← Ch.146 | Ch.148 → |
Lãnh Huyết Tổ là một tổ chức rất bí ẩn của Chu Tước Đế Quốc, giống như tên của chính bọn họ, lãnh huyết là tác phong làm việc của họ, bọn họ làm việc không giảng đạo lý, không nói chuyện đúng sai.
Nhưng mà trong Lãnh Huyết Tổ, con số đại biểu cho địa vị, số càng nhỏ địa vị càng cao, mà con số này cũng tùy thời biến hóa, chỉ cần ngươi có thực lực vượt hơn người phía trước ngươi, có thể thay đổi con số này.
Bất quá, muốn thay đổi con số này không phải nhìn ở vũ kỹ hay ma pháp mà nhìn ở năng lực làm việc, chỉ khi hoàn thành đại sự mới có cơ hội thăng cấp, mà nếu nhiệm vụ thất bại thì có khi bị giáng cấp nữa.
Nói cách khác, Lãnh Huyết Thập Tam chỉ là một danh hiểu chứ không phải tên thật của hắn, bất quá, đối với những người như hắn, tên cũng đã không còn là thứ trọng yếu nữa rồi!
Mà nếu tổ chức Lãnh Huyết Tổ là tổ chức bí ấn thì người biết đến nó tự nhiên sẽ không nhiều lắm, chỉ có những ai thuộc loại cao tầng nhất tại Chu Tước Đế Quốc mới biết được, những người khác thì nhiều nhất chỉ là nghe thấy, những người này có thật sự tồn tại hay không cũng không chắc nữa là.
Nếu đã là một tổ chức như vậy thì chuyện họ làm tự nhiên cũng bí ẩn, cũng không muốn ai biết đến. Cho nên, lần này Diệp Lãng đi vào Lãnh Huyết Tổ, chỏ dù Lãnh Huyết Thập Tam không muốn hại hắn thì Lãnh Huyết Tổ cũng sẽ giết người diệt khẩu.
Cứ như vậy, Lãnh Huyết Thập Tam mang theo Diệp Lãng đi vào Chu Tước Đế Quốc, dẫn hắn đi vào một cái thành thị thực phồn hoa, tên thành thị là gì thì Diệp Lãng không biết, chỉ biết là thành phố này phòng thủ thực nghiêm ngặt, nơi nơi đều là Thành Vệ Quân.
Hơn nữa bố cục của thành phố này nhìn là biết quy hoạch rất tốt, phòng ốc đường xá có thứ tự cả, phương tiện cũng rất đầy đủ, thành thị nhất lưu cũng chưa chắc được như vậy.
Tuy không thể xác định tên của thành phó này nhưng có thể xác định tông bộ của Lãnh Huyết Tổ được kiến thiết ở đây, trên một đường phố thực phồn hoa, ở một cái viện tử thực hoa lệ.
Tổ chức bí ẩn không nhất định phải ở chỗ bí ẩn, đây gọi là "đại ẩn thì ẩn tại thị" (*) đó!
((*) những ẩn sĩ gọi là tiểu ẩn tức ẩn thân ở nơi hoang vắng, rừng rú, những ẩn sĩ gọi là đại ẩn thì ẩn thân ở thành phố phồn hoa, người người qua lại!)
Thử tưởng tượng một chút, một cái tổ chức như vậy đương nhiên sẽ phải đi lại rất nhiều, nếu ở nơi hẻo lánh, có lẽ trong một thời gian ngắn sẽ không ai phát hiện ra, nhưng về lâu về dài nhất định sẽ bị người ta phát hiện ra chỗ dị thường.
Nhưng mà, ở phố xá sầm uất thì khác, mỗi ngày đều có người đi qua đi lại, chỉ cần ngụy trang tốt thì không ai để ý cả. Tất nhiên, cái đại viện xa hoa này cũng mang một cái danh nghĩa khác, một cái quý tộc gia truyền nào đó.
Tất nhiên đám quý tộc gia truyền này, mỗi đời gia chủ đều mang cái họ khác nhau, chỉ khi đối ngoại mới giống mà thôi. Dù sao quý tộc là một đám người thích giả vờ giả vịt, ai lại đi để ý một cái quý tộc trong đám đó có phải giả vờ hay không!
Mà ở trong phố xá sầm uất còn một cái ưu đãi khác là rất tiện lợi khi muốn mua thứ gì đó hay vận chuyển thứ gì đó, ít nhất trong việc vận chuyển sẽ rất tiện lợi, chỉ cần hơi che dấu một chút là được.
" Thập Tam gia, hắn là?"
Khi Diệp Lãng theo Lãnh Huyết Thập Tam vào liền gây sự chú ý cho người khác, mà đợi khi hắn vào rồi mới có người mở miệng hỏi, rất cẩn thận, cũng không để Diệp Lãng nghe được.
"Hắn là một cái thí nghiệm phẩm lần này của ta, các ngươi phải giúp ta trông coi hắn một chút, đầu óc tiểu tử này có chút không bình thường, thường xuyên gây chuyện. Một đường về đây ta cũng hoài nghi ta có phải là ta không nữa!" Lãnh Huyết Thập Tam cau mày, tựa hồ nhớ lại một đoạn "kỷ niệm" rất thống khổ vậy.
Từ đó có thể biết một đường về đây, hành vi cử chỉ của Diệp Lãng làm hắn chịu đủ loại dày vò, giống như hắn nói vậy, hắn hoài nghi mình còn là Lãnh Huyết Tổ Thập Tam gia không nữa, nếu đúng thì hẳn là hắn đã sớm thịt tiểu tử này rồi.
Nhưng mà sự hấp dẫn từ tiểu tử này quá lớn, nếu có được một thân thể bách độc bất xâm với người như hắn quả thật không gì tốt hơn, bọn hắn tùy thời đều có thể bị ám toàn, có đôi lúc rất khó phòng bị!
Muốn hại người luôn sợ mình cũng sẽ bị người hại, đó cũng là quy luật rồi!
Có lẽ nhịn hoài thành quen, đến cuối cùng Lãnh Huyết Thập Tam lại phát hiện ra mình không còn phát cáu nữa, cho dù tiểu tử này làm ra chuyện mà trước kia hắn không dễ gì tha thứ thì hắn cũng cười trừ bỏ qua.
Ừ, xem ra ta không còn nóng nảy nữa rồi!
Mà rất nhanh sau đó Lãnh Huyết Thập Tam liền phát hiện ra, mình không phải tốt như vậy, chỉ nhịn Diệp Lãng mà thôi, nếu người khác mạo phạm hắn thì hắn vẫn là một kẻ lãnh huyết vô tình!
"Thí nghiệm phẩm? Ừ, hiểu rồi." Người hỏi kia lập tức dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Diệp Lãng, tựa hồ có chút đồng tình, có thể khẳng định là, hắn nhìn Diệp Lãng như nhìn một kẻ sắp chết vậy.
Bởi vì toàn bộ Lãnh Huyết Tổ ai cũng biết, Lãnh Huyết Thập Tam giống những người khác, đều là lãnh huyết vô tình, mạng người chết trong tay hắn không biết bao nhiêu mà kể, mà ở trong đó có một tỉ lệ rất lớn là những người bị hắn dùng làm thí nghiệm.
Trong luyện kim thuật, lĩnh vực luyện dược là nhằm vào thân thể, dược là để người ta ăn mà, tương đương với sinh hóa khoa học kỹ thuật, loại kỹ thuật này tất nhiên phải cần nhiều người làm thí nghiệm phần, là người!
Loại chuyện này tin rằng không cần nói nhiều mọi người cũng có thể hiểu. Từ xưa đến nay, số người chết vì những thí nghiệm này không ít, chỉ là chưa bị công khai mà thô, giống như Lãnh Huyết Thập Tam vậy, không ai biết số người chết trên tay hắn là bao nhiêu.
Nhưng mà loại tình huống này tựa hồ là một hy vọng, hy sinh một bộ phận nhỏ có thể giúp đại bộ phận những người còn lại được lợi ích, cái này không thể nói rõ là đúng hay sai được.
" Lãnh Huyết Thập Tam, đây chính là tổng bộ của các ngươi sao?" Diệp Lãng không chú ý tới ánh mắt người khác, chỉ nhìn đống kiến trúc trong đại viện, có điểm tò mò hỏi.
Lãnh Huyết Thập Tam? Sao hắn lại gọi thẳng ngoại danh của Thập Tam gia? Nhất định Thập Tam gia sẽ sinh khí!
Cơ hồ đây là ý tưởng của tất cả mọi người bởi ai cũng biết tính tình của Lãnh Huyết Thập Tam, những người ở trước hắn thì có thể gọi thẳng, nhưng ở phía sau, cho dù là Lãnh Huyết Thập Tứ cũng không được, huống chi là một "thí nghiệm phẩm."
Kết quả là thí nghiệm phẩm này sẽ tử vong nhanh hơn mà thôi, mà những người khác rất có thể sẽ trở thành thí nghiệm phẩm tiếp theo!
Nhưng mà ra ngoài dự liệu, tình huống cũng không giống như họ nghĩ, Thập Tam gia của bọn họ cũng không xuất hiện hiện tượng tức giận gì cả, bình thản đến khó tin!
"Đúng, đúng là ở đây, sau này ngươi sẽ ở lại đây, đừng chạy loạn khắp nơi! Các ngươi trông chừng tiểu tử này cho ta, đừng nhìn hắn ngây ngốc như thế mà thường xuyên làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn đây, cũng không biết có phải giả ngu không nữa." Lãnh Huyết Thập Tam gật đầu trả lời, cũng phân phó những người bên cạnh trông chừng Diệp Lãng.
"Trước tiên ngươi cứ dẫn ta đi xem luyện kim phòng thí nghiệm của ngươi đi, nếu làm cho ta vừa lòng thì ta sẽ không chạy loạn." Diệp Lãng hồi đáp.
Nếu lời của Lãnh Huyết Thập Tam làm mọi người cảm thấy sững sờ thì lời Diệp Lãng lại làm bọn họ khó hiểu, nghĩ không ra rốt cuộc là chuyện gì đây?
Không phải nói là thí nghiệm phẩm sao? Sao giống như một thiếu gia vậy, còn muốn tên lãnh huyết vô tình như Thập Tam gia hầu hạ nữa chứ, điều này làm mọi người hoàn toàn không hiểu nổi.
← Ch. 146 | Ch. 148 → |