Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0806

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0806: Đến thành Cự Giang
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Lúc này Tụ Linh Vương kinh ngạc tới mức ngây người. Hóa ra Dương Quá khiến cho thành Cự Giang xôn xao gần đây chỉ là một thanh niên mà thôi. Không ngờ lại là một người trẻ tuổi tới như vậy, chuyện này sợ rằng vượt quá sự đoán của tất cả mọi người.

- Linh Suất bát trọng đỉnh phong, cũng tạm được.

Nhìn qua thân thể Tụ Linh Vương vừa mới đoạt xá Lục Thiếu Du vô cùng vui vẻ. Tăng thêm tên Linh Suất bát trọng đỉnh phong này hắn muốn đột phá tới Linh Suất bát trọng có lẽ cũng đủ.

Tụ Linh Vương nhìn Lục Thiếu Du, dường như muốn nói cái gì đó, thế nhưng do cấm chế cho nên nói không nên lời.

- Tới phiên ngươi.

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, trong tay phải của Lục Thiếu Du có một vòng xoáy bằng chân khí trực tiếp hiện lên, Lục Thiếu Du nhanh chóng đặt tay lên đỉnh đầu của Tụ Linh Vương.

Dưỡi cỗ lực lượng thôn phệ mạnh mẽ này, một cỗ linh lực bàng bạc lúc này tràn vào trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du. Mà lúc này sắc mặt Lục Thiếu Du có chút ngưng trọng. Giờ phút này tuy rằng Tụ Linh Vương kia chỉ có tu vi Linh Suất bát trọng đỉnh phong. Thế nhưng bởi là vì người đoạt xá cho nên có hồn anh ở trong cơ thể.

Giờ phút này, Lục Thiếu Du cũng cảm giác được hồn anh ở trong đầu của Tụ Linh Vương. Hồn anh kia đang không ngừng dãy dục. Hồn anh này giãy dụa khiến cho hắn cũng không biết làm thế nào. Dù sao đây chính là hồn anh của Linh Vương.

- Hồn anh mà thôi. Đáng tiếc ngươi không phải là Linh Vương.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, thân thần được rót vào. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng áp xuống.

- A.

Tụ Linh Vương kêu lên một tiếng thê thảm. Hồn anh trực tiếp bị lực lượng quỷ dị kia thôn phệ. Hồn anh của hắn lúc đoạt xá cũng đã tiêu hao không ít. Lúc này còn chưa có khôi phục. Mà hồn anh đơn thuần lúc này thực lực cũng giảm lớn, căn bản không có cách nào chống lại được cỗ lực lượng thôn phệ này.

Đến lúc này Tụ Linh Vương cũng biết được một chuyện khiến cho hắn kinh hãi. Dương Quá này không ngờ có thể thôn phệ linh lực cùng hồn anh của hắn. Chỉ tiếc, chuyện này hắn đã không thể nói cho bất luận kẻ nào biết được.

Sau khi đem Tụ Linh Vương thôn phệ thành một cỗ thây khô. Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một cỗ linh hỏa đốt thi thể hắn thành tro bụi. Mặc dù vận khí của hắn không tệ, hồn anh chạy trốn được, lại còn đoạt xá được Linh Suất khác. Thế nhưng vẫn không thể tránh khỏi kết cục hồn phi phách tán.

Một lát sau Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trên Linh Ngọc Sàng, thủ ấn được kết, bắt đầu chậm rãi tru luyện. Nhanh chóng luyện hóa đám linh lực được thôn phệ trong cơ thể.

Cỗ linh lực được hắn thôn phệ vào trong cơ thể cực kỳ khổng lồ, tu vi Linh Suất bát trọng đỉnh phong đương nhiên không hề tầm thường. Điều khiến cho Lục Thiếu Du càng thêm mừng rỡ đó chính là hồn anh của Tụ Linh Vương này cũng được Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ. Hồn anh này tuy rằng sau khi đoạt xá đã tiêu hao không ít. Thế nhưng vẫn là hồn anh. Hồn anh này sau khi bị cắn nuốt, linh hồn lực của hắn đã được tăng cường gấp mấy lần.

Linh hồn lực được tăng cường, Lục Thiếu Du cũng không dám hy vọng quá lớn. Dù sao còn kim đao màu vàng trong đầu hắn. Linh hồn lực của hắn muốn tăng cường còn phải xem kim đao màu vàng này nguyện ý bố thí cho hồn đan của hắn hấp thu bao nhiêu.

Cỗ linh lực được thôn phệ này cực kỳ bàng bạc, thế nhưng cũng không cuồng bạo. Bởi vì bản thân của nó đã là linh lực, Lục Thiếu Du chỉ cần luyện hóa một chút bỏ đi tạp chất là có thể chuyển thành linh hồn lực của bản thân.

Trong thời gian mấy ngày này Lục Thiếu Du đã đột phá tới Linh Suất thất trọng. Sau khi thôn phệ đột phá tới Linh Suất thất trọng trung kỳ, lần thôn phệ Tụ Linh Vương đã đoạt xá này Lục Thiếu Du phỏng chừng có lẽ đột phá tới Linh Suất bát trọng cũng không thành vấn đề.

Những linh lực được thôn phệ này chỉ cần luyện hóa một chút là tiến vào không gian trong đầu Lục Thiếu Du. Sau một lát, Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái tu luyện. Quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang vô hình trong suốt. Khí tức trên người chậm rãi tăng lên.

Loại tốc độ tăng lên này cực kỳ nhanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Cỗ linh lực được thôn phệ đến kia chỉ cần luyện hóa một chút là trở thành linh lực của bản thân Lục Thiếu Du, tốc độ này quả thực là dọa người.

Huyết Mị nhìn qua vị chủ nhân này cũng không khỏi thầm than một tiếng. Thôn phệ linh lực và chân khí để đột phá. Chủ nhân lại là Linh Vũ song tu, trong trí nhớ của nàng, dường như trong nhân loại cũng không có loại người như vậy.

t r u y e n c❤u a t u i n e t

Trong thành Cự Giang, lúc Lục Thiếu Du tiếp tục luyện hóa, thành Cự Giang lại vô cùng náo nhiệt, hơn nữa lại còn náo nhiệt hơn trước. Mà bây giờ trong thành Cự Giang to lớn này, chỉ cần là linh giả cùng vũ giả, không có người nào không biết Dương Quá và Mạc Sầu kia.

Tất cả các thế lực lớn trong thành Cự Giang không khỏi hít sâu một hơi, truyền lời xuống tất cả môn nhân. Cho dù đắc tội ai cũng được thế nhưng không thể đắc tội với Dương Quá kia. Thực lực của Dương Quá này tuy rằng là cực kỳ cường hãn, tuy cũng không phải đạt tới mức không ai đối phó được. Thế nhưng mà Dương Quá này lại xuất phủ nhập thần, không có ai biết rõ thân phận của hắn. Cũng không biết hắn từ đâu tới. Chính điều này mới khiến mọi người không dám trêu trọc. Đặc biệt là màn trả thù huyết tinh kia, ngay cả bọn họ cũng không có cách nào thừa nhận được.

Nói tới Dương Quá này tất cả các sơn môn không dám trêu chọc. Thế nhưng trong lòng mọi người quả Dương Quá này chính là thần tượng của bọn họ. Trực tiếp khiến cho Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn hao binh tổn tướng. Gà chó không yên. Quả thực không có ai dám làm điều này. Mà trong mấy trăm năm qua, người có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy trong thành Cự Giang này cũng không có người nào khác.

Trong tửu điếm, trà lâu, hiện tại tất cả mọi người đều đang đàm luận về Dương Quá này. Đang phỏng đoán xem Dương Quá này có còn trở lại thành Cự Giang đối phó với Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn hay không. Thậm chí còn có không ít người dùng việc này để mở ra sòng đặt cược. Trong ba ngày trở lại, bảy ngày trở lại, nửa tháng trở lại, tỷ lệ đặt cược không giống nhau.

- Đông cung phụng, chúng ta tới rồi.

Ngoài thành Cự Giang. Trên trăm đạo thân ảnh xuất hiện. Mấy người đi đầu chính là Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, còn có Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Thiểm Điện Báo, Hoa Mãn Lâu. Một đường cưỡi Cửu Đầu Yêu Giao từ Phi Linh môn, rốt cuộc mọi người đã tới thành Cự Giang.

- Trước tiên chúng ta tìm một chỗ đặt chân, sau đó nghe ngóng một chút tin tức của Huyền Thiên bí cảnh kia.

Nhìn dòng người hối hả chung quanh, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh không khỏi kinh ngạc. Thành Cự Giang này không ngờ lại to lớn tới như vậy, quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

- Khanh Khách. Oánh tỷ, không nghĩ tới các người cũng tới.

*****

Lúc này một tiếng cười ôn nhu truyền tới. Lập tức mấy đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Mấy người xuất hiện không phải là ai khác mà chính là Khâu Mỹ Vi, Lữ Chính Cường, còn có mấy người Hàn Trưởng lão, Lưu trưởng lão, Vương trưởng lão của Linh Thiên môn.

- Hóa ra là Mỹ Vi muội muội cùng Lữ chưởng môn.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ cười, bước chân nhẹ nhàng đi tới tước người Khâu Mỹ Vi.

- Bái kiến Lữ chưởng môn.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, Hoa Mãn Lâu lập tức thi lễ. Sắc mặt mọi người hơi đổi, trước mặt Lữ Chính Cường này trong lúc vô hình mọi người cảm giác được một cỗ áp chế như có như không. Lại thêm hiện tại tất cả mọi người đều biết rõ quan hệ giữa chưởng môn và Lữ Chính Cường này cho nên không dám thất lễ. Cho dù là Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cũng phải hành lễ. Người không hành lễ chỉ có Thiên Độc Yêu Long kia mà thôi.

- Chư vị chớ đa lễ. Không nghĩ tới lần này Vô Mệnh huynh đã là Thôi Hồn Độc Vương rồi. Chúc mừng.

Ánh mắt Lữ Chính Cường nhìn vào người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh rồi đáp lễ nói.

- Lữ chưởng môn quá khen.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói. Sắc mặt khẽ biến đổi, trong nội tâm hắn vô cùng hiểu rõ. Nếu như không phải mình ở Phi Linh môn, nếu như không phải bởi vì Lục Thiếu Du thì Lữ Chính Cường này chỉ sợ sẽ không khách khí với hắn như vậy.

- Không nghĩ tới Phi Linh môn hiện tại nhân tài đông đúc a. Quả thực khiến cho ta mở rộng tầm mắt, có lẽ Độc Vương cũng vì chuyện này mà hao tâm tổn trí không ít.

Ánh mắt Lữ Chính Cường đảo qua mọi người trong Phi Linh môn, lúc này ngay cả hắn cũng không khỏi than nhẹ một tiếng. Nhìn vào cỗ thực lực của Phi Linh môn lúc này, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, đều là người thanh danh hiển hách trong Cổ Vực. Đều là Vũ Suất cửu trọng. Lại thêm Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn có Băng Mộc Vương Giả cùng Linh Tôn thần bí kia, thực lực của Phi Linh môn hiện tại vô cùng cường hãn.

Lúc này sau người Lữ Chính Cường, Hàn Trưởng lão cùng mấy người của Linh Thiên môn nhìn thấy thực lực của Phi Linh môn sắc mặt cũng không khỏi biến hóa. Trong Cổ Vực, những thế lực nhất lưu có thể xuất ra loại thực lực này quả thực còn chưa có.

- Lữ chưởng môn nói đùa rồi, Phi Linh môn so sánh với Linh Thiên môn mà nói, quả thực là gặp tiền bối a. Phi Linh môn có quy mô như ngày hôm nay cũng là do chưởng môn xuất lực, lão phu không dám kể công.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh khẽ mỉm cười nói.

- Đúng rồi, tiểu tử Lục Thiếu Du kia đâu rồi? Chẳng lẽ nó không tới?

Lữ Chính Cường đảo qua đám người Phi Linh môn, thế nhưng cũng không nhìn thấy Lục Thiếu Du.

- Chưởng môn có chút việc cho nên không đi tới đây.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói. Có một số việc hắn cũng không tiện nói, cũng không thể nói rõ là chưởng môn đã đi tới thành Cự Giang gia nhập Thiên Địa các rồi.

- Ồ?

Ánh mắt Lữ Chính Cường có chút ngoài ý muốn, lập tức nói:

- Chư vị Phi Linh môn đã tới thành Cự Giang, mọi người cũng đều là thế lực trong Cổ Vực. Bảy ngày sau Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang còn có Song Đao môn, Ma Tâm cốc cùng mấy sơn môn khác có một lần tụ hội, thương nghị một ít chuyện. Nếu như Phi Linh môn tới vậy thì nên tham dự một lần.

- Tới lúc đó chúng ta nhất định sẽ tới.

Ánh mắt Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh khẽ biến đổi, không chút do dự đáp ứng.

- Mỹ Vi muội muội, đến lúc đó gặp lại.

Lúc này, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cùng Khâu Mỹ Vi bên cạnh đã trò chuyện xong, mọi người tách nhau rời đi.

- Thực lực Phi Linh môn quả thực không giống khi trước. Lúc này Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lại một lần nữa đột phá. Tốc độ quả thực rất nhanh.

Nhìn bóng lưng mọi người tỏng Phi Linh môn, Hàn trưởng lão Vũ Vương tam trọng sau người Lữ Chính Cường khẽ nói.

- Thực lực Phi Linh môn không tệ. Bất quá quan trọng nhất chính là Băng Mộc Tôn Giả cùng với Linh Tôn thần bí kia. Có hai người này tọa trấn, Phi Linh môn mới hoàn toàn không giống khi trước.

Lữ Chính Cường nói.

- Chính Cường, có lẽ Phi Linh môn tới thành Cự Giang cũng là vì chuyện của Huyền Thiên bí cảnh kia. Sự tình lớn như vậy tiểu tử Thiếu Du lại không tới, quả thực có chút kỳ quái.

Khâu Mỹ Vi nói.

- Có lẽ tiểu tử kia tới trước cũng không nhất định.

Lữ Chính Cường nói.

Trong thành Cự Giang, tại một khách điếm, hơn trăm người Phi Linh môn lúc này cư ngụ ở chỗ này quả thực có chút phiền phức. Bất quá trong thành Cự Giang này vốn thường có rất nhiều lui tới cho nên khách điếm cũng nhiều, quả thực cũng đủ chỗ đặt chân.

Hơn trăm người của Phi Linh môn trực tiếp được an bài trong hai tòa đình viện, giá cả cũng không rẻ. Cũng may Phi Linh môn hiện tại cũng không thiếu tiền, chút tiền ấy vẫn không cần để ý.

- Lão gia hỏa. Xem ra Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang đều đã tới. Còn có Ma Tâm cốc. Song Đao môn cùng những sơn môn khác. Tất cả các thế lực lớn trong Cổ Vực thương nghị, chẳng lẽ là vì chuyện Huyền Thiên bí cảnh kia?

Trong phòng, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh sau khi bố trí một đạo cấm chế rồi nói. Trong thành Cự Giang này vô cùng hỗn tạp cho nên phải cẩn thận một chút miễn cho bị người khác nghe lén.

- Có lẽ là vì việc này. Vừa rồi trong thành Cự Giang này ta cũng đã quan sát một ít. Có không ít cường giả tán tu cũng tới. Xem ra tin tức Huyền Thiên bí cảnh đã tiết lộ ra ngoài. Sự tình lớn như vậy có lẽ Tam tông Tứ môn cũng các sơn môn khác cũng đã nhận được tin tức. Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang muốn thương nghị có lẽ sự tình không hề đơn giản một chút nào.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

- Đó là đương nhiên, chúng ta đi dò xét tin tức một phen, cũng không biết có thêm tin tức về Huyền Thiên bí cảnh này hay không.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Nếu như có tin tức cụ thể thì khi chúng ta vừa mới vào thành đã không gặp được đám người Linh Thiên môn.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

Ngoài thành Cự Giang, tại một sơn động ẩn giấu trong sơn mạch. Không biết từ khi nào ở trong thiên địa có một cỗ năng lượng vô hình bắt đầu hội tụ tới đây. Trong sơn động, trên Linh Ngọc sàng cũng có một cỗ năng lượng hội tụ. Khí tức trong cơ thể Lục Thiếu Du tràn ra ngoài, từ từ được tăng cường. Một cỗ linh lực mênh mông giống như gợn sóng từ trên cơ thể hắn khuếch tán ra. Nếu như lúc này có linh giả ở đây không khó nhìn ra lúc này Lục Thiếu Du đang bắt đầu đột phá. Từ động tĩnh đột phá có thể nhìn ra lúc này hắn đang đột phá từ Linh Suất thất trọng lên Linh Suất bát trọng.

Lúc này quang mang quanh người Lục Thiếu Du vô cùng chói mắt, khí tức kéo lên. Hồn đan trong đầu nhanh chóng xoay tròn. Kim đao màu vàng phía trên hồn đan cũng đẩy nhanh tốc độ hấp thu linh lực.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)