Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0552

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0552: Hai người bày trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện hàn quang, nguyên bản hắn tính toán âm thầm quật khởi, hiện tại sự việc vượt ngoài ý muốn, đã tới bước này cũng chỉ có công khai, hiện tại Phi Linh môn đã có thực lực như thế.

- Ha ha...

Một già một trẻ cười lạnh lẽo, sau đó đều tự rời đi.

Sau một lát Lục Thiếu Du tìm Hoa Mãn Ngọc dặn dò, ngồi lên Thiên Sí Tuyết Sư lập tức bay tới Ám đường.

Đại bản doanh Ám đường nằm trong một rừng trúc rậm rạp, Lục Thiếu Du đi vào bên trong, đối với trận pháp do Quỷ Tiên Tử bố trí, Lục Thiếu Du cũng không xa lạ, nhưng cũng không quen thuộc lắm.

Nhưng hắn có tri thức trận pháp trong Thiên Linh Lục, còn có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh giảng giải, sang ngày hôm sau một cỗ khí tức quỷ dị hóa thành quang mang biến mất không thấy, hơn mười đạo lưu quang bị Lục Thiếu Du thu vào trong tay, mảnh rừng trúc lại thiếu hơn phân nửa.

- Hắc Sát giáo, Địa Cương môn, ta sẽ cho các ngươi nhớ kỹ Phi Linh môn!

Lục Thiếu Du cười lạnh, lập tức rời khỏi nơi đó.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bên cạnh sơn mạch Vụ Đô từng mảng lớn yêu thú tụ tập, thanh âm tiếng thú minh gầm lên không dứt.

Bên trong sơn mạch Vụ Đô, không ít dong binh đoàn rầm rĩ đi ra, thỉnh thoảng còn có yêu thú phi hành mang theo người bay ra khỏi dãy núi non xa xa.

Bên cạnh sơn mạch Vụ Đô, trong vô tình một cỗ áp lực như mưa gió sắp tới bao phủ, không ít người mẫn tuệ tựa hồ cảm nhận được điều gì, đang âm thầm quan sát động tĩnh của Phi Linh môn, bây giờ có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, cũng chỉ có Phi Linh môn.

Không ít người suy đoán Phi Linh môn sắp có đại động tác.

Trong Phi Linh môn, toàn bộ đệ tử gần đây đều ngưng trọng khẩn trương, tùy thời chờ đợi ngăn địch, có người khẩn trương nhưng cũng có người chờ mong.

Trong lúc vô hình khí tức áp lực bao phủ cả Phi Linh môn, làm cho những người có thực lực thấp thậm chí không thở được.

Không biết bắt đầu từ khi nào, ở sau núi Phi Linh môn một cỗ khí tức bắt đầu kéo lên, khi Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng, Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc đi tới sau núi, ánh mắt mọi người nhìn chăm chú vào Thái Âm Yêu Thỏ đang phủ phục dưới đất, cả không gian truyền ra năng lượng bạo động.

Thân thể Thái Âm Yêu Thỏ màu xanh lam, đôi tai dài mỏng, thậm chí thấy rõ cả tơ máu, hai mắt đang nhắm chặt, thân thể phủ phục dưới đất như ngọn núi nhỏ. Nhưng khí thế quanh thân thật sự làm mọi người kinh ngạc.

- Ca ca, Thái Âm Yêu Thỏ đột phá tới đẳng cấp lục giai.

Lục Tâm Đồng hỏi.

- Phải.

Lục Thiếu Du gật đầu.

- Phi Thiên Ngô Công của muội hình như cũng đột phá lục giai.

Lục Tâm Đồng hưng phấn nói, nàng cực kỳ yêu thích tọa kỵ của mình.

Lục Thiếu Du cũng không kỳ quái, nguyên bản Phi Thiên Ngô Công đã tới ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, mấy ngày trước Lục Thiếu Du bài trừ Huyết Hồn Ấn trong đầu nó, dưới sự trợ giúp của lão độc vật, đã giúp Lục Tâm Đồng bố trí Linh hồn ấn ký trong đầu Phi Thiên Ngô Công, vạn nhất gặp phải nguy hiểm đôi bên phối hợp sẽ mạnh mẽ hơn nhiều.

- Hô...

Sau một lát, năng lượng chung quanh biến thành hung hãn, từng luồng năng lượng thiên địa mạnh mẽ cấp tốc ngưng tụ tới...

Năng lượng thiên địa hội tụ tới người Thái Âm Yêu Thỏ hình thành lốc xoáy, cuối cùng đều xâm nhập vào trong cơ thể của Thái Âm Yêu Thỏ. Trên bầu trời cảm giác như phong vân biến sắc, không ít đệ tử Phi Linh môn đều nhìn thấy một màn này ở sau núi, ánh mắt kinh hãi, động tĩnh kia làm nhịp tim của họ không ngừng gia tốc.

Chân khí Thái Âm Yêu Thỏ nháy mắt kéo lên, không gian ba động xung quanh chớp lóe, nhìn qua giống như bị vặn vẹo.

Không bao lâu sau, đạo năng lượng cuối cùng tràn vào thân thể Thái Âm Yêu Thỏ, nó đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt đỏ bừng như hai viên trân châu màu đỏ, một cỗ hào quang cường hãn bắn ra, nương theo sau chân khí yêu thú áp xuống.

- Hô hô...

Sau núi giống như gió giục mây vần, chân khí cường hãn từ trong người Thái Âm Yêu Thỏ tràn ra, một cỗ khí tức hóa thành quang trụ màu lam phóng lên cao, phá vỡ không gian ba động mãi tới khi tiêu tán giữa không trung.

- Nhìn xem, đó là cái gì?

Bên trong Phi Linh môn, hai ngàn đệ tử nhìn chăm chú vào lam sắc quang trụ bay thẳng chân trời, khí thế cường hãn làm họ bật ra tiếng kinh hô.

- Cô cô!

Thái Âm Yêu Thỏ kêu lên một tiếng, thân thể cao lớn tăng vọt, cơ hồ giống như bóng bay được thổi hơi vậy, năng lượng quanh quẩn, thân hình đã trướng lớn tới sáu trăm thước, một cỗ khí tức áp xuống đồng thời mang theo uy áp tuyệt đối, cả vùng núi lắc lư chao đảo, tận sâu trong núi non chim bay cá nhảy đều phủ phục trên mặt đất không dám nhúc nhích.

Giờ phút này Thái Âm Yêu Thỏ lăng không đứng thẳng, yêu thú lục giai tương đương Vũ soái nhân loại, đã có thể lăng không bay lên, đẳng cấp tu vi đã biến hóa như thực chất.

Bộ lông màu lam của nó dựng đứng lên, tràn ngập kình phong như xuyên thấu không gian, làm không gian không ngừng run lên, một cỗ uy thế chấn động lòng người lan tràn, giờ phút này khí tức của nó lên tới lục giai sơ kỳ.

Sau một lát khí tức mới thu liễm, thân thể Thái Âm Yêu Thỏ thu nhỏ lại chừng nửa thước, vỗ cánh bay tới bên người Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long.

- Tham kiến yêu vương, tham kiến chủ nhân.

Thái Âm Yêu Thỏ đi tới bên người Bạch Linh cùng Lục Thiếu Du, mặc dù đã thu liễm chân khí nhưng trong vô hình vẫn cho người ta cảm giác không giống như lúc trước, khí tức yêu thú lục giai cùng ngũ giai hậu kỳ hơn kém thật lớn.

Lúc này Thái Âm Yêu Thỏ hành lễ với Lục Thiếu Du, huynh muội Hoa gia không thấy kỳ quái, nhưng khi nó hành lễ với Bạch Linh thu nhỏ thân hình đứng trên vai Lục Thiếu Du, nhất thời đều nghi hoặc. Về phần Lộc Sơn lão nhân cùng Thanh Hỏa lão quỷ cũng không ngoài ý muốn, hai người họ biết thân phận của Bạch Linh, căn bản không dám trêu chọc tới nàng.

- Lại thêm một đầu yêu thú lục giai!

Nhìn thấy Thái Âm Yêu Thỏ đột phá, nhóm người Lộc Sơn lão nhân vô cùng cảm khái, một đầu yêu thú lục giai dù mới đột phá nhưng vẫn mạnh hơn Vũ soái nhất trọng, xem như Phi Linh môn có thêm một cường giả Vũ soái, tác dụng của tu vi Vũ soái vẫn mạnh hơn Vũ tướng rất nhiều.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối mùa thu đã tới, nơi nơi một mảnh khô vàng, gió thu đảo qua mang theo lá rụng rải đầy bốn phía.

Ở một nơi trong núi, một hoàng sắc cự mãng thân hình khổng lồ đang xoay tròn, quanh thân tràn ngập quang mang màu vàng, trên quang mang tỏa ra nhiệt khí nóng cháy, làm cho cỏ dại xung quanh đã sớm khô héo thành tro tàn.

Một cỗ năng lượng bàng bạc quanh quẩn trên quang mang màu vàng cự mãng, quang mang chớp động, một cỗ chân khí cường hãn khuếch tán, khí tức thật mạnh mẽ, đặc biệt làm cho dã thú cùng yêu thú hoảng sợ chạy trốn, không ai dám tới gần, chỉ có Huyết Ngọc Yêu Hổ cùng Nghịch Lân Yêu Bằng vẫn ở gần bên chờ đợi.

Giữa không trung, năng lượng thiên địa dao động, xâm nhập về hướng cự mãng, cự mãng hấp thu năng lượng, chân khí bắt đầu chậm rãi kéo lên.

*****

Cách đó không xa chính là thác nước sau núi Phi Linh môn, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, quanh thân bao trùm năng lượng đỏ đậm, sắc mặt hắn không chút thay đổi, tựa hồ đã tiến vào cảnh giới huyền ảo.

Thời gian lại trôi qua, không ai dám đi vào sau núi, chỉ có vài đầu yêu thú như Nghịch Lân Yêu Bằng còn chờ gần bên.

Chớp mắt hai ngày thời gian trôi qua, trong hai ngày Lục Thiếu Du không hề di chuyển, thỉnh thoảng lại kết ra thủ ấn.

- Cát!

Trên không trung, yêu thú phi hành xoay quanh rồi bay xuống, bên trong một mật thất trong núi một hắc ảnh nháy mắt lao ra, cầm lấy ngọc giản trên người yêu thú phi hành thả xuống.

- Hô!

Lục Thiếu Du dừng lĩnh ngộ, thở ra một hơi trọc khí, thuộc tính hỏa nóng cháy thu liễm, lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

- Bốn môn phái kia nhiều nhất thêm ba ngày là có thể tới Phi Linh môn!

Đông Vô Mệnh đọc xong ngọc giản liền báo tin cho Lục Thiếu Du.

- Ba ngày!

Lục Thiếu Du trầm xuống, lập tức hỏi:

- Đông lão, độc trận chuẩn bị thế nào?

- Vừa luyện thành, đủ cho Hắc Sát giáo nếm khổ, ta sẽ lập tức bày trận ngay bây giờ.

Thần sắc Đông Vô Mệnh trầm xuống, lãnh ý lan tràn.

- Được.

Lục Thiếu Du gật đầu, gọi Thiên Sí Tuyết Sư lập tức rời khỏi Phi Linh môn.

- Bày trận ngoài ngàn dặm Phi Linh môn đi, ta nhớ được nơi đó có một dãy núi non, chính là con đường nhất định phải đi qua, đủ chúng ta bày trận, sau độc trận phỏng chừng trong vòng trăm dặm toàn bộ sinh cơ biến mất, không nên cách Phi Linh môn quá gần.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Đông Vô Mệnh nói.

Lục Thiếu Du hiểu được một khi bày độc trận, đoán chừng xung quanh tiêu tan sinh cơ, cũng không thể bố trí quá gần Phi Linh môn.

Ngoài ngàn dặm cách Phi Linh môn, ngọn núi xuất hiện trước mắt hai người, vùng núi này không cao, địa thế tương đối bằng phẳng, trên núi cũng không có bao nhiêu cây cối, chỉ là một mảnh núi đá liên miên, ngẫu nhiên có vài gốc đại thụ sừng sững, gió thu thổi qua lá vàng rơi đầy, mang theo cảm giác đìu hiu.

Bên ngoài một khe sâu thật lớn, thân ảnh Đông Vô Mệnh bay xuống, nói:

- Đây là con đường phải đi qua nếu muốn tiến vào Phi Linh môn, bày trận ở chỗ này đi!

Lục Thiếu Du quan sát xung quanh, khóe môi lộ nụ cười, ba mặt khe sâu này có núi vòng quanh, chỉ cần đám người Hắc Sát giáo tiến vào cũng đủ nếm thiệt thòi.

- Đông lão, ta bố trí Mê Lâm trận trước đã, sau đó thêm vào độc trận của ngươi, phỏng chừng uy lực càng lớn, tới lúc đó Hắc Sát giáo thoát được bao nhiêu người phải xem vận khí của bọn hắn.

Lục Thiếu Du cười lạnh, Mê Lâm trận của Quỷ Tiên Tử đang nằm trong tay hắn, uy lực của Mê Lâm trận dù là Vũ soái bình thường cũng bị vây khốn, nếu không hiểu trận pháp cũng sẽ bị nhốt chết, hơn nữa độc trận của lão độc vật uy lực thế nào có thể nghĩ.

- Kiệt kiệt, mấy ngày sau Phi Linh môn sẽ vang vọng Cổ Vực!

Đông Vô Mệnh âm trắc trắc cười, sát khí ngập trời không ngừng khuếch tán.

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuyên toa trong khe sâu, từng đạo thủ ấn huyền ảo không ngừng kết xuất, từng đạo lưu quang đánh ra khắp khe núi, ngẫu nhiên gây nên từng luồng năng lượng thiên địa vô cùng quỷ dị.

- Tiểu tử, Mê Lâm trận của Quỷ Tiên Tử vô cùng bất phàm, ngươi làm được không?

Nhìn thân ảnh Lục Thiếu Du không ngừng bay qua bay lại, Đông Vô Mệnh nhíu mày hỏi, Lục Thiếu Du có thể học được Mê Lâm trận của Quỷ Tiên Tử thật sự làm hắn kinh ngạc. Hắn là Linh giả, nhưng chỉ lành nghề với độc trận mà thôi, đối với pháp trận hắn không hiểu rõ, thậm chí còn chưa đạt tới giai đoạn nhập môn, không nghĩ tới pháp trận của Lục Thiếu Du đã tới trình độ rất cao, có thể bày được một bước này người bình thường không thể làm được.

- Hẳn không thành vấn đề, để ta nghĩ kỹ một chút.

Thu Mê Lâm trận của Quỷ Tiên Tử là một chuyện, mà lúc này Lục Thiếu Du tự mình bày trận lại là chuyện khác, lần đầu tiên bố trí Mê Lâm trận cũng có cảm giác mới lạ, chuyện bày trận đối với hắn mà nói đây là lần đầu tiên, đương nhiên sẽ gặp một ít trắc trở.

- Tốt lắm!

Hồi lâu sau, thân ảnh Lục Thiếu Du bay lên, đạo lưu quang quỷ dị cuối cùng đánh thẳng vào khe sâu biến mất.

- Hô hô!

Chỉ trong khoảnh khắc từ trong khe sâu mọc lên rừng trúc xanh biếc liên miên lan tràn, một cỗ khí tức quỷ dị cũng hóa thành sương mù bao phủ trên bầu trời, chân khí vô hình khuếch tán, không gian ba động chung quanh liên tục cuộn lên, một lát sau mới tiêu tán.

Nguyên bản khe sâu mang theo vẻ đìu hiu, tính cả núi non chung quanh cũng như thế, giờ phút này lại biến thành một mảnh rừng trúc xanh biếc, hiện ra vẻ sinh cơ dạt dào, mà sát khí ẩn chứa bên trong không mấy người có thể phát hiện ra.

- Đông lão, tới lượt ngươi!

Lục Thiếu Du rơi xuống bên người Đông Vô Mệnh nói.

- Hảo tiểu tử, thật đúng là số một!

Trong mắt Đông Vô Mệnh mang theo vẻ tán thưởng nhìn Lục Thiếu Du, quanh thân tản ra hắc mang, một mùi vị gay mũi khó ngửi tràn ngập, nhất thời xuyên qua bên trong rừng trúc, từng đạo hắc sắc lưu quang đánh ra, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Khi một già một trẻ nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đã là ngày hôm sau, khe sâu hôm qua đã biến mất, lúc này gió nhẹ đảo qua, một mảnh rừng trúc đong đưa xào xạc. Rừng trúc giống như không có biên duyên, bao phủ khắp mấy đỉnh núi, nếu có thể quan sát kỹ càng sẽ nhìn ra, trong rừng trúc lan tràn một cỗ chân khí quỷ dị.

- Khi khởi động Mê Lâm trận cùng độc trận, chính là lúc Phi Linh môn giương oai!

Nhìn chăm chú xuống bên dưới, ánh mắt Đông Vô Mệnh lộ ra ý cười.

Hai canh giờ sau Lục Thiếu Du ngồi bên trong đại điện Phi Linh môn, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người, nói:

- Trịnh trưởng lão, Chu trưởng lão, các ngươi suất lĩnh toàn bộ đệ tử có thể điều động trong bổn môn chạy tới ngoài ngàn dặm Phi Linh môn đợi lệnh!

- Hai vị Hoa trưởng lão, các ngươi an bài toàn bộ yêu thú Sơn mạch Vụ Đô hộ tống đệ tử Phi Linh môn tới ngoài ngàn dặm đợi lệnh!

- Các vị hộ pháp, an bài toàn bộ dong binh đoàn Sơn mạch Vụ Đô đi theo đệ tử Phi Linh môn ở ngoài ngàn dặm đợi lệnh, vây quanh giết không tha!

Từng mệnh lệnh phát ra, bên trong đại điện tất cả mọi người có thể cảm giác được cỗ sát khí tán phát trên người chưởng môn, lần này Phi Linh môn phải đối mặt phút cuối cùng trước cuộc đại chiến.

Sau núi, Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm phía trước, ánh mắt mang theo một tia ngưng trọng, khẽ thở dài lẩm bẩm nói:

- Chỉ mong Mê Lâm trận cùng độc trận có thể chống đỡ thêm một lát, đợi được cường giả Vân Dương tông chạy tới, hết thảy sẽ dễ làm.

- Không nghĩ tới ngươi cũng biết lo lắng.

Bạch Linh đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, nhìn vẻ diễm lệ của nàng, trong lòng Lục Thiếu Du run lên.

- Nếu chỉ có Địa Cương môn, Hợp Hoan tông cùng Côn Sơn môn thì ta không lo lắng, nhưng Hắc Sát giáo thì khác, hiện giờ Phi Linh môn còn chưa thể trêu chọc được họ.

Lục Thiếu Du nói.

- Chuyện của nhân loại các ngươi quá phức tạp, chính ngươi cẩn thận một chút đi.

Bạch Linh nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)