← Ch.0033 | Ch.0035 → |
- Ngươi muốn xem tấm chắn này sao? Linh trận đồ bên trong đã bị hỏng, hiện tại không thể đưa linh lực vào, có gì để xem chứ?
Lưu Diên nghi hoặc khó hiểu nói.
Không những Lưu Diên mê hoặc, Lăng Ngữ Thi, Lăng Phong, đám người Lăng gia cũng cổ quái nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại có hứng thú với linh khí của Lưu Diên.
- Tò mò.
Dưới ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, Tần Liệt hờ hững nói.
Lưu Diên ngạc nhiên nhìn kỹ gương mặt trẻ tuổi kia, sau đó gật gật đầu đưa tấm chắn cho hắn:
- Dù sao cũng đã hỏng, ngươi muốn xem thì cứ xem đi. Tấm chắn này ta dùng hai ngàn điểm cống hiến để đổi, là tích lũy ba năm của ta, hiện tại hỏng thành như này, ta cũng đau lòng a.
Dưới ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, Tần Liệt đón lấy tấm chắn, vừa vào tay, cảm giác dày nặng nhanh chóng ập đến. Hắn thả tấm chắn xuống, ngón tay vuốt ve hoa văn kỳ dị bên trên, vừa cảm nhân hoa văn vừa đưa linh lực và tinh thần lực vào trong điều tra tình huống.
Tinh thần lực tiến vào trong đó liền phát hiện linh trận đồ trong tấm chắn là hỗn hợp tụ linh và tăng phúc trận đồ. Hai linh trận đồ này đơn giản hơn nhiều trận đồ "tụ linh" và "tăng phúc" trong Trấn Hồn châu.
Thời gian này, hắn một mực tìm hiểu linh trận đồ "tăng phúc" bên trong Trấn Hồn châu. Hiện nay, hắn đã sắp nhớ hết trận đồ "tăng phúc", cho nên vừa nhìn cái là hắn nhận ra ngay.
Hai trận tu linh, tăng phúc tràn ngập tấm chắn, tăng phúc khắc ở bên trong tụ linh, hắn cẩn thận tìm hiểu thì thấy phần hỏng chỉ là trận đồ "tụ linh". Trong đó có vài đường nét bởi vì bị công kích mạnh là ngưng trệ linh lực đưa vào, nên Lưu Diên không thể rót linh lực vào. Tụ linh không thể vận chuyển, linh lực không thể tiến vào, trận đồ tăng phúc cũng theo đó mất đi tác dụng, làm linh khí này bị hỏng!
Hai linh trận đồ trong tấm chắn theo hắn thấy vô cùng đơn giản, chỉ là một phần nhỏ trận tụ linh, tăng phúc hắn nhớ. Nhưng hai trận đồ này vẫn có công dụng tụ linh, tăng phúc, nếu như có thể chỉnh sửa lại, làm thông mạch tắt thì linh khí này lại có thể sử dụng.
Tần Liệt ngón tay khẽ xoa mặt chắn, hai mày cau lại, thần tình chuyên chú ngầm suy nghĩ.
Đám người Lưu Diên cũng nghi hoặc, chỉ cảm thấy động tác của hắn vô cùng kỳ quái, không giống chăm chú xem xét mặt chắn.
- Lưu ca, người Toái Băng phủ còn đang truy đuổi, chúng ta ban đêm tuy nhanh hơn họ, nhưng không thể bỏ lỡ thời gian được. Ta nghĩ chúng ta nên đi tiếp.
Cao Vũ nghiêm mặt nói.
Lưu Diên gật gật đầu nói:
- Ừm, quả không thể dừng một chỗ thời gian dài được.
- Tần Liệt, ngươi dẫn đường tiếp đi, chúng ta đi theo ngươi.
Lần này Lăng Hâm chủ động lên tiếng.
Tần Liệt đang sa vào trầm tư bị hắn đánh thức, liền trả lại tấm chắn rồi nói:
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi nơi này trước, lại tìm vị trí an toàn.
- Vì sao do hắn dẫn đường?
Một võ giả Cao gia bất mãn nói.
- Bởi vì nhờ hắn dẫn đường, chúng ta dù đi đường vòng nhưng không gặp linh thú lần nào, cũng không ai bị thương!
Lăng Hâm hừ lạnh đáp.
Lời vừa nói ra, Lưu Diên và Cao Vũ đều kinh ngạc, hai người khẽ nhìn nhau sau đó Lưu Diên nói:
- Vậy được, chúng ta theo Tần Liệt!
- Vậy thì đi thôi.
Tần Liệt nhíu lông mày lại, lại dẫn đầu đôi, có đôi khi hắn lấy địa đồ ra nhìn, sau đó mới đi tiếp.
Võ giả Lăng gia theo sát sau hắn, mà Lưu Diên, Cao Vũ cũng đơn giản băng bó vết thương rồi đi theo.
- Tên Tần Liệt này không đơn giản.
Lưu Diên khẽ nói.
Cao Vũ trầm mặt hừ một tiếng cũng không nói.
- Tạm thời đừng xung đột với Lăng gia, có những chuyện phải buông xuống, mọi người đoàn kết sống tiếp mới là việc gấp.
Lưu Diên vội khuyên nhủ.
- Đệ biết nên làm gì.
Cao Vũ bực dọc đáp.
Lưu Diên cũng gật đầu không nói thêm.
Tần Liệt vừa đi vừa ngẫm nghĩ tụ linh trận trong mặt chắn, nghĩ xem muốn sửa trận đồ đó thì phải làm như nào.
Cũng không phải vì hắn có hảo cảm với Lưu Diên, mà đơn thuần hắn chỉ muốn thử một chút, thử vận dụng hai linh trận đồ trong Trấn Hồn châu, xem xem có phát huy tác dụng to lớn như hắn tưởng tượng không.
Như vậy mới không khổ công hắn ghi nhớ, cũng giúp hắn vững tin ghi nhớ hai linh trận đồ "trữ linh" và "cố nhận".
Hai canh giờ sau.
Đêm khuya, hắn dẫn mọi người đến một khoảng rừng cổ thụ rồi nói:
- Mọi người nghỉ tạm đi, cũng chỉnh lý vết thương đi.
Hắn nhìn thấy đám người Lưu Diên, Cao Vũ vẫn còn vết thương chảy máu nên nói.
Lưu Diên, Cao Vũ cũng không nói gì, nhanh chóng tìm chỗ lấy ra thuốc phấn rắc lên vết thương.
Trong hai canh giờ này, bọn họ không gặp một linh thú đáng sợ nào, điều này giúp bọn họ tin tưởng lời Lăng gia nói - Tần Liệt quả thực có thể dẫn mọi người tránh khỏi đàn linh thú!
- Tấm chắc của ngươi ta có thể thử sửa chữa, nhưng không dám cam đoan.
Tần Liệt khẽ đi đến bên cạnh Lưu Diên rồi chăm chú nói.
- A? Ngươi nói thật sao? Không đùa đấy chứ?
Lưu Diên vội vã ngẩng đầu, hai mắt phát sáng, kích động hỏi.
Tấm chắn sáu cạnh này là linh khí phàm cấp ngũ phẩm, hắn dùng điểm cống hiến ba năm mới đổi được, có thể phối hợp với linh quyết của hắn tăng cường lực lượng, vẫn được hắn coi là chí bảo.
Sau khi tấm chắn bị hỏng, hắn vẫn đau lòng không thôi, nay nghe được Tần Liệt có thể sửa, sao có thể không hưng phấn.
- Ta không dám đảm bảo, chỉ có thể nói là thử một chút, có lẽ sẽ làm hỏng tấm chắn, làm nó không thể sửa được nữa.
Tần Liệt thấy bộ dáng kích động của hắn, liền vội vàng dội gáo nước lạnh, tránh hắn ôm hy vọng quá lớn.
Tấm chắn của Lưu Diên bị hỏng khác với đoản mâu bị lực lượng sấm sét làm hỏng, đoản mâu là bị phá hỏng tài liệu, điều này không thể sửa được, mà tấm chắn chỉ bị tắc linh trận đồ, có thể thử sửa chữa.
Nhưng hắn chưa từng làm chuyện này, nên không dám nắm chắc có thể cam đoan thành công.
- Tần Liệt, ngươi đừng làm loạn, tấm chắn sáu cạnh là linh khí ngũ phẩm, nếu ngươi làm hỏng không thể sửa được nữa thì thật là...
Lăng Ngữ Thi một mực chú ý Tần Liệt, nên thấy hắn đến gần Lưu Diên thì nàng cũng đến gần.
Vừa nghe đến hắn định giúp Lưu Diên sửa linh khí, Lăng Ngữ Thi bị dọa nhảy dựng, lo sợ hắn làm hỏng tấm chắn, làm Lưu Diên căm ghét, ảnh hưởng tiền đồ của hắn.
- A, ta tùy tiện nói mà thôi, quả thực có khả năng làm hỏng linh khí, hay là thôi đi.
Lăng Ngữ Thi vừa nói như vậy, Tần Liệt cũng đánh trống lui đường, dù sao hắn chưa từng thử qua, một điểm nắm bắt cũng không có, chỉ sợ sẽ làm hỏng linh khí kia thật.
Phốc!
Lưu Diên cắm tấm chắn ngay trước chân Tần Liệt, rồi đứng lên nhìn sâu vào mắt hắn, cười khổ nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi đừng nghe vị hôn thê ngươi nói, ngươi cảm thấy có thể thử thì thử đi. Đừng sợ, dù hỏng hẳn ta cũng không trách ngươi, tình cảnh của chúng ta hiện tại quá khó khăn, có thể còn sống trở về hay không còn không chắc. Ta cảm thấy có thể thử một lần, nếu như sửa được linh khí, phần sống của chúng ta sẽ lớn hơn.
- Ngài nghĩ kỹ chưa?
Lăng Ngữ Thi kinh ngạc nhìn hắn nói.
- Tấm chắn này không thể đưa linh lực vào, đối với ta không còn tác dụng gì nữa, nếu gặp phải võ giả Toái Băng phủ, ta không thể chống lại. Nếu như không có những tên kia đuổi giết, ta có lẽ sẽ không mạo hiểm, sẽ chọn đợi trở về các tìm luyện khí sư, nhưng hiện tại, có thể trở về hay không cũng là vấn đề. Ta còn có lựa chọn khác sao?
Lưu Diên cay đắng cam chịu nói.
- Đã hiểu. Cho ta chút hỏa tinh thạch!
Tần Liệt hít một hơi, ngồi bên tấm chắn nói.
- Cho ngươi!
Lưu Diên trực tiếp lấy ra mười viên hỏa tinh thạch từ túi da, mỗi viên đều lớn cỡ nắm tay, hiển nhiên là loại phẩm chất tốt nhất.
- Tần Liệt! Ngươi có nắm chắc không? Ngươi chắc chắn được mấy phần? Cả ông của ngươi cũng chỉ sửa linh khí phàm cấp ngũ phẩm trở xuống, tấm chắn này là ngũ phẩm đấy, ngươi thật sự muốn thử sao?
Lăng Tường nôn nóng nói.
- Ông hắn là luyện khí sư sao?
Trái với nàng, Lưu Diên nghe được tin này thì càng thêm mong đợi.
Tần Liệt cũng không trả lời, hắn bắt đầu châm đốt hỏa tinh thạch, ba viên hỏa tinh thạch vừa chạm lửa đột nhiên bừng cháy, tỏa ra nhiệt độ cao.
Nếu muốn sửa linh trận đồ bên trong linh khí, cần phải làm mềm tài liệu linh khí trước đã, dùng hỏa tinh thạch có thể đạt được hiệu quả này. Sau khi làm mềm, dùng linh lực đưa vào chỉnh sửa lại đường đi linh trận đồ, sau khi sửa xong, dừng hỏa diễm lại, chậm rãi làm lạnh linh khí, giúp linh văn của linh trận đồ ổn định.
- Cái gì? Tần Liệt muốn giúp Lưu Diên sửa linh khí? Ta không nghe lầm chứ?
- Không phải chứ? Chẳng lẽ hắn còn biết luyện khí sao? Tên này là vạn năng sao?
- Linh khí kia là phàm cấp ngũ phẩm. Khi đó, cả Tần Sơn gia gia cũng không dám sửa a? Nếu như hắn làm hỏng thì sao, vậy phải làm như nào? Hắn điên rồi sao?
Võ giả Lăng gia vừa nghe Tần Liệt muốn sửa linh khí, một đám kinh ngạc không hiểu dồn dập nói.
Cao Vũ nghe tiếng ồn ào cũng kinh ngạc đi qua, thấp giọng nói với Lưu Diên:
- Lưu đại ca, đại ca làm gì vậy? Linh khí phàm cấp ngũ phẩm đại ca cũng đưa cho hắn làm loạn, đại ca đang nghĩ gì thế?
← Ch. 0033 | Ch. 0035 → |