Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0742

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0742: Cương phong ngự trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Yêu thú thất giai sơ kỳ.

Đám người Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông lập tức cảm thấy kinh ngạc.

- Hừ, phá cho ta.

Ánh mắt của Tùng Thanh Sơn lập tức trầm xuống, chân khí tuôn ra lại càng tăng thêm, một cỗ lãnh ý ngập tràn, đột nhiên quát lớn một tiếng, trong tay nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo quyền ấn, bên trên quyền ấn, mang theo năng lượng hoả thuộc tính bàng bạc, biến thành một đạo quang ảnh đỏ hồng mơ hồ, lướt ra nhanh chóng và dữ dội như sấm chớp.

Đạo quyền ấn này vừa ra, cơ hồ là trong nháy mắt liền trực tiếp xẹt qua giữa không trung, nơi nào quyền ấn nóng rực kia lướt qua thì cả không gian đều run lên một cái. Mang theo năng lượng hoả thuộc tính lướt nhanh giữa không trung, cuối cùng thì giống hệt như một đạo thiên thạch bằng hoả diễm, nện ầm ầm vào đạo quyền ấn của Thiên Độc Yêu Long.

Hai đạo lực lượng hung mãnh, trong nháy mắt liền va chạm thật mạnh giữa không trung, trong một giây này, cả bầu trời như khựng lại, một cỗ quang mang chói mắt bắt đầu bắn ra dữ dội ngay ở chỗ hai đạo năng lượng va vào nhau. Ngay sau đó, trên không trung liền có một tiếng nổ vang hung hãn như tiếng sấm nổ đột nhiên vang vọng khắp không gian....

- Ầm!

Trên không trung, trong nháy mắt hai đạo quyền ấn và chưởng ấn nháy mắt liền nổ tung, một cỗ năng lượng phong bạo từ hoả diễm và hắc vụ vô cùng khủng bố, nháy mắt liền lan ra khắp bốn phía, tựa như quang hồ bao phủ, hoả diễm và độc vật nháy mắt liền bao phủ khắp không gian chung quanh.

- Bịch bịch!

Trên không trung, chuyện Bạch Linh Hồ Hưng Hải Thiên Độc Yêu Long và Tùng Thanh Sơn giao thủ với nhau kỳ thật chỉ là chuyện diễn ra trong nháy mắt mà thôi, không gian chấn động, Hồ Hưng Hải trực tiếp lùi lại mấy bước, Tùng Thanh Sơn và Thiên Độc Yêu Long thì đều tự động bị đẩy lùi lại.

Hết thảy những chuyện này chỉ diễn ra trong khoảng thời gian chừng hai ba cái nháy mắt, uy thế kinh người cùng lực lượng khủng bố cỡ này khiến cho đám đệ tử Phi Linh Môn bình thường đang đứng bên dưới trực tiếp run rẩy, nhưng trong lòng thì lại càng thêm kích động, cường địch đột kích, trong Phi Linh Môn vẫn có cường giả chống lại.

- Yêu thú thất giai, hai con Yêu thú thất giai.

Trong đám người bên dưới, lúc này không ai còn lòng dạ nào mà để ý xung quanh, ánh mắt của vị lão giả áo lam lập tức đờ ra, trong mắt loé qua một cỗ tinh quang.

Bốn người giao thủ, giữa không trung nháy mắt lại rơi vào hoàn cảnh vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của Hồ Hưng Hải trở nên vô cùng ngưng trọng, một kích của Bạch Linh khiến cho hắn đã nhận ra thực lực của Bạch Linh, cộng thêm còn có một con Yêu thú thất giai nữa, lại có Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử đều là cường giả có tu vi đỉnh tiêm, Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông dường như đã rơi vào thế hạ phong.

- Phương Mẫn, tiện nhân nhà ngươi, ba mươi năm nay, món nợ này chúng ta cũng nên tính toán cho xong.

Trên không trung, lúc này Đông Vô Mệnh hoàn toàn chẳng lấy làm kinh ngạc trước màn giao phong của bốn người bọn họ, một đạo nhãn quang lạnh như băng liền trực tiếp rơi lên người của vị mỹ phụ nhân có bộ dạng xinh đẹp kia.

- Hoá ra là chính nữ nhân này hại Đông Vô Mệnh cửa nát nhà tan.

Ánh mắt của Lục Thiếu Du lập tức rơi lên người của vị phụ nhân xinh đẹp kia, nữ nhân này bộ dạng thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng trên thực tế có lẽ là đã hơn năm mươi rồi.

- Đông Vô Mệnh, năm đó có trách thì chỉ có thể trách ngươi không có bản lĩnh, nước chảy chỗ thấp, người lên chỗ cao, ta sai ở đâu chứ.

Ánh mắt của vị mỹ phụ nhân xinh đẹp kia run lên, ngữ khí cũng có chút ấp úng.

- Ha ha.

Đông Vô Mệnh ngẩng đầu cười lớn một tiếng, trong tiếng cười chỉ đầy vẻ tức giận và lãnh ý, hàn ý quanh người trực tiếp lan ra:

- Nước chảy chỗ thấp, người trèo chỗ cao, ngươi nói đúng lắm, nhưng cha mẹ của ta lúc trước cũng coi ngươi như con gái ruột thịt của mình, bọn họ có lỗi gì, ngươi và Hồ Hưng Hải giết chết cả nhà của ta, hôm nay không giết chết ngươi thì Đông Vô Mệnh ta liền không đáng làm con người.

Lời nói vừa dứt, một cỗ sát ý rợp trời của Đông Vô Mệnh đã trực tiếp bao phủ trên người của vị mỹ phụ nhân xinh đẹp kia, sau đó lập tức chuyển mắt nhìn về phía Bạch Linh, nói:

- Bạch Linh tiểu thư, Đông Vô Mệnh ta làm người cả đời chưa từng cầu xin ai, thực lực của ta chưa đủ để giết chết Hồ Hưng Hải, hôm nay Đông Vô Mệnh ta cầu xin cô, xin cố giúp ta giết chết Hồ Hưng Hải.

Bạch Linh nhìn Đông Vô Mệnh, ánh mắt loé lên, lập tức nói:

- Hồ Hưng Hải chết chắc rồi.

- Hừ, to mồm không biết ngượng.

Ánh mắt của Hồ Hưng Hải trầm xuống, một cỗ lãnh ý tràn ngập, nhưng ánh mắt của hắn lúc này cũng nhìn chằm chằm về phía Bạch Linh, không hề dám khinh thường, lập tức hừ lạnh lần nữa rồi nói:

- Lục Thiếu Du, mau giao trưởng lão của Thiên Tinh Tông ta ra đây, nếu không thì ngươi sẽ phải hối hận, hôm nay không phải là ở Linh Thiên Môn, không có ai che chở cho ngươi đâu.

- Lão cẩu, ngươi đừng có mà kiêu ngạo, Phương Thành Hữu đã chết rồi, kế tiếp, Thiên Tinh Tông của ngươi sẽ có thêm nhiều người chết nữa.

Trường bào của Lục Thiếu Du run lên, hờ hững nói một câu.

- Tiểu tử, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Hồ Hưng Hải nghe vậy lập tức nổi giận triệt để.

- Bạch Linh, ngươi đối phó với Hồ Hưng Hải, Độc Long huynh, ngươi đối phó với Tùng Thanh Sơn, Đông lão ngươi cứ đối phó với Lương Bá Quang trước đi đã.

Trong ánh mắt của Lục Thiếu Du loé ra một đạo hàn ý rồi nói.

- Thiếu Du, vậy những kẻ khác thì phải làm sao bây giờ?

Quỷ Tiên Tử thấp giọng hỏi, trong Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông lúc này vẫn còn hơn ba mươi tên cường giả Vũ suất, mặc dù Phi Linh Môn có bốn người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Ngô Dũng, Lưu Tinh Hà, cộng thêm cả mình nữa, nhưng cũng không thể nào chống lại nhiều kẻ có tu vi Vũ suất như vậy được, huống hồ gì trong đám tu vi Vũ suất của hai tông kia, có vài kẻ thực lực cũng không hề thấp.

- Nếu có thể chống đỡ được một lát là đủ rồi, chỉ cần một lát thôi là đủ.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía hậu sơn của Phi Linh Môn, lá bài tẩy của Yêu đường sợ là phải một lát nữa mới có thể tới.

- Nếu chỉ một lát thôi thì không thành vấn đề.

Quỷ Tiên Tử nói:

- Bên trong Phi Linh Môn này ta đã sớm bố trí một trận pháp phòng ngự là Cương Phong Ngự Trận, có ta khống trận, chỉ cần không có Vũ vương và Linh vương ra tay thì cho dù cả đám bọn họ liên thủ phá trận đi nữa, một mình ta chống lại cũng có thể kéo dài một lát.

- Như vậy là đủ rồi.

Trong đôi mắt đen của Lục Thiếu Du loé lên hàn quang, Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông liên thủ đột kích, có lẽ muốn giết chết được hai kẻ Tùng Thanh Sơn và Hồ Hưng Hải thì hơi khó, nhưng đám Vũ suất này thì nhất định không thể để cho chúng chạy thoát được.

- Chưởng môn, chúng ta cũng xông lên liều mạng với chúng.

*****

Thanh Hoả Lão Quỷ đứng một bên sau khi có chút chần chừ cũng lập tức nói với Lục Thiếu Du, bắt đầu từ lúc bị ép gia nhập Phi Linh Môn tới nay, Thanh Hoả Lão Quỷ đã sớm xem Phi Linh Môn như nhà của mình, cho nên suy nghĩ trong lòng tự nhiên không giống như trước nữa, có kẻ đánh tới cửa nhà mình rồi, với tính tình của hắn, không phải là kẻ không dám liều mạng.

- Các vị đều không cần phải gấp, cứ chờ một lát, tới lúc đó bọn họ có muốn trốn cũng muộn rồi.

Lục Thiếu Du nói, miệng cong lên thành một nụ cười lạnh.

- Đừng nên chậm trễ nữa, mau huyết tẩy Phi Linh Môn thôi.

Trên không trung, ánh mắt của Lương Bá Quang loé lên, một tiếng quát lạnh lùng vang vọng thiên không.

Bên dưới mặt đất, lúc này mấy ngàn đệ tử bên trong Phi Linh Môn đều không tự chủ được mà siết chặt binh khí trong tay.

- Lục Thiếu Du, hôm nay hai tông Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông của ta muốn huyết tẩy Phi Linh Môn này của ngươi.

Tùng Thanh Sơn âm lệ quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh vận áo bào xanh trước mặt, thanh âm lạnh lẽo cũng mang theo hàn ý lạnh thấu xương, thù giết con này không thể không báo.

Nghe thấy lời Tùng Thanh Sơn nói, sắc mặt của Lục Thiếu Du lúc này hơi biến đổi, đưa mắt nhìn ba mươi mấy cường giả ở phía trước, thực lực cỡ này, một khi đi vào được bên trong Phi Linh Môn thì đúng là đủ để huyết tẩy Phi Linh Môn. Nhưng nếu hôm nay mình có thể chế trụ ngược lại lưỡng tông thì từ nay về sau Phi Linh Môn có thể thật sự quật khởi ở Cổ Vực rồi, thanh danh nhất định sẽ vang dội, sợ là ngoại trừ tứ đại thế lực là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang ra, những sơn môn có thể chống lại Phi Linh Môn cũng sẽ không nhiều lắm.

- Tất cả mọi người Thiên Tinh Tông chuẩn bị, huyết tẩy Phi Linh Môn.

- Tất cả mọi người của Thiên Quỷ Tông chuẩn bị, huyết tẩy Phi Linh Môn.

Hai người Hồ Hưng Hải và Tùng Thanh Sơn nhìn qua Lục Thiếu Du đang lơ lửng giữa không trung, sát ý ngập trời, bàn tay vung lên chỉ về phía trước, một cỗ sát khí bắt đầu bắn ra.

- Huyết tẩy Phi Linh Môn.

Nghe tiếng quát lạnh của hai người Tùng Thanh Sơn và hhs, hơn ba mươi cường giả Vũ suất của hai tông lúc này cũng hét lớn một tiếng, sau đó từng đạo chân khí cường hãn lập tức run run mà dậy, chân khí khuếch tán ra, không gian gợn sóng chung quanh lập tức lắc lư không ngừng, mang theo từng tiếng xé gió ù ù không dứt, mang theo chân khí phô thiên cái địa mà lướt tới.

- Huyết tẩy Phi Linh Môn.

Tiếng hô giết đinh tai nhức óc quanh quẩn trong không trung, nháy mắt, sát khí đã tràn ngập phía trên Phi Linh Môn.

Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, lãnh ý trong mắt ngày càng nặng thêm, ngay lúc cả đám cường giả đó lao thẳng tới thì trường bào vung lên, nói:

- Bạch Linh, Đông lão, Độc Long huynh, các ngươi chuẩn bị đi, Oánh tỷ, bắt đầu bày trận đi thôi.

- Lương Bá Quang, hôm nay để ta xem thử bản lĩnh của ngươi.

Đông Vô Mệnh quát lạnh một tiếng, thân ảnh lập tức nhảy lên, tiếng quát vừa dứt, bàn chân trước giẫm mạnh lên hư không, hắc mang quanh thân tuôn trào dữ dội, lập tức xông mạnh về phía Lương Bá Quang.

Sắc mặt của Lương Bá Quang hơi đổi, sau đó Linh lực lập tức đẩu động, thân ảnh cũng hoá thành một đạo tàn ảnh lao qua nghênh đón, nói:

- Đông Vô Mệnh, ngươi chỉ vừa mới đột phá Linh vương mà thôi, ta sợ ngươi được chắc.

Cũng cùng lúc đó, yêu nguyên của hai người Bạch Linh và Thiên Độc Long lập tức tuôn ra dữ dội, bàn chân giẫm lên hư không, theo hai người thả người mà dậy, yêu nguyên mênh mông nháy mắt cũng bắn ra, cả phiến thiên địa này lập tức lắc lư, khí thế mang theo khiến cho cả không trung cũng rung động.

- Động thủ.

Nhìn thấy hai người Bạch Linh lao thẳng tới, hai người Hồ Hưng Hải và Tùng Thanh Sơn lập tức lao nhanh ra, phân biệt nghênh đón Bạch Linh và Thiên Độc Long, khí thế dẫn theo cũng vô cùng cường hãn.

- Yêu thú thất giai, hôm nay bản vương nhất định sẽ móc yêu đan của ngươi.

Tùng Thanh Sơn quát lạnh một tiếng rồi trực tiếp lao thẳng tới chỗ của Thiên Độc Long, trong không khí xung quanh người hắn, lập tức đầy rẫy một cỗ hoả thuộc tính cường hãn, không gian gợn sóng đều đang lay mạnh.

- Buồn cười, bản long vương hôm nay sẽ bổ sống ngươi.

Vai của Thiên Độc Long run lên, bên trong yêu nguyên mênh mông chỉ một khoảng thời gian ngắn đã tuôn ra dữ dội, cánh tay giương lên, sau đó đánh một quyền về phía Tùng Thanh Sơn, trực tiếp đánh tan không gian gợn sóng ngay trước mặt.

- Hừ.

Tùng Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng, trong tay kết xuất thủ ấn, cư nhiên hoàn toàn khiến không gian gợn sóng trước mặt vặn vẹo, khiến không gian bao phủ và hoá giải yêu khí phô thiên cái địa của Thiên Độc Long.

- Ầm ầm!

Sáu đạo thân ảnh lúc này liền lập tức hoá thành sáu đạo tàn ảnh trong không trung, sáu người nháy mắt đã giáo thủ, thanh âm nổ tung quanh quẩn trên không trung, sáu người giao thủ trên không, khiến cho không gian trở nên vặn vẹo hoàn toàn, uy thế kinh n gười, khiến cho đám đệ tử Phi Linh Môn đứng bên dưới nhìn mà cứng họng nhìn trân trối, cường giả cỡ này giao đấu, không phải bọn họ có thể xen vào.

Sáu người vừa giao thủ liền không hề khách khí, lúc này năng lượng của Bạch Linh và Hồ Hưng Hải lại hung hăng va mạnh vào nhau giữa không trung tựa như thiên thạch rồi nổ tung, dư ba lực lượng đáng sợ, lan một vòng giữa không trung, trực tiếp chấn vỡ một dãy núi dưới Phi Linh Môn, tạo thành vô số vết nứt vỡ, bay đầy trời.

- Giết...

Giao thủ cuồng bạo, lúc này cũng không ảnh hưởng gì tới hơn ba mươi sáu cường giả Vũ suất đang lao tới kia, ba mươi sáu người lăng không bay thẳng tới, uy áp cũng cường hãn tới mức khủng bố, kình phong vô biên bắt đầu tàn sát thối quét bốn phương.

Mấy ngàn đệ tử của Phi Linh Môn đứng bên dưới nhìn thấy thanh thế cỡ này, dưới uy áp giai vị, cả người bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy lên.

- Cương Phong Ngự Trận.

Trong một nháy mắt này, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh biến động thủ ấn, bên trong Phi Linh Môn lập tức có mấy đạo quang trụ phóng thẳng lên trời, chỉ nghe từng tiếng xé gió mà lên, trong đất trời mơ hồ cũng hiện ra chút huyền ảo.

Trong nháy mắt tiếp theo, một mảnh cuồng phong khổng lồ trực tiếp gào thét trên không trung một cách quỷ dị, cả không trung lập tức run rẩy một hồi, đất trời dường như cũng ảm đạm hẳn ra, rõ ràng là thiên địa biến sắc. Một đạo cuồng phong khổng lồ cũng khủng bố vô cùng xoay chuyển mà dậy, giống như bay thẳng tới chân trời vậy, nó như một cơn gió lốc khổng lồ bao vây Phi Linh Môn ở bên trong, cuồng phong gào thét trong đất trời, nháy mắt liền bao phủ tất cả mọi người vào trong.

Cuồng phong gào thét tuôn ra dữ dội, cuối cùng lại móc nối lại với nhau, tạo thành một cơn gió xoáy khổng lồ, trận pháp này xuất hiện trước mắt của nhiều người, trong mơ hồ uy áp khủng bố do cương phong tạo ra khiến cho không ít kẻ phải biển sắc.

- Có trận pháp, cùng nhau phá trận.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)