Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0777

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0777: Sửa chữa khôi lỗi
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đại hộ pháp kinh ngạc nói:

- Sợ là Tông chủ vừa xuất hiện ở Cổ Vực thì đã tạo ra động tĩnh không nhỏ rồi, người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang cũng sẽ đề phòng mà thôi.

- Ha ha.

Vân Tiếu Thiên cười ha ha, nói:

- Lần này sợ là cả đám người Lữ Chính Cường, Gia Cát Tây Phong, Đông Quy Tinh và Công Tôn Hoá Nhai đều đã chạy tới Thành Cự Giang hết cả rồi, còn bọn người Doãn Ngạc, Cổ Kiếm Phong thì có thể là đang định xuất phát đây.

Lời vừa dứt thì Vân Tiếu Thiên lập tức mỉm cười, nói:

- Đại hộ pháp chớ có quên, ta vẫn còn một thân phận khác nữa, lần này ngươi cũng đi theo giúp ta đi.

Ánh mắt của đại hộ pháp vừa chuyển, lập tức mỉm cười nói:

- Thiếu chút nữa ta cũng quên mất còn có chuyện như vậy, đã như vậy thì không thành vấn đề rồi.

Trong Hoàng gia ở Thành Vạn Hạp, thời gian lại trôi qua hết năm ngày nữa, sự khổng lồ của cỗ lực lượng bên trong không gian não hải của khôi lỗi thất cấp sơ giai kia thật sự nằm ngoài dự đoán của Lục Thiếu Du.

Một khắc nào đó của năm ngày sau, Lục Thiếu Du vốn vẫn luôn duy trì tư thế như lão tăng nhập định đột nhiên run mạnh cả người, đôi mắt đang khép chặt cũng lập tức mở ra, trong đôi mắt có vẻ cuồng hỉ khó có thể che dấu nổi hiện lên, rốt cuộc cũng đã luyện hoá được hết cỗ lực lượng bên trong không gian não hải của khôi lỗi thất cấp sơ giai này rồi.

- Ầm!

Cũng đúng vào lúc này, thân hình của khôi lỗi thất cấp sơ giai đột nhiên run lên, ngay vào lúc một tia năng lượng cuối cùng trong não hải của hắn bị Lục Thiếu Du thôn phệ xong, một cỗ lực lượng tàn hôn khổng lồ lập tức biến thành vô số đốm sáng nhỏ, bắt đầu khuếch tán một cách dày đặc ngay bên trong không gian não hải, đây đều là mảnh vỡ tàn hồn trong não hải của khôi lỗi thất giai sơ cấp này.

Một khắc ngay khi mảnh vỡ tàn hồn này xuất hiện thì không gian bên trong khôi lỗi thất cấp này cũng phát ra thanh âm vù vù rất khẽ, đột nhiên có một cỗ năng lượng cuồng bạo lao nhanh như thác đổ ùa ra mãnh liệt, cuối cùng liền ngập tràn trong không gian não hải này, mảnh năng lượng Linh hồn vỡ này vô cùng hung mảnh và cuồng bạo.

Nương theo sự xuất hiện của đám mảnh vỡ tàn hồn này chính là trên cơ thể của khôi lỗi thất cấp lập tức cũng xuất hiện một tầng lưu quang màu vàng, còn toàn bộ thân hình của hắn lúc này lại có một cỗ khí thế bàng bạc toát ra từ bên trong, khí tức này quả thực khiến cho kẻ khác rung động.

Cảm thụ được cỗ khí tức này, Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy giật mình, sau đó liền vui vẻ hẳn lên, cỗ khí tức này đủ để chống lại nhất trọng Vũ Vương, so với lúc Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đột phá khi xưa thì tuyệt đối không thua kém.

Trong lòng cảm thấy vui vẻ, cố nén nỗi kích động, Lục Thiếu Du ngồi xuống kết xuất thủ ấn lần nữa, trong mi tâm lại có một đạo Linh hồn lực tuôn ra dữ dội lần nữa, lập tức chui vào bên trong mi tâm của khôi lỗi này.

Theo đạo Linh hồn lực này tiến vào, thủ ấn của Lục Thiếu Du lại biến hoá thêm lần nữa, nhanh chóng tập hợp mảnh vỡ tàn hồn bên trong không gian não hải của khôi lỗi này lại, trong đôi mắt trống rỗng màu đen kia của khôi lỗi thất cấp sơ giai này dần dần sinh ra một tia sinh cơ như có như không, sinh cơ này cũng đang chậm rãi gia tăng.

Cứ thế lại trôi qua mấy canh giờ nữa, mãi tới khi Lục Thiếu Du thu hồi thủ ấn trong tay thì đôi mắt của khôi lỗi này đột nhiên loé ra tinh mang tràn ngập, một cỗ khí tức lập tức toả ra từ trên người của khôi lỗi thất cấp sơ giai kia.

- Ngao!

Nhưng đúng vào lúc này, thân thể của khôi lỗi đột nhiên lại di chuyển một bước, sau đó cái đầu sói dữ tợn đột nhiên ngửa đầu lên trời gầm lên một tiếng, thân là khôi lỗi, nhưng tiếng gầm này nghe lại như tiếng sói tru.

- Vù vù!

Đúng lúc này, giữa thiên địa đột nhiên có một cỗ năng lượng thiên địa vô hình nháy mắt liền hội tụ lại đây, cỗ năng lượng thiên địa vô hình này giống như thuỷ triều, lập tức chảy ào ào vào bên trong khôi lỗi kia, năng lượng thiên địa cường hãn ập lên người khôi lỗi tạo thành tiếng kêu vù vù.

Theo nguồn năng lượng thiên địa quán chú vào bên trong, thân thể của khôi lỗi thất cấp sơ giai này tựa như đột phá vậy, tham lam hấp thu lấy toàn bộ năng lượng thiên địa, dường như là vì đã quá lâu không hoạt động rồi cho nên lúc này liền tận tình hấp thu, còn cỗ khí thế phát ra từ khôi lỗi thì cũng từ từ dâng lên.

Hết thảy những thứ này đều lọt hết vào trong mắt của Lục Thiếu Du, khiến hắn cũng phải lộ ra vẻ kinh hãi, đúng thật là bất phàm, cư nhiên có thể ở trong nháy mắt vừa khôi phục mà đã thôn phệ được năng lượng thiên địa nhiều như vậy,

- Ể!

Trong đình viện, Bạch Linh vốn đang nhắm mắt tu luyện đột nhiên mở to hai mắt ra, động tĩnh này cũng không nhỏ, mà động tĩnh này lại phát ra từ bên trong đình viện, mày liễu khẽ nhíu, sợ là động tĩnh cỡ này chỉ có Lục Thiếu Du mới làm ra được.

- Ầm ầm!

Lúc này, năng lượng thiên địa bàng bạc bắt đầu khởi động, cũng kinh động tới người của Hoàng gia, cả đám cảm giác được khí tức này xong liền biến sắc ngay lập tức, bắt đầu chạy về phía phát ra khí tức.

Trong đình viện, động tĩnh khí thế cỡ đó cũng không kéo dài lâu, chỉ một lát mà thôi, khôi lỗi trước mặt Lục Thiếu Du vốn có màu ảm đạm lúc này lại trực tiếp phát ra ánh kim lấp lánh.

Cỗ năng lượng thiên địa kia chỉ kéo tới một phút là ngừng lại, mà khí thế đang dâng lên của khôi lỗi cũng đột nhiên dừng lại, lúc này, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được, khí thế của khôi lỗi này so với lúc đầu thì đã cường hãn hơn không ít, khí tức trên thân của nó so với vừa rồi sợ là phải mạnh hơn gấp đôi, Lục Thiếu Du đoán rằng khôi lỗi thất cấp sơ giai này có khi còn đủ sức đối phó với Vũ Vương nhị trọng luôn ấy chứ.

- Chủ nhân.

Lúc tất cả đã trở lại như cũ thì khôi lỗi đầu sói này liền trực tiếp cúi người trước Lục Thiếu Du, thân thể khổng lồ kia dù cho có cúi người đi nữa thì cũng cao hơn Lục Thiếu Du rất nhiều.

Hết thảy những thứ này khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng mừng rỡ, trong lòng kích động khó có thể nói nên lời. Tự mình sữa chữa một khôi lỗi thất cấp sơ giai đó, thực lực có thể sánh được với một Vũ Vương nhị trọng, mà khôi lỗi thì lại càng trung thành hơn nữa, tuyệt đối phục tùng, có khôi lỗi này ở bên cạnh của mình thì đúng là mạnh hơn nhiều so với một vị Vũ Vương nhị trọng.

Trên tu vi Linh giả thì Lục Thiếu Du vẫn đang xem xét chứ không chắc chắn lắm, không có con bài tẩy riêng thì sẽ rất bất lợi cho bản thân mình, tu vi Linh giả của mình thật sự có hơi yếu, cho dù là gặp phải nguy cơ thì mình cũng chỉ có thể dùng tu vi Vũ giả để tự bảo mệnh mà thôi, vậy thì khác nào để lộ thân phận Linh Vũ song tu của bản thân được, hiện tại thì cái thân phận này nhất định không thể để lộ ra được.

*****

Bây giờ đã có khôi lỗi thất cấp này xuất hiện rồi, trong lòng Lục Thiếu Du liền yên tâm hẳn, có khôi lỗi thất cấp sơ giai này rồi, sau này nó sẽ trở thành lá bài tẩy của mình ở tu vi Linh giả rồi, sợ là tạm thời còn cường hãn hơn lá bài tẩy tu vi Vũ giả nhiều nữa kia.

- Từ nay về sau ngươi sẽ gọi là Khôi Tứ.

Lục Thiếu Du nói với khôi lỗi đầu sói này.

- Vâng, thưa chủ nhân,

Khôi lỗi đầu sói đáp hệt như có Linh trí, sau đó lại đứng thẳng tắp kế bên người Lục Thiếu Du.

Ngay lúc Lục Thiếu Du đi ra khỏi gian phòng thì Bạch Linh và Tiểu Long cũng đã xuất hiện trước mặt của Lục Thiếu Du, hai người nhìn chằm chặp vào Lục Thiếu Du, Tiểu Long lên tiếng hỏi trước:

- Lão đại, vừa rồi huynh lại đột phá đấy à?

- Không có, bất quá ta chỉ sửa chữa hoàn toàn cho một khôi lỗi thất cấp sơ giai mà thôi.

Lục Thiếu Du giơ tay sờ sờ mũi, mỉm cười nói, mình đúng là đang muốn đột phá đấy, thế nhưng mặc dù cỗ năng lượng bên trong không gian não hải của khôi lỗi thất giai sơ cấp đã bị mình thôn phệ ấy rất khổng lồ, nhưng lúc này mình muốn đột phá cũng không phải chỉ cần chút xíu năng lượng cỡ đó là đủ, bất quá về chuyện luyện hoá năng lượng thì thực lực của mình hiện tại đang là Vũ Suất lục trọng hậu kỳ đỉnh phong, phỏng chừng chỉ cần tiếp tục thôn phệ thêm một tên Vũ Suất lục trọng nữa là đủ để đột phá rồi.

- Khôi lỗi thất giai mà ngươi mua về đã được ngươi sửa xong rồi?

Ánh mắt của Bạch Linh run lên, nhìn về phía Lục Thiếu Du với vẻ khá là kinh ngạc.

truyencuatui. net/

- Đúng vậy!

Lục Thiếu Du gật đầu, phỏng chừng nếu như Vạn Tượng thương hành mà biết được chuyện khôi lỗi thất giai sơ cấp bị hư hại chỉ bán đi với giá hai ức năm ngàn vạn lại dễ sửa như vậy thì sợ là cả đám sẽ tức tới mức kêu lên oai oái mất.

Hai ức năm ngàn vạn liền mua được một khôi lỗi thất cấp sơ giai, Lục Thiếu Du nghĩ lại vẫn thấy mình hời to, đây đúng là nhặt được bảo vật thật rồi, hai ức năm ngàn vạn kim tệ, mình hiện tại không thiếu chút kim tệ ấy, còn khôi lỗi thất cấp thì tuyệt đối không thể nào dùng kim tệ để tính giá được.

Ngẫm lại thì nếu mang theo khôi lỗi này trở về thương hành đánh cướp thì... Hai mươi lăm ức kim tệ kia cũng có thể dễ dàng lấy về rồi, hai ức năm ngàn kim tệ đúng là chả bỏ bèn gì, bất quá phỏng chừng chẳng có ai lại dùng khôi lỗi thất cấp để đi cướp kim tệ ở thương hành cả, cái này quá nhàm chán rồi.

- Người của Hoàng gia đang ở bên ngoài.

Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du một cái rồi nói.

- Chúng ta đi ra ngoài thôi.

Lục Thiếu Du nói, lần sửa chữa khôi lỗi này đã tốn hơn mười ngày, thời gian trôi qua thật là nhanh.

- Cha, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bên ngoài đình viện, Hoàng Đan hỏi Hoàng Chí Lương đang đứng bên cạnh, trải qua hơn mười ngày tịnh dưỡng, sắc mặt lúc này cũng đã hồng nhuận lại, khôi phục như cũ, tản ra một loại khí tức vũ mị, đường cong lung linh vẫn khiến cho đám người không phải người của Hoàng gia âm thầm đánh giá nhiều hơn một chút, chẳng qua là ai cũng biết, vị đại tiểu thư này xem bọn họ không vừa mắt, trong cả cái thành Cự Giang lớn cỡ này, người theo đuổi đại tiểu thư không phải là ít.

- Hình như là có người đang đột phá hay sao đấy, bên ngoài đình viện này có cấm chế rất cao mình, chúng ta tốt nhất là đừng nên quấy rầy thì hơn.

Hoàng Chí Lương cũng là cường giả Vũ Suất, cho nên cũng cảm nhận được là có một đạo cấm chế vô hình ở đây, nếu như đụng vào cấm chế này thì đúng là rất không lễ phép, hoàn toàn có thể coi là cố ý tấn công, mà người ở bên trong lại là mấy vị cường giả đã cứu mạng con gái mình, đương nhiên không thể đắc tội được rồi, từ cái cấm chế này lại càng khiến ông thêm bội phục Dương Quá, cấm chế này không phải người bình thường có thể bố trí được đâu.

- Là Dương Quá đại nhân đang đột phá sao?

Bên cạnh Hoàng Đan lúc này có một nữ tuổi chừng hai mươi thấp giọng hỏi, nữ tử có gương mặt vô cùng tinh xảo, làn da trắng nõn nà, cái mũi ngọc tinh xảo, đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng như anh đào, lúc này gương mặt một mảnh đỏ bừng, lông mi dài cong vút lên một đường duyên dáng, đôi mắt rất to tròn, đôi mắt đen láy lộ ra một cỗ Linh tính, ánh mắt cứ như thể biết cười vậy, nhìn vô cùng đáng yêu, đây chính là vị nhị tiểu thư Hoàng gia đã được Lục Thiếu Du chữa khỏi, tên gọi Hoàng Hân.

- Hoàng gia chủ, thật ngại quá, chút động tĩnh này lại kinh động quý phủ rồi.

Lúc này, Lục Thiếu Du mang theo một cái mặt nạ màu xanh xuất hiện trước mặt mọi người cùng với Bạch Linh, thanh âm dĩ nhiên là cố hạ cho trầm xuống.

- Không sao, hy vọng là chúng ta không quấy rầy tới Dương Qúa tiên sinh mới đúng.

Hai người Hoàng Đan và Hoàng Hân lúc này nhìn chăm chú vào thân ảnh cao ngất vận trường bào xanh kia, nhớ tới một màn loã thể cạnh nhau kia, không khỏi xấu hổ cúi gằm mặt xuống ngực, nhưng dư quang khoé mắt vẫn cứ lén lút quét về phía đạo thân ảnh kia.

Sau một lát, bên trong đại điện của Hoàng gia, Hoàng Chí Lương cảm kích nâng hai khối ngọc giản Linh kỹ giao vào tay của Lục Thiếu Du:

- Dương Qúa tiên sinh, đa tạ ngươi đã cứu tiểu nữ một mạng, ơn này khó mà nói hết.

Lục Thiếu Du là ai chứ, Linh kỹ huyền cấp sơ giai thì đương nhiên là không từ chối rồi, lập tức thu vào trong tay, ánh mắt đảo một cái, nhìn về phía nhị tiểu thư Hoàng Hân của Hoàng gia một cái, nói:

- Hoàng tiểu thư, ta vẫn còn vài việc, không biết có thể hỏi cô được không?

- Đại nhân cứ việc hỏi.

Trong ánh mắt của Hoàng Hân đầy vẻ ôn nhu nhìn về phía thân ảnh tóc dài áo xanh ngồi ở phía trên.

- Biến hoá trên người của Hoàng tiểu thư khiến cho ta cảm thấy khá kinh ngạc, gần đây Hoàng tiểu thư có gặp phải chuyện gì đặc biệt hay không?

Lục Thiếu Du hỏi, trong lòng Lục Thiếu Du đoán, Thị Huyết Linh Phong này tuyệt đối sẽ không thể nào dễ dàng mà chui vào trong cơ thể của Hoàng Hân được, loại Linh thú quần cư thế này tuyệt đối không thể xuất hiện một mình được.

- Gần đây ta chỉ ở trong nhà, rất ít khi ra ngoài, cũng không xảy ra chuyện gì cả.

Liên quan tới độc trên người mình lần trước cho nên ánh mắt của Hoàng Hân cũng trở nên ngưng trọng, cẩn thận nhớ kỹ lại, sau đó lập tức lắc đầu, gần đây cũng chẳng xảy ra chuyện gì đặc biệt cả.

- Muội muội, bốn tháng trước chẳng phải ngươi từng đi tới Thành Cự Giang tìm ta sao, có phải là gặp chuyện gì hay không.

Sắc mặt của Hoàng Đan hơi trầm tư một chút, sau đó liền hỏi kỹ lại.

- Đúng rồi, muội nhớ ra rồi, bốn tháng trước lúc muội từ Thành Cự Giang trở lại thì đi ngang qua Vạn Hạp Quật, sau đó liền nhịn không được mà muốn đi vào xem thử, chính là trong lúc bất tri bất giác lại bị lạc đường bên trong Vạn Hạp Quật, sau này cũng nhờ vô tình mới đi ra được, ở bên trong Vạn Hạp Quật, có hai tên tuỳ tùng không biết tại sao lại đột nhiên chết đi.

Ánh mắt của Hoàng Hân loé lên, nghĩ kỹ lại một chút rồi lập tức nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)