Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0794

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0794: Bị vây quanh
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Vừa rồi có người ẩn nấp, thực lực không kém.

Trong đám người, Bạch Linh truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

- Ta biết rồi, hẳn là Vũ Vương.

Lục Thiếu Du nói. Vừa rồi từ trong Thiên Địa các hắn cũng mơ hồ cảm giác có một cỗ khí tức ẩn nấp.

- Có người đang theo dõi chúng ta.

Ánh mắt Bạch Linh trầm xuống, trong tâm thầm cảm ứng có nàng đã cảm giác được có mấy đạo thân ảnh vẫn đi theo sau hai người.

Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, ánh mắt hắn trầm xuống. Không chỉ có một người đi theo mà là không ít.

- Dương Quá đại nhân.

Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên. Thanh âm vừa dứt, trong đám người có một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Chính là Hoàng Đan kia.

- Hoàng Đan tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt.

Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại gặp tiểu nữu này.

- Dương Quá đại nhân, sao hai người lại còn tiến vào trong thành cơ chứ.

Sắc mặt Hoàng Đan đại biến, vội vàng nói:

- Hai vị nhanh đi theo ta, nếu muộn sợ rằng không kịp.

Thanh âm vừa dứt, Hoàng Đan lập tức bảo hai người đi theo mình rồi nhanh chóng tiến vào trong dòng người.

Lục Thiếu Du khẽ giật mình, ánh mắt nhìn Bạch Linh một cái rồi lập tức hai người nghi hoặc đi theo sau.

Trong dòng người, sau khi rẽ mấy lần, một lát sau hai người đi tới một hẻm nhỏ yên tĩnh.

- Hai vị, mời nhanh theo ta.

truyencuatui. net/

Sắc mặt Hoàng Đan vô cùng khẩn trương nhìn chung quanh. Trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự khẩn trương rồi nhanh chóng tiến vào trong một đình viện gần đó.

Đây là một đình viện cực kỳ yên tĩnh, bên trong vô cùng tao nhã. Trong phòng nhỏ, Lục Thiếu Du hỏi:

- Hoàng Đan tiểu thư, nàng làm gì vậy?

- Đại nhân, chẳng lẽ người không biết, hiện tại Tuyệt Linh tông đang tìm người trong toàn thành sao?

Hoàng Đan nói.

- Tìm ta sao?

Lục Thiếu Du giật mình, có chút ngoài ý muốn nói.

- Đại nhân xem đi.

Hoàng Đan nhanh chóng lấy ra một tờ giấy bên trong nhẫn trữ vật giao cho Lục Thiếu Du.

- Đây là...

Lục Thiếu Du giật mình. Trên tờ giấy này vẽ một người mặc áo xanh cùng với một nữ tử váy trắng, hai người đều đeo mặt nạ. Đúng là hắn cùng với Bạch Linh.

- Đại nhân, đây chính là thứ Vạn Tượng môn ta thu được. Tuyệt Linh tông hiện tại đang tìm đại nhân.

Hoàng Đan nói.

- Tuyệt Linh tông?

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý. Đối với Tuyệt Linh tông này, từ trong miệng Hoàng Đan Lục Thiếu Du đã biết một ít. Thế nhưng từ trong đầu ba Vũ Suất của Vạn Tượng môn Lục Thiếu Du dùng sưu linh thuật đã biết được không ít chuyện.

Tuyệt Linh tông này chính là thế lực bên trong thành Cự Giang, là thế lực lớn nhất. Tất cả các thế lực trong thành Cự Giang này đều coi Tuyệt Linh tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, đồng khí liên chi. Mà khi trước Đoạt Hồn Vương kia chính là trưởng lão của Tuyệt Linh tông. Vọng Giang song hùng cùng bọn người Lạc Sơn kia cũng đều là tán tu Đoạt Hồn Vương đưa tới giúp đỡ. Một cường giả Linh Vương bên người chắc chắn sẽ có không ít cường giả vũ đạo giao hảo. Đây là chỗ tốt của linh giả. Cho nên cường giả linh giả tán tu mà nói, cũng không có thế lực nào dám tùy tiện trêu chọc. Cường giả linh giả tán tu thường giao hảo với khắp thiên hạ. Một khi đắc tội với bọn họ, chính là chọc phải tổ ong bò vẽ.

Giống như Đoạt Hồn Vương kia, còn kết giao với Lưu Kiếm, các loại cường giả khác. Sau khi Lục Thiếu Du dùng sưu linh thuật mới biết. Lưu Kiếm kia gọi là Khoái Kiếm Vương, Lục Thiếu Du cũng tự mình chứng kiến thực lực của hắn. Vũ Vương nhị trọng, tạo nghệ trên phương diện kiếm thuật quả thực cũng bất phàm.

Lúc này Tuyệt Linh Tông kia tìm hắn, Lục Thiếu Du nhanh chóng nghĩ tới, chuyện này có liên quan tới Thị Huyết Linh Phong. Nếu không phải hắn để Khôi Tứ cùng với Bạch Linh ra tay thì Thị Huyết Linh Phong rất có thể đã rơi vào trong tay Đoạt Hồn Vương kia rồi.

- Đại nhân, các ngươi chờ ở đây tới tối. Buổi tối ta sẽ sắp xếp một đầu yêu thú phi hành cho hai vị rời khỏi thành Cự giang, Tuyệt Linh Tông này thực lực mạnh mẽ, đại nhân không nên trêu chọc thì tốt hơn.

Hoàng Đan nói với Lục Thiếu Du, lúc này nàng so với bản thân Lục Thiếu Du còn sốt ruột hơn.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy lo lắng. Tuyệt Linh Tông tuy rằng thực lực không kém, thế nhưng nếu thực sự đối phó với hắn, chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Có người tới.

Ánh mắt Bạch Linh nhảy lên, lúc này trên không trung có mấy đạo thanh âm vang lên.

- Chẳng lẽ là Tuyệt Linh Tông nhanh như vậy đã tới.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lập tức rời khỏi tiểu sảnh.

Bên trên, giữa không trung lúc này có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện rồi nhanh chóng đáp xuống đình viện. Từng đạo khí tức cường hãn tỏa ra. Đám người tới tổng cộng có hơn hai chục người. Hai người đi đầu có khí tức cường hãn nhất. Gợn sóng trong không gian quanh người hai người lúc này trực tiếp vặn vẹo.

Người bên trái là một lão giả chừng năm mươi tuổi mặc một bộ y phục màu xanh khiến cho trẻ hơn vài phần. Người bên phải lão giả này tuổi chừng bốn mươi, một thân hoa phục. Cái đầu to lớn, dáng người có chút mập mạp. Thế nhưng hai mắt cực kỳ thâm thúy, người khác nhìn vào trong lòng không khỏi run lên.

- Bái kiến chưởng môn, phó chưởng môn. Bái kiến chư vị trưởng lão.

Nhìn thấy đám người này, sắc mặt Hoàng Đan lập tức đại biến, thân thể mềm mại run lên, âm thầm cắn răng một cái rồi hành lễ với mấy người này.

- Hoàng trưởng lão, làm tốt lắm, tìm được người cho chúng ta.

Lúc này, người trung niên mập mạp kia lập tức tới trước mặt Hoàng Đan rồi đem một tay đặt vào trên cổ tay nàng.

- Phó chưởng môn, ngươi nói cái gì?

Sắc mặt Hoàng Đan đại biến, kinh ngạc nói.

- Đem hai người này dẫn tới đây, trong môn nhất định sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi lui xuống trước đi.

Đại hán mập mạp nói.

- Phó chưởng môn, các người theo dõi ta?

Sắc mặt Hoàng Đan lập tức thất kinh, lớn tiếng nói:

- Dương Quá đại nhân, ngươi đi đi, ta không bán đứng các ngươi, các ngươi đi mau đi.

Biến cố này khiến cho Lục Thiếu Du giật mình, thế nhưng cũng không có kinh hoảng. Từ trong Sưu Linh Thuật hắn đã biến được, người tới chính là cường giả của Vạn Tượng môn, mà Linh Suất thất trọng từ trong Vạn Hạp Quật đào tẩu cũng có mặt ở phía sau hai người. Trong hai người dẫn đầu này một người là chưởng môn Vạn Tượng môn, tên là Bạch Vạn Tượng, thực lực Vũ Vương tam trọng. Trong thành Cự Giang này cũng là một nhân vật phong vân. Mà trung niên mập mạp kia chính là Linh Vương nhị trọng, được gọi là Tụ Linh Vương, trong thành Cự Giang này cũng là một người hiệu lệnh một phương.

Sưu Sưu.

Tụ Linh Vương kia đánh ra mấy đạo chỉ ấn vào trên người Hoàng Đan, Hoàng Đan lập tức không còn nhúc nhích, sau đó bị mấy người phía sau tiến lên kéo về. Mắt nhìn mọi chuyện xảy ra lúc này hai mắt Hoàng Đan mở lớn, lửa giận tràn ngập, thế nhưng không thể làm được gì khác.

- Chắc hẳn ngươi là Dương Quá đúng không? Nghe nói các hạ gần đây thu được Thị Huyết Linh Phong, không biết là thật hay giả?

*****

Bạch Vạn Tượng chắp tay mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi hỏi. Thế nhưng ánh mắt hắn lúc này thi thoảng vẫn liếc về phía Bạch Linh. Từ trong miệng Linh Suất cửu trọng Vạn Tượng môn chạy thoát từ Vạn Hạp quật về hắn đã biết được Bạch Linh là yêu thú thất giai trung kỳ.

Đầu yêu thú thất giai trung kỳ này thực cao thấp ra sao hắn cũng không rõ. Yêu thú vừa mới đạt tới thất giai trung kỳ mà nói, thực lực tương đương với Vũ Vương tứ trọng. Nếu tới thất giai trung kỳ đỉnh phong thì thực lực tương đương với Vũ Vương lục trọng. Cho dù hắn biết nữ tử trước mắt là yêu thú thất giai trung kỳ, thế nhưng cũng không có cách nào phán đoán ra thực lực hiện tại của nàng.

- Ta có thu phục được đầu Thị Huyết Linh Phong kia hay không có liên quan gì tới ngươi? Ngươi có việc gì không?

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nhìn về phía Bạch Vạn Tượng. Đồng thời ánh mắt liếc qua Hoàng Đan. Giờ phút này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào khẳng định, có phải Hoàng Đan cố ý dẫn hắn tới đây hay không. Chuyện này thật thật giả giả khiến cho Lục Thiếu Du trong lúc nhất thời cũng không có cách nào phán đoán.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, ánh mắt Bạch Vạn Tượng có chút biến hóa. Đối phương dường như cũng không đặt hắn vào trong mắt.

- Dương Quá, ta mặc kệ ngươi là người phương nào. Giao ra đầu khôi lỗi thất giai trên người ngươi, sự tình Tuyệt Linh Tông cùng với ngươi Vạn Tượng môn ta tuyệt đối không nhúng tay vào. Thế nào?

Ánh mắt Tụ Linh Vương khẽ đổi, nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

- Lẽ nào Vạn Tượng môn cũng làm chuyện cản đường cướp bóc này sao?

Lục Thiếu Du thản nhiên nói. Quanh thân có một cỗ hàn ý khuếch tán. Xem ra Vạn Tượng môn này sau khi biết được mình chữa trị được khôi lỗi thất giai thì đã hối hận.

- Cản đường cướp bóc? Ở đây căn bản không có người khác cho nên cũng không có ai biết rõ. Chuyện này đối với tất cả mọi người đều là chuyện tốt, ngươi cảm thấy thế nào?

Tụ Linh Vương nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười nhạt rồi nói.

- Chỉ sợ Vạn Tượng môn các ngươi không có bổn sự này. Các ngươi có muốn tiến lên thử xem hay không? Ta cũng không ngại thử cùng các ngươi một lần. Hi vọng tới lúc đó các ngươi sẽ không hối hận.

Lục Thiếu Du nói.

- Các hạ đừng quá kiêu ngạo, nơi này chính là thành Cự Giang.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng trở nên lạnh lẽo. Vạn Tượng môn hắn có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang há có thể đơn giản. Thế nhưng lúc này nhìn nữ tử mặc bộ váy trắng kia hắn cũng không dám lộn xộn.

- Thiếu Du, có cường giả tới đây, thực lực rất mạnh. Đi mau.

Lúc này, ánh mắt Bạch Linh trầm xuống, nhanh chóng kéo tay Lục Thiếu Du. Thân ảnh nàng giống như quỷ mị trong nháy mắt đã hiện lên trên không trung.

- Ngăn bọn hắn lại, mau đuổi theo.

Ánh mắt Bạch Vạn Tượng trầm xuống, thân ảnh mang theo không gian vặn vẹo lập tức đuổi theo hai người Lục Thiếu Du.

Sưu Sưu.

Đám người Vạn Tượng môn lúc này cũng lập tức đuổi theo.

Ngay khi Bạch Linh nhanh chóng rời khỏi nơi này, trong không trung có một tiếng quát vang vọng.

- Các ngươi trốn không thoát đâu. Trong thành Cự Giang ta há có thể để cho các ngươi đào thoát?

Tiếng quát này vang vọng giống như sấm sét không ngừng truyền ra trong không trung. Thanh âm lượn lờ bốn phía khiến cho màng tai mọi người đau nhức. Phía dưới thành Cự Giang, lúc này có không ít thân ảnh nhìn lên trên không trung.

Tiếng quát vang lên, giữa không trung từ bốn phương tám hướng có vô số người bắn về phía trước. Từng đạo thân ảnh xuất hiện trước người Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh, từ bốn phía tám hướng lúc này nơi nào cũng có người cản đường hai người bọn họ.

Sưu.

Thân ảnh Bạch Linh dừng lại, thu bàn tay trắng nõn nà về. Ánh mắt khẽ đổi, nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:

- Trừ đám người Đoạt Hồn Vương cùng với Lưu Kiếm ra, còn có một Linh Vương ngũ trọng, một Vũ Vương nhị trọng, còn có Vũ Vương nhất trọng, lại thêm không ít Vũ Suất cùng Linh Suất, lần này phiền toái lớn rồi.

- Nhiều như vậy sao?

Giờ phút này sắc mặt Lục Thiếu Du cũng cực kỳ ngưng trọng nhìn về phía trước. Trong mắt tràn ngập hàn ý lạnh lẽo. Không nghĩ tới lúc này lại có nhiều cường giả như vậy tới đây. Trong thành Cự Giang này quả thực đúng là ngọa hổ tàng long a.

Ngay khi Lục Thiếu Du nhướng mày, trong không trung vang lên từng tiếng xé gió. Cường giả của Vạn Tượng môn do Bạch Vạn Tượng dẫn đầu nhanh chóng xuất hiện. Chỉ trong nháy mắt một đám thân ảnh mang theo khí tức cường hãn xuất hiện bốn phía rồi dừng lại xung quanh người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua. Đám người có mặt lúc này ước chừng năm chục người, bên trong còn có không ít thân ảnh Lục Thiếu Du quen thuộc. Đoạt Hồn Vương cùng Khoái Kiếm Vương, Lạc Sơn Tứ anh cùng với đám người Vọng Giang song hùng đều có mặt.

Cuối cùng Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn qua ba người Đoạt Hồn Vương. Trong ba người này có một người mặc trường bào màu vàng, tuổi chừng sáu mươi, khuôn mặt lão giả này gầy gò, hốc mắt sâu hoắm, ánh mắt vô cùng quỷ cùng với âm trầm. Đặc biệt nhất là mái tóc của hắn một nửa màu trắng một nửa màu đen, cực kỳ quỷ dị. Nhìn thấy người này Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, người này chính là tông chủ Tuyệt Linh Vương của Tuyệt Linh Tông, Vũ Vương ngũ trọng, tuy rằng ở trong thành Cự Giang thế nhưng toàn bộ Cổ Vực không ai không biết tới.

Bên người lão giả này có một trung niên mặc hoa phục màu trắng, bộ dáng có chút hèn mọn, ánh mắt hiện lên tà quang, người bên phải là một người trọc đầu, tuổi chừng năm mươi, dáng người tráng kiện, toàn thân tỏa ra khí tức cường hãn.

- Phong Dực Vương, Kim Chùy Vương.

Ánh mắt đảo qua hai người, trong nội tâm Lục Thiếu Du cực kỳ ngưng trọng. Thực lực của người trung niên áo trắng gọi là Phong Dực Vương kia là Vũ Vương nhất trọng. Đại hán gọi là Kim Chùy Vương kia là Vũ Vương nhị trọng. Những người này trong lúc sưu linh thuật Lục Thiếu Du cũng có chút ấn tượng. Lúc này chỉ cần nhìn vào hình dáng bên ngoài là Lục Thiếu Du lập tức nhận ra.

Mà trừ mấy người này ra chung quanh còn có hơn bốn mươi Vũ Suất, có mấy người thực lực là Vũ Suất cửu trọng, không kém đám người Vọng Giang song hùng bao nhiêu, cỗ thực lực như vậy tuyệt đối là khủng bố.

- Khặc khặc. Trốn đi, sao lại không trốn nữa? Trong thành Cự Giang này người lão phu muốn tìm còn chưa có ai có thể chạy thoát.

Y phục trên người lão giả gọi là Tụ Linh Vương kia tung bay, lăng không mà đứng trên không trung. Ánh mắt hiện lên vẻ âm trầm nhìn vào Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh. Y phục trên người phất phới, mơ hồ mang theo gợn sóng khuếch tán ra không gian. Cỗ khí thế cường hãn này trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

- Hừ, Linh Vương ngũ trọng là có hung hăng càn quấy sao?

Bạch Linh khẽ quát một tiếng, yêu nguyên quanh người bùng ra. Y phục trắng như tuyết trên người run lên, một cỗ khí thế vô hình đột nhiên khuếch tán, hai cỗ khí thế nhanh chóng va chạm với nhau trong không trung. Không gian chung quanh lập tức vặn vẹo rồi trở nên tĩnh lặng.

- Yêu thú thất giai trung kỳ.

Trong nháy mắt sắc mặt Tuyệt Linh Vương này khẽ biến.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)