Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0829

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0829: Bắt đầu trận chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Bọn chuột nhắt phương nào, dám đánh lén chúng ta.

Trong nháy mắt, Thiên Độc Yêu Long cùng Huyết Mị cũng lập tức tiến tới bên người Lục Thiếu Du. Hai người dùng ánh mắt cảnh giác nhìn thân ảnh áo lam kia. Lúc này Thiên Độc Yêu Long gầm lên một tiếng.

- Vũ giả ngũ hệ, Lục Thiếu Du, độ cường hãn của thân thể không tệ. Dùng tu vi Vũ Suất thất trọng có thể thi triển vũ kỹ Huyền Cấp trung giai, trên phương diện lĩnh ngộ cũng không tệ. Chỉ sợ bên trong cấp độ Vũ Suất đã là vô địch.

Nam tử áo lam trên không trung thầm nói, mắt nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, không để ý tới lời nói của Thiên Độc Yêu Long.

Sưu.

Người áo vàng vừa mới giao thủ cùng Bạch Linh một kích sau khi bị lùi lại mấy bước lập tức nhảy về phía nam tử tuấn lãng kia, dường như vừa rồi hắn cố ỹ dẫn Bạch Linh rời đi.

- Thiếu Du, ngươi thế nào rồi.

Thân thể mềm mại của Bạch Linh cũng vừa vặn bị chấn lui vài bước. Thực lực người áo vàng kia cũng cực kỳ cường hãn. Nhìn thấy đối phương lui lại, nàng cũng nhanh chóng đi tới bên người Lục Thiếu Du.

- Không có việc gì.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, nghe thanh âm của nam tử áo lam này dường như khiến cho hắn có chút quen thuộc. Dường như đã nghe qua ở nơi nào, thế nhưng cũng không phải là giọng nói hiện tại.

Dát.

Lúc này trong không trung có một tiếng thú rống vang lên. Lập tức có một đầu yêu thú màu trắng nhanh chóng bay tới. Đây là một đầu chim điêu cực lớn. Hai mắt bắn ra quang mang sắc bén, phía trên hai cánh, lông vũ giống như đao mang sắc bén, trên thân thể khổng lồ tràn ra một cỗ thú uy.

- Phong Vũ Ngân Điêu.

Nhìn thấy đầu yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, trong nội tâm Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc. Dạng yêu thú như Phong Vũ Ngân Điêu này huyết mạch không dưới Thiên Sí Tuyết Sư. Cũng là yêu thú phong hệ. Trong yêu thú phong hệ cùng Thiên Sí Tuyết Sư được xưng là vương giả. Mà người có thể thu được yêu thú bực này làm tọa kỵ tuyệt không phải là kẻ bình thường.

Nhìn lại, trong mắt Lục Thiếu Du lúc này trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu kia còn có mấy đạo thân ảnh. Đứng đầu chính là một người mang lụa trắng che mặt, trên đầu đội áo choàng, không nhìn rõ khuôn mặt. Thân ảnh mềm mại. Mà sau lưng người này còn có ba lão giả. Mà từ khí tức ba người này Lục Thiếu Du có thể nhận ra, hai Linh Vương và một Vũ Vương. Người có tu vi Vũ Vương kia chừng sáu chục tuổi, mái tóc trắng, ánh mắt sáng quát. Lục Thiếu Du không có cách nào phán đoán cụ thể tu vi của người này. Thế nhưng trong nội tâm hắn vô cùng khiếp sợ. Khí tức người này lại không dưới vị nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của hắn.

Phong Vũ Ngân Điêu kia vừa xuất hiện lập tức đi tới bên người thân ảnh áo lam kia.

Rống.

Thiên Sí Tuyết Sư rống lên một tiếng, cảm nhận khí tức của Phong Vũ NGân Điêu kia, ánh mắt nó cũng nhanh chóng nhìn về phía đối phương.

Nhìn mấy người đột nhiên xuất hiện này, ánh mắt Thiên Độc Yêu Long cực kỳ ngưng trọng. Khí tức của mấy người này đều là Vũ Vương cùng Linh Vương. Đội hình bực này hắn khó có thể chống lại.

- Các hạ ngăn cản đường chúng ta, không biết có gì chỉ giáo.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước, đám người này quả thực không dễ trêu vào.

- Lục Thiếu Du ta chỉ muốn xem thực lực của ngươi mà thôi. Vũ giả ngũ hệ ta còn chưa từng gặp mặt, cho nên muốn thử một chút. Đương nhiên ta biết rõ ngươi không phải đối thủ của ta. Ta chỉ dùng một nửa thực lực mà thôi.

Nhìn Lục Thiếu Du, thanh niên áo lam kia nhàn nhạt nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, từ một kích vừa rồi người này hẳn là Vũ Vương nhất trọng. Vũ Vương nhất trọng hắn không phải là không có sức hoàn thủ, người này quả thực tự đại.

- Lục Thiếu Du, ta thấy ngươi cũng không phải là người nhát gan. Thế nào? Ngươi không dám động thủ với ta sao? Quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, đệ nhất Hoa Đào yến, chẳng lẽ lại không có một chút lá gan ấy?

Mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong giọng nói của thanh niên áo lam này có chút khinh thường.

- Các hạ quả thực quá coi trọng mình, Vũ Vương nhất trọng mà thôi, đừng lớn lối.

Người trẻ tuổi đương nhiên có ngạo khí của mình. Nhìn thấy đối phương ngạo khí mười phần, lúc này Lục Thiếu Du không khỏi đáp lại. Cho dù là kiếp trước Lục Thiếu Du cũng là một thanh niên mà thôi. Nhìn thấy thanh niên tuấn lãng này, Lục Thiếu Du phán đoán người này tuyệt đối không phải người thường. Chính bởi vì như vậy cho nên lúc này Lục Thiếu Du cũng có ngạo khí trong lòng.

- Lục Thiếu Du, nghe nói gần đây ngươi rất cuồng. Thế nhưng trong mắt ta ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Thực lực ngươi tuy rằng không tệ. Bất quá còn chưa đủ để ta đặt vào trong mắt. Ngươi vốn không có tư cách động thủ với ta. Chỉ là xét thân phận vũ giả ngũ hệ của ngươi cho nên mới miễn cưỡng có tư cách này mà thôi.

Ánh mắt thanh niên áo lam kia nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói.

- Ta thấy các hạ quả thực quá coi trọng mình, Vũ Vương nhất trọng trong mắt bản công tử có lẽ cũng không là gì. Loại người tự cho rằng sau lưng có hậu trường như ngươi, bổn công tử gặp nhiều rồi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, ngạo nghễ nói.

- Tốt, tốt.

Thanh niên áo lam kia không giận mà cười lớn nói:

- Nói như vậy, ngươi định chiến một trận cùng ta sao?

- Chiến thì sao? Ta cũng sẽ để cho ngươi biết, Vũ Vương cùng Vũ Suất trước mặt bản công tử không có khoảng cách. Dùng thực lực Vũ Vương nhất trọng của ngươi bản công tử cũng có thể chống lại.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, chiến ý trong mắt hiện lên. Lúc này Lục Thiếu Du cũng không biết tại sao mình lại đồng ý chiến một trận với người này. Thực lực đám người bên cạnh người này rất mạnh, trong đó có một Vũ Vương. Thực lực sợ rằng cũng không dưới vị nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của hắn bao nhiêu. Bạch Linh cũng khó chống lại, nếu như cứng rắn thì sợ rằng hắn cũng không có cách nào cự tuyệt.

Mà đổi lại, Lục Thiếu Du cảm thấy người này không phải là người bình thường. Chính bởi vì như thế cho nên lúc này trong nội tâm Lục Thiếu Du mới có chiến ý như vậy. Hai người đều là người trẻ tuổi, Lục Thiếu Du nào phải là người không có ngạo khí của mình. Chống lại Vũ Vương mà thôi, Vũ Vương cùng Linh Vương hắn cũng đã từng đánh chết qua, cần gì phải sợ người này.

Thanh âm Lục Thiếu Du vang lên, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh lập tức biến sắc. Thanh âm của Bạch Linh vang lên trong đầu Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du, người này thực lực không kém, không phải là người bình thường.

- Ta biết rõ, ta sẽ cẩn thận.

Lục Thiếu Du gật đầu nói, thanh niên áo lam này sợ rằng không phải là Vũ Vương nhất trọng bình thường. Thế nhưng lúc này hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.

- Lão đại, đánh hắn.

Tiểu Long nói nhỏ một tiếng, thân thể nho nhỏ lập tức nhảy sang vai Bạch Linh.

- Ha Ha.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đồng ý chiến một trận, thanh niên áo lam kia lập tức cười to một tiếng, bước chân nhanh chóng bước về phía trước, nói:

- Lục Thiếu Du, hi vọng vũ giả ngũ hệ như ngươi sẽ không để cho ta thất vọng.

*****

Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, thân ảnh mềm mại có chút xinh đẹp kia lúc này sau khi quét qua Bạch Linh một cái, ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Yên tâm, nhất định sẽ để cho ngươi không phải thất vọng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, hắn biết rõ Thiên Độc Yêu Long cùng Huyết Mị định nói gì, cũng không quay đầu lại, chỉ vung tay lên một cái. Mũi chân điểm hư không, chân khí tuôn ra. Quang mang dưới chân lóe lên, thân hình nhanh chóng hiện lên trước mặt thanh niên áo alm kia. Hai người đứng trong không trung nhìn nhau.

Lăng không đứng đó, y phục trên người tung bay, Lục Thiếu Du ngẩng đầu vừa vặn đụng phải ánh mắt của thanh niên áo lam kia. Bốn mắt nhìn nhau, một cỗ chiến ý từ trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra. Mà ánh mắt của thanh niên áo lam kia dường như có chút khinh thị.

Đối với những người trẻ tuổi khác, Lục Thiếu Du đã sớm không đặt vào trong mắt. Trên con đường tu luyện này chỉ có bản thân Lục Thiếu Du hiểu rõ, người có thể làm cho hắn có chiến ý, chỉ có lúc trên Vân Dương Tông, cùng với đám người Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt mà thôi. Chỉ có ở một chỗ cùng bọn họ thì hắn mới có chiến ý.

Mà bây giờ, trước mặt người thanh niên áo lam này Lục Thiếu Du biết rõ một lần nữa hắn lại có chiến ý. Cho tới nay hắn chưa từng cố ý tìm một người chiến một trận, tránh cho xảy ra phiền toái. Mà hôm nay đối phương cố ý tới đây, tình huống này cũng không thể tránh được, cho nên hắn chỉ có thể chiến với đối phương một trận mà thôi.

Loại tình huống này Lục Thiếu Du biết rõ trong lòng mình hiện tại xuất hiện chiến ý nóng bỏng. Lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác chiến ý trong cơ thể đang bành trướng.

- Cùng ta chiến một trận vậy thì các hạ cũng nên thông báo họ tên a. Ta không giao thủ cùng hạng người vô danh.

Lục Thiếu Du nói.

- Muốn biết tên họ của ta vậy thì phải xem ngươi có đủ thực lực hay không.

Thanh niên áo lam nói.

- Vũ Vương nhất trọng mà thôi, vậy thì tiện thể thử xem thực lực của mình hiện giờ.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, thầm nói trong lòng một câu.

- Lục Thiếu Du, ngươi ra tay trước đi. Hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng, tìm được một đối thủ quả thực không dễ. Ta hy vọng ngươi sẽ là một trong số đó.

Ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, thanh niên áo lam một lần nữa mở miệng. Quanh thân hắn lúc này có một cỗ khí thế bá đạo nhanh chóng tràn ra.

Thanh âm vừa dứt, quanh người thanh niên áo xanh sóng gợn trong không gian bắt đầu lắc lư, chân khí bùng ra. Trong không gian lúc này lập tức có một cỗ khí tức khác thường tràn ngập. Lúc này dưới cỗ khí tức này, cho dù là Thiên Độc Yêu Long cùng Huyết Mị cũng có chút động dung.

- Thanh Linh Khải Giáp.

Lục Thiếu Du nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp. Quanh thân lập tức được bao phủ bởi một kiện áo giáp màu vàng tràn ngập lân phiến. Phía trên áo giáp có một cỗ thú uy lan tràn khiến cho trong miệng Phong Vũ Ngân Điêu phía xa cũng phải rít lên một tiếng.

Bên ngoài Thanh Linh Khải Giáp, sóng gợn trong không gian lắc lư. Tức thì không khí chấn động rồi lập tức trở nên yên tĩnh.

- Bộ áo giáp này quả thực không phải vật phàm. Động thủ đi.

Nhìn Thanh Linh Khải Giáp của Lục Thiếu Du, thanh niên áo xanh kia cũng nhanh chóng nhận ra sự bất phàm. Ánh mắt hắn khẽ đổi, chân khí quanh người run lên, lập tức phóng ra cỗ khí thế bá đạo kia. Cỗ khí thế bá đạo này nhanh chóng bao phủ không trung.

- Hừ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức lạnh lùng, chân khí bàng bạc từ trong kinh mạch vận chuyển. Lúc này cảm nhận được cỗ áp bách mãnh liệt do đối phương mang lại, cỗ khí thế này vô cùng bá đạo hùng hậu, dù sao trên phương diện cấp độ, Vũ Vương cùng Vũ Suất cách nhau một cái hào cực lớn. Thế nhưng lúc này cỗ khí thế trên người Lục Thiếu Du cũng không kém là bao.

Cảm nhận cỗ khí thế trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt thân ảnh uyển chuyển trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu kia cũng không khỏi biến đổi.

Nhìn đối phương, chân khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển, chân khí hùng hồn nhanh chóng giống như một cơn hồng thủy ầm ầm lưu chuyển trong kinh mạch. Lục Thiếu Du thở dài một hơi, cánh tay khẽ động, Thanh Linh Khải Giáp trên người hắn lúc này quang mang quanh quẩn. Trên khải giáp phát ra thanh âm dị thường, một cỗ khí tức nóng bỏng đột nhiên tuôn ra. Kình phong nóng bỏng khiến cho gợn sóng trong không gian đột nhiên bị nhiễm đỏ.

- Hỏa Ảnh chỉ.

Miệng quát khẽ một tiếng, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi. Trong nháy mắt, vòng xoáy dưới chân hiện lên, thân ảnh kéo theo một mảnh tàn ảnh, giống như lưu tinh lập tức đánh về phía thanh niên áo xanh kia.

Sưu Sưu.

Ngay khi Lục Thiếu Du lao thẳng về phía trước, lúc này mười ngón tay hắn khẽ cong lên, lập tức có mấy đạo chỉ ấn nhanh chóng được bắn ra. Mấy đạo chỉ ấn này tuy rằng không phải là vũ kỹ lợi hại gì, thế nhưng lúc này dùng tu vi Lục Thiếu Du hiện tại, mỗi một đạo chỉ ấn đều mang theo lực lượng xuyên thủng không gian, khiến cho gợn sóng trong không gian vặn vẹo, hung hăng đánh vế phía trước.

Lúc Lục Thiếu Du phát động công kích, ánh mắt Bạch Linh, Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long, Huyết Mị lập tức chăm chú nhìn lên không trung. Mà ngay cả mấy người trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu cũng không khỏi chú ý nhìn hai người Lục Thiếu Du.

- Tốc độ cũng không chậm.

Cảm nhận cỗ khí thế trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt thanh niên áo lam khẽ đổi, lập tức cười nhạt một tiếng. Ngay khi mấy đạo chỉ ấn đánh tới trước người hắn, trong lúc kình phong mạnh mẽ bắn tới thì thân ảnh thanh niên áo lam kia lập tức lóe lên, dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng được nhanh chóng thoát ra khỏi mấy đạo chỉ ấn kia.

- Hiện tại tới ta.

Ánh mắt thanh niên áo lam nhìn về phía trước, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến hóa. Trong nháy mắt này dường như biến rõ nơi Lục Thiếu Du đi tới, trong tay nhanh chóng có một đạo quyền ấn được ngưng tụ. Đạo quyền ấn này được ngưng tụ lập tức khiến cho phong vân biến sắc. Một cỗ lực lượng bàng bạc thuộc tính thủy hội tụ. Đạo quyền ấn này giống như một đạo thủy trụ đột nhiên từ dưới biển phóng lên trời, nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du.

- Vũ giả tam hệ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống. Người này ngay từ đầu đã thi triển thuộc tính hỏa, thuộc tính phong, hiện tại lại là thuộc tính thủy. Điều này chứng minh người này chính là vũ giả tam hệ.

Lục Thiếu Du không có thời gian suy nghĩ nữa. Ngay lúc đó thủ ấn trong tay hắn nhanh chóng được kết. Hóa chưởng thành quyền. Cánh tay khẽ động, trên nắm tay nhanh chóng xuất hiện một cỗ hỏa diễm nóng bỏng. Cỗ hỏa diễm trên quyền ấn được ngưng tụ kia lập tức bắn ra quang mang chói mắt.

- Liệt Viêm Quyền, đi.

Bàn tay vung lên, Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng. Thanh âm vừa dứt, đạo quyền ấn trong tay lập tức hóa thành một đoàn quang mang mơ hồ, tốc độ giống như thiểm điện bắn về phía trước. Giống như một đạo hỏa trụ từ trong biển lửa bắn lên trời, nhanh chóng va chạm với quyền ấn của đối phương.

Quyền ấn ẩn chứa năng lượng bàng bạc, cuồng bạo vô cùng đáng sợ, giống như muốn làm cho không gian rực cháy, trong không khí, tất cả hơi nước trực tiếp bốc hơi, cả không gian rung động.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)