Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0596

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0596: Già gian trẻ xảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Vâng thưa chưởng môn.

- Vâng thưa sư phụ.

Năm người đáp, ánh mắt của Lưu trưởng lão lại dừng lại trên người Lục Thiếu Du, sau đó lập tức đứng dậy rời khỏi đại điện cùng bốn Linh soái trẻ tuổi.

- Chưởng môn, chúng ta cũng cáo lui trước.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Đông Vô Mệnh đứng dậy nói với Lục Thiếu Du, Lữ Chính Cường cũng đã nói ra miệng, bọn họ cũng biết phải nên làm thế nào, ít nhất thì chắc sẽ không có gì nguy hiểm, Lữ Chính Cường còn chưa tới mức sẽ tự mình tới Phi Linh Môn kiếm chuyện.

- Ừ.

Lục Thiếu Du gật đầu, đám người Quỷ Tiên TửBạch Oánh, Đông Vô Mệnh và huynh muội Hoa gia đều rời khỏi đại điện.

Trong đại điện lúc này cũng chỉ còn hai người Lữ Chính Cường và Lục Thiếu Du đang ngồi đó, khí tức cũng khác hẳn.

- Có biết ta muốn nói gì với ngươi không?

Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du một lát rồi lên tiếng hỏi.

- Không biết, Lữ chưởng môn có việc gì thì xin cứ nói thẳng.

Mục quang của Lục Thiếu Du loé lên, trong đầu cũng đoán không ra Lữ Chính Cường muốn nói gì với mình, lẽ nào là chuyện của Lữ Tiểu Linh sao.

- Người ngay thẳng thì không nói vòng vo, Quỷ Vũ Tông hiện tại đã nằm trong sự khống chế của Phi Linh Môn, tiếp theo không biết mục tiêu của Phi Linh Môn là Bảo Thai Môn hay là Nam Hải Môn đây?

Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du, cũng lập tức mỉm cười.

- Chỉ là một cái Phi Linh Môn nho nhỏ, làm sao dám đánh chủ ý lên Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn cơ chứ, Lữ Chưởng Môn nói đùa rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, nhưng trên mặt lại không lộ ra chút dấu vết nào.

- Thực lực của Phi Linh Môn hiện tại, đủ để đối phó với Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn rồi, nếu đã nói Phi Linh Môn không muốn đánh chủ ý lên Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn thì sao Lục Chưởng Môn lại đối phó với Quỷ Vũ Tông làm gì?

Lữ Chính Cường nhìn vào Lục Thiếu Du mà nói.

- Phi Linh Môn không có hứng thú gì với Quỷ Vũ Tông cả, chỉ mong có thể bảo vệ được địa bàn của mình mà thôi, về phần Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn, vốn không thù không oán với Phi Linh Môn, người không phạm ta thì ta không phạm người, Lữ Chính Cường lại nói đùa rồi.

Lục Thiếu Du đáp.

- Ha ha.

Lữ Chính Cường cười lớn, nói:

- Quỷ Vũ Tông hiện tại có khác gì Phi Linh Môn sao, ta thấy Quỷ Vũ Tông cũng chính là Phi Linh Môn rồi.

- Không dám, Quỷ Vũ Tông họ Đớii, không có quan hệ gì với Phi Linh Môn.

Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rõ, chuyện Quỷ Vũ Tông chính là do Phi Linh Môn âm thầm khống chế tuyệt đối không thể qua mắt Lữ Chính Cường được, chỉ là có một vài chuyện, rõ ràng trong lòng cả hai đều hiểu rõ, nhưng có thừa nhận hay không thì lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, cho nên có một vài chuyện dù đánh chết cũng không thể thừa nhận được.

Lữ Chính Cường nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, mày khẽ nhíu lại, ánh mắt có chút biến hoá, nhìn Lục Thiếu Du thêm một lúc nữa mới lại mỉm cười nói:

- Được rồi, chuyện này cũng không quan trọng, chúng ta không cần phải bàn tới nữa, việc hai tháng sau Vụ Tinh Hải mở ra, không biết Lục Chưởng Môn đã biết hay chưa?

- Tiểu từ chỉ vừa biết gần đây mà thôi.

Lục Thiếu Du đáp, trong lòng cảm thấy nghi hoặc không rõ tên Lữ Chính Cường này cứ hỏi không đầu không đuôi một hồi lại đổi chủ đề, đúng thật là không biết rốt cuộc ông ta muốn gì.

- Lục Chưởng Môn là thiếu niên anh hùng, không biết có tới đó thử thời vận hay không, nếu có thể tiến vào trong Vụ Tinh đại điện, nói không chừng sẽ gặp được cơ duyên.

Lữ Chính Cường nói.

- Tiểu tử chính là muốn vào đó một phen, việc trọng đại cỡ này ở Cổ Vực, ta cũng muốn tới đó mở mang tầm mắt.

Lục Thiếu Du nói.

- Tiểu nữ Linh Nhi đã quấy rầy Phi Linh Môn bấy lâu nay, như vầy đi, nếu Lục Chưởng Môn đã muốn tới Vụ Tinh Hải, chắc hẳn bây giờ còn chưa có ngọc giản qua cửa đúng không, vừa vặn ta có mang theo hai khối ngọc giản qua cửa trên người đây, coi như cảm tạ Phi Linh Môn đã chiếu cố tiểu nữ.

Lữ Chính Cường vừa dứt lời, hai khối ngọc giản màu xám lấp lánh huỳnh quang trong tay ông đã song song bay tới trước mặt Lục Thiếu Du.

Trong lòng Lục Thiếu Du thoáng do dự một cái rồi lập tức thu hai khối ngọc gian vào tay áo, nói:

- Đã vậy thì tiểu tử không khách khí, đa tạ Lữ Chưởng Môn.

Lục Thiếu Du cũng không khách khí, nghe nói giá bán của khối ngọc giản thông quan này trong chợ đêm đều phải trên trăm vạn kim tệ một khối, nếu mua ở mấy tông môn khác thì cũng phải năm mươi vạn tệ, mà dù có muốn thì cũng chưa chắc sẽ mua được từ chỗ những tông môn kia.

Dựa theo những gì Lục Thiếu Du biết thì chuyện trọng đại của cả Cổ Vực như Vụ Tinh Hải mở ra thế này, cái ngọc giản thông quan này đương nhiên sẽ là hàng được bán rất chạy, khó tránh khỏi có nhiều kẻ thông đồng với các tông môn kia trữ hàng ngọc giản, nói cách khác, đấy là lí do vì sao giá cả ở chợ đêm lại cao như vậy.

- Hôm nay tới đây, đã quấy rầy nhiều, ta cũng đi trước đây, ngày khác có cơ hội thì xin mời Lục Chưởng Môn tới Linh Thiên Môn một lần.

Lữ Chính Cường cười nhẹ, nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Tiểu tử có cơ hội thì nhất định sẽ tới bái phỏng Lữ Chưởng Môn, Lữ Chưởng Môn quý nhân bận nhiều việc, ta sẽ không giữ lại.

Lục Thiếu Du nói.

- Ha ha.

Lữ Chính Cường cười nhạt một tiếng, ánh mắt lại đảo qua người Lục Thiếu Du lần nữa.

Trong đại điện, hai đạo thân ảnh đi ra, trong mắt của đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ tiên tử, Lưu trưởng lão đứng chờ ngoài đại điện đều mang theo vẻ tò mò nhìn vào hai người đó, ai cũng không biết vừa rồi hai người này đã nói gì với nhau, cho nên đều cảm thấy rất hiếu kỳ.

Bên ngoài đại điện, hai người Vương trưởng lão và Lục Tâm Đồng đang ngồi bên cạnh Lữ Tiểu Linh, Lữ Tiểu Linh lúc này đang vẩu môi, có vẻ như đang hờn dỗi trong lòng.

- Linh Nhi, chúng ta phải về thôi.

Lữ Chính Cường đi ra khỏi đại điện, trường bào vung lên, khí thế không giận mà uy tản ra, loại khí thế này, tại đây không ai sánh nổi.

- Cha, con không muốn về.

Lữ Tiểu Linh nhìn Lữ Chính Cường, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp, phỏng chừng nếu không phải có Lữ Chính Cường đứng kề bên thì chắc hẳn nàng ta đã chạy tới chỗ Lục Thiếu Du mà ra tay trút giận rồi.

Lữ Chính Cường nhìn qua ái nữ, mắt nheo lại, rồi nói:

- Linh Nhi, con ra ngoài cũng khá lâu rồi, phải trở về đi thôi, mẹ của con rất nhớ con.

- Cha, nhưng....

Lữ Tiểu Linh giẫm chân, đưa mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Linh Nhi, con phải trở về, mẹ con vẫn đang chờ con đó, con cũng phải về chuẩn bị một phen, hai tháng sau còn tới Vụ Tinh Hải nữa.

Lữ Chính Cường nói.

- A!

Lữ Tiểu Linh le lưỡi một cái, sau đó liền khép cái miệng nhỏ nhắn lại, có vẻ mang theo chút uỷ khuất, những cũng ngoan ngoãn đi theo bên người Lữ Chính Cường.

- Chư vị, đã quấy rầy nhiều, cáo từ.

Bên ngoài Phi Linh Môn, Lam Vũ Linh Ưng vỗ cánh phành phạch, Lữ Chính Cường nói với Lục Thiếu Du, Quỷ Vũ Tông Bạch Oánh và Đông Vô Mệnh xong liền nhảy lên lưng Lam Vũ Linh Ưng.

*****

Lục Thiếu Du, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh liền giơ tay đáp lễ.

- Lục Thiếu Du, lần sau ngươi hãy giải thích với ta, hừ!

Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du một cái, sau đó cũng nhảy lên lưng Lam Vũ Linh Ưng cùng Lữ Chính Cường.

Đám người Linh Thiên Môn nhảy lên lưng của Lam Vũ Linh Ưng, Lam Vũ Linh Ưng vỗ cánh bay lên, nhanh chóng biến mất giữa không trung.

Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, nhìn bọn người Lữ Chính Cường khuất dạng phía trời xa.

- Thiếu Du, Lữ Chính Cường đã nói gì với ngươi vậy?

Đình viện phía sau núi của Phi Linh Môn, Quỷ Tiên Tử hỏi.

Lục Thiếu Du kể lại tất tần tật những gì mà hắn và Lữ Chính Cường đã nói cho Quỷ Tiên Tử và Đông Vô Mệnh nghe, nội dung cuộc nói chuyện cũng khiến cho Quỷ Tiên Tử và Đông Vô Mệnh cảm thấy nghi hoặc không thôi.

- Tên Lữ Chính Cường tới cũng kỳ quái, mà hỏi cũng lạ kỳ không kém.

Quỷ Tiên Tửnhướng máy, sau đó liền thở nhẹ một hơi.

- Hắn đây là đang muốn thử ta.

Lục Thiếu Du nhếch mép cười, nói:

- Hắn muốn biết ta có tiếp tục động thủ với Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn hay không, nếu như Phi Linh Môn muốn tiếp tục khuếch trương thì cũng chỉ có thể động thủ với Bảo Thai Môn và Nam Hải Môn mà thôi.

- Lữ Chính Cường cho ngươi ngọc giản thông quan dường như có chút thâm ý, hẳn là muốn lấy lòng, giống như ám chỉ Linh Thiên Môn sẽ không đối địch với Phi Linh Môn vậy, ta cũng không chắc chắn lắm, con người Lữ Chính Cường này ta không hiểu biết quá nhiều, không cách nào nhìn thấu được.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Chỉ sợ chuyện Lữ Chính Cường muốn biết nhất chính là Vân Dương Tông có liên hệ gì với Phi Linh Môn hay không, đây mới là chuyện khiến hắn lo lắng nhất.

Lục Thiếu Du nói.

- Hiện tại Phi Linh Môn quật khởi, mặc dù khiến cho không ít kẻ căng thẳng hồi hộp, nhưng đối với Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang mà nói thì vẫn chưa đụng tới giới hạn của họ. Nhưng nếu như Vân Dương Tông nhúng tay vào thì đúng thật là đã chạm tới giới hạn của bọn họ rồi.

Đông Vô Mệnh nói.

- Bất kể là cái gì, nếu đã không đoán ra thì cũng không cần phải đoán nữa.

Mục quang của Lục Thiếu Du loé lên, lập tức nói:

- Đông lão, Lữ Chính Cường cho ta hai khối ngọc giản, lần này ta muốn mang theo Tâm Đồng tới Vụ Tinh Hải một chuyến, ngươi thấy thế nào?

Lục Thiếu Du vốn muốn dẫn lão độc vật đi cùng, nếu được như vậy thì sẽ tốt hơn, nhưng Vụ Tinh Hải có cấm chỉ, người đã từng gặp qua được cơ duyên một lần căn bản không thể vào lần nữa, ngay cả Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang cũng không còn cách nào khác, bằng không, Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang cần gì phải mở Vụ Tinh Hải ra làm gì, cứ để cho mỗi mình đệ tử trong môn của mình vào thôi là được.

- Như vậy cũng tốt, Tâm Đồng cũng nên ra ngoài tôi luyện một phen, nói không chừng ở Vụ Tinh đại điện còn có thể gặp được cơ duyên nữa, nếu được như vậy thì không tệ chút nào,

Đông Vô Mệnh cười nói.

- Thiếu Du, còn hai tháng nữa là Vụ Tinh Hải mở ra, đi trước một tháng là đủ rồi, còn một tháng này, ngươi phải chuẩn bị cho thật kỹ, thực lực của ngươi tuy không kém, nhưng lần vào Vụ Tinh Hải này, có gặp phải Vũ soái cửu trọng hay Linh soái cửu trọng thì cũng chẳng có gì kỳ lạ, nên ngươi phải chuẩn bị kỹ càng một phen, không được chủ quan.

Quỷ Tiên Tửnói.

- Vũ soái cửu trọng và Linh soái cửu trọng cũng sẽ vào đó sao?

Lục Thiếu Du sững sốt.

- Chuyện này có gì là lạ đâu, có một số vị cường giả lánh đời, thực lực đạt tới Vũ soái cửu trọng và Linh soái cửu trọng đã nhiều năm, nhưng vẫn không cách nào đột phá được nên muốn tới Vụ Tinh Hải mong gặp cơ duyên cũng là chuyện thường, cường giả Vũ vương và Linh vương không thể vào Vụ Tinh Hải, nhưng đám người có tu vi Vũ soái Linh soái thì hốt đại cũng được một bó, ngươi đừng xem thường Cổ Vực, mặc dù trong Cổ Vực đều do Nhất tông nhất môn nhất trang nhất giáo cầm đầu, nhưng ngoài những thế lực ấy còn có không ít cường giả lánh đời, họ không phải hạng người dễ trêu vào đâu.

Đông Vô Mệnh nghiêm mặt nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, thời nay thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, ở bất kỳ nơi nào cũng không thể sơ ý, tỷ như nói hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hoả lão Quỷ vậy, vốn không gia nhập bất kỳ môn phái nào, nhưng thực lực tuyệt đối thuộc hàng cường giả, tin rằng trong khắp cả Cổ Vực, loại cường giả tán tu thế này tuyệt đối không ít, không ít người chỉ một lòng muốn tu luyện, không muốn gia nhập bất kỳ thế lực nào.

- Thiếu Du, ta thấy Lữ Tiểu Linh của Linh Thiên Môn rõ ràng là có ý với ngươi, thiếu nữ động lòng xuân rồi, một khi động lòng, không phải dễ gì mà quên được đâu, chuyện này vốn là chuyện riêng của ngươi, nhưng bây giờ ngươi đã có vị hôn thê là Vân Hồng Lăng rồi, lại thêm Lữ Tiểu Linh này liên quan với Vân Dương Tông và Linh Thiên Môn, ngươi nên cân nhắc kỹ một chút.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với Lục Thiếu Du.

- Ta thấy phiền toái lần này cũng là do tên tiểu tử nhà ngươi gây ra, theo ta thì ngươi cứ cưới hết cho rồi, không thì còn phiền toái hơn nữa.

Đông Vô Mệnh nói.

- Lão gia hoả, ngươi lại nghĩ ra cái chủ ý quái Quỷ gì vậy.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trừng mắt nhìn Đông Vô Mệnh một cái.

Lục Thiếu Du nhếch mép cười khổ, vấn đề này đúng là có phần khó mà giải quyết, hiện tại cũng không phải lúc thích hợp để xử lý chuyện này, đến đâu hay đến đấy vậy.

Trong quãng thời gian kế tiếp, Lục Thiếu Du chỉ vùi đầu vào tu luyện, không thôn phệ Linh giả, nhưng Lục Thiếu Du cũng không rãnh rỗi, đều đang tiếp tục tu luyện mấy Vũ kỹ như Liệt Không Cửu Kích, lần trước Liệt Không Cửu Kích đánh ra được sáu kích, hoàn toàn không đạt tới mức mạnh nhất.

Mà Tam Thiên Lưu Vân Thủ và Liệt Viêm Quyền, tuy là có thể thi triển, nhưng vẫn không cách nào thi triển trong khoảng thời gian ngắn được, đại chiến giành giật từng giây, chỉ chậm một cái thôi cũng đủ để mất mạng.

Chỉ có tu luyện Vũ kỹ đạt tới mức vô cùng thuần thục thì mới có thể thúc dục ra trong thời gian nhanh nhất, đương nhiên đây cũng cần phải có chân khí khổng lồ và lĩnh ngộ thuộc tính phối hợp cùng.

Tu luyện Vũ kỹ, lĩnh ngộ thuộc tính, chính là việc Lục Thiếu Du cần phải làm nhất trong thời gian sắp tới.

Theo Lục Thiếu Du tu luyện, Lục Tâm Đồng bởi vì cũng sẽ tới Vụ Tinh Hải, cho nên cũng bị lão độc vật an bài cho bắt đầu bế quan tu luyện.

- Chưởng môn, ngươi thấy tên Lục Thiếu Du này thế nào?

Nơi nào đó giữa không trung, trên lưng của Lam Vũ Linh Ưng, Vương trưởng lão hỏi Lữ Chính Cường, ánh mắt mang theo chút tò mò.

- Bốn người các ngươi có ý kiến gì với Lục Thiếu Du không?

Lữ Chính Cường mỉm cười rồi xoay người hỏi bốn vị Linh soái trẻ tuổi còn lại.

- Hồi bẩm sư phụ, cấp độ thực lực của Lục Thiếu Du, chúng đệ tử không cách nào nhìn ra được, bất quá Lục Thiếu Du có thể ở trước mặt sư phụ ứng đáp trôi chảy tự nhiên như vậy, khí thế không kiêu ngạo không siểm ninh, đã có bản lĩnh bình tĩnh cỡ ấy, phương diện tâm trí nhất định cũng rất mạnh, nếu như hắn là Linh giả, thì sau này tu vi sẽ cực kỳ bất phàm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)