Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0639

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0639: Rất kiêu ngạo sao!
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tiểu Linh tỷ, trên đường đi muội tìm không thấy tỷ.

Lục Tâm Đồng vừa hạ xuống đất liền chạy tới bên người Lục Tiểu Linh, bộ dạng đáng yêu nhường ấy, càng thêm để lộ ra đường cong lung linh tràn đầy sức sống, cũng làm cho không ít người ghé mắt nhìn thêm một hồi.

- Ta cũng đang đi tìm các ngươi.

Lục Tiểu Linh nói, hai người quấn quít lấy nhau một hồi mới buông ra, ánh mắt của Lục Tiểu Linh lại quét về phía Lục Thiếu Du, chu miệng nói:

- Ngươi thì sao, có gặp phải nguy hiểm gì không?

- Cũng may, không gặp phải nguy hiểm gì.

Lục Thiếu Du nói nhỏ, cũng không biết nên nói gì, lúc này đưa mắt nhìn về phía Lục Tiểu Linh, trong lòng cũng cảm thấy có chút hổ thẹn.

- Hừ, chết thì mới tốt, ai kêu ngươi không đi tìm ta.

Lục Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du một cái, môi mọng chu ra, không rõ là có tức giận hay không.

- Tham kiến Vương trưởng lão.

Lục Thiếu Du có chút xấu hổ và bất đắc dĩ, vừa gặp Vương Hiểu liền lập tức hành lễ, cũng là để che giấu vẻ xấu hổ của mình.

- Lục chưởng môn hữu lễ.

Vương Hiểu cũng mỉm cười thi lễ, không dám sơ xuất, biết rõ tên tiểu tử Lục Thiếu Du này được môn chủ tán dương, đồng thời bên trong Phi Linh Môn cũng có không ít cường giả, người ta là chưởng môn một môn phái, dù nàng có là trưởng lão của Linh Thiên Môn đi nữa nhưng cũng phải chừa chút mặt mũi.

- Vương trưởng lão, chẳng lẽ vị này chính là Lục chưởng môn của Phi Linh Môn gần đây hay được nhắc tới sao?

Trong Linh Thiên Môn, có một vị lão giả vận trường sam nhạt màu nhìn và đánh giá Lục Thiếu Du.

- Lục chưởng môn, vị này chính là Văn trưởng lão của Linh Thiên Môn chúng ta.

Vương trưởng lão lập tức nghiêng người giới thiệu vị lão giả đứng bên cạnh cho Lục Thiếu Du.

- Tiểu tử Lục Thiếu Du, tham kiến Văn trưởng lão.

Lục Thiếu Du mỉm cười thi lễ, âm thầm đánh giá khí tức của vị lão giả này, hơi cảm thấy kinh ngạc, theo khí tức nhìn lại, cư nhiên là một vị cường giả Vũ Suất cửu trọng.

- Lục chưởng môn hữu lễ, ta nghe nói Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đang ở tại Phi Linh Môn, ngày khác nhất định sẽ tới bái phỏng.

Vị lão giả này cũng mỉm cười đáp lễ, thần sắc không thay đổi chút nào, ánh mắt cũng đang đánh giá Lục Thiếu Du.

- Hoan nghênh, nếu Văn trưởng lão có tới Phi Linh Môn, thì chính là cho Phi Linh Môn chút mặt mũi rồi.

Lục Thiếu Du khách sáo đáp lễ, nhưng trong lòng thì lại nghĩ, xem ra tình địch của Đông lão lại có thêm một người rồi, vị Văn trưởng lão này của Linh Thiên Môn chỉ sợ hơn phân nửa là người theo đuổi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rồi, không ngờ lúc Quỷ Tiên Tử còn trẻ lại có nhiều người ái mộ như vậy.

Đang nói chuyện với Văn trưởng lão, Lục Thiếu Du lại cảm thấy có không ít mục quang đang dòm ngó mình, dường như là của đám người Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang và Hoá Vũ tông ở cách đó không xa.

Trong ba đội nhân mã này, Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra một vài ké, ban đầu ở bên trọng sơn mạch Vụ Hải cũng đã nhìn thấy một ít đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.

Mà trong số này, Lục Thiếu Du cảm nhận được một đạo ánh mắt khác thường nhất, khoé mắt dư quang đảo qua, chính là một thanh niên vận cẩm bào tuổi chừng hai mươi bốn hai mươi lăm, bộ dạng hơi gầy, vóc người cao ngất, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng xem như phong độ nhẹ nhàng.

- Linh Suất Ngũ trọng.

Nhìn khí tức tản mát như có như không trên người thanh niên này, Lục Thiếu Du nhíu mày, khí tức của thanh niên này so với Khang Tử Vân thì mạnh hơn một chút, dường như đã đạt tới tình trạng Linh Suất ngũ trọng. Dựa theo tuổi tác của thanh niên này mà xem, có được tu vi thực lực cỡ này, đủ để người ta sợ hãi cảm than rồi.

Bất quá Lục Thiếu Du cũng không biết, tên Gia Cát Tử Vân này vốn chỉ là Linh Suất tứ trọng, bởi vì gặp được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh cho nên mới đột phá lên tới Linh Suất ngũ trọng.

- Tiểu tử, ngươi chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn sao, nghe nói cái Phi Linh Môn nho nhỏ của ngươi gần đây rất càn quấy.

Ngay lúc Lục Thiếu Du âm thầm đánh giá tên Gia Cát Tử Vân này thì ánh mắt của Gia Cát Tử Vân cũng nhìn vào Lục Thiếu Du, vừa rồi thấy Lục Thiếu Du và Lục Tiểu Linh trò truyện, hắn liền cảm thấy dường như quan hệ của hai người bọn họ có vẻ không tầm thường chút nào.

- Gia Cát Tử Vân, ngươi muốn làm gì hả.

Lục Tiểu Linh nhìn thấy Gia Cát Tử Vân đang nhìn Lục Thiếu Du thì lập tức quát khẽ với Gia Cát Tử Vân.

- Tiểu Linh tiểu thư, ta chỉ chào hỏi với tiểu tử này mà thôi, Phi Linh Môn mang theo người của Bách Thú cốc, Lan Lăng sơn trang ta còn chưa tìm hắn tính sổ.

Gia Cát Tử Vân nói với Lục Tiểu Linh, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Thiếu Du lần nữa.

- Gia Cát Tử Vân, đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang, chẳng trách lại có thiên phú bực này.

Lục Thiếu Du nghe xưng hô của Lục Tiểu Linh với thanh niên kia cũng lập tức nhớ ra thân phận của kẻ này, đối với một vài người và việc đặc biệt trong Cổ Vực này thì trước khi lên đường lần này, Lục Thiếu Du đã sớm nghe Diệp Mỹ nói tới kẻ này rồi.

Gia Cát Tử Vân, thiên tài Linh giả nổi tiếng khắp Cổ Vực, đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang, luôn là nhân vật phong vân trong Cổ Vực. Những điều Lục Thiếu Du biết về Gia Cát Tử Vân chỉ có như vậy, còn thêm nữa thì chẳng biết gì.

Nhìn tên Gia Cát Tử Vân này một cái, Lục Thiếu Du nhướng mày, coi như không hề để ý tới, sau đó thu hồi ành mắt nhìn khắp xung quanh, thực lực của đám Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang ở đây, Lục Thiếu Du lập tức đều thu vào đáy mắt.

Ánh mắt đảo qua, làm cho Lục Thiếu Du cũng cảm thấy có chút xúc động, đám người tới Vụ Tinh Hải lần này hẳn đều là những kẻ nổi bật nhất trong đám đệ tử trẻ tuổi của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, thực lực quả nhiên bất phàm, có không ít Vũ Suất và Linh Suất, trong đó ngay cả Vũ tướng cửu trọng và Linh tướng cửu trọng cũng có không ít.

Nhìn hết thảy ở đây, Lục Thiếu Du không khỏi âm thầm so sánh với đám đệ tử thân truyền của Tam tông tứ môn, tổng thể mà nói, đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang này không hề thua kém Tam tông tứ môn, không biết hiện tại thực lực của đám thân truyền đệ tử của Tam tông tứ môn đã tới tu vi nào, có vẻ như là thực lực tổng thể trong đám trẻ tuổi nhất còn thua một chút.

Trong lòng thầm than, Nam Thúc cũng từng bảo mình không thể xem thường Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang và những thế lực khác ở Cổ Vực. Hiện tại xem ra, chỉ bằng thực lực của đám đệ tử trẻ tuổi của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang thì cũng không kém hơn Tam tông tứ môn, cho dù nội tình có kém hơn một chút thì cũng không kém quá nhiều.

- Sợ là chết không ít người rồi.

Tâm thần của Lục Thiếu Du lập tức dò về phía đám người rậm rạp chằng chịt kia, lúc mới vào thì nhân số đông hơn rất nhiều, lúc này Lục Thiếu Du phỏng chừng ít đi khoảng ba bốn ngàn người, những người này chắc là đã chết cả rồi, có kẻ chết trong bụng yêu thú, có kẻ hẳn là bị đánh chết, cụ thể thì không nói chắc được.

*****

- Thiếu tông chủ, là tên tiểu tử đó, tiểu tử đó sao lại ở cùng một chỗ với người của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang?

Trên một hòn đảo gần đó, bốn đạo thân ảnh đứng tụm lại một chỗ, ánh mắt của bốn người đang nhìn chằm chằm về phía hòn đảo nhỏ đằng xa kia.

- Hừ, xem ra tiểu tử kia cũng không phải người của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, mặc kệ hắn là ai, sau khi ra ngoài, không được để cho hắn chạy nữa.

Một thanh niên âm lệ nói.

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không nghe ta nói gì à?

Trên hòn đảo lúc này, Gia Cát Tử Vân thấy Lục Thiếu Du không để ý gì tới hắn thì thần sắc lập tức trầm xuống.

- Xuy xuy!

Lục Thiếu Du không nói gì, nhưng tỳ khí của Tiểu Long thì không được tốt, cái lưỡi nhỏ phun ra nuốt vào, nếu không phải Lục Thiếu Du có lệnh, chỉ sợ Tiểu Long đã sớm nhào qua rồi.

- Ngươi là ai chứ, lấy tư cách gì hô to gọi nhỏ với ca ca của ta.

Lục Tâm Đồng hai tay chống nhanh, cảm thấy vô cùng tức giận, nghe có kẻ hung dữ với ca ca của mình liền không nhịn được.

- Hừ, một tiểu cô nương miệng còn hôi sữa cũng dám vào Vụ Tinh Hải, tuổi còn nhỏ mà đã hung dữ như vậy, ta xem như nể mặt Tiểu Linh tiểu thư nên không so đo với ngươi, nếu không, chỉ bằng ngữ khí của ngươi khi nói chuyện với ta ban nãy thì ta nhất định sẽ không khách khí với ngươi.

Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Tâm Đồng rồi nói.

- Chẳng lẽ ngươi cũng chỉ có thể bắt nạt một tiểu cô nương hay sao, cho dù không phải trước mặt Tiểu Linh, ta cũng muốn xem kẻ nào dám không khách khí với muội muội của ta.

Mục quang của Lục Thiếu Du loé lên, mình có thể không để ý tới tên Gia Cát Tử Vân này, cũng không phải lúc để gây chuyện, chính là bất kể ra sao, cũng không thể để cho Tâm Đồng bị nửa điểm uỷ khuất.

- Tiểu tử, ngươi đúng là rất kiêu ngạo!

Gia Cát Tử Vân lạnh giọng nói, ánh mắt loé lên, mang theo lãnh ý nhìn chằm chặp vào Lục Thiếu Du.

Lúc này, đám đệ tử của các đại sơn môn đứng chung quanh đều dồn mắt nhìn về phía này, kể cả các trưởng lão của các đại sơn môn, mỗi người đều mang suy nghĩ riêng, bốn vị Linh Suất trẻ tuổi của Linh Thiên Môn lần trước đã tới Phi Linh Môn cũng dõi mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Cũng không kiêu ngạo bằng các hạ.

Lục Thiếu Du nói.

- Tên Gia Cát Tử Vân kia, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám làm gì Lục Thiếu Du thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Lúc này Lục Tiểu Linh cũng lập tức bước lên nói.

Cũng cùng lúc đó, một đạo truyền âm lập tức vang bên tai Lục Thiếu Du:

- Tên lừa đảo, ngươi đừng để ý tới hắn, Lan Lăng sơn trang không phải thế lực mà bây giờ ngươi có thể đối phó đâu, đừng trêu chọc Lan Lăng sơn trang.

- Xuy xuy!

Đúng lúc này, ở giữa không trung đột nhiên phát ra một trận ba động rất nhỏ, ánh mắt của tất cả mọi người lập tức chuyển về nhìn chằm chằm vào màn sương trắng phía trên.

Chỉ thấy trên nền sương trắng dày đặc bên trên, lúc này bắt đầu xuất hiện từng đợt ba động, một cỗ khí tức khiến người ta cảm thấy áp lực và run sợ lan tràn, sương mù dày đặc bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, phát ra tiếng vù vù vang dội tựa như vòi rồng.

- Cửa ra sắp mở rồi.

Nhìn thấy động tĩnh thế này, tất cả mọi người đều lập tức chuẩn bị kỹ càng để ra ngoài.

- Ầm ầm!

Chỉ sau một lát, khoảng sương mù dày đặc phía trên toả ra một cỗ năng lượng ba động, sương trắng lập tức vặn vẹo, sau đó đột nhiên phát ra ba động kì lạ, đúng lúc này, từng tiếng vang ầm ầm truyền ra, một dòng nước chảy thẳng xuống, tựa như chảy xuống từ trên trời vậy, sương mù dày đặc đột nhiên bị vây bên trong dòng nước chảy.

Không gian run lên, trước dòng nước chảy, không gian gợn sóng trực tiếp rung động rồi mở ra, phía chân không đều là một dòng thác nước chảy liên miên, cao như chọc trời, to lớn đồ sộ, sóng nước chập trùng, không ngừng đổ xuống hải vực, khiến cho từng con sóng dữ nối nhau ập tới một cách dũng mảnh, mang theo từng đợt sóng vỗ cuồn cuộn, phát ra âm thanh 'ầm ầm' đinh tai nhức óc.

- Hừ, coi như vận khí của tên tiểu tử nhà ngươi tốt, lần sau ta sẽ tiếp tục tính sổ với ngươi.

Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Thiếu Du một cái, cửa ra đã mở, vốn muốn nhân cơ hội này để ra tay một phen, nhưng lúc này đi ra ngoài vẫn quan trọng hơn.

- Chúng ta đi thôi!

Lúc này, đám đệ tử của Hoá Vũ tông và hắc sát giáo ở xung quanh đều phóng lên trời đầu tiên, toàn thân được bao quanh dưới một tầng hào quang, mang theo tiếng xé gió, trực tiếp nhảy vào trong dòng nước.

- Tiểu thư, chúng ta cũng đi thôi.

Văn trưởng lão nói.

- Cái tên lừa gạt chết dẫm kia, ngươi cũng đi cùng ta đi.

Lục Tiểu Linh nhìn Lục Thiếu Du, liếc Gia Cát Tử Vân một cái rồi nói, sau đó kéo tay Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng nhảy lên lưng một con yêu thú phi hành ngũ giai hậu kỳ trên không.

Đám người Linh Thiên Môn từ Vũ Suất trở xuống đều leo lên lưng của yêu thú phi hành, đám yêu thú phi hành vỗ cánh bay đi, nhanh chóng chui vào trong dòng chảy.

- Hừ!

Nhìn Lục Tiểu Linh kéo Lục Thiếu Du lên phi hành thú, sắc mặt của tên Gia Cát Tử Vân lập tức trở nên vô cùng khó coi, lãnh ý tản ra bốn phía.

- Thiếu gia, chúng ta nên đi ra thôi.

Một vị trưởng lão trong Lan Lăng sơn trang nói.

- Chúng ta đi.

Gia Cát Tử Vân quát lạnh một tiếng, nháy mắt cũng trực tiếp nhảy vào bên trong dòng chảy kia.

- Vèo vèo...

Giữa không trung, tiếng xé gió phô thiên cái địa vang lên không ngừng, từng đạo thân ảnh lướt nhanh về phía dòng chảy dữ dội của khe hở không gian phía trước.

Bên ngoài Vụ Tinh Hải, trong sơn mạch Vụ Hải, lúc này bên trên dòng nước chảy khổng lồ kia, có mấy đạo cột sáng khổng lồ không biết từ đâu đến xuyên thấu qua, tỏa ra một cỗ khí tức chấn tâm động phách, mấy kẻ có thực lực thấp đã sớm run rẩy cả người, cỗ uy áp này vô cùng khổng lồ.

- Ba tháng, rốt cuộc cũng ra khỏi đây được rồi, không biết bây giờ Linh Thiên Môn của chúng ta có ai tìm được đại cơ duyên trong truyền thuyết hay không.

Trên một ngọn núi khổng lồ, Lục Chính Cường đang đứng chắp tay, ánh mắt có chút khẩn trương lẫn chờ mong.

- Chưởng môn, đại cơ duyên là gì?

Trong Linh Thiên Môn, mấy vị trưởng lão đứng bên cạnh Lục Chính Cường, lam y lão giả trong số đó hỏi.

- Có một số việc, sau này các ngươi sẽ biết, bây giờ vẫn chưa phải lúc.

Lục Chính Cường quay đầu lại nhìn vào chúng trưởng lão rồi nói.

Đúng lúc này, trên vài ngọn núi khổng lồ chung quanh, cũng có rất nhiều người mang theo vẻ mặt cực kỳ khẩn trường, hồi hợp lẫn chờ mong nhìn về phía trước, loại mong chờ này, dường như không phải mong chờ bình thường.

- Vèo vèo...

Bên trong thác nước kia lúc này rốt cuộc cũng có thân ảnh phóng ra ngoài, sau đó liền có từng đạo từng đạo thân ảnh nối đuôi nhau bay ra.

- Ra rồi.

Khắp các dãy núi chung quanh, lúc này có không ít ánh mắt nhìn về phía mấy đạo thân ảnh trên không đang tuôn ra ào ào từ bên trong Vụ Tinh Hải.

- Tâm Đồng, muội tới chỗ ta trước một chuyến có được không, đợi lát nữa rồi hãy đi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)