chính là thôn phệ. Các thế lực lớn đều hội tụ, đương nhiên sẽ cực kỳ hỗn loạn, và nó cũng tạo cho hắn cơ hội tìm người thôn phệ dễ dàng hơn.

*****

- Chưởng môn, không bằng để ta đi cùng người. Ta có một tổ sào huyệt ở trong sơn mạch Vụ Hải không xa, tuy rằng không có thứ gì, thế nhưng ta cũng muốn đi thu thập một chút.

Thanh Hỏa lão quỷ nói.

- Thanh Hỏa, không phải ngươi muốn đi thăm nhân tình của ngươi đó chứ? Ha ha.

Lộc Sơn lão nhân cười ha hả nói.

- Lộc Sơn, lão bất tử nhà ngươi không nói lời nào không ai bảo ngươi câm đâu.

Thanh Hỏa lão quỷ trừng mắt nhìn Lộc Sơn lão nhân, thế nhưng cũng không phản bác lời của Lộc Sơn lão nhân, dường như chuyện này là thật.

- Vậy thì, chưởng môn, ta cũng muốn đi thu thập một chút. Nơi ở của ta cũng cách sơn mạch Vụ Hải không xa, thuận tiện trở về xem sao. Ta còn ít đồ tử đồ tôn không nên thân, ta muốn nói với chúng vài câu.

Lộc Sơn lão nhân nói với Lục Thiếu Du.

- Hai vị cung phụng muốn đi đương nhiên không thành vấn đề. Hai vị cung phụng có thể về trước, sau đó đi sơn mạch Vụ Hải tìm ta. Nếu như có người nào đó không buông được thì có thể dẫn tới Phi Linh môn, các ngươi cũng tiện chiếu cố.

Lục Thiếu Du nói với hai người.

- Tạ ơn chưởng môn.

Hai người Thanh Hỏa lão quỷ đáp.

- Diệp đường chủ, các ngươi vừa nói có giao tình với Phó cốc chủ Bách Thú Cốc, lần này đi sơn mạch Vụ Hải, một trong hai vị ai đi cùng với ta đây?

Lục Thiếu Du hỏi hai tỷ muội Diệp Mỹ. Nếu như quả thực vị Phó cốc chủ kia của Bách Thú Cốc có chút giao tình với hai tỷ muội này, nếu như gặp phải người của Bách Thú Cốc thì cơ hội đoạt được bảo vật của hắn cũng lớn hơn một chút.

Hai tỷ muội liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt chớp động. Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói:

- Chưởng môn, xá muội và phó cốc chủ Hoa Mãn Ngọc có chút giao tình vậy thì xá muội sẽ đi cùng người, tới bên đó cũng có thể giúp được chưởng môn không ít việc.

- Vậy thì làm phiền Diệp phó đường chủ rồi.

Lục Thiếu Du nói. Hắn đối với sơn mạch Vụ Hải quả thực không quen cho lắm, mang một người quen thuộc địa phương này đi theo, đối với bản thân cũng tiện lợi hơn một chút.

- Không sao, chưởng môn khách khí rồi, đây chính là việc mà ta phải làm.

Diệp Mỹ nói.

- Chưởng môn, ta đã giao xá muội cho người, người nhất định phải chiếu cố nó cho tốt.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi dịu dàng cười, ánh mắt quyến rũ nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nghe vậy không khỏi sửng sốt, sao những lời này nghe qua khiến cho hắn cảm thấy không được tự nhiên vậy.

Lục Thiếu Du lại tiếp tục nói chuyện với mọi người một lát, dặn dò các đường toàn lực phát triển rồi mới rời khỏi Ám đường.

Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân không cần thu thập gì, trực tiếp rời khỏi Ám đường rời đi. Thừa dịp đêm tối nhanh chóng quay về hang ổ của mình. Hai người cũng đã ước định với Lục Thiếu Du, sau đó tụ hợp ở bên trong sơn mạch Vụ Hải.

Lục Thiếu Du rời đi cũng đã ước định với Diệp Mỹ sáng mai chờ ở cửa Phi Linh môn, đến lúc đó hai người sẽ nhanh chóng đi sơn mạch Vụ Hải.

Trở lại Phi Linh môn đã là hừng đông, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ mà không khỏi nghĩ tới Bách Thú Cốc kia. Mà lúc này, ngoài cửa sổ có một thân ảnh tuyệt mỹ động lòng người, giống như tiên giáng trần đang ngồi ngắm trăng.

- Lão đại, chúng ta rốt cuộc cũng được đi chơi rồi. Mỗi ngày ở trong Phi Linh môn này khiến đệ khó chịu muốn chết.

Tiểu Long lắc lư cái đầu rồi nói.

- Đệ tu luyện cho tốt đi, mau chóng đột phá tới ngũ giai, bằng không không đuổi kịp được ta đâu.

Lục Thiếu Du mở miệng cười rồi nói với Tiểu Long.

- Được, Được. Đệ đi tu luyện.

Tiểu Long lắc đầu, lập tức đi tới bên cạnh, thân thể cuộn tròn lại, bắt đầu tu luyện.

Còn có mấy canh giờ nữa mới tới hừng đông, một lát sau, Lục Thiếu Du đã tiến vào trạng thái tu luyện. Gần đây tốc độ đột phá quá nhanh, Lục Thiếu Du phải củng cố tu vi của bản thân.

Sáng sớm, làn khó thổ qua đám sương mỏng trên mặt đất. Ánh nắng xuất hiện, gió lẽ thổi qua những tán lá vang lên thanh âm xào xạc. Vô số con chim nhỏ từ trong Phi Linh môn bay lên lưu lại vài tiếng líu ríu.

Mặt trời xuất hiện như nói cho mọi người biết một ngày mới đã bắt đầu.

Phù.

Lúc này, Lục Thiếu Du đình chỉ tu luyện, từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí. Hai mắt mở ra, ánh mắt ngày càng thâm thúy.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Lục Thiếu Du khẽ nở nụ cười.

- Lão đại, chúng ta nên xuất phát thôi.

Tiểu Long đình chỉ tu luyện, hưng phấn đáp xuống vai Lục Thiếu Du.

Ngoài tiểu thính, Lục Tâm Đồng biết tin ca ca lại đi xa, cái miệng nhỏ nhắn chu lên nói:

- Ca ca, huynh dẫn muội đi, muội cũng muốn đi.

- Tâm Đồng, lần này không đi được. Tu luyện cho tốt chờ sau khi muội đột phá Linh Suất rồi muốn đi nơi nào ca ca sẽ dẫn muội đi nơi đó.

Lục Thiếu Du nói. Tuy rằng Lục Tâm Đồng đã là Linh Tướng tứ trọng, miễn cưỡng được coi là cường giả. Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng vẫn lo lắng cho nàng. Lần này đi sơn mạch Vụ Hải Lục Thiếu Du cũng biết không phải là chuyện vô cùng an toàn gì cho lắm.

- Được, chờ sau khi muội đột phá Linh Suất, ca ca nhất định phải giữ lời, đi đâu cũng phải mang theo muội.

Lục Tâm Đồng nhanh chóng nói.

- Tiểu nha đầu, ca ca đã lúc nào lừa gạt muội chưa?

Lục Thiếu Du mỉm cười nói, sau đó vô cùng thương yêu hôn lên khuôn mặt của Lục Tâm Đồng.

- Tiểu tử, tất cả phải cẩn thận, có lẽ lần này bên trong sơn mạch Vụ Hải sẽ có không ít cường giả, ngươi phải chú ý một chút.

Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.

- Phi Linh môn giao cho Đông lão vậy.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười.

Cách đó không xa, một thân ảnh xinh đẹp, tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt như ngập nước đang đứng đó. Đó chính là Diệp Mỹ phó đường chủ Ám đường.

- Diệp phó đường chủ đợi lâu chưa? Chúng ta xuất phát thôi.

Lúc này trên không trung, Thiên Sí Tuyết Sư đã có mặt. Lục Thiếu Du nói xong lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Ngẩng đầu nhìn Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt Diệp Mỹ có chút kinh ngạc, lập tức thả người nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói:

- Tham kiến chưởng môn.

- Diệp phó đường chủ không cần đa lễ.

Lục Thiếu Du nói.

Sưu.

Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, hai cánh đánh ra một mảnh khí lưu trong nháy mắt bay lên không.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, lúc này Diệp Mỹ nhìn vào đám yêu thú nhỏ phía sau Lục Thiếu Du vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

- Chưởng môn, có Thiên Sí Tuyết Sư của người, có lẽ chúng ta chỉ cần mười ngày là có thể tới sơn mạch Vụ Hải.

Diệp Mỹ thu hồi ánh mắt rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du.

- Chúng ta mau chóng chạy tới đó, cơ hội sẽ lớn hơn một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Diệp Mỹ nháy mắt nói:

- Hiện giờ chắc các thế lực lớn đã xuất phát, chúng ta cũng không nhanh hơn là bao nhiêu. Thế nhưng không biết huynh muội Hoa gia có thể chạy trốn được không.

- Diệp phó đường chủ, ngươi và phó cốc chủ của Bách Thú Cốc kia quen biết như thế nào?

Lục Thiếu Du hỏi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)