Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0710

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0710: Rời khỏi Lưu gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lục công tử, chỉ sợ đã xảy ra chuyện lớn, Thương Sơn môn chưa từng có trận thế như vậy bao giờ, vừa rồi nghe người của Thương Sơn môn nói, là người của Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn vây quanh Thương Sơn môn, chỉ sợ phải về tới Lưu gia ta mới biết được nguyên nhân.

Lưu Uyển nói.

- Ân, ta rất hứng thú đối với chuyện này, tới lúc đó phiền toái Lưu tiểu thư thăm dò giúp một phen.

Lục Thiếu Du nói.

- Không phiền toái, về tới Lưu gia tiểu nữ tử nhất định nhanh chóng tìm hiểu rõ cho công tử.

Lưu Uyển nói.

Xe ngựa xuyên qua những con đường náo nhiệt, sau một lát đã đi vào một quảng trường lớn.

- Tiểu thư đã trở lại!

Bên ngoài quảng trường có không ít người tiến lên nghênh đón.

- Mời Lục công tử, chúng ta đã tới!

Lưu Uyển nói.

Vừa rồi Lục Thiếu Du đang suy nghĩ chuyện của Linh Thiên môn cùng Phi Linh môn, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến, lập tức cùng Lưu Uyển xuống xe.

Bên trong quảng trường là một tòa kiến trúc diện tích khổng lồ, cửa lớn màu đỏ, bên trên có gắn biển viết hai chữ Lưu phủ thật lớn, nhìn vào liền biết không phải gia đình bình thường.

- Uyển nhi, chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ gặp phải sự tình gì?

Không ít thân ảnh đi tới, vài đại hán mặc cẩm bào đi đầu, vừa nhìn thấy vết thương trên người mọi người, nhất thời sắc mặt đại biến.

- Tam thúc, tứ thúc, một lát nữa nói sau!

Lưu Uyển nói xong quay đầu cung kính nói:

- Mời Lục công tử đi nghỉ ngơi trước, một lát ta sẽ đem tin tức đưa tới cho công tử.

Nhìn thấy một thanh y nhân xa lạ đi cùng Lưu Uyển, mọi người vốn đã thấy kinh ngạc, hiện giờ nhìn thấy Lưu Uyển vô cùng cung kính nói chuyện với hắn, họ càng thêm ngạc nhiên, nhưng không ai hỏi gì, còn có vài người nhìn Lục Thiếu Du gật đầu mỉm cười.

- Không thành vấn đề, phiền toái Lưu tiểu thư!

Lục Thiếu Du gật đầu đáp.

- Tiểu Lan, đưa Lục công tử tới nhã phòng nghỉ ngơi.

Lưu Uyển liền nói với nha đầu.

- Lục công tử, mời đi theo ta.

Nha đầu cũng cực kỳ khách khí lẫn cung kính nói.

Lục Thiếu Du đi theo nha đầu vào trong kiến trúc khổng lồ, nơi này quả thật khí phái, to lớn bất phàm, đủ thấy được địa vị của Lưu gia trong Dao Hải thành.

Đưa mắt nhìn lướt qua, Lục Thiếu Du nhận ra chung quanh có không ít võ phách, mà nhị thúc cùng tam thúc gì đó đều có tu vi võ tướng, xem ra thế lực của Lưu gia cũng không kém, tiểu nha đầu này từng nói qua, gia chủ Lưu gia là người có tu vi võ soái.

Đi xuyên qua vài hành lang dài, Lục Thiếu Du đi vào một căn phòng nhỏ yên tĩnh tinh xảo, vài người hầu liền bưng không ít điểm tâm hoa quả lên bàn.

- Lục công tử, ngươi nghỉ ngơi một lát đi, ta ở bên ngoài, có việc xin phân phó.

Nha đầu nói, lập tức thối lui.

Lục Thiếu Du ngồi trong tiểu sảnh, trong đầu suy tư chuyện của Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn, theo lời của Vương chấp sự Thương Sơn môn mà xem, tựa hồ cường giả Linh Thiên môn cùng Phi Linh môn đều đã đi tới Thương Sơn môn, Lục Thiếu Du suy đoán, sợ rằng chuyện này có liên quan tới chính mình.

Mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng Lục Thiếu Du còn chưa biết là chuyện gì xảy ra, phải chờ Lưu gia thu thập xong tin tức mới quyết định.

Ngay khi hắn còn đang cân nhắc, đột nhiên chợt nhíu mày, bởi vì bên ngoài tiểu sảnh đã xuất hiện vài thân ảnh.

Lục Thiếu Du vừa nhìn ra, chỉ thấy có sáu người đang vội vàng đi vào, hai người đi đầu có một là Lưu Uyển, ngoài ra còn có một lão gia hơn năm mươi tuổi.

Lão giả mặc trường bào, nhìn qua tinh thần phấn chấn, khuôn mặt có vài phần tương tự Lưu Uyển, thân hình cao lớn, khi còn tuổi trẻ hẳn là một người khí vũ hiên ngang.

Mà bốn người còn lại Lục Thiếu Du đã gặp qua, chính là nhị thúc cùng tam thúc của Lưu Uyển, hai người còn lại là hai lão giả mặc trường bào, chân khí võ tướng, nhưng cũng đã tới cửu trọng.

Lão giả đi đầu chân khí cực mạnh, mặc dù đã thu liễm nhưng Lục Thiếu Du cũng nhìn ra thực lực người này đã tới võ soái nhị trọng.

- Để Lục công tử đợi lâu, xin hãy tha lỗi!

Lưu Uyển đi vào tiểu sảnh, liền nói.

- Không lâu, ta vừa ngồi xuống mà thôi.

Lục Thiếu Du đứng dậy đáp, dù sao nơi này cũng là Lưu gia, mình nên khách khí một chút tốt hơn.

- Nghe được Uyển nhi nói qua Lục công tử rất trẻ tuổi, không nghĩ tới còn trẻ hơn ta tưởng tượng, thật sự là tuổi trẻ anh hùng, lão phu đặc biệt tới cảm tạ Lục công tử cứu giúp người của Lưu gia.

Lão giả chắp tay nói, ánh mắt lướt qua trên người Lục Thiếu Du, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, hắn lại không nhìn ra được chút chân khí nào trên người thanh niên này.

Lúc này những người khác cũng nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du.

Vừa rồi mọi người đã nghe Lưu Uyển nói qua về thực lực của Lục Thiếu Du, giờ phút này ánh mắt đều thay đổi, cường giả võ soái ở trong Dao Hải thành chính là cường giả tuyệt đối, trong Dao Hải thành chỉ có được vài người tu vi võ soái. Trong ba gia tộc lớn của Dao Hải thành, mỗi gia tộc chỉ có một võ soái trấn thủ mà thôi.

- Chỉ nhấc tay giúp đỡ, đừng nói quá nghiêm trọng.

Lục Thiếu Du đã đoán ra, người này hẳn là gia chủ Lưu gia.

- Lục công tử, để ta giới thiệu.

Lưu Uyển lập tức tiến lên phía trước nói:

- Vị này chính là cha ta tên Lưu Đỉnh, cũng là gia chủ Lưu gia, hai vị này là nhị thúc Lưu Thanh, tam thúc Lưu Thừa, hai vị này là trưởng lão của Lưu gia.

- Đa tạ Lục công tử đã giúp đỡ Lưu gia, đa tạ!

Bốn người lập tức chắp tay hành lễ.

- Chư vị khách khí!

Lục Thiếu Du nói.

- Việc đó đối với Lục công tử chỉ là thuận tay mà làm, nhưng đối với Lưu gia chúng ta đã khác hẳn.

Lưu Đỉnh nói.

- Lưu tiểu thư cho ta quá giang đoạn đường vào Dao Hải thành, ta ra tay chỉ là hồi báo ý tốt của Lưu tiểu thư.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn Lưu Uyển:

- Lưu tiểu thư, không biết có tin tức gì về Thương Sơn môn hay không?

- Lục công tử, hãy để cho cha ta nói rõ tường tận với công tử đi, ta vừa rồi có nghe qua một ít, nhưng không chi tiết như cha ta.

Lưu Uyển nói.

- Lục công tử cảm thấy hứng thú với Thương Sơn môn, chẳng lẽ Lục công tử là người của họ?

Lưu Đỉnh hỏi.

- Nghe nói Dao Hải thành là địa bàn của Thương Sơn môn, cho nên muốn tìm hiểu chuyện của họ, xem như tò mò đi.

Lục Thiếu Du không chút phản ứng nói.

- Thì ra là thế!

Lưu Đỉnh có thể trở thành gia chủ Lưu gia, tự nhiên không ngu ngốc, vì vậy cũng không hỏi tiếp, lập tức nói:

- Dao Hải thành đích thật là địa bàn Thương Sơn môn, phỏng chừng lúc Lục công tử tới cũng đã nhìn thấy, gần đây Thương Sơn môn có chút thần hồn nát thần tính, tựa hồ đã xuất hiện biến cố lớn.

- Chẳng lẽ là vì Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Không sai, theo Lưu gia lấy được tin tức, hiện tại bên ngoài Thương Sơn môn đã tụ tập thật nhiều cường giả của Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn, cho nên đã làm Thương Sơn môn thần hồn nát thần tính.

Lưu Đỉnh nói.

- Chẳng lẽ Thương Sơn môn đắc tội Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn hay sao?

Lục Thiếu Du giả vờ hỏi.

*****

- Không sai, ta nghe nói là chưởng môn Thương Sơn môn tham gia Đào Hoa yến, nửa đường ra tay đối phó người của Phi Linh môn, chưởng môn Phi Linh môn nghe nói tên là Lục Thiếu Du, trong Đào Hoa yến đã trở thành con rể của chưởng môn Linh Thiên môn Lữ Chính Cường, mà Thương Sơn môn ra tay với Phi Linh môn, đã bị Linh Thiên môn hay biết, vì vậy phái không ít cường giả đi Thương Sơn môn, hai ngày trước nghe nói người của Phi Linh môn cũng đã chạy tới Thương Sơn môn.

Lưu Đỉnh nói.

- Sau thì thế nào?

Lục Thiếu Du thoáng nhíu mày hỏi, phỏng chừng Thiên Độc Yêu Long cùng lão độc vật đều tới, tính tình hai người này nóng nảy, nói không chừng sẽ trực tiếp động thủ.

- Ta nhận được tin tức, nghe nói chưởng môn Phi Linh môn bị Thương Sơn môn bắt giữ, hành tung không rõ, nhưng Thương Sơn môn nhất định nói không có, cho nên song phương vẫn giằng co, chỉ sợ nếu Lục Thiếu Du không xuất hiện, sẽ không tránh khỏi đại chiến, cho dù hắn xuất hiện, chỉ sợ Linh Thiên môn cũng không dễ dàng buông tha người dám động tới con rể của họ, nhưng hiện tại không biết do nguyên nhân gì vẫn chưa động thủ.

Lưu Đỉnh nói.

Lục Thiếu Du giãn mày, ánh mắt có chút biến đổi, mặc kệ có động thủ hay không, mình phải lập tức chạy tới, hiện tại dù chưa đánh, nhưng ở Thương Sơn môn hẳn cũng cực kỳ náo nhiệt.

Linh Thiên môn đã tới Thương Sơn môn, tuy Lâm Trung Kiến đã chết, nhưng không biết Lăng Thanh cùng Hắc Quỷ thiên vương còn lưu lại trong đó hay không, hoặc còn có cường giả khác của Linh Võ giới, mình không đi một chuyến sẽ không yên lòng.

- Lục công tử, ngươi không phải người ngoài, ta còn có một tin tức nhỏ.

Sắc mặt Lưu Đỉnh hơi đổi, lập tức hạ giọng nói:

- Ta nghe nói chưởng môn Thương Sơn môn rất có thể đã chết, mà Thương Sơn môn xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn vẫn chưa từng xuất hiện qua, đương nhiên, đây chỉ là tin tức bên ngoài, ta cũng không biết thật hay giả.

Lục Thiếu Du mỉm cười, tin tức này thật đúng là tinh chuẩn.

- Đa tạ Lưu tộc trưởng.

Lục Thiếu Du nói.

- Một chút tin tức mà thôi, không ít người hiện tại cũng biết, Lục công tử không cần phải cảm tạ.

Ánh mắt Lưu Đỉnh thay đổi, hữu ý vô ý nhìn Lưu Uyển.

- Lục công tử, ngươi vừa tới Dao Hải thành, không bằng ở lại Lưu gia nghỉ ngơi, có việc gì cần ta sẽ an bài tốt cho công tử, xem như đa tạ đại ân cứu mạng, ngươi xem thế nào.

Lưu Uyển khẽ cười, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du.

- Nếu ta không có việc gì làm, phi thường nguyện ý lưu lại Lưu gia mấy ngày, cũng có thể nghỉ ngơi yên tĩnh một chút.

Lục Thiếu Du cười nói:

- Bất quá hiện tại ta còn có việc cần làm, chỉ phải cáo từ trước, sau này có cơ hội nói không chừng sẽ tới quấy rầy.

Lục Thiếu Du thật sự nghĩ thầm, nếu sau này thật sự có cơ hội mình có thể sẽ quay lại nơi này.

- Sự tình gì vội vàng như vậy, hay là Lục công tử lưu lại Lưu gia thêm vài ngày đi làm cũng không muộn.

Lưu Uyển vừa nghe nói Lục Thiếu Du muốn rời khỏi, ánh mắt nhất thời ảm đạm.

- Một ít việc khẩn cấp, phải đi làm trước mới yên tâm.

Lục Thiếu Du nói.

Sau một lát ngoài cửa Lưu gia, nhìn mọi người đưa tiễn, Lục Thiếu Du hỏi rõ phương hướng của Thương Sơn môn, nói:

- Quấy rầy chư vị, ta đi trước!

- Lục công tử có việc gấp cần làm, ta cũng không tiện giữ lại, đa tạ ân cứu mạng, nếu Lục công tử trở lại Dao Hải thành, thỉnh nhớ tới Lưu gia ngồi một chút.

Lưu Uyển khẽ nói.

- Nhất định!

Lục Thiếu Du đáp, chân khí chợt lóe, một đạo khí xoáy lướt ra, thân ảnh bay lên biến mất trên không trung, hắn vội vàng đi Thương Sơn môn nên không chú ý quá nhiều.

- Thật sự là cường giả võ soái!

Nhìn theo bóng lưng Lục Thiếu Du, ánh mắt người của Lưu gia kinh nghi, mặc dù nghe Lưu Uyển nói người kia là võ soái, nhưng họ vẫn hoài nghi, nhưng bây giờ nhìn thấy, thật sự vô cùng kinh ngạc.

- Tộc trưởng, chúng ta muốn lưu người này ở lại, chỉ sợ người ta chướng mắt Lưu gia.

Một trưởng lão nói.

- Người này trẻ tuổi đã là võ soái, hẳn là có lai lịch, chỉ tiếc chúng ta không biết rõ thân phận của hắn, bằng không có thể kết giao nói không chừng ngày sau có được ít ưu đãi.

Lưu Đỉnh nói.

- Cha, chẳng lẽ cha lo lắng Thương Sơn môn sẽ...

Trong mắt Lưu Uyển lộ vẻ ảm đạm, lập tức thu liễm hỏi.

- Thương Sơn môn đắc tội Linh Thiên môn, bất kể như thế nào kết cục là có thể nghĩ, ta nghe nói Phi Linh môn cũng có thù tất báo, mà Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã trở thành võ vương, còn có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng đã trở thành linh vương, hơn nữa còn có nhiều cường giả võ soái, chỉ sợ họ sẽ không bỏ qua cho Thương Sơn môn, một khi Thương Sơn môn ngã xuống, Dao Hải thành sẽ tràn đầy nguy cơ, Dao Hải thành đổi chủ, Lưu gia, Quân gia cùng Bạch gia chỉ sợ sẽ bị liên lụy, ta không thể không chuẩn bị sẵn sàng.

Trong mắt Lưu Đỉnh hiện lên vẻ ngưng trọng.

- Chỉ sợ Thương Sơn môn sẽ tràn đầy nguy cơ, chúng ta hẳn nên nghĩ biện pháp!

Lưu Uyển nói.

Xuy!

Giữa không trung, thân ảnh Lục Thiếu Du nhanh như chớp bay ra khỏi Dao Hải thành, Phi Linh môn cùng Linh Thiên môn bao vây Thương Sơn môn, điều này làm cho hắn lo lắng trong Thương Sơn môn có cường giả Linh Võ giới, nhưng dựa theo lời nói của Lăng Thanh, Lâm Trung Kiến mới gia nhập Linh Võ giới chưa bao lâu, chỉ sợ không có quan hệ gì quá lớn.

Thi triển thân pháp tới cực hạn, Lục Thiếu Du cấp tốc chạy nhanh về hướng Thương Sơn môn.

Bên trong một dãy núi lớn, lúc này đang là mùa xuân, trong núi rừng nơi nơi sinh cơ dạt dào, ngẫu nhiên vang lên tiếng thú minh, chim chóc dã thú bay loạn khắp nơi làm không khí càng thêm căng thẳng.

Bên trong núi có một dãy kiến trúc ẩn hiện, hơn mười ngọn núi dựng thẳng chân trời, trên núi mây mù che phủ, diện tích khổng lồ, khí thế bất phàm.

Trong đó có một đỉnh núi thật lớn, núi non trùng điệp, từ xa nhìn lại giống như một sơn cốc, chính là nơi ra vào của những ngọn núi khác.

Mà lúc này bốn phía đỉnh núi truyền ra không ít tiếng thú minh, giữa không trung có vài trăm đầu phi hành yêu thú xoay quanh giám thị, dùng xu thế vây quanh đem cả mấy ngọn núi bao phủ.

Ở giữa trung tâm có một đầu Nghịch Lân Yêu Bằng khổng lồ khí thế bất phàm, thân thể cao lớn xoay quanh giữa không trung, hai cánh vỗ mạnh làm không trung như có cuồng phong thổi quét.

Mà trên đỉnh núi đầu người rậm rạp, nhân số từ mấy ngàn tới trên vạn người, cả đám đều tràn ngập sát ý, không ít người nắm chặt vũ khí trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm ngọn núi phía trước.

Trong đám người kia lại có hơn mười thân ảnh đang đứng, có cả nam nữ già trẻ, chân khí cường hãn, thực lực tu vi thấp nhất cũng đã tới võ soái cùng linh soái.

Mà làm người chú ý nhất chính là vài tuyệt mỹ nữ tử, nhưng sắc mặt các nàng thật ngưng trọng, bên trong có một thiếu nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi, ánh mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

- Tiểu Long, ngươi có thể cảm giác được chân khí của lão đại ngươi hay không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)