Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0852

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0852: Huyền Thiên bảo tàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chủ nhân, chúng ta tiến vào mê cung!

Thanh âm Huyết Mị vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.

- Mê cung?

Lục Thiếu Du sửng sốt.

- Chủ nhân, Thị Huyết Linh Phong chúng tôi có bổn sự đặc thù, có thể dựa vào ký ức vị đạo cùng hương vị lưu lại mà nhận ra đường đi, hiện tại con đường này chúng ta mới đi qua một lần!

Huyết Mị nói.

- Vậy thì phiền toái!

Lục Thiếu Du nhíu mày, khó trách dọc đường không gặp phải nguy hiểm, nguyên lai đi lại con đường cũ.

- Chư vị, chúng ta tiến vào mê cung, luôn đi đường cũ!

Lục Thiếu Du dừng bước nói với mọi người.

- Ta cũng cảm thấy, chỉ là không dám khẳng định!

Lữ Chính Cường cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nghe được lời nói của Lục Thiếu Du nói.

- Khó trách bình tĩnh như vậy, nguyên lai là mê cung!

Vẻ mặt Đồng Quy Tinh trầm xuống.

Mọi người dừng bước, không khí trở nên căng thẳng.

- Chủ nhân, ta có biện pháp tìm kiếm lối ra!

Huyết Mị lại nói.

- Không vội!

Lục Thiếu Du đáp, thầm nghĩ nếu Huyết Mị tìm được lối ra mà những người khác không làm được, vậy cũng đừng trách hắn thoát khỏi đội ngũ.

- Nếu là mê cung, ta xem mọi người nên phân tán tìm kiếm tốt hơn.

Gia Cát Tây Phong nói:

- Như vậy cơ hội tìm được sẽ lớn hơn một chút!

- Ta xem như vậy cũng tốt, không bằng mọi người tách ra tìm kiếm đi thôi.

Công Tôn Hóa Nhai không có ý kiến.

- Vậy cứ làm như thế đi, mọi người phân ra tìm kiếm!

Lữ Chính Cường nói, nhìn Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du, Phi Linh môn đi một mình hay đi cùng Linh Thiên môn?

- Chỉ sợ đều có vấn đề a!

Lục Thiếu Du nghĩ thầm, theo thần sắc của mọi người mà xem, chỉ sợ trong lòng đều có tính toán, Lục Thiếu Du nói:

- Nhạc phụ, Phi Linh môn tự mình tìm kiếm thôi, cơ hội sẽ lớn hơn một chút.

- Cũng tốt, vậy chính ngươi cẩn thận!

Lữ Chính Cường cũng không miễn cưỡng.

- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ Phi Linh môn đã tìm được biện pháp rồi sao?

Đồng Quy Tinh nhíu mày hỏi.

- Vậy Đồng giáo chủ đi theo phía sau Phi Linh môn là được.

Lục Thiếu Du đáp.

- Hừ!

Đồng Quy Tinh hừ lạnh một tiếng.

- Tốt lắm, phỏng chừng không thể ngăn cản đám người phía sau thời gian quá dài, chúng ta hành động đi, phân ra tìm kiếm!

Gia Cát Tây Phong nói, tựa hồ có chút khẩn cấp.

- Mọi người đều đi thôi, nhớ kỹ, nếu ai tìm được di bảo của Huyền Thiên môn, phải nhớ kỹ lời đã ước hẹn!

Công Tôn Hóa Nhai nói.

- Chúng ta đi!

Các thế lực đều tự rời đi, lúc này không ai quản Song Đao môn, Bách Linh tông cùng những sơn môn khác, sắc mặt của họ thật khó xem, lập tức rời khỏi.

- Thiếu Du, chúng ta cũng phân tán tìm đi, như vậy cơ hội lớn hơn một chút, chính ngươi cẩn thận!

Vân Tiếu Thiên nói xong mang theo người của mình rời đi.

- Đều có vấn đề a!

Lục Thiếu Du nhướng mày, lập tức nói:

- Huyết Mị, giao cho ngươi!

- Yên tâm đi, không thành vấn đề!

Huyết Mị kết xuất thủ ấn, có không ít tia máu bay ra khỏi lòng bàn tay.

- Chủ nhân, đi theo ta!

Huyết Mị dứt lời, quanh thân bao vây tia máu nháy mắt đi nhanh về phía trước.

- Đều cẩn thận cảnh giác!

Lục Thiếu Du đuổi theo.

Nhóm người Đông Vô Mệnh mỉm cười theo sau.

Đi theo Huyết Mị, mọi người không ngừng rẽ ngang rẽ dọc trong thông đạo, ngẫu nhiên đi qua cửa đá, hết thảy đều giống nhau như đúc, dù dùng tâm thần rình cũng không nhìn ra kẽ hở.

Huyết Mị dẫn đường phía trước, thủ ấn không ngừng đánh ra, huyết quang lập tức biến mất trong thông đạo.

Qua chừng mười mấy phút sau, mọi người cấp tốc xuyên qua không ít cửa đá, phía trước đột nhiên hiện lên ánh sáng cực kỳ chói mắt.

- Chủ nhân, chúng ta hẳn là đã tới!

Thanh âm Huyết Mị vang lên trong đầu Lục Thiếu Du, trong thông đạo phía trước hiện lên một cửa đá khổng lồ.

Huyết Mị dừng trước cửa đá, Lục Thiếu Du ngẩng đầu quan sát, cửa đá cao chừng một trượng, điêu khắc hai chữ Huyền Thiên.

- Là nơi này sao?

Trong lòng Lục Thiếu Du có chút kích động, một đường nguy hiểm trùng điệp, rốt cục đã tìm được bảo tàng rồi sao?

- Có người tới đây!

Ánh mắt Bạch Linh trầm xuống, nhìn chăm chú về phía sau, lúc này chỉ thấy hơn mười thân ảnh đi nhanh tới, còn truyền theo thanh âm ông ông gầm rú, tiếp theo sau một mảnh phi nghĩ (kiến cánh) rậm rạp xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

- Tứ Dực Linh Nghĩ!

Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, loại phi nghĩ này cực kỳ khó gặp, mặc dù loại linh thú kia không khủng bố như Thị Huyết Linh Phong, nhưng người bình thường không dám trêu chọc, bình thường sống quần cư, tuyệt đối vô cùng kinh khủng.

- Thu!

Người đi đầu vừa thu tay lại, đám linh nghĩ lập tức biến mất, vừa nhìn thấy rõ là ai, Lục Thiếu Du thật kinh ngạc, bởi vì nhóm người kia là Lữ Chính Cường bọn họ.

Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, không nghĩ tới trên người Lữ Chính Cường có không ít thủ đoạn, còn có được linh thú như Tứ Dực Linh Nghĩ, ra vẻ chưởng bốn bốn đại sơn môn đều có lá bài tẩy, hắn thật sự không thể xem thường.

- Thiếu Du, không nghĩ ra ngươi lại tới trước!

Nhìn thấy nhóm người Lục Thiếu Du, Lữ Chính Cường cực kỳ ngoài ý muốn, lại có vẻ xấu hổ, cha vợ con rể nhất thời hiểu ý cười, loại cảm giác này chỉ hiểu ngầm mà không diễn đạt được bằng lời, người nào cũng hiểu trong lòng mỗi người đều có tính toán.

- Cha vợ con rể các ngươi thật tới sớm, hừ!

Một tiếng hừ nhẹ truyền tới, là thanh âm của Đồng Quy Tinh, ngay lập tức toàn bộ người của Hắc Sát giáo xuất hiện.

- Đồng giáo chủ cũng không chậm thôi!

Lữ Chính Cường phất tay áo, trong lòng ai cũng rõ ràng, chỉ sợ ai cũng có ý tưởng một mình lưu lại di bảo của Huyền Thiên môn.

- Không nghĩ tới chư vị đều ở a!

Nhưng vài lúc này lại có mười mấy thân ảnh chạy tới, là nhóm người Vân Tiếu Thiên, nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lữ Chính Cường cùng Đồng Quy Tinh, hơi có vẻ ngoài ý muốn, không nghĩ tới bản thân chậm một bước.

- Ha ha, chúng ta lại gặp nhau!

Vân Tiếu Thiên vừa tới, Gia Cát Tây Phong cùng Công Tôn Hóa Nhai đều xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Mọi người nhìn lướt qua nhau, lập tức xấu hổ mỉm cười, không ai giải thích lời nào.

- Đều tự có thủ đoạn a!

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm than, người của bốn đại sơn môn đều không thể xem thường, mỗi sơn môn đều có trên vạn năm nội tình, thủ đoạn đương nhiên rất nhiều, hiện tại Phi Linh môn vẫn còn kém cỏi.

Ánh mắt đảo qua, Lục Thiếu Du chỉ nhìn thấy người của bốn đại sơn môn cùng Vân Dương tông, Song Đao môn, Ma Tâm cốc cùng Thiên Âm môn, Bách Linh tông còn chưa thấy bóng dáng, phỏng chừng không có thủ đoạn tìm được nơi này nhanh như thế.

- Di bảo của Huyền Thiên môn phỏng chừng là ở chỗ này!

Lữ Chính Cường nhìn lên cửa đá nói.

- Vậy mọi người vào đi thôi, trước khi những người khác tới, chúng ta phải lấy được di bảo.

Gia Cát Tây Phong lay động chiết phiến nói.

- Đi đi!

Mọi người cực kỳ chờ mong, ánh mắt nóng cháy nhìn vào cửa đá.

Xuy xuy!

Toàn bộ đều bố trí thủ đoạn phòng ngự, lập tức đi vào trong cửa đá, ngay lúc Lục Thiếu Du vừa đi vào, còn chưa kịp nhìn kỹ đã nghe thanh âm tiếng hoan hô của mọi người.

*****

Lục Thiếu Du vừa nhìn, bên trong cửa đá là một thạch thất vô cùng rộng lớn, diện tích ước chừng phải hơn vạn thước vuông, còn có vài trăm trụ đá chống đỡ, cả thạch thất phân chia thành vài khu vực cực lớn, mỗi khu vực đều bày đầy vật phẩm lớn nhỏ chồng chất như núi, có dan được, tài liệu luyện khí, linh dược dược liệu, vũ kỹ, linh kỹ, toàn bộ vật phẩm dành cho võ giả linh giả, hơn nữa số lượng thật nhiều, đã tới mức độ kinh người, mỗi loại chồng chất như núi, cấp bậc còn không thấp.

Bảo tàng, đây mới là bảo tàng, trải qua một đường hiểm cảnh, rốt cục gặp được di bảo của Huyền Thiên môn lưu lại suốt bảy ngàn năm, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, giờ phút này nhìn vật phẩm chồng chất, ai cũng ngây người cứng lưỡi.

- Phát tài, phát lớn!

Nhóm người Đông Vô Mệnh đều đỏ mắt.

- Đan dược lục phẩm, thất phẩm!

- Vũ kỹ hoàng cấp, còn có huyền cấp!

- Linh kỹ hoàng cấp cùng huyền cấp!

- Dược liệu luyện chế đan dược cao phẩm!

Người của bốn đại sơn môn không dằn nén được vui mừng, liên tục đi loanh quanh vuốt ve sờ soạng, cực kỳ hưng phấn.

- Còn có Vạn Niên Huyết Ngọc Linh Chi thảo!

- Trời ạ, nơi này còn có yêu đan yêu thú thất giai, chính là thứ tốt!

Nhóm người Đông Vô Mệnh trực tiếp nhào vào đống tài liệu chồng chất, miệng không ngừng kêu lên.

Giờ khắc này còn khống chế được cảm xúc cũng chỉ có Lữ Chính Cường, Gia Cát Tây Phong, Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh, Vân Tiếu Thiên cùng Lục Thiếu Du, Bạch Linh.

- Không hổ là di bảo của Huyền Thiên môn!

Nhìn thấy cảnh tượng này, nhịp tim Lục Thiếu Du đập rộn lên, thật sự là nhiều không kể xiết.

- Mau nhìn, còn có võ linh khí!

- Trời ạ, đây là hồn khí, hình như là huyền cấp!

Một thanh âm hô to truyền ra, nhìn hơn ba mươi kiện linh khí, người kia trợn mắt há hốc mồm, toàn thân run lên.

Mấy chục văn kiện võ linh khí cùng hồn khí lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, vẻ mặt họ vô cùng hưng phấn.

- Chư vị, di bảo của Huyền Thiên môn đã tìm được, chúng ta mau phân phối đi, miễn có người tìm tới sẽ phiền toái!

Lục Thiếu Du nói.

- Không sai, bắt đầu phân phối đi!

Gia Cát Tây Phong nói, mọi người dằn nén hưng phấn trong lòng, bắt đầu lo lắng nên làm sao phân chia, giờ khắc này ánh mắt Gia Cát Tây Phong cùng Công Tôn Hóa Nhai không khỏi lóe ra, trong lòng đều đánh bàn tính gì đó.

- Chư vị, ta không khách khí, tiểu tử dựa theo ước định, trước tiên lựa chọn ba bảo vật sau đó tiếp tục chia đều.

Lục Thiếu Du nhíu mày nói.

- Lục Thiếu Du, yêu cầu này của ngươi có chút quá mức, mọi người cùng nhau tới, ngươi lại lựa chọn trước ba kiện, có chút không hiền hậu!

Đồng Quy Tinh nói.

- Lần này toàn bộ sơn môn thương vong rất nặng, mà Phi Linh môn còn muốn lấy ba kiện bảo vật, có chút không tốt lắm đi.

Công Tôn Hóa Nhai nói.

Gia Cát Tây Phong phe phẩy chiết phiến không lên tiếng, nhưng thần sắc rõ ràng là không đồng ý.

Tâm tư của họ thế nào Lục Thiếu Du làm sao không biết, mấy lão hồ ly kia làm sao dễ dàng cho hắn lợi dụng, ánh mắt trầm xuống, nói:

- Chư vị, chẳng lẽ Phi Linh môn không có thương vong sao, chuyện này đã được ước định trước, chẳng lẽ chư vị cần lật lọng?

- Đây không phải lật lọng, chỉ là thấy Phi Linh môn tổn thất còn không nhiều bằng bốn đại sơn môn chúng ta thôi.

Gia Cát Tây Phong thản nhiên nói.

- Hừ! Ra vẻ chư vị tính toán lật lọng, tốt lắm, mọi người tách ra đi, ai cũng đừng mong lấy được gì, tuy thực lực Phi Linh môn không mạnh, nhưng nếu ai muốn ỷ thế hiếp người, chúng ta cũng không phải dễ chọc, trước khi Phi Linh môn chưa lựa chọn ba kiện bảo vật, ai dám động tới, Phi Linh môn tuyệt không buông tha, người ta nói không ai dám trêu chọc bốn đại sơn môn, ta muốn xem thử gây vào thì đã có sao!

Lục Thiếu Du tuyệt đối không yếu thế, huống chi còn có nhạc phụ Vân Tiếu Thiên đi cùng, hơn nữa Linh Thiên môn cũng sẽ không làm khó hắn, không phải không có sức liều mạng.

Lục Thiếu Du vừa dứt lời, cường giả Phi Linh môn lập tức nổi lên chiến ý, dù đối diện bốn đại sơn môn cũng không sợ hãi, Phi Linh môn đã trải qua quá nhiều chuyện, hiện tại có linh tôn cùng võ tôn trấn thủ, không phải không sức chống cự, huống chi tinh anh trong môn đều đang ở nơi này.

- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi muốn uy hiếp bốn đại sơn môn hay sao, ngươi đánh giá mình quá cao!

Đồng Quy Tinh lạnh nhạt nói.

- Đồng Quy Tinh, người của bốn đại sơn môn thì thế nào, người khác sợ, Phong Sát này thì không, bằng không hiện tại động thủ thử xem, ta nghĩ kết quả cuối cùng chỉ là đường ai nấy đi, chính các ngươi cũng không muốn nhìn thấy đi!

Vân Tiếu Thiên hừ lạnh nói.

Nghe được lời của hắn, sắc mặt mọi người sầm xuống, với thế lực hiện tại của Phi Linh môn, nếu động thủ chỉ sợ sẽ để người khác ngư ông đắc lợi.

- Chư vị chưởng môn, chúng ta từng có ước định trước, còn chưa tới mức phải lật lọng đi!

Sắc mặt Lư Khâu Mỹ Vi tối sầm, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du, ngươi đi lựa trước ba kiện bảo vật, nếu có người phản đối, ta nghĩ Linh Thiên môn cũng sẽ đứng bên ngươi, chuyện lật lọng sao, Linh Thiên môn còn làm không được!

- Lời của phu nhân nghiêm trọng rồi, chúng tôi chỉ nói như thế thôi, chuyện lật lọng đương nhiên là không làm được.

Gia Cát Tây Phong đột nhiên cười nói.

- Ha ha, vừa rồi chúng tôi chỉ là thương lượng mà thôi, thế nhưng Phi Linh môn không đồng ý, hết thảy cứ làm theo những lời ước định, chỉ sợ có người khác chạy tới, mời Lục chưởng môn nhanh lên, đừng chậm trễ thời gian!

Công Tôn Hóa Nhai nói, sắc mặt vẫn thản nhiên, nhưng ý nghĩ thế nào chỉ sợ ai cũng suy đoán được.

- Một đám hồ ly, biến sắc mặt không ngờ nhanh như vậy!

Lục Thiếu Du nghĩ thầm, chỉ sợ ai cũng rõ ràng nếu động thủ với Phi Linh môn, chỉ sợ không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, chờ thế lực khác chạy tới nơi này, vậy xem như thiệt thòi, nếu không phải hôm nay tinh anh Phi Linh môn đều có mặt, đám người kia cũng không dễ nói chuyện như vậy, hết thảy đều dựa vào thực lực đi tranh thủ.

- Chư vị, vậy ta sẽ không khách khí!

Khí xoáy chợt lóe, thân ảnh Lục Thiếu Du lao vào đống tài liệu chồng chất như núi, cẩn thận đánh giá, hắn phải chọn ra ba loại tài liệu, tự nhiên không thể lựa ra vật bình thường.

Thân ảnh như điện, Lục Thiếu Du bắt đầu tìm kiếm, hai tay như thiên thủ quan âm, lật qua lật lại hơn ba mươi kiện linh khí nhưng vẫn chưa lập tức chọn lựa mà đánh giá kỹ càng.

Mọi người nhìn hắn chằm chằm, chỉ sợ hắn thừa cơ lấy thêm kiện vật phẩm nào khác, đồng thời sắc mặt họ có chút không tự nhiên.

Lục Thiếu Du lật xem đan dược nhưng cũng không làm rối loạn, nơi này có đan dược thất phẩm, thậm chí là thất phẩm cao giai vô giá, mặc dù hấp dẫn nhưng hắn cũng thả trở lại, không thu vào trong túi.

Sau một lát hắn đi tới trước một đống hộp gấm không nhỏ, mở ra một hộp, khí tức thổ hệ tràn ngập, khí tức này làm lòng người đều nhảy mạnh.

- Đây là vũ kỹ địa cấp sơ giai!

Lục Thiếu Du híp mắt, theo khí tức nhìn lại, đây tuyệt đối là vũ kỹ địa cấp, hiện tại ngoài Long Ảnh Tí còn chưa thể tu luyện, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vũ kỹ địa cấp khác.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)