Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0666

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0666: Hai mặt nhìn nhau
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thế nhưng những dây mây rậm rạp này cũng bị mấy đạo công kích cường hãn đánh thành bột phấn, kình khí bắn ra bốn phía. Cuối cùng va vào tường chung quanh khiến cho vô số đá vụn trên bức tường rơi xuống.

Trong quang mang, sắc mặt Tất Phương Sơn trong nháy mắt tái nhợt. Đồng thời tay cũng gần chạm tới hộp ngọc.

- Buông tay đi. Ta nói rồi, ta chỉ cần một cái tát cũng có thể đánh chết ngươi.

Lúc này một cỗ năng lượng cuồng bạo tuôn ra, lập tức đánh vào quang mang màu xanh do Tất Phương Sơn bố trí.

Phanh.

Lần này, quang mang màu xanh trực tiếp bị vỡ nát.

Khục khục.

Tất Phương Sơn đang sắp chạm vào hộp ngọc thì có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh xuống, thân thể trực tiếp lảo đảo lui về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu. Sắc mặt trắng bệch, nặng nền va vào tường đá.

Trong nháy mắt thân thể to lớn của Thiên Độc Yêu Long xuất hiện ở bên bãi đá.

Sưu Sưu.

Hai đạo thân ảnh nhanh chóng lao về phía bãi đá, cánh tay vươn về phía hộp ngọc. Chính là Phí Lan của Lan Lăng sơn trang cùng với một đại hán Vũ Suất bát trọng tán tu.

- Lùi lại.

Thiên Độc Yêu Long quát lên một tiếng, hai tay đem theo chưởng ấn nhanh chóng đánh về phía trước, nhanh chóng đánh về phía hai người.

- Yêu thú thất giai.

Cảm giác công kích của Thiên Độc Yêu Long không giống chân khí, sắc mặt Phí Lan cùng với đại hán Vũ Suất bát trọng kia lập tức đại biến. Đâu còn dám mơ tưởng tới hộp ngọc, trước tiên lo lắng tới tính mạng của mình còn quan trọng hơn. Hai người trong lúc hoảng sợ nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo chưởng ấn và quyền ấn nhanh chóng nghênh tiếp chưởng ấn của Thiên Độc Yêu Long.

- Dám cùng ta ngạnh kháng, các ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thiên Độc Yêu Long bước lên một bước, chưởng ấn hung hăng đánh về phía trước.

Phanh Phanh.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, Phí Lan và đại hán Vũ Suất bát trọng kia lập tức bị đánh bay, căn bản không có một chút chống cự nào, thân thể hai người hung hăng va chạm với tường đá.

Khục khục.

Hai người phun ra một ngụm máu, nặng nề đập xuống mặt đất. Sắc mặt trắng bệch, sau vài lần thử chống tay đứng dậy thế nhưng lại không đứng dậy được. Có lẽ đã mất nửa cái mạng.

- Hà trưởng lão, nhanh tiếp hộp ngọc.

Ngay khi Hà Dược Đông đang kinh ngạc thực lực của Thiên Độc Yêu Long thì bãi đá rung chuyển lập tức tan thành mảnh nhỏ. Hộp ngọc trên bãi đá kia lúc này không hiểu sao lại đang bắn về phía Hà Dược Đông.

Hà Dược Đông nghe được thanh âm này lập tức có phản ứng giống như là bản năng vậy. Nhanh chóng đưa tay tiếp lấy hộp ngọc, ánh mắt hắn lúc này dường như không thể tin được. Không thể tin được bảo vật lại dễ dàng nằm vào trong tay hắn như vậy.

- Hà trưởng lão, ngươi đã lấy được bảo vật, mau đi trước đi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, sắc mặt có chút thân thiết nói.

- Hà trưởng lão, người đi trước đi.

Hai Vũ Suất khác của Hóa Vũ tông lúc này nhìn thấy Hà Dược Đông lấy được hộp ngọc cũng nhanh chóng đi tới bên người Hà Dược Đông rồi nói. Thân thể che chở cho Hà Dược Đông rời khỏi sơn động.

Lúc này đám người Tất Phương Sơn, Phí Lan, đại hán tán tu Vũ Suất bát trọng đều bị thương nặng, cũng không có ai có thể ngăn cản đám người Hóa Vũ tông, huống chi thân ảnh Thiên Độc Yêu Long lúc này đã xuất hiện bên ngoài đại sảnh. Vừa rồi thực lực của Thiên Độc Yêu Long thi triển ra ai cũng nhìn thấy, đâu còn dám trêu chọc tới nó nữa.

- Vương chưởng môn, Trần chưởng môn, chúng ta cũng đi thôi. Lan Lăng sơn trang muốn đoạt bảo vật của chúng ta, quả thực là muốn chết.

Lục Thiếu Du vô cùng thân thiết nói với Vương Xán Nhiên và Trần Ngọc Đông. Ánh mắt đảo qua Tất Phương Sơn đang được người Thiên Tinh tông nâng lên, hàn ý không khỏi tràn ra. Thế nhưng hắn cũng phải nhịn sát ý trong lòng xuống. Người này là của lão độc vật, nên để lão độc vật xử lý.

Nói xong, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới người của Lan Lăng sơn trang, ánh mắt nhìn Bạch Linh rồi Thiên Độc Yêu Long không biết từ khi nào đã nhấc tán tu Vũ Suất bát trọng kia lên rồi vội vã rời khỏi đại sảnh.

Hai người Trần Ngọc Đông, Vương Xán Nhiên vô cùng nghi hoặc. Vốn Lục Thiếu Du cũng không để ý tới bọn họ, lúc này lại vô cùng thân thiết. Trong lúc nghi hoặc hai người cũng chỉ có thể theo sát rời khỏi đại sảnh. Bảo vật tới tay Hà Dược Đông bọn họ cũng không dám đoạt nữa. Hóa Vũ tông này bọn họ không dám trêu vào.

- Thiếu gia, Phí Lan trưởng lão thương thế quá nặng.

Trong đại sảnh, người của Lan Lăng sơn trang đã đi tới bên người Phí Lan, Phí Lan lúc này toàn thân đều là máu, thương thế không nhẹ.

Ầm ầm.

Toàn bộ đại sảnh lung lay, đá vụn rơi xuống. Đại chiến vừa rồi khiến cho đại sảnh này không thể chống đỡ được nữa.

- Chúng ta đi ra ngoài trước.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân âm trầm nhìn vào bóng lưng đám người Lục Thiếu Du đang đi ra ngoài, lập tức nói với mọi người chung quanh.

Người của Thiên Tinh tông, mấy tán tu còn lại, còn có Mao Xương Nguyên của Tầm Vũ Động, Chúc Thiên Sơn của Huyền Nguyên Cốc cũng nhanh chóng ra ngoài.

Ầm ầm.

Tiếng nổ vang lên, toàn bộ đại sảnh bên trong đã bắt đầu đổ nát.

Sưu Sưu.

Trong sơn động lớn ở trong sơn cốc lúc này có không ít thân ảnh nhanh như thiểm điện nhảy ra. Trước sơn động, bốn cây thạch trụ lớn bắt đầu nứt nẻ, rồi ầm ầm đổ xuống.

Phanh Phanh.

Trên sơn động lúc này bắt đầu có đá rơi xuống, toàn bộ sơn cốc như muốn sụp đổ.

Phía xa, Lục Thiếu Du nhìn tất cả chuyện này không khỏi nở nụ cười thỏa mãn.

Sưu Sưu.

Khi mấy đạo thân ảnh cuối cùng từ trong sơn động chật vật ra ngoài, toàn bộ sơn động ầm ầm đỏ nát. Mặt đất rung chuyển giống như địa chấn. Ngọn núi khổng lồ đổ ập xuống trong sơn cốc, đá vụn bắn tứ tung, bụi bay ngập trời.

- Chúng ta đi.

Lục Thiếu Du nhanh chóng dẫn đầu ra ngoài sơn cốc. Sơn động này đã triệt để đổ nát, kế tiếp nên thu thập tàn cục bên ngoài.

Phanh Phanh.

Ngoài sơn cốc, lúc này thanh âm bạo liệt vẫn không ngừng truyền tới. Hỗn chiến đã gần kết thúc. Trong hỗn chiến, vốn có người không định tham dự, thế nhưng lại không thể chạy trốn cho nên bị cuốn vào trong thế nên cũng chỉ có toàn lực xuất thủ.

Khi Lục Thiếu Du đi ra bên ngoài, ánh mắt thầm đảo qua đám người. Lúc này Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc thương vong không nhỏ. Trong bốn sơn môn này, vốn hơn trăm người tới đây, có không ít Vũ Tướng và Vũ Phách, thế nhưng lúc này chỉ còn lại không tới hai mươi người.

Người của Hóa Vũ tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn lúc này tử thương cũng không ít. Thế nhưng so với Lan Lăng sơn trang, Huyền Nguyên cốc, Thanh Phong môn mà nói thì đỡ hơn nhiều. Dù sao bọn họ còn có cường giả của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn tương trợ. Ba sơn môn này vốn nhiều người hơn một chút, vũ giả Vũ Tướng chiếm đa số. Thế nhưng lúc này cũng chỉ còn lại bốn năm mươi người, tử thương phân nửa.

Về phần hơn chục Vũ Tướng của Thiên Tinh tông tới đây hoàn toàn bị cuốn vào. Người của Lan Lang sơn trang lại cho rằng bọn họ là người của Hóa Vũ tông, đệ tử Hóa Vũ tông lại cho rằng bọn họ là người của Lan Lăng sơn trang.

*****

Nói chung bọn họ đều bị nhân mã song phương công kích. Hơn chục Vũ Tướng lúc này tử thương gần hết, chỉ làn bốn người mà thôi.

Trên sườn núi thi thể khắp nơi. Tuy rằng không có cảnh tượng giống như máu chảy thành sông, thế nhưng lúc này cũng đã không sai lệch lắm. Thi thể đệ tử các sơn môn khác nhau nằm la liệt trên mặt đất.

Đệ tử bình thường của Phi Linh môn đã sớm lùi lại rất sâu. Chỉ có Vũ Tướng ở bên ngoài xuất thủ mà thôi. Mà bốn người Hoa Mãn lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính thi thoảng mới xuất thủ. Bằng vào thực lực của bốn người xuất thủ trong đám người Vũ Tướng quả thực chính là tàn sát. Đối với đám đệ tử Lan Lăng sơn trang chính là tổn thương trí mạng, cho nên lúc này mới khiến cho người của Hóa Vũ tông chiếm ưu thế.

- Dừng tay, tất cả dừng tay cho ta.

Lục Thiếu Du nhảy ra khỏi sơn cốc, mấy tiếng xé gió từ phía sau vang lên. Đám người Hà Dược Đông lúc này đã ra khỏi sơn cốc. Nhìn thấy cảnh tượng ngoài sơn cốc lúc này khiến cho sắc mặt Hà Dược Đông không khỏi trắng bệch.

Phanh Phanh.

Thanh âm bạo liệt phía trước biến mất. Một Vũ Tướng của Hóa Vũ tông sau khi đẩy lui đối thủ, nghe thấy Hà Dược Đông quát lên lập tức lui ra. Những đệ tử chung quanh lúc này cũng đều lùi lại.

- Có chuyện gì xảy ra?

Hai người Mao Xương Nguyên, Trần Ngọc Đông của Bảo Đài môn và Tầm Vũ động lúc này cũng từ trong sơn cốc nhảy ra. Sau khi nhìn thấy đệ tử trong môn tử thương gần hết, sắc mặt lập tức đại biến.

- Là ai làm?

Một tiếng hét lớn vang lên, lúc này lại có mấy đạo thân ảnh nhảy ra. Người của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc cũng nhảy ra khỏi sơn cốc. Nhìn thấy đệ tử trong môn tử thương hầu như không còn, mà đây lại là căn cơ cường giả trong môn khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ và tức giận.

Đám người Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang, Tất Phương Sơn của Thiên Tinh tông lúc này cũng tới. Nhìn cảnh tượng phía dưới, không cần mở miệng cũng đã biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cường giả các sơn môn nhìn nhau, một cỗ lửa giận bắt đầu bùng lên. Người của Bảo Đài môn và Nam Hải môn tuy rằng so với đám người Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc tử thương ít hơn, thế nhưng có hơn phân nửa đệ tử đã chết, bảo sao bọn họ không tức giận.

Hà Dược Đông nhìn vào thi thể hơn chục Vũ Tướng của Hóa Vũ tông lúc này cũng không khỏi âm trầm. Những người này đều là cường giả của Hóa Vũ tông. Vũ giả Vũ Tướng tuy rằng là không thiếu, thế nhưng trong nháy mắt cũng khó xuất ra được một đống lớn vũ giả Vũ Tướng. Huống chi người của Hóa Vũ tông bị đánh chết, thân là trưởng lão của Hóa Vũ tông, Hà Dược Đông đương nhiên nổi giận.

- Hay cho một Hóa Vũ tông, đánh chết nhiều đệ tử của Lan Lăng sơn trang ta như vậy. Lan Lăng sơn trang ta nhớ kỹ.

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân âm trầm nhìn vào trên người Hà Dược Đông. Vừa rồi chính hắn tận mặt nhìn thấy người Hóa Vũ tông đang vây công đệ tử Lan Lăng sơn trang. Tuy rằng có thêm người của sơn môn khác, thế nhưng mặc kệ là Nam Hải môn, Bảo đài môn hay là Quỷ Vũ Tông đều do Hóa Vũ tông như thiên lôi sai đâu đánh đó. Bút sổ sách lần này đương nhiên phải tính vào người Hóa Vũ tông rồi.

- Bớt ngậm máu phun người đi. Rõ ràng là người của Lan Lăng sơn trang các ngươi đánh chết đệ tử Hóa Vũ tông ta. Bút sổ sách này Hóa Vũ tông ta sẽ nhớ kỹ.

Hà Dược Đông cũng lạnh nhạt nói. Hóa Vũ tông tử thương vô số, bút sổ sách này đương nhiên không thể cho qua dễ dàng như vậy.

- Gia Cát thiếu gia, Hóa Vũ tông, Nam Hải môn, Bảo đài môn, Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn giết đệ tử trong môn chúng ta, không đem Lan Lăng sơn trang đặt vào trong mắt. Gia Cát thiếu gia nhất định phải giúp chúng ta báo thù.

Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn đem theo ánh mắt oán hận nhìn về phía đám người Hóa Vũ tông rồi nói với Gia Cát Tử Vân.

- Thu thập một phen. Đi.

Gia Cát Tử Vân không để ý tới người Tầm Vũ động và Huyền Nguyên cốc, ánh mắt đảo qua trên người Hà Dược Đông rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Chúng ta cũng đi.

Nhìn thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi. Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn cũng không còn cách nào khác đành gọi yêu thú phi hành ở phía xa, bắt đầu thu thập thi thể đệ tử trong môn.

- Hóa Vũ tông, bút sổ sách này ta sẽ không quên. Lan Lăng sơn trang ta nhất định sẽ đòi lại.

Sau khi thu thập xong mọi thứ, Gia Cát Tử Vân lạnh nhạt nói một tiếng, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người. Bao gồm cả đám người Hoa Mãn Lâu, Thiên Độc Yêu Long, sau đó lại lưu luyến trên người Bạch Linh một chút rồi mới cưỡi yêu thú phi hành rời đi.

Về phần Phí Lan trưởng lão sắc mặc trắng bệch, sau khi nhìn tất cả lại phun ra một ngụm máu, khí lực để nói cũng không có.

Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi lúc này càng không dám ở lại, cũng nhanh chóng rời đi.

Nhìn vào đám người Lan Lăng sơn trang rời đi, ánh mắt Hà Dược Đông trầm xuống rồi khẽ nhướng mày. Dường như cảm thấy chuyện này không quá bình thường.

- Hà trưởng lão, không ít đệ tử chúng ta bị Lan Lăng sơn trang sát hại, lẽ nào cứ như vậy mà thả bọn họ đi?

Một vũ giả tu vi Vũ Tướng của Hóa Vũ tông nói với Hà Dược Đông.

- Thu thập mọi thứ, chúng ta trở về rồi nói.

Sắc mặt Hà Dược Đông vô cùng xấu xí, ánh mắt trầm xuống, nhanh chóng quát lên với đệ tử tu vi Vũ Tướng kia.

- Vâng, trưởng lão.

Đệ tử Hóa Vũ tông kia không dám nói thêm gì, bắt đầu phân phó các đệ tử khác thu thập mọi thứ.

Hai người Vương Xán Nhiên, Trần Ngọc Đông nhìn nhau cũng chỉ có thể oán hận không ngớt. Sắc mặt vô cùng xấu xí phân phó đệ tử thu thập thi thể các đệ tử trong môn ngã xuống.

Người của Thiên Tinh tông sắc mặt cũng không tốt chút nào. Tử thương vài Vũ Tướng, Tất Phương Sơn cũng bị thương nặng, lúc này lại không đoạt được bảo vật, Thiên Tinh tông lần này tới đây quả thực hố lớn.

- Nhanh, thu thập mọi thứ cho ta.

Lúc này Hoa Mãn Lâu cũng vội vã phân phó đệ tử trong môn bắt đầu thu thập thi thể đệ tử Phi Linh môn ngã xuống. Tuy rằng Phi Linh môn có ưu thế thực lực, thế nhưng trong lúc hỗn chiến tử thương là điều khó tránh khỏi. Tuy nhiên so với những sơn môn khác, tử thương lần này cực kỳ nhỏ bé.

Phía sau đoàn người Đới Trường An hiện ra, trong lúc hỗn chiến Đới Trường An đã sớm trốn về phía sau. Lúc này gặp đám người Lục Thiếu Du mới rụt rè đi tới bên người Lục Thiếu Du.

- Cảm tạ Hà trưởng lão xuất thủ, lần này mới đuổi được người của Lan Lăng sơn trang rời đi, đa tạ Hà trưởng lão.

Dưới sự chỉ bảo của Lục Thiếu Du, Đới Trường An chưa phục hồi tinh thần lại lúc này đi tới bên người Hà Dược Đông rồi nói.

- Đới tông chủ khách khí rồi.

Hà Dược Đông tuy rằng nói với Đới Trường An, thế nhưng ánh mắt rơi vào trên người Lục Thiếu Du. Cuối cùng ánh mắt đảo qua trên người Thiên Độc Yêu Long. Ánh mắt lúc này càng thêm kinh hãi. Thực lực của Thiên Độc Yêu Long hắn đã thấy. Yêu thú thất giai, hắn tuyệt đối không thể chống lại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)