Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0918

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0918: Đặt cược
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đi mòn gót giày không thấy, Quỷ Sát Dương Quá, không ngờ ngươi còn dám xuất hiện. Lần này ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.

Trong một đình viện khác, tiếng phẫn nộ của Tuyệt Linh Vương vang lên. Bàn tay đập xuống mặt bàn đá, chiếc bàn đá lập tức vỡ nát.

- Tuyệt Linh Vương, hiện tại trong thành Cự Giang không được động thủ. Chúng ta cũng không có cách nào động vào tiểu tử kia được.

Bên người Tuyệt Linh Vương, Bạch Vạn Tượng cũng vô cùng tức giận nói.

- Thực lực tiểu tử kia cũng khó đối phó.

Khoái Kiếm Vương cũng ở trong đó, sắc mặt ba người lúc này vô cùng khó coi.

- Hiện tại không thể động thủ, ba ngày sau tiểu tử kia chắc hẳn sẽ rời khỏi thành Cự Giang, đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không để cho hắn chạy trốn.

Tuyệt Linh Vương lạnh nhạt nói, sát ý trong mắt đậm đặc. Hắn khổ sợ gây dựng Tuyệt Linh Tông, thế nhưng hiện tại lại suy tàn. Không giết Dương Quá kia mối hận trong lòng hắn khó mà tiêu tán.

Thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng, giống như cát chảy, đảo mắt đã qua hai ngày.

Phù.

Trong phòng, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du thu lại, từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí. Hai ngày điều tức, thể xác và tinh thần hắn đều đã được điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.

Một lát sau, Lục Thiếu Du hộ tống ba phụ tử Hoàng gia dạo phố. Ngày mai là ngày thi đấu, Lục Thiếu Du cũng không có ý định điều tức cho nên ra ngoài thư giãn một chút.

Trên đường, tỷ muội Hoàng gia một trái một phải đi cạnh Lục Thiếu Du, khiến cho người khác không khỏi chú ý. Hoàng Đan xem như đối với thành Cự Giang là người quen thuộc nhất cho nên luôn miệng giới thiệu mỗi con đường mà mấy người đi qua. Nhị nữ này cũng thi thoảng ghé vào một ít cửa hàng trên đường xem xét một ít đồ trang sức.

Một lát sau, bên ngoài một điểm đặt cược, Hoàng Chí Lương dừng chân bên ngoài, dường như cực kỳ động tâm.

- Hoàng gia chủ, ngươi cũng có hứng thú sao?

Lục Thiếu Du nhìn qua điểm đặt cược khẽ mỉm cười nói.

- Có cơ hội như vậy ta cũng muốn thử một lần. Ta muốn đặt cược cho Dương Quá tiên sinh một chút, xem như ủng hộ một hai a.

Hoàng Chí Lương cười nói.

- Ta cũng có hứng thú, không bằng chúng ta cùng nhau đi vào.

Trong lúc rảnh rỗi, Lục Thiếu Du cũng muốn vào nhìn thử xem tỷ lệ đặt cược của mình như thế nào.

- Hóa ra tiên sinh cũng có hứng thú, vậy thì chúng ta mau vào xem.

Hoàng Đan mỉm cười, bộ ngực sữa trên người như ẩn như hiện, toàn thân có một cỗ vũ mị không nói lên lời.

Bốn người đi vào trong cửa hàng, trong lúc vô hình chung quanh Lục Thiếu Du có một cỗ khí lưu khiến cho không ai có thể nhận ra hắn.

Diện tích cửa hàng đặt cược này không nhỏ. Bên trong lúc này đã chật ních. Trên vách tường bốn phía đang treo tư liệu cùng với hình vẽ mấy người tham dự.

Lục Tâm Đồng, Linh Vương nhất trọng, đại tiểu thư Phi Linh môn. Là đồ đệ của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Độc Công quỷ dị, là người có điểm tích lũy cao nhất trong bảy ngày vừa qua. Dự đoán đạt thứ nhất, tỷ lệ đặt cược năm ăn một. Bài danh thứ hai, ba ăn một, bài danh thứ ba một ăn một...

Quỷ Sát Dương Quá, Linh Vương nhất trọng, tán tu, tinh thông khôi lỗi cùng khống thú, điểm tích lũy cao thứ hai, bài danh thứ nhất tỷ lệ tám ăn một, bài danh thứ hai bốn ăn một...

Nhìn hai bức hình này, Lục Thiếu Du khẽ cười. Không nghĩ tới mình lại có tỷ lệ đặt cược như vậy. Tỷ lệ đặt cược không cao a. Xem ra điểm tích lũy càng cao tỷ lệ cược lại càng thấp.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn chăm chú vào chung quanh. Thánh Nữ Thiên các, Lam Thập Tam, Lăng Thanh, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Đạm Đài Tuyết Vi đều có tư liệu ở bên trong.

Dương Quá, thực lực không rõ, lai lịch không rõ. Vũ giả thổ hệ, dự đoán bài danh thứ nhất, sáu ăn một...

Đạm Đài Tuyết Vi, đệ tử đảo chủ Thiên Vân đảo Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, thực lực không rõ, dự đoán bài danh thứ nhất, hai trăm năm mươi ăn một.

Lục Vô Song, Vũ Suất cửu trọng, vũ giả mộc hệ, đệ tử thân truyền Vân Dương Tông, dự đoán bài danh thứ nhất, hai trăm tám mươi ăn một.

Vân Hồng Lăng, Vũ Suất cửu trọng, vũ giả thủy hệ, mộc hệ, phong hệ. Đại tiểu thư Vân Dương Tông, dự đoán xếp thứ nhất, một ăn ba trăm.

Xem hết giới thiệu về tư liệu người dự thi, Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, quả thực tư liệu này thu thập khá đầy đủ.

- Tiên sinh, người thấy thế nào? Có muốn đặt cược một phen hay không?

Hoàng Hân dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi.

Lục Thiếu Du khẽ sờ mũi rồi mỉm cười nói:

- Đánh bạc nhỏ nuôi sống gia đình, đánh lớn làm giàu.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, tỷ muội Hoàng gia khẽ giật mình, đây là lần đầu tiên hai người nghe một lời ngụy biện như vậy.

Hoàng Đan nói:

- Tiên sinh, ta vẫn đánh bạc nhỏ thì hơn. Đặt cược ngàn vạn là chuyện rất bình thường. Cho dù là hàng ức cũng thường xuyên xuất hiện.

Hoàng Đan nói:

- Như vậy đi, ta cấp cho mấy người, đến lúc đó thắng thì các ngươi được hai thành, nếu thua thì coi như ta không may, toàn bộ đều do ta trả.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói với tỷ muội Hoàng gia.

- Vậy thì tiên sinh sẽ phải chịu thiệt không nhỏ.

Hoàng Đan nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

- Không tính là thiệt thòi. Hoàng Đan tiểu thư không ngại nói cho ta nghe một chút xem, nàng định đặt vào cửa nào?

Lục Thiếu Du nói.

- Ta định đặt cho Thánh Nữ Thiên các cùng với tiên sinh và người cùng tên với tiên sinh, tổng cộng ba người. Không biết tiên sinh định đặt như thế nào? So với ta thì tiên sinh càng rõ ràng hơn thực lực bọn họ, ta nghe theo tiên sinh.

Hoàng Đan mỉm cười, thấp giọng nói.

Lục Thiếu Du khẽ cười, nhãn lực của Hoàng Đan coi như không tệ, bất quá có một ít người che dấu thực lực. Dựa vào thực lực của nàng còn không có cách nào nhìn ra. Ánh mắt nhìn qua tỷ lệ đặt cược, Lục Thiếu Du nói:

- Như vậy đi, ta có đề nghị, đặt cược cho Thánh Nữ Thiên Các và Lăng Thanh Tuyền thứ hai.

- Vì sao không đặt thứ nhất?

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Hoàng Đan cùng Hoàng Hân đều vô cùng nghi hoặc.

- Thứ nhất tỷ lệ đặt cược quá thấp, cho nên không thu được lợi lớn.

Lục Thiếu Du khẽ cười. Bản thân hắn định đoạt vị trí thứ nhất này, nếu như mua chính mình mà nói, tỷ lệ đặt cược quá thấp, căn bản không bõ. Nếu như đúng như tính toán của hắn, vị trí thứ nhất là của hắn, thì vị trí thứ hai này sợ rằng chỉ ở trên người Thánh Nữ Thiên các và Lăng Thanh Tuyền mà thôi. Về phần thứ ba, Lục Thiếu Du vốn cũng nghĩ tới việc đặt vị trí thứ ba này, hơn phân nửa sẽ đặt vào người Lam Thập Tam, Dương Quá, Đạm Đài Tuyết Vi, còn có Lục Tâm Đồng. Thế nhưng tỷ lệ đặt cược thứ ba của Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng quá thấp. Đạm Đài Tuyết Vi và Lam Thập Tam cũng không cao. Cho nên sau khi suy nghĩ lại hắn cũng chỉ có thể buông tha mà thôi.

Đương nhiên, đặt vào hai người Tử Yên và Lăng Thanh Tuyền, Lục Thiếu Du cũng không dám cam đoan, thế nhưng nếu như không có nắm chắc tuyệt đối thì cũng có bảy thành.

- Vậy thì Dương Quá tiên sinh định đặt bao nhiêu?

Hoàng Đan trợn mắt, mỉm cười nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

*****

- Ta nhìn xem.

Tâm thần Lục Thiếu Du nhanh chóng rót vào nhẫn trữ vật rồi nói:

- Ta đặt bốn mươi tỷ kim tệ.

- Cái gì? Bốn mươi tỷ kim tệ?

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, sắc mặt nhị nữ Hoàng gia đại biến. Bốn mươi tỷ kim tệ, đây tuyệt đối không phải số lượng nhỏ. Tổng cộng là tám mươi tỷ kim tệ, cho dù bán Hoàng gia mấy lần cũng khó thu được số tiền này. Huống chi đặt cược phải dùng tiền mặt.

- Sao nào? Chẳng lẽ nơi này không cho đặt lớn như vậy sao?

Lục Thiếu Du hỏi. Những năm này hắn không ngừng vơ vét, mấy thứ linh tinh cùng với kim tệ trên người khá nhiều. Nếu chiếu theo tỷ lệ đặt cược trên người Lăng Thanh và Thánh Nữ Tử Yên, nếu thắng thì hắn chỉ thua bốn mươi tỷ kim tệ, thế nhưng cũng thắng mấy vạn ức kim tệ.

- Vậy cũng không phải, sau lưng những cửa hàng đều có thế lực lớn, chỉ cần tiên sinh chịu đặt cược, bọn họ sẽ dám thu. Chỉ là lần này tiên sinh cược quá lớn rồi.

Hoàng Đan phục hồi tinh thần rồi nói, thế nhưng trong lòng khó có thể bình phục được.

Một lát sau, trong thành Cự Giang truyền ra tin tức khiếp sợ. Hai nữ tử mỹ mạo trong một điểm đặt cược ra tay bất phàm. Mỗi người đặt trên bốn mươi tỷ kim tệ. Tin tức này giống như một quả bom khiến cho vô số người kinh hãi. Lần đặt cược này của hai nàng quả thực khiến cho vô số người mở rọng tầm mắt.

Cược lớn như vậy khiến cho tất cả đám người đặt cược hỏi thăm, thế nhưng cửa hàng đặt cược kia đã sớm phong tỏa tin tức, bất quá sinh ý của cửa hàng kia lại càng thêm nóng bỏng. Không ít người chịu ảnh hưởng của tin tức này không ngờ lại có vô số người tiến tới đặt cược.

- Dương Quá tiên sinh, nếu thua chúng ta thua tám mươi tỷ kim tệ đó. Tiên sinh có mấy thành nắm chắc?

Nhớ tới việc Lục Thiếu Du đặt tám mươi tỷ kim tệ, Hoàng Chí Lương cũng vô cùng lo lắng. Đây tuyệt đối là con số cực lớn.

- Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nói:

- Hoàng gia chủ, ta thấy ngươi cũng mua không ít, không biết ngươi đặt vào ai?

- Hắc hắc.

Hoàng Chí Lương cười hắc hắc nói:

- Ta thấy Dương Quá tiên sinh mua nhiều như vậy, ta cũng đặt vào người Lăng Thanh Tuyền của Linh Vũ giới và Thánh Nữ Thiên các kia ba nghìn vạn. Còn phần Dương Quá tiên sinh thì đặt một nghìn vạn, nếu như Dương Quá tiên sinh đạt được thứ nhất thì có thể nhận được tám trăm ngàn.

Lúc này không ngờ Hoàng Chí Lương cũng liều một phen. Thoáng cái đặt cược bảy ngàn vạn kim tệ, đây quả thực là một bút lớn. Tuy rằng Hoàng gia có thể lấy ra, bất quá lấy ra nhiều tiền mặt thế cũng không hề dễ dàng. Nhìn thấy Dương Quá tiên sinh mua tám mươi tỷ, ngẫm lại bảy ngàn vạn kim tệ của mình cũng không coi vào đâu. Quả thực là chín trâu mất một sợi lông a. Mà trong đó có một nghìn vạn là ủng hộ tình bằng hữu của hắn.

Lục Thiếu Du mỉm cười. Vận khí của Hoàng Chí Lương này không tệ, nếu như đúng như hắn dự đoán thì cũng là một con số khá lớn. Mà kết quả thì ngày mai có thể biết rõ.

Đêm đến, Lục Thiếu Du mới trở lại trong đình viện. Nhìn thân ảnh màu xanh tiến vào trong phòng, hai tỷ muội Hoàng gia mới lưu luyến rời đi. Trong mắt đều có chút khác thường.

Trong phòng của mình ở Hoàng gia, nhị nữ ngồi ngay ngắn, ngẫu nhiên nở nụ cười ngây ngốc, dường như đang suy nghĩ gì đó.

- Tỷ tỷ, có phải tỷ thích Dương Quá tiên sinh không?

Một lát sau, Hoàng Hân nhìn Hoàng Đan rồi nói.

Thấy muội muội hỏi vậy, Hoàng Đan sững sờ một lát rồi nói:

[ truyen cua tui ʘʘ net 】 - Hân nhi, có phải trong lòng muội cũng thích Dương Quá tiên sinh không?

- Tỷ tỷ, muội...

Khuôn mặt Hoàng Hân lập tức đỏ lên, cả vành tai đỏ ửng. Bộ dáng này quả thực vô cùng động lòng người.

- Muội là muội muội của tỷ, tỷ sao lại không biết tâm tư của muội cơ chứ.

Hoàng Đan khẽ thở dài rồi nói:

- Tỷ từng nghĩ tới, cho dù cùng muội muội mình thờ một chồng cũng không sao. Thế nhưng tới hiện tại chẳng lẽ muội không phát hiện ra sao? Chúng ta đều không xứng với hắn. Dùng thực lực của hắn, chỉ sợ địa vị không đơn giản. Chúng ta chỉ đơn phương thích hắn mà thôi. Cuối cùng lại tự mình làm tổn thương mình.

- Muội không xứng với hắn, hi vọng về sau hắn có thể tìm được người thích hợp. Chỉ cần có thể thường xuyên nhìn thấy hắn giống như hôm nay là muội đã mãn nguyện rồi.

Hoàng Hân nói.

- Muội muội ngốc của tỷ.

Hoàng Đan khẽ thở dài, lập tức hai tỷ muội ôm nhau.

- Ca ca, bao giờ thì huynh mới có thể trở lại. Ngày mai là ngày thi đấu bài danh, nếu như huynh có thể tham gia thì tốt biết mấy.

Trong một đình viện yên tĩnh, dưới bầu trời đầy sao, Lục Tâm Đồng nhìn về phương hướng nơi sơn mạch Đoạn Thiên tọa lạc, trong đôi mắt xinh đẹp có nước mắt chảy ra.

- Tâm Đồng, lại đang nhớ tới ca ca sao?

Thân ảnh Thiên Độc Yêu Long xuất hiện bên cạnh Lục Tâm Đồng.

- Độc Long ca ca, huynh nói xem bao giờ ca ca mới có thể trở lại.

Lục Tâm Đồng nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

- Sẽ rất nhanh thôi.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Tâm Đồng, thế nhưng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập sự kỳ vọng của nàng, nói:

- Ngày mai là ngày thi đấu bài danh, muội cố gắng lên, nhất định phải vượt qua mấy người kia.

- Đúng vậy, ca ca không ở đây, Phi Linh môn ta cũng không thể yếu thế hơn người khác.

Trong mắt của Lục Tâm Đồng hiện lên sự kiên nghị.

Màn đêm bao phủ thành Cự Giang, dưới vầng trăng chiếu sáng trên bầu trời, tăng thêm vẻ náo nhiệt trong thành Cự Giang. Phía xa có những ngôi sao hiện lên le lói.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Ánh mắt nhìn lên bầu trời qua cửa sổ. Lúc này vẻ mặt của hắn có chút cảm khái cùng phức tạp. Trong lúc bất tri bất giác hắn đến thế giới này đã có thời gian không ngắn. Hắn nhớ rõ lúc vừa mới tới nơi này, hắn chỉ là một thiếu gia củi mục. Mà bây giờ, trải qua vô số lần rèn luyện lịch lãm, hắn đã từ một thiếu gia củi mục của Lục gia biến thành chưởng môn Phi Linh môn, từ một thiếu gia củi mục trói gà không chặt đã trở thành Linh Vương cùng Vũ Vương.

Lục Thiếu Du cảm thán, nguyện vọng khi trước của hắn chỉ là chiếu cố mẫu thân mà thôi. Không để cho mẫu thân bị khi dễ, hắn xem như miễn cưỡng đã làm được. Mà bây giờ nguyện vọng của hắn là đạt tới đỉnh cao trên con đường tu luyện.

- Ngày mai chính là ngày kịch chiến a.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, sau đó hít sâu một hơi. Thực lực của hắn tuy rằng không có bao nhiêu trở ngại. Bất quá ngày mai muốn leo lên vị trí thứ nhất cũng không dễ dàng. Thế nhưng những năm gần đây, thứ gì mà hắn không trải qua. Ban đầu ở Lục gia trên trấn Thanh Vân, rồi từ thiếu gia củi mục tiến vào Vân Dương Tông, trên đại hội Tam tông Tứ môn, bản thân hắn dùng tu vi Vũ Tướng nhất trọng thắng hiểm Lăng Thanh Tuyền Vũ Suất nhất trọng. Mà ngày mai hắn cũng nhất định có thể lần nữa đạt được vị trí mà mình muốn.

- Lão đại, huynh đang suy nghĩ gì mà nhập thần như vậy?

Tiểu Long ngồi bên người Lục Thiếu Du, đôi mắt nhỏ nhìn qua Lục Thiếu Du rồi hỏi.

- Nghĩ ngợi lung tung một hồi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)