Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0604

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0604: Một chiêu kích sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng yêu thú cũng không ngu ngốc, rất nhiều cường giả nhân loại tiến vào bên trong sơn mạch Vụ Hải, một phần yêu thú liền trực tiếp chạy đi tìm chỗ trốn, không dám trêu vào nhân loại, còn đám Linh giả Vũ giả bình thường cũng sẽ không cố ý đi trêu chọc yêu thú làm gì, vạn nhất khiến cho yêu thú nóng nảy thì một con yêu vương đi ra cũng không phải giỡn chơi.

Lục Thiếu Du cũng không phải sợ yêu thú trong sơn mạch Vụ Hải, có Bạch Linh và Tiểu Long ở đây, chỉ cần thả chút khí tức ra thì yêu thú bình thường sẽ không dám tới gần, huống hồ gì còn có Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đồng, Phi Thiên Ngô Công vốn chính là một yêu vương trong sơn mạch Vụ Hải, đối với tình huống bên trong này, nó hiểu rõ hơn hết.

Thời gian từ từ trôi qua, nháy mắt đã qua tám ngày, Thiên Sí Tuyết Sư lướt qua một mảnh rừng cây bạt ngàn, lúc này không trung trước mắt xuất hiện một dãy núi khổng lồ.

Sơn mạch trùng điệp, từng đỉnh núi cao san sát nhau, quái thạch chồng chất, bên trong sơn mạch bao la, trên đỉnh núi, dường như tất cả đều bắt đầu từ sườn núi, đã bị sương mù dày đặc che kín, lúc này, quanh đây đã không còn rừng cây, để lộ rõ sự bao bao la hùng vĩ của nó, thật đúng là không thể ngờ được bên trong lại còn một nơi thế này.

Bên trong dãy sơn mạch, lúc này ở một chỗ rất xa, có một mảnh bao la vô bờ, một khoảng không chỉ độc mỗi sường mờ trắng xoá không cách nào thấy rõ, tựa như đây là điểm kết thúc của thế giới vậy, một mảnh trắng xoá, cường giả cũng vô pháp nhìn thấu phía sau màn sương có thứ gì.

Đám sương trắng liên mien này tựa như một bức màn trời màu trắng phân cách thế giới vậy, khiến cho người ta nhìn ma cảm thấy vô cùng rung động.

Trước màn sương trắng, có một tia huỳnh quang mờ ảo quanh quẩn, cẩn thận nhìn lại, không khó để phát hiện ra không gian gợn sóng trước màn sương này đang lắc lư, một cỗ khí lan ra khiếm cho người ta cảm giác, khiến cho người ta cảm thấy trong lòng đúng là bị một tảng đá đè nặng.

- Chủ nhân, chúng ta tới rồi, Vụ Tinh hải vẫn chưa mở ra, đợi sau khi nó mở ra, mới có thể đi vào được.

Phi Thiên Ngô Công bám trên vai của Lục Tâm Đồng nói.

- Cuối cùng cũng tới rồi.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, nhìn vào màn sương trắng tựa như bao trùm trong một màn sương trắng, Lục Tâm Đồng nhìn mà trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

- Đúng là có không ít người.

Dùng tâm thần thăm dò, phía trước sơn mạch, nhân số đã tới chừng hai vạn người, trên khắp các ngọn núi cũng có không ít thân ảnh, đều đợi Vụ Tinh Hải mở ra.

Các nơi cũng truyền tới từng trậm tiếng gầm, có vẻ vô cùng náo nhiệt đây.

- Còn vài ngày nữa Vụ Tinh Hải mới mở ra, chúng ta tìm chỗ đặt chân trước vài ngày đi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn chung quanh rồi thu tầm mắt lại và nói.

Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên không đã hấp dẫn không ít tầm mắt xung quanh mấy ngọn núi kia, sau một lúc, trên một sườn núi, trên một phiến quái thạch bên sườn núi, xung quanh có vô số cây cỏ, ước chừng hơn mười mét, Lục Thiếu Du chọn nơi này làm chỗ đặt chân tạm thời.

- Các hạ, chỗ này bọn ta tới trước, các ngươi đi chỗ khác đi.

Ba người Lục Thiếu Du và Tiểu Long vừa nhảy xuống khỏi lưng Thiên Sí Tuyết Sư thì có năm đạo thân ảnh ở phía dưới đứng bật dậy, nơi này đã sớm bị chiếm trước rồi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào năm người đó, bốn nam một nữ, bộ dạng đều trạc tứ tuần, kỳ thực cấp độ đều thuộc Vũ tướng, người mạnh nhất trong đó là một vị đại hán vận áo đen có cấp độ Vũ tướng bát trọng, trong mắt loé ra hàn quang, Vũ tướng bát trọng, thực lực cũng coi như không tệ.

- Các ngươi mau cút đi.

Lục Thiếu Du đưa mắt liếc nhìn đám người này, thực lực cỡ này tuy rằng không tệ nhưng Lục Thiếu Du đương nhiên là hoàn toàn không xem ra gì rồi, ở nói này có nhiều người, phải tìm được chỗ yên tĩnh không tệ để dừng chân, đương nhiên cần một ít thủ đoạn mới được.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết à.

Năm người này rõ ràng cũng không phải loại người dễ trêu chọc, nhìn thấy một thanh niên mà đã có khẩu khí to như vậy, còn dẫn theo một nữ tử trẻ tuổi và một tiểu cô nương, phỏng chừng thực lực cũng chẳng cao được đến đâu, đương nhiên không xem ra gì.

Lời vừa dứt, đại hán đầu lĩnh đá đánh một đạo chưởng ấn về phía Lục Thiếu Du, chỉ là một chương rất tuỳ ý, nhưng cũng mang theo lực lượng cuồng bạo, một kích của Vũ tướng bát trọng, thực lực tuyệt đối bất phàm.

- Tự tìm đường chết.

Lục Thiếu Du nhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo, thủ ấn đánh ra, giữa không trung lập tức có một cỗ năng lượng thuộc tính phô thiên cái địa tuôn trào dữ dội, trong nháy mắt đã tụ thành chưởng ấn trong lòng bàn tay của hắn.

Phía trên chưởng ấn có thổ thuộc tính hội tụ liên miên không dứt, lập tức hình thành một đạo chưởng ấn màu vàng đất phóng thẳng lên trời, trong nháy mắt đã hoá thành mấy đạo chưởng ấn mơ hồ, giống như từng đoá hoa sen tạo thành.

- Thiên thủ liệt cương ấn.

Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo chưởng ấn này đã trực tiếp đập lên đạo chưởng ấn do tên Vũ tướng bát trọng đó đánh ra.

- Két!

Tiếng vang phát ra cũng không lớn lắm, Thiên thủ liệt cương ấn đó đã trực tiếp phá huỷ chưởng ấn của Vũ tướng bát trọng kia, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán ra, trong nháy mắt tiếp theo, chưởng ấn liền nện thẳng lên người của tên Vũ tướng bát trọng kia.

- Ầm!

Thân hình của vị đại hán Vũ tướng bát trọng kia cơ hồ đã bị đánh bay, nện thật mạnh lên một tảng đá lớn cách đó mấy chục thước, cự thạch kia đột nhiên rạn nứt, huyết vụ xen lẫn mảnh vỡ nội tạng phun ra xối xả, chết ngay tại chỗ.

Thực lực Vũ tướng bát trọng, nhưng thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại là Vũ tướng cửu trọng, cộng thêm khí hải đan điền khổng lồ, cho nên uy lực của một chiêu thiên Thủ liệt cương ấn này cũng đủ để miễn cưỡng chống lại Vũ soái nhất trọng bình thường rồi, tên Vũ tướng bát trọng này sao mà đỡ nổi cơ chứ.

- Chạy mau.

Ba nam một nữ còn lại nào dám nán lại nữa, mang theo vẻ khiếp sợ mà co giò bỏ chạy, không ngờ đối phương chỉ là một thanh niên nhưng thực lực cư nhiên lại cưỡng hãn tới mức này, một chiêu đã đánh chết Vũ tướng bát trọng, thực lực cỡ này ít nhất cũng phải đến Vũ tướng cửu trọng đỉnh phong.

Bốn người bỏ chạy, Lục Thiếu Du cũng không tiếp tục đuổi theo làm gì, từ từ bước tới thu hồi trữ vật giới chỉ của tên Vũ tướng bát trọng kia, thi thể thì trực tiếp ném xuống núi.

Xa xa chung quanh, có không ít người đang chăm chú quan sát động tĩnh khắp nơi, nhưng không ai dám lên tiếng, thậm chí còn có vài kẻ nhát gan đã bắt đầu lén lút lui ra sau.

Lục Thiếu Du cũng không thèm quan tâm, chung quanh chỗ này đều là người, cũng không còn cách nào khác, vì hiện tại ở nơi này có những mấy vạn người, tìm một chỗ an tĩnh đã là không tệ rồi, phỏng chừng sau một màn vừa nãy của mình, đám người còn lại quanh đây sẽ không có ý kiến gì nữa.

*****

Một chiêu đánh chết một tên Vũ tướng bát trọng, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy đắc ý gì, chẳng qua là do tên Vũ tướng bát trọng kia quá xem thường đối thủ, còn mình thì cố tình doạ hắn, cho nên mới có thể một kích tất sát, nếu vừa rồi đối phương không quá khinh địch thì dù mình muốn giết được tên này không khó, nhưng không cách nào tạo được hiệu quả chấn nhiếp như vậy được.

- Ở đây đúng là nhiều người ghê, cường giả cũng nhiều.

Lục Tâm Đồng dùng thâm thần dò xét chung quanh rồi nói.

- Hình như Linh giả cũng không ít.

Tiểu Long ngẩng cái đầu nhỏ lên, mắt nhỏ nhìn quét khắp nơi một cái.

- Chúng ta ở nơi này chờ Vụ Tinh Hải mở ra.

Lục Thiếu Du nói, cạnh đây không ít cường giả, nhưng hiện tại xem ra đều không dễ gì đi trêu chọc người khác, cho dù có hỗn loạn cũng chỉ đợi sau khi vào Vụ Tinh Hải thì mới xảy ra.

Một lát sau, Lục Thiếu Du tiếp tục tu luyện, hôm qua vừa mới luyện hoá Linh lực của Linh tướng thất trọng và Linh tướng lục trọng, vừa hay có cơ hội củng cố một phen.

Người ở đây không nhiều, Lục Thiếu Du không muốn tiếp tục thôn phệ, miễn cho có người phát hiện ra bí mật của mình, phỏng chừng trên ngọn núi này vẫn còn nhiều cường giả đang ẩn mình ở đâu đó.

Sau khi Lục Thiếu Du dùng tâm thần dò xét thì mới tự mình ra tay, quanh người của mình có mấy đạo khí tức hư ảo đảo qua, đây tuyệt đối đều là cường giả, Lục Thiếu Du cảm thấy, thực lực ít nhất cũng đều phải tới cấp độ cỡ hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hoả lão Quỷ.

Khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi củng cố tu vi của mình, hiện tại Lục Thiếu Du đang đợi Vụ Tinh Hải mở ra, phỏng chừng sau khi vào trong Vụ Tinh Hải, mình sẽ lại thôn phệ thêm vài tên Linh tướng và Vũ tướng nữa, tới lúc đó là có thể bắt đầu đột phá Linh soái và Vũ soái rồi.

Thời gian từ từ trôi qua, không ít người từ bốn phía xung quanh rừng cây tiến vào bên trong sơn mạch, đều tự tìm kiếm lối ra, có hơn mười người đồng thời đi tới, có nhiều người là do kết bạn giữa dường đi tới, còn có kẻ thì đi tới một mình, loại này thì hơi ít, không phải một chút tự phụ thì phỏng chừng sẽ không chạy một thân một mình vào sơn mạch Vụ Hải.

Người càng lúc càng nhiều, bốn phía cũng ngày càng ầm ĩ, thậm chí là tiếng cãi vã và xô xát ở đâu cũng có, đương nhiên, ở những nơi thế này, cách giải quyết duy nhấ chính là dựa vào thực lực, thực lực mạnh mới có quyền giải tranh cãi.

Một ngày sau đó, người lại càng lúc càng thêm đông, chính ngay lúc Lục Thiếu Du đi vào bên trong dãy núi, thời gian chưa tới một ngày liền có thêm trên vạn người tràn vào, cả vạn người này không có ai yếu kém, có thể nói, ít nhất cũng đều tới tu vi Vũ phách.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy trong lòng rung động không thôi, Cổ Vực này đúng là hoàn toàn không tầm thường chút nào, trước mắt người tới phần lớn người đều là tán tu cùng người của một vài thế lực, chưa kể còn có người của hai nơi là đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân nữa, Lục Thiếu Du cũng không rõ, đoán chừng là sẽ có, trên đại hội tam tông tứ môn, sẽ có một ít thế lực của Cổ Vực và thành Ma Vân tham gia, Vụ Tinh Hải mở ra lần này, có người của đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân tới cũng không có gì lạ.

Lục Thiếu Du cẩn trọng dò xét hết phạm vi có thể thăm dò, trên đường đi cũng vô cùng chú ý, muốn tìm hiểu xem có người của tam tông tứ môn hay không, nhưng Lục Thiếu Du cũng không phát hiện ra người của tam tông tứ môn.

Vụ Tinh Hải mở ra, tam tông tứ môn nhất định có biết, nhưng không thấy người của tam tông tứ môn trong đó, khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó ngẫm lại thì lại thấy, tam tông tứ môn bồi dưỡng đệ tử cũng có vài ngàn năm nội tình, phái đệ tử tiến vào Vụ Tinh Hải cũng phải đề phòng người của thế lực bên Cổ Vực âm thầm động tay động chân, không thì sẽ lỗ nặng.

Bên trong Vụ Tinh Hải, chỗ cuối nhất là địa bàn của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, Cổ Vực luôn luôn có cảnh giác với tam tông tứ môn trên đại lục Linh Vũ, lần này đám đệ tử của tam tông tứ môn vào Vụ Tinh Hải tìm cơ duyên, rất có thể sẽ chạm tới điểm mấu chốt của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.

Nghĩ tới cái này, Lục Thiếu Du phỏng chừng đám tam tông tứ môn này hẳn là không dám đưa hết đám đệ tử canh tông môn đến Vụ Tinh Hải này hết ấy chứ, có muốn đưa thì cũng chỉ có thể lén lút đưa tới.

Trong một dãy núi trùng điệp, vài ngọn núi liền làm một thể, tựa như một con cự long uốn lượn xoay quanh, vờn quanh màn sương trắng mờ ảo, sương dày đặc thế này, che kín hết thảy, tựa như chia cắt thé giới vậy.

Trước tầng mây mù ngăn cách thế giới, có vài ngọn núi đứng sừng sững, xa xa cũng có kỳ sơn dựng thẳng, núi non trùng điệp, nhưng chỉ có mấy ngọn núi này là hùng vĩ nhất.

Ngọn núi đó mọc thẳng lên từ mặt đất, bốn phía cũng có mây mù lượn lờ, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ.

Lúc này, dưới mấy ngọn núi này cũng có không ít người đứng thẳng, khí tức vô cùng cường hãn, chung quanh không có bất kỳ người nào dám bước vào.

Ai cũng đều biết, nơi này chỉ có đệ tử của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang mới có thể đi vào, những người khác cũng không thể đi vào, ai dám xông loạn sẽ trực tiếp bị đánh chết, cho dù có một vài kẻ tự cho là bản thân rất mạnh, nhưng cũng không dám chọc tới tam tông tứ môn được.

Trên ngọn núi thứ nhất, lúc này có không ít nhân ảnh đang đứng đó, một cỗ khí tức cường hãn lan ra, bóng người loé lên, tổng cộng đã có bốn phương trận.

Trong đám người, thân ảnh của Lữ Tiểu Linh xen lẫn bên trong, chung quanh có ba bốn chục đạo thân ảnh, Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão đều ở đó, trong phương trận này đều là người của Linh Thiên Môn.

Lữ Tiểu Linh vận một bộ trang phục màu lục gợi cảm, cộng thêm dung nhan tinh mỹ, ánh mắt của không ít thanh niên trên sườn núi lập tức sáng lên.

- Sao tên kia lại tới đây?

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào quần sơn phía trước, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm.

- Tiểu Linh tiểu thư, đã lâu không gặp, lần này chúng ta có thể cùng nhau vào Vụ Tinh Hải rồi.

Một giọng nói truyền tới, thanh niên trước mặt, độ tuổi chỉ chừng hai mươi lăm, dáng thon gầy, một thân cẩm bào, dáng người cao ngất, hai mắt mang theo ý cười, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng xem như phong độ phiêu phiêu.

Mà khí tức quanh thân của thanh niên cũng lan ra như có như không, cư nhiên đã đến cấp độ Linh soái tứ trọng, dựa theo tuổi tác của thanh niên này đến xem, có loại thực lực cỡ này, đúng là đủ khiến người ta sợ hãi cảm than, không có thiên phú cực cao thì bằng ấy tuổi tuyệt đối không thể nào có được thành tựu như vầy.

- Ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta, có liên quan gì chứ.

Mắt thấy vị thanh niên đi tới trước mặt Lữ Tiểu Linh liếc qua hắn, trong lòng có chút khó chịu.

- Tiểu Linh tiểu thư, chuyện này có quan hệ trọng đại, khắp nơi trong Vụ Tinh Hải đều tràn ngập nguy cơ, tới lúc đó ta đương nhiên sẽ bảo vệ cho nàng, sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)