Truyện ngôn tình hay

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 0097

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 0097: Vây công yêu thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thôn phệ.

Chưởng ấn mang theo lực lượng khổng lồ, tên đại hán đang định giãy dụa, trong khoảng khắc thân thể kêu thảm thiết, toàn thân run rẩy lấy, chân khí trong người từ từ chảy ra ngoài, đau đớn chẳng khác gì linh hồn bị rút ra.

Nửa canh giờ sau, đại hán như hóa thành thây khô, mà Lục Thiếu Du thoả mãn cười cười, chân khí của đại hạn này so với Triệu Đại còn mạnh hơn không ít, sau khi luyện hóa đạt được chỗ tốt cũng rất nhièu, đột phá Vũ Sĩ lục trọng cũng dễ dàng, nhưng tới mức nào thì không rõ.

Thời điểm thi triển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ chân khí của đại hán này, Lục Thiếu Du cũng thi triển Sưu Linh Thuật trong Thiên Linh Lục, tuy Sưu Linh Thuật hơi khó khăn, nhưng hắn cũng đã thi triển được, Lục Thiếu Du cũng nhận được không ít tin tức trong đầu hai tên này, hai người này đều là người của Bạo Lang dong binh đoàn, tiến vào Sơn mạch Vụ Đô đã một tháng, về phần khác, lần thứ nhất thi triển Sưu Linh Thuật, Lục Thiếu Du cũng cũng không có điều tra ra, nhưng Sưu Linh Thuật có thủ đoạn thần kỳ làm Lục Thiếu Du mừng rỡ không thôi.

- Tiểu Long, có người đến, chúng ta đi mau.

Quan sát trí nhớ hai người này, đột nhiên Lục Thiếu Du cảm giác chung quanh có người tới, nhân số còn không ít, lập tức móc túi không gian của tên đại hán cầm côn.

Xuy xuy.

Tiểu Long nhảy lên vai Lục Thiếu Du, một người một xà biến mất tại chỗ, ngay cả thời gian xử lý thi thể cũng không có.

Sau khi Lục Thiếu Du rời đi không đến mười giây, dốc núi có sáu thân ảnh xuất hiện, sáu người này mặc trang phục giống như đúc hai tên vừa chết.

- Tam ca, mau nhìn.

Một tên đại hán hoảng sợ hô lên thất thanh, nhìn thấy hai thây khô trên đất.

Toàn thân hai thây khô héo rút, nhìn thấy trên cổ một tên có dấu răng, tên còn lại hốc mắt hõm vào, con mắt thì lồi ra, bộ dáng không còn hình người.

- Là Mặt Rỗ cùng Thiết Cầu, tại sao có thể như thế?

Sáu người tiến lên kiểm tra thi thể hai người, giật mình cả kinh, thậm chí là sợ hãi, loại chết này quá khủng khiếp rồi.

- Có phải có người đánh trộm không? Là ai làm?

Một đại hán cả giận nói.

- Mặt rỗ hẳn là bị yêu thú giết chết, máu tươi bị yêu thú thôn phệ, thiết cầu chết cũng kỳ quái, trên người không có lỗ máu, nhưng cũng hẳn là yêu thú gây nên, hai người thực lực Vũ Sĩ ngũ trọng, có thể đánh chết hai người, hẳn là yêu thú nhị giai hoặc tam giai.

Tên đại hán đầu lĩnh có cơ bắp toàn thân nổi lên cuồn cuộn, ánh mắt nhỏ như chuột, trong ánh mắt đầy khôn khéo, nhìn chằm chằm vào thi thể hai người rồi nói.

Đột nhiên tên đầu lĩnh nói:

- Đồ vật trên người mặt rỗ đi đâu rồi?

- Không phải yêu thú gây nên, có người lấy đi rồi, không tốt, Trương Ngũ, ngươi đi thông tri đại ca cùng nhị ca, nói mặt rỗ gặp chuyện không may, những người khác đi theo ta, có lẽ tên đó đang ở gần.

Đầu lĩnh nói.

- Vâng, tam ca.

Một tên bên trái rời đi, bốn tên khác thì tản ra chung quanh tìm kiếm.

Sau khi đám người này biến mất, trên đại thụ cách đó không xa, Lục Thiếu Du nhảy xuống, thần sắc nặng nề, nên rời khỏi nơi này mới tốt, thân ảnh nhanh chóng chạy về phía đông nam.

Đánh chết hai người này, khá tốt tên hán tử kia cho rằng là yêu thú gây nên, Lục Thiếu Du còn lo lắng sẽ bạo lộ Âm Dương Linh Vũ Quyết nên vội vàng rời đi.

Lục Thiếu Du lại không biết, sau khi hắn đi không bao lâu, đám người Bạo Lang dong binh đoàn lại tới tiếp tục kiểm tra hai thây khô.

- Đáng chết, đây là thiết cầu bị người đánh chết, trên người có thương thế, đây không phải yêu thú gây nên, mặt rỗ bị yêu thú đánh chết tại chỗ, ít nhất là một tổ người và yêu thú, rất có thể là một tiểu đoàn đội, còn có yêu thú tồn tại.

Một tên mập mạp nói, mập mạp này nặng chừng ba trăm cân, thân cao một mét chín, đứng đó như người khổng lồ, nhưng lúc này thần sắc của hắn cũng chẳng thoải mái được.

- Đại ca, có phải là linh giả hay không?

Một đại hán hỏi.

- Hẳn không phải, thiết cầu là bị trọng kích mà chết, chỉ là thi thể rất kỳ quái, mặt rỗ không có vết thương nào khác, yêu thú đánh chết hắn tốc độ có lẽ rất nhanh, thể tích không lớn, loại thực lực này có lẽ là yêu thú tam giai.

Mập mạp kia nói, ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra thi thể hai người.

- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?

- Thông tri lão nhị lão tam, tìm kiếm tất cả mọi người chung quanh, không buông tha kẻ nào, ta muốn nhìn ai dám chọc Bạo Lang dong binh đoàn chúng ta, tàng bảo đồ nhất định phải đoạt lại.

Mập mạp mắt lộ hung quang, đầy sát khí nói.

Sơn mạch liên miên không ngớt, cũng không biết rộng bao nhiêu, Lục Thiếu Du đang ở trong sơn mạch, chỉ thấy chung quanh là rừng cây nhấp nhô, đứng từ cao nhìn xuống thấy mây trôi núi khuyết dập dờn, núi cao sông dài tầng tầng.

Trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, vào đêm trong sơn mạch có khí tức âm trầm bao phủ, lộ ra vẻ đáng sợ của núi rừng.

Đêm xuống, Lục thiếu gia tìm được một sơn cốc, xác định chung quanh không có gì nguy hiểm thì khoanh chân ngồi tu luyện, sau đó hắn muốn luyện hóa năng lượng thôn phệ được cho mình sử dụng.

Sau một lát, hào quang màu vàng nhạt bao trùm toàn thân Lục Thiếu Du, cả người hắn lờ mờ trong bóng đêm, nhìn rất quái dị.

Mà Lục Thiếu Du cũng không có chủ quan, phân phó tiểu Long chú ý chung quanh, một khi gặp nguy hiểm thì mình có thể lập tức biết được, tại Sơn mạch Vụ Đô này, Lục Thiếu Du cũng không dám khinh thường.

Cũng không qua bao lâu, khí hải bành trướng tới mức độ nhất định, trong kinh mạch tràn ngập chân khí, kinh mạch đang bành trướng.

- Áp chế.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, áp chế chân khí vào đan điền khí hải, ngưng tụ cùng một chỗ sau đó quán chú vào đan điền, rốt cuộc đan điền không thể thừa nhận nổi đã nổ vang.

Trong cơ thể Lục Thiếu Du có tiếng trầm đục truyền ra, hào quang đại phóng, khí tức cường hãn bao phủ sơn cốc.

Mà lúc này Lục Thiếu Du rốt cục đột phá đến Vũ Sĩ lục trọng, tu vị vũ giả đã sớm dừng lại ở Vũ Sĩ ngũ trọng đỉnh phong, lúc này đột phá chỉ là bình thường, Lục Thiếu Du cũng không có cảm thấy kỳ quái, tất cả trong suy đoán của hắn cả, đột phá đến Vũ Sĩ lục trọng, thực lực của chính mình tiến bộ lần nữa, làm cho Lục Thiếu Du vui vẻ, trước mắt thực lực của hắn quá thấp, hắn khát vọng tăng thực lực lên.

Ô...

Bên ngoài sơn cốc có tiếng trầm thấp vang lên, trong bóng tối, hai ánh hào quang màu đỏ xuất hiện, một đạo khí tức âm lãnh tới gần.

Tê tê.

Tiểu Long xoay quanh người trong đại thụ trên đầu Lục Thiếu Du, phát ra tiếng tê tê trầm thấp.

Hô...

Lục Thiếu Du phun ra một ngụm trọc khí, hào quang thu liễm, mở mắt ra, trong bóng tối có tinh quang lóe lên.

- Có yêu thú.

Lục Thiếu Du ngưng tụ ánh mắt đánh giá chung quanh, tuy là bóng tối, nhưng với tu vị này ngược lại có thể nhìn cảnh vật trong tối hơi mông lung.

- Yêu thú thổ hệ nhị giai Đại Địa Khiếu Lang.

*****

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào cửa sơn cốc, một con cự lang dài hai mét, cao một mét xuất hiện, trong nội tâm cũng ngưng trọng lên, chính mình lần đầu tiên đụng phải yêu thú, nghe nói yêu thú khó đối phó, lực phòng ngự cường hãn vô cùng, yêu thú nhị giai có thể làm cao thủ Vũ Sĩ cửu trọng gặp phải nguy hiểm.

NGAO...

Đại Địa Khiếu Lang hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, nhưng từ ngoài sơn cốc lại đảo mắt nhìn qua tiểu Long trên cây sau lưng Lục Thiếu Du, dường như sợ hãi không dám tới gần.

Tê tê.

Tiểu Long từ trên cây rơi xuống vai Lục Thiếu Du, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đại Địa Khiếu Lang, ánh mắt nhỏ của nó tỏa ra chiến ý mười phần, không sợ chút nào, khí tức quỷ dị khuếch tán ra, làm cho Đại Địa Khiếu Lang trong lúc vô hình sợ hãi.

- Tiểu Long đúng là lợi hại, Đại Địa Khiếu Lang đã bị áp chế.

Lục Thiếu Du nhìn ra khí tức tiểu Long biến hóa, Đại Địa Khiếu Lang cũng không dám tới gần, Linh hoàng thú quá cường hãn, đối với thân phận tiểu Long, Lục Thiếu Du cũng càng thêm hiếu kỳ, chỉ là đáng tiếc Nam thúc cùng ngọc giản của Thánh Thủ Linh Tôn không có tư liệu của linh thú hoàng.

NGAO...

Đại Địa Khiếu Lang trầm thấp gầm thét, bắt đầu có ý lui.

- Tại đây, chính là Đại Địa Khiếu Lang, chúng ta đồng loạt ra tay.

Nhưng vào lúc này mấy đạo thân ảnh xuất hiện, một giọng dịu dàng quát:

- Đừng để Đại Địa Khiếu Lang chạy.

Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, vốn còn muốn luận bàn với Đại Địa Khiếu Lang một chút, nhìn xem yêu thú nhị giai mạnh cỡ nào, không nghĩ tới còn có người đang đuổi giết Đại Địa Khiếu Lang.

- Tiểu Long.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, tiểu Long hiểu ý, nhanh chóng chui vào tay áo của Lục Thiếu Du.

Ngao ngao...

Đại Địa Khiếu Lang gào thét, thân hình to lớn nhảy lên, khí tức hung hãn phóng đại, nhanh chóng giao thủ với đám người kia.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm mấy người giao thủ với Đại Địa Khiếu Lang, tổng cộng là bốn đạo thân ảnh, ba năm một nữ, lúc này bốn người có chân khí bao phủ quanh thân, cầm lợi khí kịch chiến với Đại Địa Khiếu Lang.

Khí tức bốn người không kém, trong đó một nam một nữ khí tức yếu hơn Lục Vô Song nửa điểm, Lục Thiếu Du cảm giác có lẽ đều là Vũ Sư nhất trọng.

Nam một thân hoa phục, khí độ bất phàm, niên kỷ chừng hai mươi ba, tóc dài xõa vai, trong tay cầm trường kiếm màu trắng bạc, kiếm khí gào thét cắt vỡ hư không, vây khốn Đại Địa Khiếu Lang trong bóng kiếm.

Còn nữ kia một thân trang phục màu lam nhạt bạo lộ, dáng người có lồi có lõm, tuổi chừng hai mươi, lộ ra hào quang mê người, trong bóng đêm cũng không khó nhìn ra ánh mắt tinh linh, trong tay cầm trường kiếm màu xanh da trời, bên hông còn mang theo dao găm.

Hai người khác cũng chừng hai mươi ba tuổi, một người tu vị thực lực kém hơn một tia, chỉ là Vũ Sĩ bát trọng, một người khác là Vũ Sĩ cửu trọng, xem như không tệ.

Bốn người này hẳn là một tiểu tổ tiến đến Sơn mạch Vụ Đô tìm lợi ích, tiểu đoàn đội trong Sơn mạch Vụ Đô cũng không ít, trong bốn người này có hai người tu vị Vũ Sư, xem như không tệ.

NGAO...

Giao chiến ngoài sơn cốc, Đại Địa Khiếu Lang gào thét một tiếng, thân hình to lớn quét ngang, móng vuốt bén nhọn chụp vào tên Vũ Sĩ bát trọng...

- Tránh ra cho ta.

Vũ Sĩ bát trọng khẽ quát một tiếng, trong tay cầm binh khí như móc câu, dài một mét, phía trên có mấy móc câu bén nhọn, phá hư không bổ vào Đại Địa Khiếu Lang.

Quanh người Đại Địa Khiếu Lang bao phủ hào quang màu lam nhạt, quay mắt ngăn cản công kích của tên Vũ Sĩ bát trọng, thân hình lập tức thay đổi, đầu sói quét ngang, mang theo âm thanh phá không.

- Súc sinh này còn rất lợi hại, mọi người coi chừng.

Nàng kia khẽ quát một tiếng, chân khí bao phủ toàn thân, khí tức nóng bỏng tỏa ra ngoài, trường kiếm màu xanh da trời mang theo hỏa diễm nóng rực, kéo lê bóng kiếm chém vào người Đại Địa Khiếu Lang.

Ngao ngao...

Đại Địa Khiếu Lang gào thét, nó tránh thoát công kích của Vũ Sĩ bát trọng, lại thì không cách nào tránh thoát công kích của nữ tử này, bóng kiếm xẹt qua sau lưng, lập tức xuất hiện vết kiếm, vết máu xuất hiện.

- Phòng ngự thật mạnh.

Lục Thiếu Du ở xa quan sát Đại Địa Khiếu Lang chịu một kiếm, trong nội tâm kinh ngạc không thôi, nàng kia là Vũ Sư nhất trọng, một kiếm này tuyệt đối rất mạnh, Đại Địa Khiếu Lang chỉ bị thương nhẹ, loại lực phòng ngự này quả thực kinh người, khó trách đều nói yêu thú khó đối phó.

Phanh...

Sau một lát Đại Địa Khiếu Lang lại trúng một chưởng của Vũ Sĩ cửu trọng, thân hình khổng lồ cũng lảo đảo lui ra sau.

Bành!

Cũng vào lúc này, tên thanh niên mặc hoa phục lao tới bên người Đại Địa Khiếu Lang, thu hồi trường kiếm trong tay, lập tức thủ ấn kết xuất, một đạo khí hình sinh ra nện vào thân thể Đại Địa Khiếu Lang.

Phanh!

Tiếng nổ trầm đục vang lên, thân hình Đại Địa Khiếu Lang lập tức bị đánh bay, vũ Sư nhất trọng còn mạnh hơn Vũ Sĩ cửu giai nhiều, thân hình cuối cùng té xuống đất.

Ngao ngao...

Đại Địa Khiếu Lang gào thét, hai mắt nhìn chằm chằm vào bốn người, trong mắt tức giận, hào quang màu vàng lay động, trên răng nanh bén nhọn có hào quang sáng ngời.

NGAO...

Đại Địa Khiếu Lang ngửa mặt lên trời gào thét, tứ chi đạp lên mặt đất, lực lượng khổng lồ khuếch tán ra, trên mặt đất xuất hiện vài khe hở, thân hình Đại Địa Khiếu Lang trong chốc lát bay lên trời, chân trước như diều hâu săn mồi đánh thẳng vào thanh niên hoa phục.

- Lùi cho ta!

Thanh niên mặc hoa phục quát lên, ngưng kết thủ ấn, trong lúc này chân khí quanh thân run run, không gian trước người như vặn vẹo, một quyền quét qua tất cả, âm thanh bén nhọn phá không lao tới, công kích mạnh mẽ đánh thẳng vào Đại Địa Khiếu Lang.

Đại Địa Khiếu Lang chính là yêu thú nhị giai, yêu thú chỉ cần tới cấp bậc này, cho dù chỉ là yêu thú nhất giai cũng sớm mở linh trí, tuy trí tuệ yêu thú nhị giai không cao, nhưng mà so với nhân loại cũng không kém quá nhiều, lúc này cảm giác được đối phương lợi hại, cũng không dám ngạnh kháng, thân hình khổng lồ uốn éo quỷ dị, ở trên không cải biến phương hướng lui lại.

- Súc sinh, dừng lại cho ta!

Nhưng vào lúc này, nữ tử quát lên, trong tay đánh ra thủ ấn kỳ lạ, trong tay xuất hiện quang ấn, quang ấn này mang theo phù văn.

Quang ấn xuất hiện mang theo khí tức quái dị, khí này tức khuếch tán, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác khí tức này làm tiểu Long sinh ra bực bội.

Lục Thiếu Du không ngừng trấn an tiểu Long, vẫn chờ tiểu Long khôi phục bình thường, mà lúc này Lục Thiếu Du chỉ thấy nữ tử kia chân đạp mạnh, thân hình lập tức xuất hiện trước mặt Đại Địa Khiếu Lang, trong tay đánh ra quang ấn quỷ dị, sau đó bổ vào đầu Đại Địa Khiếu Lang.

Đại Địa Khiếu Lang đang muốn lùi lại, nhưng mà bị hào quang hấp dẫn, trong lúc nhất thời si ngốc.

Trong tích tắc này, trong quang ấn quỷ dị bắn ra lực lượng kỳ lạ, quang ấn bắn ra hào quang sáng ngời, cuối cùng tiến vào trong đầu Đại Địa Khiếu Lang.

Lập tức, thân hình Đại Địa Khiếu Lang mềm nhũn, bất tỉnh nằm trên đất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-3468)