Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0912

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0912: Phản khống khôi lỗi
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Khôi lỗi trận pháp này quả thực không tồi.

Hai hàng lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, Khôi lỗi trận pháp này có chút quỷ dị, mà đối phó với khôi lỗi cũng không thể ngạnh kháng. Lúc này Lục Thiếu Du khẽ nhếch miệng, đối phó với khôi lỗi mà thôi. Nếu như là Linh Vương nhất trọng khống chế khôi lỗi thì quả thực hắn không biết phải làm sao. Bất quá hiện tại chỉ là một Linh Suất thất trọng khống chế khôi lỗi. Hắn có thể dùng một ít biện pháp trên Thiên Linh lục thử một chút, dù sao hắn cũng là đệ tử của Thánh Thủ linh tôn a. Chỉ bằng vào mấy đầu khôi lỗi lục giai làm sao có thể ngăn hắn lại.

Sưu Sưu.

Bốn cỗ kình phong bắn ra, bốn đầu khôi lỗi lúc này cũng không dừng lại một chút nào, nhanh chóng phóng về phía Lục Thiếu Du.

- Đến đây đi.

Lục Thiếu Du khẽ cười cười, ngón trỏ theo thói quen vuốt mũi, khóe miệng như cười như không.

Đối với khôi lỗi, Lục Thiếu Du coi như vô cùng quen thuộc, tuy rằng hắn không luyện chế khôi lỗi nhiều lắm, bất quá đối với việc nghiên cứu khôi lỗi, có Thiên Linh Lục do sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, cho nên xuất phát điểm ngay từ đầu so với người khác mạnh hơn rất nhiều.

Khôi lỗi được luyện chế thành thân thể, cuối cùng lại rót linh hồn lực của bản thân vào mới thúc dục được. Mà muốn đối phó với Khôi lỗi, Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng, chỉ cần đem linh hồn lực trong khôi lỗi phá hủy là được. Mà muốn phá hủy linh hồn lực trong đầu khôi lỗi thì chỉ có hai các. Thứ nhất, người có thực lực siêu cường dùng thực lực áp đảo của mình trực tiếp đánh nát khôi lỗi, như vậy khôi lỗi cùng linh hồn lực trong đầu nó đều hóa thành mảnh vỡ. Mà loại thứ hai, chính là trực tiếp dùng linh hồn của bản thân phá hủy linh hồn vốn có trong khôi lỗi. Thế nhưng có thể làm được một bước này nhất định phải cực kỳ tinh thông khôi lỗi mới làm được. Linh giả tinh thông khôi lỗi chi thuật cũng vô cùng thưa thớt.

Bốn đầu khôi lỗi trực tiếp đánh tới, kình phong bắn ra bốn phía, không gian ô ô rung động.

Thân ảnh Lục Thiếu Du bắn lên cao, linh lực trong người tuôn ra. Trong nháy mắt lao thẳng về phía đầu khôi lỗi trước mặt.

Thanh niên mặc hoa phục thấy vậy, thủ ấn lập tức biến đổi, trên người ba đầu khôi lỗi còn lại lập tức có một cỗ quang mang lao thẳng về phía đầu khôi lỗi trước mặt Lục Thiếu Du. Uy năng trên người đầu khôi lỗi kia lập tức tăng lên nhiều, đánh ra một quyền phá không tới Lục Thiếu Du. Nhân khôi dường như có thêm công năng như vậy, sau khi luyện chế thành khôi lỗi còn có thể thi triển vũ kỹ lúc còn sống. Hơn nữa lại thêm lực phòng ngự cường hãn, bản thân không sợ chết, so với lúc còn sống thì thực lực mạnh hơn nhiều.

Linh lực Lục Thiếu Du cuồn cuộn quanh người, thân thể khẽ nghiêng tránh khỏi một quyền của khôi lỗi, giống như thuấn di tránh đi một quyền, một quyền đi sượt qua khuôn mặt của hắn, kình phong chung quanh khiến cho Lục Thiếu Du có chút đau đớn.

- Khôi lỗi bí thuật.

Dưới tốc độ như thiểm điện này, Lục Thiếu Du đã nhanh chóng đi tới trước người đầu khôi lỗi kia. Trong miệng Lục Thiếu Du vang lên một âm thanh trầm thấp, thủ ấn được kết, từ trán Lục Thiếu Du có một cỗ quang mang kỳ dị hiện ra. Cỗ quang mang này hóa thành từng đạo quang mang nhỏ, giống như đường cong trực tiếp lướt vào trong mi tâm khôi lỗi kia.

Ngay lúc đó, sắc mặt thanh niên mặc hoa phục kia đại biến, thủ ấn nhanh chóng biến hóa.

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du cũng liên tục biến hóa. Trong đầu khôi lỗi này, linh hồn lực Lục Thiếu Du khuếch tán, lập tức tìm tới vị trí nơi linh hồn ấn ký của thanh niên hoa phục kia ở. Linh hồn lực nhanh chóng bao phủ chung quanh.

- Khôi lỗi bí thuật, thanh trừ.

Lục Thiếu Du cười lạnh quát lên một tiếng. Thanh niên hoa phục này chỉ là Linh Suất thất trọng mà thôi, linh hồn lực so với Linh Suất thất trọng bình thường mạnh hơn không ít, chỉ sợ cũng có thể so sánh được với linh hồn lực của Linh Suất bát trọng. Bất quá so sánh với hắn mà nói, còn kém xa. Muốn phá hủy loại linh hồn ấn ký cấp bậc này cũng không quá khó khăn. Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du không ngừng biến hóa, trong nháy mắt trong mắt đầu khôi lỗi kia trở nên trống rỗng. Mà sắc mặt thanh niên mặc hoa phục kia tái nhợt.

- Hừ. Khôi lỗi bí thuật. Phản khống.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng không dừng tay, ngay sau đó có một đạo linh hồn lực bàng bạc từ trong mi tâm hắn đánh vào đầu khôi lỗi này. Sau khi xóa đi linh hồn ấn ký vốn có trong khôi lỗi, hắn có thể phản khống khôi lỗi. Một đầu khôi lỗi lục giai giá trị vô cùng xa xỉ, tương tương với một Vũ Suất thất trọng bát trọng tự đưa tới cửa, ngu sao mà không lấy.

Sau khi linh hồn lực của Lục Thiếu Du đánh vào, ánh mắt ngốc trệ của đầu khôi lỗi kia bắt đầu có chút gì đó, toàn thân động đậy. Hai mắt mở ra, trong đôi mắt trống rỗng bắn ra quang mang chói mắt, đầu khôi lỗi này đã bị đổi chủ.

Sắc mặt thanh niên hoa phục kia tái nhợt, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, cơ hồ là trợn mắt há mồm. Đương nhiên hắn vô cùng hiểu rõ, hắn đã mất đi liên hệ với đầu khôi lỗi này. Hắn tốn không biết bao nhiêu thời gian cùng dược liệu mới luyện chế ra khôi lỗi lục giai hậu kỳ, thế nhưng không ngờ lại dễ dàng bị người khác phản khống dễ dàng như vậy.

Một cỗ khôi lỗi bị phản khống, bốn đầu khôi lỗi đã không còn cách nào tạo thành trận pháp. Đối với Lục Thiếu Du lúc này đã không tạo thành một chút uy hiếp nào. Trước mắt bao nhiêu người, chỉ trong thời gian nháy mắt trực tiếp làm cho hai cỗ khôi lỗi nữa đổi chủ.

Sau khi thanh niên mặc hoa phục phục hồi tinh thần lại, lúc này hắn mới vội vàng thu một đầu khôi lỗi còn lại. Bốn đầu khôi lỗi lục giai hậu kỳ, thế nhưng có ba đầu hắn đã không còn cách nào thu lại được, tổn thất không hề nhỏ.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Trong Thần Kim các, sắc mặt đám cường giả run lên, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi. Chỉ có một khả năng, Quỷ Sát Dương Quá này cũng tinh thông khôi lỗi chi thuật. Bằng không mà nói làm sao có thể lập tức phá Khôi lỗi trận pháp, càng không có khả năng phản khống.

Trên đài cao, nhìn thấy Khôi lỗi trận pháp của đệ tử mạnh nhất Thần Kim các bị phá, đồng thời còn bị phản khống, không ít cường giả các sơn môn kinh ngạc, trong lòng âm thầm cười nhạo Thần Kim các. Thế nhưng nụ cười này không nên biểu lộ ra ngoài mà thôi. Thần Kim các dựa vào khôi lỗi chi thuật bất phàm mà nổi danh. Thế nhưng hôm nay lại bị đả kích cực lớn, không chỉ có khôi lỗi trận pháp bị phá mà ngay cả khôi lỗi cũng bị phản khống, đây chính là việc mặt mũi bị mất a.

- Quỷ Sát Dương Quá này quả nhiên bất phàm.

Trong đội hình của Vân Dương Tông, Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ.

- Quỷ Sát Dương Quá này càng ngày càng khiến cho người khác nhìn không thấu.

Ánh mắt Lữ Chính Cường nhìn vào trên người Lục Thiếu Du. Có thể trực tiếp phá Thú Hồn Quyết của Vạn Thú Tông, lại dễ dàng phá Khôi lỗi trận pháp của Thần Kim các, đây không phải là điều mà linh giả bình thường có thể làm được.

*****

- Dương Quá này vừa rồi cố ý giúp Tiểu Linh một tay, không biết có phải là ta nhìn lầm hay không.

Khâu Mỹ Vi khẽ nói.

- Thật sao?

Lữ Chính Cường nhướng mày, lại nhìn về phía Lữ Tiểu Linh cùng với đại hán to lớn kia. Lúc này hai người đã sắp phân thắng bại.

Lục Thiếu Du không chút khách khí thu hồi ba đầu khôi lỗi, sau đó chuẩn bị công kích thanh niên mặc hoa phục kia. Mất đi khôi lỗi, thanh niên hoa phục này đã không còn bao nhiêu sức phản kháng. Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng cảm nhận được sự biến hóa sau lưng mình. Lữ Tiểu Linh cùng đại hán to lớn kia dường như sắp phân thắng bại.

Trong không gian to lớn lúc này cơ hồ trong nháy mắt có một cỗ kình khí kinh người tràn ra. Cả không gian như muốn sụp đổ.

Phanh Phanh.

Rốt cuộc, trong quang mang kia truyền đến âm thanh bạo liệt cực lớn, giống như là năng lượng chấn động nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.

Phanh Phanh.

Âm thanh bạo liệt không ngừng vang lên bên tai, đá vụn chung quanh ầm ầm bắn ra bốn phía. Trên không trung, hai đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh bay, trên tay Lữ Tiểu Linh và thanh niên to lớn kia, quang mang trên Thiên La Linh Tán và trường thương đều ảm đạm, sắc mặt hai người trắng bệch.

Phốc Phốc.

Cơ hồ là cùng một lúc, huyết khí trong cơ thể hai người cuồn cuộn, miệng đều phun ra một ngụm máu tươi. Không ngờ hai người lúc này đều lưỡng bại câu thương, ai cũng không chiếm được tiện nghi.

- Đáng chết.

Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, lập tức lao thẳng về phía Lữ Tiểu Linh, lúc này hắn cũng không muốn đối phó với thanh niên của Thần Kim các kia. Nữ nhân của mình dù sao vẫn quan trọng hơn.

Sưu Sưu.

Chỉ là thân ảnh Lục Thiếu Du vừa động thì đã có một thân hình xinh đẹp hiện lên bên người Lữ Tiểu Linh, chính là tiểu độc ma Lục Tâm Đồng.

- Tiểu Linh tỷ, tỷ thế nào rồi?

Lục Tâm Đồng đáp xuống bên người Lữ Tiểu Linh, nhanh chóng đưa cho nàng một khỏa đan dược.

- Tỷ không sao. Chỉ là có lẽ chỉ có thể dừng bước tại đây mà thôi.

Đan dược trên người Lữ Tiểu Linh đương nhiên không ít, bất quá nàng cũng không cự tuyệt đan dược của Lục Tâm Đồng. Lữ Tiểu Linh nhanh chóng nhận đan dược rồi nhét vào miệng nói:

- Tâm Đồng, ta đã vô lực tái chiến, ngọc giản cũng không đủ. Ngọc giản cho muội, muội nhất định phải tiến vào top mười.

- Tiểu Linh tỷ, ngọc giản của muội có lẽ cũng đủ rồi, muội sẽ giúp tỷ đoạt một ít, tỷ cũng sẽ tiến được vào top mười.

Lục Tâm Đồng nói.

- Thực lực của ta so với bọn muội yếu hơn nhiều lắm, cho dù tiến vào top mười cũng chỉ có hư danh mà thôi.

Lữ Tiểu Linh nói, nhanh chóng kín đáo đưa ngọc giản trong người cho Lục Tâm Đồng rồi nói:

- Ta đã không còn lực tái chiến, số ngọc giản này giao cho muội. Nhất định phải giành được thành tích tốt, đừng làm cho Phi Linh môn mất mặt.

- Tiểu Linh tỷ, muội sẽ cố gắng.

Lục Tâm Đồng lúc này cũng không cự tuyệt, lúc này Lữ Tiểu Linh quả thực đã không còn lực tái chiến.

- Cô gái nhỏ này, dường như đã trưởng thành không ít.

Lục Thiếu Du nhìn Lữ Tiểu Linh rồi mỉm cười. Cho dù là tiến vào top mười cũng không đủ thực lực, chỉ có hư danh mà thôi. Lúc đó sợ rằng sẽ là cái cớ để mọi người chỉ trích. Hắn cũng chỉ muốn bảo vệ an nguy của các nàng mà thôi. Về phần các nàng có thể tiến vào top mười hay không thì phải dựa vào thực lực của chính mình.

Thân ảnh Lục Thiếu Du dừng lại, Lữ Tiểu Linh đã ngừng chiến, có lẽ không có việc gì. Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lẽo nhìn về thanh niên to lớn vừa mới công kích Lữ Tiểu Linh kia. Thế nhưng Lục Tâm Đồng đã nhanh hơn một bước, ánh mắt mang theo hàn ý trực tiếp đánh về phía thanh niên to lớn kia.

- Đáng chết.

Thanh niên to lớn kia lúc này cũng không thể quan tâm tới thương thế của mình nữa, thân thể nhanh chóng nhảy lên rồi chạy trốn. Thiếu nữ này toàn thân đều là độc, lại có tu vi Linh Vương nhất trọng, ra tay tâm ngoan thủ lạt. Ngay cả lúc hắn toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của nàng, lúc này sao hắn dám ngạnh kháng.

Đối thủ bị Lục Tâm Đồng đoạt mất, Lục Thiếu Du cũng chỉ cười khổ. Trong tâm thần của hắn, hiện tại thanh niên của Thần Kim các đã nhanh chóng trốn đi. Lúc này nhìn sắc trời, có lẽ ngày cuối cùng ngày cũng không bao lâu nữa sẽ kết thúc. Mà bây giờ hắn còn phải đánh bại một người thì mới bảo đảm được bản thân tiến vào top mười.

- Thôi thì chọn ngươi vậy.

Lục Thiếu Du thấp giọng quát lên một tiếng, thân thể nhanh chóng bắn về phía thanh niên mặc hoa phục kia.

Thanh niên mặc hoa phục của Thần Kim các nhìn thấy Lục Thiếu Du nhìn về phía Lữ Tiểu Linh cùng thanh niên to lớn kia, hắn thừa cơ nhanh chóng trốn đi. Thế nhưng bản thân còn chưa trốn được đi xa thì lại phát hiện ra cánh tay cùng bàn chân mình có cảm giác nóng rực. Hắn vội cúi đầu nhìn xuống thì thấy không biết từ khi nào cánh tay với bàn chân của hắn bị hai đạo hỏa diễm nóng bỏng cuốn vào, hỏa diễm này giống như dây mây, trực tiếp vây khốn hắn.

- Ngươi rời khỏi đây được rồi đó.

Một tiếng quát lạnh lùng vang lên bên tai người này. Lập tức bên người hắn có một thanh niên mặc một bộ cẩm bào xuất hiện. Người này bộ dáng gầy gò, mặc một bộ cẩm bào, dáng người cao ngất, hai mắt mang theo hàn ý. Mà khí tức trên người hắn đã tới Linh Suất cửu trọng.

Phanh.

Một đạo chưởng ấn bằng linh lực nhanh chóng được đánh ra, thanh niên mặc hoa phục kia bị đánh xuống mặt đất. Một tiếng phanh thật lớn vang lên, mặt đất trên quảng trường bị rạn nứt.

Phốc.

Thanh niên mặc hoa phục này phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Bản thân vốn đã trọng thương khi trước, khôi lỗi bị hủy, linh hồn bị thương nặng. Bốn đầu khôi lỗi đối với hắn vô cùng quan trọng, bởi vì đều là bổn mạng khôi lỗi của hắn. Linh hồn lực của hắn bên trong khôi lỗi bị phá hủy, lúc này tăng thêm một chưởng của thanh niên mặc cẩm bào, thương thế của hắn không nhẹ chút nào.

- Giao ngọc giản ra.

Thanh niên mặc cẩm bào đáp xuống trước người thanh niên mặc hoa phục.

Thanh niên mặc hoa phục căn bản không có cách nào cự tuyệt, dựa theo quy định mà nói, nếu như không giao ra thì hắn sẽ bị đánh chết. Lúc này thanh niên mặc hoa phục nhanh chóng móc ra ngọc giản trong người, ánh mắt trống rỗng.

Sưu.

Đột nhiên trong lúc đó có một thân ảnh màu xanh xuất hiện. Trực tiếp dùng tốc độ nhanh như thiểm điện đem ngọc giản trên người thanh niên của Thần Kim các này thu vào. Người này chính là Lục Thiếu Du.

- Muốn chết.

Thanh niên mặc cẩm bào quát lạnh một tiếng. Hắn quả thực không nghĩ tới lại có chuyện bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau. Thân ảnh của hắn lập tức biến mất tại chỗ, giống như là quỷ mị, đột nhiên hiện lên trước người Lục Thiếu Du. Một đạo chưởng ấn đột nhiên đánh về phía trước.

- Lùi xuống cho ta.

Lục Thiếu Du quát lạnh một tiếng, tay áo run lên, linh lực từ trong người tràn ra. Hai cỗ lực lượng va chạm.

Phanh Phanh.

Thanh âm trầm thấp vang vọng trên không trung. Kình khí bắn ra bốn phía. Thân hình thanh niên mặc cẩm bào bị đẩy lùi mấy bước. Mà thân thể Lục Thiếu Du cũng lay động một cái.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)