Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0529

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0529: Tụ tập ở Vụ Hải
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khuôn mặt Diệp Mỹ trầm xuống, ánh mắt thanh nhã lúc này hiện lên một cỗ sát ý, khí thế trên người so với khi trước giống như là hai người khác nhau vậy.

- Vũ Tướng cửu trọng.

Vừa rồi Diệp Mỹ vẫn thu liễm khí tức, lúc này khí tức của nàng hiện ra là Vũ Tướng cửu trọng khiến cho bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ lập tức há hốc mồm.

Mà ngay khi bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ kinh ngạc thì thân ảnh xinh đẹp của Diệp Mỹ đột nhiên run lên, chân khí tràn ra, thân ảnh tạo thành những đạo tàn ảnh liên tiếp.

- Bày trận.

Một đại hán phía trước hét lớn. Thực lực của bọn họ so với Vũ Tướng cửu trọng yếu hơn rất nhiều, căn bản không thể chống lại, lúc này bốn người chỉ có thể nhanh chóng bày trận mà thôi.

- Các ngươi chậm rồi.

Diệp Mỹ nhìn như hiền thục lúc này xuất thủ lại mang theo sát khí lạnh lẽo. Nàng khẽ quát lên một tiếng, chân khí rung lên, thân ảnh xinh đẹp như quỷ mỵ biến mất. Khi thân ảnh xinh đẹp hiện lên, không biết từ khi nào trong tay nàng đã xuất hiện hai thanh đoản kiếm. Hai tay huy động đoản kiếm tạo thành những đạo kiếm ảnh liên tiếp mang theo kình phong kinh khủng cùng với tiếng xé gió sắc bén nhanh chóng đâm về phía đại hán đẫu lĩnh của bốn người kia.

- Chết đi.

Diệp Mỹ cười nhạt một tiếng. Cánh tay bỗng nhiên run lên, đoản kiếm trong tay tạo thành một vòng tròn quỷ dị mang theo kình phong kinh khủng khiến cho không gian gấp khúc trực tiếp cắm vào trong ngực đại hán kia.

Phập.

Âm thanh vang lên, lúc này hộ thân cương khí của đại hán đầu lĩnh lập tức nứt nẻ, không có một chút lực lượng chống cực nào, đoản kiếm đâm vào trong ngực hắn.

- Còn ngươi.

Đoàn kiếm được rút ra, ánh mắt Diệp Mỹ lạnh lùng, cánh tay lập tức vung lên, thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng xoay ngược lại, tốc độ giống như thiểm điện hung hăng đâm vào người một đại hán khác.

Sưu.

Sắc mặt đại hán kia hoảng hốt lo sợ, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi. Một cỗ hơi nước nhanh chóng bạo phát cuối cùng một tấm hộ thuẫn nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn, ngăn cản công kích của Diệp Mỹ.

Sưu Sưu.

Thế nhưng lúc này Diệp Mỹ cũng không đặt phòng ngự của người này vào trong lòng. Đoản kiếm trong tay run lên tức thì tạo thành vô số kiếm ảnh. Từng đạo kiếm ảnh hư hư thực thực mang theo kình phong sắc bén giống như phô thiên cái địa bao vây thân thể đại hán kia.

Sưu Sưu.

Dưới kiếm quang kia, tấm chắn tức thì bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, một đám kiếm quang bao phủ toàn thân người này, thân thể đại hán kia tan thành từng mảnh, nhìn qua vô cùng tàn nhẫn.

Lục Thiếu Du hơi nhíu mày, Diệp Mỹ bề ngoài nhu nhược thế nhưng một khi động thủ quả thực vô cùng độc ác, không chút lưu tình, nữ nhân quả thực là một loại động vật không thể phán đoán theo lẽ thường.

- Muốn chạy sao? Lưu lại đi.

Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh giống như thuấn di biến mất tại chỗ, tốc độ này so với Diệp Mỹ còn kinh khủng hơn nhiều.

Phía trước, hai đại hán còn lại nhanh chân chạy trốn, trước mặt Vũ Tướng cửu trọng hai đồng bạn đã bị đánh chết, bọn họ ngoại trừ việc chạy trốn ra cũng không còn cách nào khác.

Thế nhưng cho dù hai người này chạy như thế nào tốc độ không thể so được với Lục Thiếu Du. Quang mang trên chân chợt lóe, cước bộ Lục Thiếu Du vô cùng nhanh chóng, thân thể vô cùng quỷ dị xuyên thấu không gian, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện hai cái bao tay màu trắng giống như ngọc, trên mặt bao tay tràn ngập hỏa diễm.

- Vũ Tướng tứ trọng nho nhỏ mà cũng dám làm càn, chết đi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lúc xuất hiện đã tới trước mặt hai đại hán còn lại. Hàn ý trong mắt đại thịnh, một tiếng quát nhẹ từ trong miệng hắn truyền ra, hỏa diễm trên bao tay lập tức bắn về phía trước.

Dưới hai đạo trảo ấn mơ hồ có cảm giác không gian vặn vẹo. Trảo ấn đánh xuống sát khí tràn ra, ngay cả không gian cũng đột nhiên lạnh lẽo.

Sưu Sưu.

Hai Vũ Tướng tứ trọng hoàn toàn không có lực chống lại, thậm chí còn chưa phản ứng, hai người chỉ thấy đằng sau nóng lên, da đầu tê lại, sau đó thân thể lập chia lìa với cái đầu.

Cạch Cạch.

Đầu hai người trực tiếp bị vặn gãy, máu tươi chảy ra, nhanh chóng bị mất mạng.

Phía xa, Diệp Mỹ nhìn vào Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ nhíu mày, lập tức đem hai chiếc nhẫn trữ vật trên người hai người nàng vừa đánh chết gỡ xuống.

Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng lấy hai chiếc nhẫn trữ vật lên. Sau khi thu hồi hai chiếc nhẫn trữ vật, lúc này Diệp Mỹ đi tới bên người Lục Thiếu Du nói:

- Thực lực của chưởng môn dường như đã tiến bộ không ít.

- Đối phó với mấy Vũ Tướng tứ trọng này không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, thực lực bản thân hắn hiện tại đã là Vũ Tướng thất trọng đỉnh phong. Thực lực bình thường muốn đối phó với Vũ Tướng cửu trọng cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Cho nên đối phó với hai Vũ Tướng tứ trọng quả thực vô cùng dễ dàng.

Thậm chí Lục Thiếu Du còn không muốn thôn phệ bốn Vũ Tướng tứ trọng này. Nếu muốn đột phá bát trọng thì có lẽ hắn phải thôn phệ một Vũ Tướng thất trọng.

- Chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói, hai người nhanh chóng rời đi. Gặp đám người như Độc Nhãn Tứ Quỷ này hai người cũng không quá để ý, trong Cổ Vực loại chuyện như vậy quá mức bình thường.

Ba ngày sau, trong rừng rậm liên miên, có hai đạo thân ảnh đang chậm rãi di chuyển.

- Lão đại, phía trước có chuyện.

Trên vai Lục Thiếu Du, Tiểu Long ngẩng đầu nhìn vào phía trước, vẻ mặt cảnh giác nói.

- Chúng ta đi xem một chút.

Lục Thiếu Du do dự rồi lập tức tiến lên phía trước. Tiến vào sơn mạch Vụ Hải ba ngày hắn đã gặp phải không ít phiền phức. Lục Thiếu Du cũng không gặp phải đối tượng thôn phệ thích hợp. Hôm qua không ngờ lại có một đội đầu lĩnh chỉ có tu vi Vũ Phách nho nhỏ mà thôi, điều này làm cho Lục Thiếu Du vô cùng bất đắc dĩ.

Tại một chỗ trong rừng cây, đại thụ che trời, sương mù tràn ngập, ngay cả cây cối cũng bị sương mù bao phủ.

Hai người đã đi sâu vào trong rừng rậm chừng hai nghìn thước. Lúc này phía trước hai người xuất hiện mười đạo thân ảnh đang đứng đối đầu với nhau. Dường như là người của hai cỗ thế lực. Khí tức cường đại tỏa ra ngoài, trong đó người thấp nhất cũng là Vũ Suất, còn có một Vũ Suất và một Linh Suất ở bên trong.

Mà khi hai người xuất hiện, ánh mắt hơn mười người kia đều nhanh chóng nhìn vào hai người Lục Thiếu Du. Trong đám người, có mấy người nhìn thấy Lục Thiếu Du sắc mặt lập tức biến hóa.

- Lục chưởng môn, sao ngươi lại tới đây?

Trong một đám người truyền ra một đạo thanh âm. Đó chính là tông chủ Đới Cương Tử hiện tại của Quỷ Vũ Tông, sau người hắn còn có mấy trưởng lão Vũ Tướng và hộ pháp Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông.

- Đới tông chủ, hóa ra là ngươi nha.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng chậm rãi đi về phía Đới Cương Tử, ánh mắt ý bảo Diệp Mỹ đề phòng.

Nhìn Tiểu Long và Bạch Linh trên vai Lục Thiếu Du, lại cảm nhận tu vi của Diệp Mỹ chỉ là Vũ Tướng cửu trọng, thế lực đối lập với Đới Cương Tử không khỏi hừ lạnh một tiếng, sắc mặt mang theo vẻ khinh thường cũng không đặt Lục Thiếu Du vào trong mắt.

*****

Mà lúc này đám người Đới Cương Tử cũng đã cảm nhận được thực lực của Diệp Mỹ. Đồng thời cũng nghi hoặc về thực lực của Lục Thiếu Du, khí tức trên người hắn bọn họ không nhìn thấu, thế nhưng nhìn niên kỷ của hắn cho nên cũng không cảm thấy lo lắng cho nên không để ý tới hắn.

- Lục chưởng môn, ta tới đây đã vài ngày rồi. Sớm biết Lục chưởng môn cũng tới đây ta đã có thể đồng hành với Lục chưởng môn rồi.

Sắc mặt Đới Cương Tử có chút biến hóa sau khi tới bên người Lục Thiếu Du rồi lập tức nhìn về phía Diệp Mỹ rồi nói.

- Ta chỉ tùy tiện tới xem náo nhiệt một chút mà thôi.

Lục Thiếu Du nói, thế nhưng trong lòng hắn lại không nghĩ như vậy. Đới Cương Tử nhất định cũng thu được tin tức về Bách thú Cốc vì vậy mới tới sơn mạch Vụ Hải, lại không thông báo cho Phi Linh môn, có thể thấy được trong lòng Đới Cương Tử này đã có tâm làm phản.

- Lục chưởng môn. Để ta giới thiệu mọi người cho ngươi một chút.

Đới Cương Tử nói với Lục Thiếu Du:

- Vị này chính là Trần Ngọc Đông chưởng môn của Nam Hải môn, vị này chính là Vương Xán Nhiên, chưởng môn của Bảo Đài Môn.

Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hai người, Trần Ngọc Đông kia mặc một bộ y phục màu vàng khuôn mặt đen đúa, thân hình gầy gò, thế nhưng đôi mắt bắn ra tinh quang. Từ khí tức mơ hồ trên người hắn có thể nhận ra, hắn là Vũ Suất tam trọng giống như Âu Dương Lãnh Tật.

Mà Vương Xán Nhiên kia đôi mắt hiện lên sự âm lệ, mặc một bộ y phục màu trắng khi tức không kém Khang Tử Vân, là Linh Suất tam trọng.

Nhìn thấy hai người này, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, Nam Hải môn và Bảo Đài môn này Lục Thiếu Du cũng biết, hai môn phái này giống như Quỷ Vũ Tông đều là thế lực nhị lưu.

Lúc này ba môn phái tụ tập cùng một chỗ Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái. Trong thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo cũng có không ít thế lực nhị lưu phía dưới. Mà Quỷ Vũ Tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn này chính là thế lực nhị lưu dưới trướng Hóa Vũ tông, vì Hóa Vũ tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.

- Hóa ra là hai vị chưởng môn, thất lễ.

Lục Thiếu Du khẽ thi lễ, thế lực của hai sơn môn này không dưới Quỷ Vũ Tông. Trong môn ít nhiều cũng có cường giả trấn thủ, Lục Thiếu Du cũng không muốn đắc tội.

- Trần chưởng môn, Vương chưởng môn, để ta giới thiệu với hai vị một chút, đây là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.

Lập tức Đới Cương Tử giới thiệu Lục Thiếu Du với Trần Ngọc Đông và Vương Xán Nhiên.

- Ân.

Hai người này thấy Lục Thiếu Du hành lễ chỉ khẽ gật đầu một cái mà thôi, Phi Linh môn bọn họ còn chưa nghe nói qua. Thực lực Lục Thiếu Du bọn họ âm thầm tra xét không thấu thế nhưng cũng không có để ý nhiều.

Một môn phái tam lưu đương nhiên bọn họ không đặt vào trong mắt.

Đối với thái độ của hai người này Lục Thiếu Du cũng không để ý, thế nhưng vẫn âm thầm lưu ý. Nam Hải môn, Bảo Đài môn hắn cũng không cần quá coi trọng.

- Trần Ngọc Đông, đệ tử các ngươi làm đệ tử chúng ta bị thương, nếu như ngày hôm nay không cho ta một cái công đạo vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Lúc này trong đám thế lực đối diện, một lão giả mặc hắc y sắc mặt âm hàn tiến lên phía trước, khí tức quanh người tỏa ra, không ngờ cũng là Vũ Suất.

- La Chí Cương, đệ tử của ngươi không bằng người khác, bị đệ tử của ta đả thương ngươi lại không biết xấu hổ tới tìm ta, ngươi không sợ mặt mũi của ngươi bị mất sao?

Trần Ngọc Đông lạnh lùng quát lên một tiếng.

- Ha Ha, Địa Cương Môn quả thực là nực cười, đệ tử trong môn kỹ không bằng người, lại tìm sư phụ xuất đầu, thực sự là uất ức. Lẽ nào đệ tử Địa Cương môn chỉ có vậy thôi sao?

Vương Xán Nhiên cũng lớn tiếng phụ họa. Bảo Đài Môn, Quỷ Vũ Tông, Nam Hải môn, ba cỗ thế lực này bình thường âm thầm đấu đá nhau, thế nhưng trước mặt các thế lực khác lại vô cùng đồng lòng.

- Trần Ngọc Đông, ngươi bớt nói nhảm đi. Nếu như đệ tử ngươi một mình đánh thắng đệ tử ta, ta cũng không phản đối. Thế nhưng sáu tên đệ tử ngươi lại xuất thủ đối phó với một người đệ tử của ta. Ngươi, quả thực là con mẹ nó không biết xấu hổ, lại còn dám không biết xấu hổ nói đệ tử ta kỹ không bằng ngươi.

Lão giả âm lệ kia lập tức nói.

- Nực cười, một đám đệ tử ta đấu với một tên đệ tử ngươi có gì là không được? Có quy định nào không cho phép một đám không được đánh một người sao?

Trần Ngọc Đông lớn tiếng nói.

Sắc mặt Lục Thiếu Du vô cùng ngạc nhiên. Nghe những lời này vốn hắn còn tưởng rằng đệ tử Trần Ngọc Đông thực lực cường hãn, đệ tử của lão giả kia thực lực yếu hơn không bằng người khác. Ai ngờ đệ tử của Trần Ngọc Đông lại vây công một người lại còn lớn tiếng như vậy. Quả thực Trần Ngọc Đông này đúng là cực phẩm trong đám người không biết xấu hổ.

- Chưởng môn, người vừa nói chính là chưởng môn La Chí Cương của Địa Cương Môn, bên cạnh hắn còn có tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông, chưởng môn Tần Minh Ba của Côn Sơn môn. Ba sơn môn này đều là thế lực nhị lưu giống như ba người kia, đều là thế lực của Hắc Sát giáo.

Diệp Mỹ truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua đội hình đối phương. Bên người La Chí Cương kia hiện tại còn có một phụ nhân chừng ba mươi tuổi, phong vận thành tục, dáng dấp diễm lệ, ăn mặc cực kỳ hào phóng. Hơn phân nửa bộ ngực sữa lộ ra ngoài, đặc biệt là ánh mắt mang theo xuân ý nhộn nhạo dường như lúc nào cũng khiêu khích người khác, hẳn là tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông.

Còn một đại hán áo xanh tuổi chừng bốn mươi, tu vi thoạt nhìn cũng đã tới Vũ Suất. Hẳn là Tần Minh Ba trong lời Diệp Mỹ nói, chưởng môn Côn Sơn môn. Côn Sơn môn này cũng là thế lực nhị lưu, thực lực trong môn cũng không dưới Quỷ Vũ Tông.

Nhiều chưởng môn thế lực nhị lưu đều tới sơn mạch Vụ Hải, Lục Thiếu Du cũng không khỏi cảm thán một câu.

Có lẽ bởi vì cả đám người này đều biết tin tức bảo vật của Bách Thú Cốc cho nên mới tới đây. Xem ra bảo vật khống chế yêu thú của Bách Thú Cốc quả thực có lực mê hoặc vô cùng lớn.

- Trần Ngọc Đông, chuyện này Địa Cương môn của ta sẽ không để yên cho Nam Hải môn các ngươi.

La Chí Cương quát lớn.

- Sợ ngươi sao? Ngươi có muốn động thủ luôn không? Nam Hải môn của ta không phải dễ chọc.

Trần Ngọc Đông cười lạnh một tiếng, thực lực của song phương không kém nhau là mấy cho nên cũng không sợ gì đối phương.

Trần Ngọc Đông nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn lên phía không trung. Trong nháy mắt giữa không trung có một đầu yêu thú to lớn xoay quanh ở trên bầu trời.

- Yêu thú ngũ giai sơ kỳ.

Cảm nhận khí tức của đầu yêu thú này, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày. Lập tức có mấy đạo thân ảnh từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy xuống.

Hơn mười người nhảy xuống tức thì hấp dẫn ánh mắt của đám người. Nhìn hơn mười người đột nhiên xuất hiện này, sắc mặt mọi người có mặt đều khẽ biến hóa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)