← Ch.0153 | Ch.0155 → |
"Ngươi xem cái này đi."
Đường Tư Kỳ đưa tờ danh sách luyện khí của Đàm Đông Lăng cho Tần Liệt, sau đó rất tự nhiên đi tới đi lui trong hang.
Đôi mắt xinh xắn quan sát khắp nơi, từ cái lò luyện, đến đống linh tài trong tủ, muốn xem gần đây Tần Liệt có luyện khí hay không. Nhìn ngó một hồi, cô lộ ra chút thất vọng, nhìn tình hình thế này, có lẽ Tần Liệt chưa hề động chân động tay.
"Đưa ta xem cái này làm gì?" Tần Liệt khó hiểu hỏi.
"Vì ta muốn ngươi giúp ta luyện chế, ngươi yên tâm đi, ta sẽ nhường lại một phần điểm cống hiến cho ngươi." Đường Tư Kỳ không nhìn quanh nữa, quay lại, đôi mắt rạng rỡ nhìn Tần Liệt: "Ngươi đã là Luyện Khí Sư, muốn luyện chế những Linh khí này, đâu có vấn đề gì đúng không?"Đàm Đông Lăng yêu cầu, là khống chế sáu món Linh khí chỉ ở mức Huyền cấp Nhất phẩm, cô chính là muốn thông qua yêu cầu phẩm giai này để xem cấp bậc luyện khí sư của Tần Liệt.
—— đây là vấn đề làm cô vướng mắc đã lâu..
"Ta sợ là không giúp được ngươi." Tần Liệt nhíu mày.
"Là không muốn giúp, hay là không giúp được?" Đường Tư Kỳ vẫn chăm chú nhìn hắn."Không giúp được." Tần Liệt lắc đầu, "Ta chỉ biết khắc Linh trận đồ trụ cột nhất, và cũng không có kinh nghiệm luyện chế Linh khí Huyền cấp, thật sự không làm gì được."
"Thực sự?" Đường Tư Kỳ tròn mắt không tin.
"Ta có thể giúp ngươi luyện chế ra đồ vật, nhưng một bước cuối và khắc Linh trận đồ, ngươi vẫn phải tự mình làm." Tần Liệt nói.
Đường Tư Kỳ kinh ngạc, "Ngươi rốt cuộc là Luyện Khí Sư cấpbậc gì?"
"Ta, ta cũng không biết." Tần Liệt ấp a ấp úng, "Trước khi đến Khí Cụ Tông, ta chưa hề học luyện khí một cách có hệ thống, chỉ tập qua khắc Linh bản, cũng chưa hề chính thức luyện khí... Ta nói thật đó!" thấy Đường Tư Kỳ mặt mũi đầy vẻ kinh dị, hắn không thể không tăng lớn thanh âm mấy chữ sau cùng.
Tròng mắt Đường Tư Kỳ xoay chuyển, khuôn mặt diễm lệbừng lên nụ cười sáng lạn.
Nhìn Tần Liệt đang xấu hổ, tâm tình của cô vô cùng tốt, nhếch miệng nở một nụ cười mê người: "Nói như vậy, ngươi thật không có gạt ta? Thật sự giống như ngươi nói mấy hôm trước, chỉ khắc qua Linh trận đồ, chưa bao giờ chính thức học luyện khí?"
Tần Liệt chán nản: "Chính là như vậy."
Không biết vì sao, khi xác định được Tần Liệt không lừa gạtmình, trong lòng cô đột nhiên trở nên nhẹ bẫng, tâm tình vô cùng thư thái vui vẻ.
Gương mặt tươi rói, cả người bay bổng, "Ừm... vậy mấy chuyện trước đây, ta tha cho ngươi đó."
Tần Liệt có chút không hiểu, hắn không rõ Đường Tư Kỳ tha thứ mình cái gì, cảm giác mình căn bản đâu có đắc tội gì cô?
Vậy cái gọi là tha thứ này, là từ đâu mà ra?Tần Liệt lắc đầu, phát hiện hắn không thể nào hiểu nổi tâm tình của nữ nhân, không biết họ nói ra một câu là rốt cuộc mang ý tứ gì.
"Được rồi, ngươi giúp ta luyện chế đồ vật là được, bước cuối và khắc Linh trận đồ để ta làm." Đường Tư Kỳ cười dịu dàng, "Chúng ta còn thiếu mấy thứ linh tài, tông môn trùng hợp cũng đã hết, hôm nay vậy thôi, ngày mai ngươi với ta đi ra ngoài, vào thành mua ít linh tài còn thiếu."
"Ờ." Tần Liệt gật đầu, sau đó giả bộ vô tình hỏi thăm: "Tôngchủ gọi các ngươi qua có chuyện gì vậy?"
"Vì một bức Linh bản, gọi là Tụ Linh bài." Đường Tư Kỳ tâm tình tốt rồi, máy hát cũng mở ra, tỉ mỉ chi tiết kể lại mọi chuyện, kể cả yêu cầu của Tạ Tĩnh Tuyền.
Kể xong cô vẫn còn tức giận, "Chỉ là một tấm linh bản có khắc Cổ Trận Đồ mà thôi, bởi vì không biết cách khống chế linh lực khi khắc linh tuyến, nên dù có xem được hết, cũng không cách nào học được cách làm. Vậy mà tông chủ lại đápứng yêu cầu của nữ nhân kia, đồng ý dùng hai cái nhẫn không gian trao đổi, thật làm cho người không tin nổi..."
"Tần Băng! Ngươi có nghe ta nói không đấy?" Đường Tư Kỳ đột nhiên nhướng mày.
Cô phát hiện lúc cô nói tới cái Tụ Linh bài đó, thần sắc Tần Liệt trở nên cực kỳ quái dị, đến khi cô nói đến Tạ Tĩnh Tuyền dùng Tụ Linh bài đổi lấy hai chiếc nhẫn không gian, Tần Liệt run lên một cái, hình như trong lòng chấn động rất lớn."Ta đang nghe." Tần Liệt hít sâu một hơi, từ trong khiếp sợ khôi phục lại, "Ta chỉ là cảm thấy khiếp sợ, chỉ là một bức Linh bản mà thôi, sao có thể đổi được những hai cái nhẫn không gian?"
"Nhẫn không gian vô cùng trân quý, ngay cả ta cũng không đủ tư cách luyện chế, Khí Cụ Tông chúng ta chỉ có các đại trưởng lão nội tông mới có năng lực luyện chế vật ấy." Đường Tư Kỳ cũng rất đồng tình, "Có thể là Cổ Trận Đồ quá hiếm có, một thời gian ngắn nữa, có lẽ ta cũng sẽ được nhận lấy xem xét một phen, ta cũng muốn xem rốt cuộc nó có cáigì kỳ diệu, mà được tông chủ, ba Đại cung phụng và bảy đại trưởng lão coi trọng như thế."
Tần Liệt không nói gì thêm, vẫn còn đang chìm trong hối tiếc.
Hắn đang hối hận muốn chết, lúc ấy bán Tăng Phúc Tụ Linh bài cho Tạ Tĩnh Tuyền, chỉ lấy có năm khối Linh Thạch Huyền cấp Nhất phẩm một cái, mà hồi ấy còn thấy mắc.
Không ngờ Tạ Tĩnh Tuyền mang tới Khí Cụ Tông, chỉ là quatay một lần, mà đổi được những hai cái Nhẫn không gian!
"Xem ra bốn bức Linh trận đồ trong Trấn Hồn Châu hiếm quý hơn rất nhiều so với Linh trận đồ của Khí Cụ Tông, sau này nhất định phải vô cùng cẩn thận!" Hắn tự nhủ.
...
"Thiếu chủ."
"Thiếu chủ."Trước quảng trường thuộc khu Thủy của Khí Cụ Thành, Lương Thiếu Dương đi vào một phủ đệ vắng vẻ, những võ giả quanh đó đều cung kính hành lễ.
Lương Thiếu Dương sắc mặt u lãnh, đi vào mật thất, rung một chiếc chuông đặc chế.
Không bao lâu, hai nam tử trung niên gầy gò như u linh hiện ra trước mặt hắn, hai thân ảnh lắc lư mấy giây mới trở thành thực chất."Tham kiến Thiếu chủ." Hai người một gối chạm đất khẽ nói.
"Kế hoạch thay đổi." Lương Thiếu Dương nhìn Hôi Ảnh và Hắc Ảnh, thu bớt ngạo khí, nói: "Ta không thể khống chế được Đường Tư Kỳ, con đường này đã không thông, phải tìm đường mới."
Gương mặt Hôi Ảnh và Hắc Ảnh phủ một lớp nước kỳ dị chảy liên tục khiến dung mạo hai người trở nên mơ hồ, không thể nào thấy rõ, hai người nhìn Lương Thiếu Dương, khôngnói tiếng nào, chờ hắn ra chỉ thị tiếp theo.
" Kế hoạch của phụ thân, là muốn ta tóm lấy Đường Tư Kỳ vào tay, đến khi cô ta tiếp quản chức tông chủ, sẽ thông qua cô ta khống chế Khí Cụ Tông." Lương Thiếu Dương suy nghĩ rất nhanh và rõ ràng, "Bây giờ kế hoạch phải thay đổi, vì ta cũng đã khiến Linh Văn trụ phản ứng, trở thành một ứng viên cho chức tông chủ trong tương lai, nếu Đường Tư Kỳ chết, ta sẽ không còn ai cạnh tranh, có thể trực tiếp ngồi trên ghế tông chủ!""Thiếu chủ muốn giết Đường Tư Kỳ?" một người khàn khàn hỏi.
"Phải, các ngươi tới trước cửa Khí Cụ Tông để ý, cô ta sắp ra ngoài mua linh tài, ta muốn cô chết bên ngoài Khí Cụ Tông." Lương Thiếu Dương sẵng giọng, " Đại đa số cao thủ của Huyết Mâu đều hoạt động bên trong Khí Cụ Tông và gần xung quanh đó, nên lúc các ngươi động thủ phải chú ý cách Khí Cụ Tông càng xa càng tốt."
"Đã rõ." Hôi Ảnh và Hắc Ảnh lặng yên lui ra."Nếu ta không thể đạt được, vậy sẽ dứt khoát hủy ngươi, để khỏi nhìn thấy đỡ bực mình." Hai người kia biến mất, Lương Thiếu Dương lạnh lùng thì thào.
Hắn đợi một lúc rồi lặng lẽ rời khỏi, nhanh chóng trở về Khí Cụ Tông.
...
Một chỗ khác trong Khí Cụ Thành."Lương Thiếu Dương đi tới một phủ đệ ở khu Thủy, vậy chắc chắn đó là cứ điểm của Ảnh Lâu ở Khí Cụ Tông, Hôi Ảnh và Hắc Ảnh chắc là ẩn thân trong đó." Tạ Tĩnh Tuyền vừa về tới, Lương Trung vội đem tin tức mới nhất báo cáo: "Ta đi theo hắn, thấy hắn đi vào phủ đệ kia. Trong phủ đệ kia chắc có đường hầm, vì ta không thấy hắn đi ra, nhưng ta nhận được tin hắn đã quay về Khí Cụ Tông, chắc chắn hắn theo đường hầm đó ra tới chỗ khác trên quảng trường, thoát khỏi ánh mắt của ta, rời khỏi."
"Vị trí đã chắc chắn?" ánh mắt Tạ Tĩnh Tuyền lạnh đi."Chắc chắn không sai." Lương Trung gật đầu.
Rất tốt." đôi mắt trong trẻo của Tạ Tĩnh Tuyền nồng đậm sát cơ, "Đợi, đợi hắn tới đó lần nữa. Tốt nhất chúng ta sẽ ra tay giữa đêm, một lần giết sạch tất cả những người có mặt trong phủ đệ kia, không lưu một ai sống sót, tuyệt đối không để cho Khí Cụ Tông bắt được dấu vết gì hết." xem chương mới tại (. )com
"Phải, nếu để cho Khí Cụ Tông biết là chúng ta làm, sợ rằng chúng ta không thể rời khỏi Khí Cụ Thành." Lương Trung trầm giọng."Để mắt trông chừng cửa Khí Cụ Tông, Lương Thiếu Dương xuất hiện, lập tức báo ta biết ngay." Tạ Tĩnh Tuyền hạ lệnh.
"Rõ!"
...
Ngày hôm sau.
Mới sáng sớm, Đường Tư Kỳ đã tới chỗ Tần Liệt kêu to: "Tần Băng, theo ta ra ngoài một chuyến!""Nghe!" Tần Liệt mở cửa, cùng cô đi xuống chân núi, "Có cần báo Đại sư huynh một tiếng hay không?"
"Hắn không có quyền quản lý ta, khỏi cần để ý đến hắn." Đường Tư Kỳ mặc một bộ trường bào Luyện Khí Sư màu đỏ sậm rất đẹp, viền bào thêu những đốm lửa đỏ, khi cô di chuyển, áo bào uốn lượn, những đốm lửa như bốc cháy, khiến người ta nhìn thấy trong người cũng muốn bốc hỏa theo.
"Đường sư tỷ, Tần sư đệ, hai người vào trong thành à" LiênNhu nhìn thấy hai người thì kinh ngạc hỏi.
"Ừ, ra ngoài mua sắm ít linh tài, phải giúp người của Sâm La Điện luyện vài món Linh khí." Đường Tư Kỳ cười mỉm, "Dĩ Uyên dạo này thế nào? Hình như mấy ngày rồi ta không thấy hắn?"
"Quỷ mới biết tên khốn đó đi đâu!" Liên Nhu chửi nhỏ.
" Có lẽ hắn đến chỗ Huyết Mâu tham gia khảo hạch rồi." Tần Liệt chen vào."Huyết Mâu?" Đường Tư Kỳ và Liên Nhu giật mình, rồi nhẹ gật đầu, hai người không nói gì, có vẻ rất ngạc nhiên.
Đến quảng trường, Liên Nhu đi tìm trưởng lão ngoại tông, Tần Liệt và Đường Tư Kỳ đi thẳng tới cửa ra vào, rời khỏi tông môn.
Ngoài phố, có rất nhiều người mua bán linh tài, vừa thấy có người từ Khí Cụ Tông ra, đều vây tới chào hàng.
Đường Tư Kỳ và Tần Liệt cũng không ngoại lệ, vừa ra khỏicửa đã có nhiều người chạy ngay tới, giơ ra đủ thứ linh tài hiếm quý của mình, hy vọng được người của Khí Cụ Tông người nhìn trúng.
Trong đó có một người, tướng mạo bình thường, đứng lẫn trong đám người này.
Nhìn thấy Đường Tư Kỳ và Tần Liệt và đi ra, hắn không hề nhào tới vây quanh, mà hơi lùi lại, đứng từ phía xa quan sát hai người.
← Ch. 0153 | Ch. 0155 → |