Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0572

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0572: Linh hồn ly thể
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chạy.

Thôi Mệnh phán quan hét lớn một tiếng rồi nhanh chóng chạy trước tiên. Mà Hắc Bạch vô thường mới vừa rồi còn vô cùng kiêu ngạo không gì sánh được lúc này cũng kinh hãi, nhìn vào mấy người đang lao thẳng tới. Cảm nhận kình khí cường hãn khiến cho hai người kinh hãi, vội vàng lui về phía sau. Bọn họ thực không ngờ tới bên trong Phi Linh môn này lại có cường giả bực này.

- Ngươi rốt cuộc là ai, Linh Vũ giới ta quyết không bỏ qua cho ngươi.

Trước không trung, Thôi Mệnh phán quan hét lớn.

- Linh Vũ giới sao? Còn không uy hiếp được tới ta.

Một tiếng hét lớn vang lên. Một đạo chân khí bàng bạc lập tức phong tỏa không gian. Trong bầu trời, lúc này không gian to lớn lập tức rung động, phong vân biến sắc.

Sưu Sưu.

Bên cạnh, thân thể Hắc Bạch vô thường vừa mới chạy trốn thì bốn đạo thân ảnh lập tức phong tỏa không gian bao vây lấy hai người vào bên trong. Sát khí bốn người bạo phát, từng đạo lực lượng bạch bạc không chút do dự được đẩy về phía trước.

Sắc mặt Hắc Bạch vô thường lúc này vô cùng xấu xí, ánh mắt kinh hãi. Đồng thời chân khí bạo phát ra, trực tiếp chống lại bốn người trước mặt.

Phanh Phanh.

Trong không gian bị phong tỏa đột nhiên nổ tung, lực lượng cuồng bạo khiến cho người ta sợ hãi.

- Chết đi.

Kình khí chưa tiêu tán, hai đạo thân ảnh che mặt trực tiếp bắn về phía trước. Thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh khiến cho không gian vặn vẹo, gợn sóng. Mang theo một đạo công kích xuyên thấu không gian hung hăng đánh vào người Hắc Bạch vô thường.

Phanh Phanh.

Hai đạo công kích không chút bảo lưu bỗng nhiên đánh tới. Kình phong kinh khủng khuếch tán khiến cho sóng gợn trong không gian trực tiếp lan tràn về bốn phía.

Sau tiếng nổ vang, Hắc Bạch vô thường trực tiếp phun ra một ngụm máu. Dưới một kích liên thủ của bốn người thần bí, hai người Hắc Bạch vô thường này chỉ trong vòng hai chiêu đã bị đánh chết. Thế nhưng chết trong tay ai hai người bọn hắn cũng không biết.

- Thôi Mệnh phán quan, chịu chết đi.

Không gian vặn vẹo, Vũ Vương che mặt kia lúc này rốt cuộc cũng có hành động. Thân ảnh hóa thành một đạo thiểm điện bắn về phía THôi Mệnh phán quan. Chân khí uy áp, khí tức mạnh mẽ tràn ngập không trung.

- Ta liều mạng với ngươi.

Sắc mặt Thôi Mệnh phán quan lạnh lùng hét lớn một tiếng. Chân khí nóng bỏng bàng bạc quanh người bạo phát. Hắn cắn răng đánh ra từng đạo thủ ấn, chân khí bắt đầu tuôn ra. Quanh người lúc này được một vòng hỏa diễm kỳ dị bao phủ, giống như biển lửa vậy. Sau đó cuồn cuộn đánh về phía trước.

- Phá cho ta.

Vũ Vương che mặt quát lạnh một tiếng. Tiếng quát vừa dứt, thủ ấn được kết, năng lượng thủy hệ bàng bạc từ trong cơ thể bạo phát trong nháy mắt hội tụ lại một chỗ. Tiếp theo trực tiếp hóa thành một cơn sóng mấy nghìn thước mang theo uy áp cường hãn trực tiếp bao phủ trên biển lửa kia.

Cơn sóng cùng với biển lửa va chạm, không gian chung quanh trực tiếp vặn vẹo. Dưới năng lượng bàng bạc, kình khí bắn ra bốn phía, không gian rung động như sắp đổ, uy áp kinh người kia khiến cho tim mọi người không khỏi đập nhanh hơn mấy phần.

- Chỉ là Vũ Vương nhị trọng mà cũng dám kiêu ngạo, chết đi cho ta.

Tiếp theo, Vũ Vương che mặt kia lại quát lên một tiếng. Thủ ấn trong tay đánh xuống. Cơn sóng mấy nghìn thước trong không gian ầm ầm trút xuống, trực tiếp hóa thành năng lượng bàng bạc. Năng lượng tuôn ra khiến cho sóng gợn trong không gian trực tiếp tiêu thất, trong không gian mơ hồ có khe nứt không gian xuất hiện.

Phanh Phanh.

Năng lượng va chạm với biển lửa, trong nháy mắt bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên, biển lửa nổ tung, trong nháy mắt hóa thành năng lượng nóng bỏng biến mất trong thiên địa.

Phanh.

Kình khí cuồng bạo giống hư một cơn lốc khuếch tán ra bốn phía. Tiếp theo, trong không gian hỗn loạn tràn ngập kình khí có một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước người Thôi Mệnh phán quan. Một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh vào trong ngực Thôi Mệnh phán quan.

Sưu.

Thân thể Thôi Mệnh phán quan giống như diều đứt dây bay ngược về phía sau. Cuối cùng nặng nề đập vào mặt đất phía dưới. Mặt đất nứt nẻ tạo thành tiếng răng rắc. Thân thể Thôi Mệnh phán quan trực tiếp bị đánh thành một đống thịt nát, huyết nhục không rõ.

- Mặc kệ ngươi là ai, thù này nhất định sau này ta sẽ báo.

Lúc này phía xa đột nhiên vang lên thanh âm lạnh lẽo của Thôi Mệnh phán quan. Một đạo lưu quang nhanh như thiểm điện biến mất.

- Linh hồn ly thể, ngươi trốn đi đâu?

Sắc mặt Vũ Vương che mặt trầm xuống, thân thể trực tiếp đuổi về phái trước. Trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

- Linh hồn ly thể?

Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống. Loại thủ đoạn này tuy rằng Lục Thiếu Du chưa từng tiếp xúc qua. Thế nhưng cũng không xa lạ. Trên Thiên Linh lục từng có giới thiệu qua. Tới cấp bậc Vũ Vương và Linh Vương, linh hồn sẽ vô cùng cường đại, đã có thể rời khỏi thể xác. Chỉ cần linh hồn không chết tương đương với việc không thể đánh chết người này.

Đương nhiên, linh hồn rời khỏi thể xác nếu như thân thể bị diệt, tuy rằng là không chết thế nhưng bị thương vô cùng nặng, không phải là bị thương nặng bình thường.

Giờ phút này chung quanh vô cùng tĩnh lặng. Thế nhưng trong lòng mọi người lại không hề bình tĩnh. Trận đại chiến này trình đột ác liệt vượt quá sự tưởng tượng của mọi người. Mà cuối cùng cường giả Vũ Vương đều xuất hiện khiến cho mọi người vô cùng kinh hãi.

Đệ tử Phi Linh môn đều vô cùng kinh hãi, còn chưa phục hồi tinh thần lại. Lúc này bọn họ mới biết không ngờ Phi Linh môn của mình lại có thực lực tới bước này. Trong môn còn có rất nhiều cường giả ẩn giấu mà bọn họ không biết.

Trận đại chiến này kết thúc, giờ phút này hình tượng vị chưởng môn này trong lòng đám đệ tử Phi Linh môn cao tới cực điểm.

Trong lòng đệ tử Vũ đường vốn không quá coi trọng vị chưởng môn này, chưa từng có thời gian ở chung, bọn họ chỉ phục tùng mệnh lệnh của hai vị đường chủ mà thôi. Sự tình của chưởng môn bọn họ đã từng nghe nói qua. Thế nhưng trong trận đại chiến vừa rồi, thực lực của chưởng môn cùng với một màn truy sát Vũ Suất in sâu trong lòng bọn họ.

Đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn nhau. Cường giả đột nhiên tới này bọn họ cũng đã suy đoán ra là người phương nào, trong lòng không khỏi thở dài một hơi.

Giữa không trung, lúc này còn lại hai Vũ Suất và một Linh Suất, chính là ba người Tưởng Lượng Nguyệt, Hoàng Hán Lương, Tiễn Trường Vận của Hắc Sát giáo.

- Xin lỗi chúng ta tới trậm.

Trong bầu trời, ánh mắt bốn người che mặt hiện lên tiếu ý rồi lập tức đáp xuống bên người Lục Thiếu Du.

- Không muộn, tới vừa lúc. Nếu như chậm tí nữa thì tiểu tử sẽ vô cùng phiền phức.

Lục Thiếu Du cười khổ, thân phận của bốn người này Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng.

- Tiểu tử ngươi nếu như gặp phải chuyện không may chúng ta cũng sẽ rất phiền phức. Hai nha đầu kia sẽ không bỏ qua cho chúng ta.

Trong bốn người, một giọng nữ nhân vang lên.

Sưu.

Trước không trung, thân ảnh Vũ Vương che mặt nhanh như thiểm điện quay về, ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ nói:

- Để cho Thôi Mệnh phán quan chạy thoát rồi. Linh hồn chạy trốn muốn đuổi rất khó. Thế nhưng cho dù hắn có cơ hội khôi phục thì thực lực cũng sẽ mất một mảnh lớn, không cần lo lắng.

*****

- Khổ cực cho các vị trưởng lão rồi.

Lục Thiếu Du cúi người thi lễ, thân phận người này Lục Thiếu Du đương nhiên biết rõ.

- Ngươi không có việc gì là được rồi, chúng ta một đường tới đây, may mà lúc cuối cùng tới kịp.

Vũ Vương che mặt khẽ cười nói.

Bên này đám người Phi Linh môn cũng thở dài một hơi, thế nhưng lúc này cũng có người kinh hãi, vẻ mặt kinh hoàng. Chính là ba Vũ Suất và Linh Suất của Hắc Sát giáo.

- Còn có mấy người giải quyết luôn đi.

Mấy người Vân Dương Tông quét mắt nhìn đám người Tưởng Lượng Nguyệt, một cỗ sát ý tràn ra.

- Phi Linh môn, các ngươi giết chúng ta, Hắc Sát giáo sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Sắc mặt đám người Tưởng Lượng Nguyệt vô cùng khó coi. Nhìn đám cường giả Phi Linh môn vừa mới xuất hiện bọn hắn thậm chí không có ý nghĩ chạy trốn. Trước mặt một Vũ Vương, bọn hắn không có một chút cơ hội nào.

- Ha ha, đừng mang Hắc Sát giáo ra uy hiếp ta. Ngươi nhầm rồi. Cho dù là Đồng Quy Tinh ở trước mặt bản vương ta cũng không lo lắng. Hắc Sát giáo tuy rằng thực lực không kém, thế nhưng không đủ uy hiếp ta.

Vũ Vương che mặt lãnh đạm quát một tiếng, thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa. Dường như muốn xuất thủ.

- Các ngươi rốt cuộc là ai?

Mắt thấy uy hiếp cuối cùng của mình không có tác dụng, Tưởng Lượng Nguyệt vô cùng kinh hãi. Đối phương có thể gọi thẳng tên giáo chủ đã chứng minh thân phận của đối phương không hề tầm thường.

- Là người Hắc Sát giáo ngươi cũng không dám trêu trọc.

Vũ Vương che mặt quát, một cỗ sát ý tràn ra.

- Trưởng lão, nể mặt ta tha cho hắn một mạng đi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nói với Vũ Vương che mặt.

- Hừ, Vũ Suất cửu trọng nho nhỏ mà thôi, tạm tha cho hắn một mạng. Lần sau dám dùng Hắc Sát giáo uy hiếp bản vương, bản vương nhất định sẽ giết chết không tha.

Vũ Vương che mặt âm trầm nói.

- Tưởng Lượng Nguyệt, mang theo đám người Hắc Sát giáo của ngươi rút lui đi. Trở về nói với giáo chủ ngươi một tiếng, Phi Linh môn ta tuy rằng nhỏ, thế nhưng tuyệt đối không phải là thứ mà có thể tùy ý khi dễ. Ngày hôm nay thả các ngươi đi không phải sợ Hắc Sát giáo các ngươi, ngày khác nếu còn dám đụng tới Phi Linh môn ta, vậy thì tốt hơn hết nên chờ Phi Linh môn ta điên cuồng trả thù đi.

Chân khí Lục Thiếu Du chợt lóe, vừa rồi vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ không ít đan dược, lúc này mới miễn cưỡng khôi phục một ít chân khí. Lục Thiếu Du thi triển phong chi dực, thân ảnh xuất hiện trong không trung.

Nhìn Lục Thiếu Du, sắc mặt ba người Tưởng Lượng Nguyệt, Hoàng Hán Lương, Tiễn Trường Vân biến hóa, lập tức cúi đầu xuống phía dưới nói với đám đệ tử phía dưới:

- Chúng ta đi.

Trong vực sâu, gần ba nghìn đệ tử mang theo thương thế uể oải lúc này cũng thở ra một hơi, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

- Ta nói người Hắc Sát giáo có thể đi, đám người Địa Cương môn, Đoàn Tụ tông, Côn Sơn môn lưu lại đi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, một cỗ hàn ý tràn ra.

Hắc Sát giáo này Lục Thiếu Du phải bận tâm, mặc dù đã kết minh với Vân Dương Tông. Thế nhưng cường giả Vân Dương Tông không phải lúc nào cũng bảo vệ Phi LInh môn. Tuy rằng Lục Thiếu Du cũng không muốn thả người Hắc Sát giáo rời đi, thế nhưng quái vật lớn như Hắc Sát giáo Phi Linh môn phải nhượng bộ.

Tuy rằng hôm nay có năng lực đánh chết đám người Hắc Sát giáo, thế nhưng Lục Thiếu Du biết rõ, đây chỉ là cái dũng của thất phu mà thôi. Nếu như đánh chết hết những người này hoàn toàn chính là không để ý tới mặt mũi của Hắc Sát giáo. Chỉ sợ tới lúc đó, Hắc Sát giáo vì mặt mũi sẽ đối phó với Phi Linh môn.

Về phần hiện tại, hắn đã giữ lại cho Hắc Sát giáo mặt mũi, thế nhưng Hắc Sát giáo cũng tổn thất thảm trọng. Đồng thời diệt đám sơn môn như Địa Cương môn, Phi Linh môn cũng làm cho vô số kẻ kinh sợ, kết quả như vậy cũng được rồi.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, không ít người Hắc Sát giáo phía dưới lắc mình chạy nhanh hơn, dường như sợ tai bay vạ gió vậy.

Mà đám đệ tử mấy sơn môn như Địa Cương môn lúc này hoảng hốt. Vừa rồi bọn họ còn tưởng rằng đã nhặt lại một cái mạng, thế nhưng lúc này xem ra đã vui mừng quá sớm.

- Hoa đường chủ, Hoàng Phủ đường chủ, linh giả của Địa Cương môn, Đoàn Tụ tông, Côn Sơn môn lưu lại áp giải về Phi Linh môn. Những người khác một người cũng không lưu lại. Để cho toàn bộ Cổ Vực biết Phi Linh môn ta không phải là người dễ chọc.

Lục Thiếu Du nói xong, lập tức nói với đám người Vân Dương Tông:

- Chư vị trưởng lão, chúng ta về trước trò chuyện một chút.

- Cũng tốt.

Vũ Vương che mặt nhìn thoáng qua đám người phía dưới rồi lập tức đi tới bên người Lục Thiếu Du.

- Oánh tỷ, Đông lão, Bạch Linh, chúng ta cũng về trước thôi.

Lục Thiếu Du lập tức nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, còn có Bạch Linh.

Lục Thiếu Du thu hồi khôi lỗi. Thủ ấn biến hóa sau đó thu hồi từng đạo lưu quang trong đống phế tích. Một lát sau, hơn mười người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lập tức rời đi.

- Giết hết cho ta. Một người cũng không để lại.

Sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi, trong vực sâu vang lên tiếng hét lớn của Hoa Mãn lâu.

Đám người Tưởng Lượng Nguyệt của Hắc Sát giáo cùng với không tới một nghìn đệ tử Hắc Sát giáo còn chưa đi xa, ánh mắt nhìn lại cảnh tượng đồ sát này sắc mặt trắng bệch, mang theo sự kinh hoảng. Trong lòng bọn họ lúc này đã biết, rốt cuộc cái mạng mình đã giữ được.

Phía xa, lúc này cũng có không ít người chưa hồi phục tinh thần lại. Không ít người có thực lực thấp lúc này trực tiếp bị đánh chết. Rõ ràng bọn họ đã bị Thiên Âm Trấn Hồn Khúc của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lan tới đánh chết. Tiếng đàn này tuy rằng không phải nhắm vào bọn họ. Thế nhưng thực lực bọn họ quá thấp, bị lan tới một chút cũng đủ để mất mạng.

- Cường giả Vũ Vương, Phi Linh môn không ngờ còn có Vũ Vương sao?

- Phi Linh môn rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, còn có Thôi Mệnh phán quan kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

- Chúng ta mau trở về, chuyện này phải mau chóng bẩm báo cho người trong môn biết.

Từng đạo thân ảnh trong vực sâu trực tiếp rời đi. Tất cả mọi người rời đi đều mang the sự kinh hãi.

Trong vực sâu rộng lớn lúc này đã trở thành một đống phế tích. Tiếng chém giết vang vọng, cảnh tượng chung quanh đã trở thành tàn sát. Người có thể sống tới bây giờ đều là một ít người Địa Cương môn, Đoàn Tụ tông, Côn Sơn môn tới đây. Người có thực lực mạnh như Linh Tướng, Vũ Tướng, Linh Phách, Vũ Phách cũng có rất nhiều. Thế nhưng lúc này cũng chỉ có thể tiếp nhận tàn sát mà thôi.

Trong vực sâu lúc này máu chảy thành sông, sát khí lượn lờ trong không trung khiến cho những người ở xa cũng có thể cảm nhận được, trong lòng không khỏi lạnh lẽo.

Phi Linh môn, ở trong đại điện yên tĩnh lúc này có mười người ngồi đó. Tổng cộng có sáu người của Vân Dương Tông tháo xuống khăn che mặt. Chính là Lôi trưởng lão cũng với Dương trưởng lão vừa tới. Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, Tôn trưởng lão và Ngô trưởng lão.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)