← Ch.212 | Ch.214 → |
Kỳ thật, Chu Tước vũ y này là một kiện luyện kim vật phẩm thực tinh xảo, dùng tài liệu cực kỳ đặc thù luyện thành, ở trên có khắc phòng ngự trận pháp cực kỳ phức tạp, khi gặp phải đấu khí hoặc ma pháp sẽ tự động phòng ngự.
Nhưng phòng ngự trận pháp cũng không phải là không thể phá giải, cũng không phải vĩnh viễn có thể khởi động.
khi công kích vượt qua một mức nhất định nào đó là có thể phá giải trận pháp này, tuy nhiên nó vẫn có thể suy yếu công kích này, tuy không thể bảo hộ người mặc không bị thương tổn, nhưng cũng có thể tiêu trừ bớt đại bộ phận công kích.
Đồng thời, nếu như hao tổn quá lớn, trong thời gian ngắn luyện kim trận không thể bổ sung năng lượng thì phòng ngự trận cũng sẽ biến mất.
Cũng vì vậy nên Long Cát côgn chúa mới sử dụng vũ kỹ của chính mình để tránh né, bởi nàng biết Chu Tước vũ y này chỉ có thể dùng làm bảo hiểm chứ không thể dùng như tuyệt đối phòng ngự.
Lãnh Huyết NHất rất rõ ràng về thứ này nên hắn mới để khôi lỗi đi ám sát, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể làm được một kích phải giết mà không phải giống như hiện tại.
Ám sát nhân vật như Long Cát công chúa, nếu không thể làm được một kích phải giết thì phải là một chuyện không dễ hơn so với lên trời bao nhiêu, hơn nữa cái giá phải trả cũng là rất lớn.
Hiện tại, Lãnh Huyết Tổ, Lãnh Huyết Thất và khôi lỗi thiếu nữ, còn có những người này.
Đúng vậy, những người này là thành viên của Lãnh Huyết Tổ, bọn họ vốn trà trộn trong đám thị vệ, bình thường sẽ không có liên hệ với Lãnh Huyết Tổ, giống như thị vệ bình thường vậy, không đến lúc vạn bất đắc dĩ sẽ không khởi động!
Bây giờ Lãnh Huyết Tổ hy sinh Mã Khúc gia tộc, lại hy sinh đàn thị vệ này, cái giá này đã đạt đến tình trạng chưa từng có, nhưng mà vẫn chưa xong.
Khi Lãnh Huyết Thất tiếp tục công kích tới, mà Long Cát công chúa thối lui về sau, tựa hồ sắp đi vào một cái khu vực an toàn thì một biến cố đã xảy ra.
Trong những người chạy tới này, có một người mà mọi người không thể tưởng tượng được, đột nhiên ra tay với Long Cát công chúa, ai cũng không thể tưởng tượng được hắn lại xuống tay với Long Cát công chúa.
Chẳng lẽ, hành động ám sát lần này là hắn an bài?
Hắn đâm một kiếm về phía Long Cát công chúa, kiếm như tia chớp, công về phía yếu hại của Long Cát công chúa.
"Long Quang! Ngươi..." Hoàng đế Chu Tước hét to, mà sau đó hắn không nói được gì nữa, đơn giản là không biết nên nói như thế nào.
Long Quang chính là con bài cuối cùng, hắn là người trong hoàng tộc, hơn nữa còn là thân huynh đệ của Long Cát công chúa, cũng chính là nhi tử của hoàng đế Chu Tước.
Nhưng mà Long Quang không thuộc hoàng tử đảng, cũng không thuộc Long Cát công chúa, hắn vẫn một mình, thuộc loại trung lập, không nhúng tay vào tranh đấu trong hoàng tộc!
Một người như vậy mới làm mọi người cảm thấy không thể tin được, bất quá lại tựa hồ cảm thấy thực bình thường, dù sao đây là tranh đấu trong hoàng tộc, khả năng gì cũng có thể xảy ra.
Lúc này Long Cát công chúa không thể né tránh một kiếm ngoài ý muốn này, nàng chỉ có thể cố gắng tránh đi yếu hại, cũng cầu nguyện Chu Tước vũ y của mình còn có thể sử dụng.
Tựa hồ ông trời đã giúp Long Cát công chúa, nàng tránh thoát khỏi yếu hại, Chu Tước vũ y cũng đã phát huy uy lực cuối cùng, hóa giải hơn phân nửa một kiếm của Long Quang vương tử.
Nhưng cái này cũng chỉ có thể giúp Long Cát công chúa tránh khỏi nguy hiểm về tánh mạng mà thôi, cũng không thể ngăn nàng không bị thương được, một kiếm này lập tức làm nàng mất đi khí lực, bị thương không nhẹ.
Kiếm của Long Quang vương tử dừng lại trong cơ thể Long Cát công chúa, mà long Quang vương tử cũng không dừng lại, hắn không rút kiếm về mà dùng thời gian này công kích, một chưởng đánh Long Cát công chúa bay về phía Lãnh Huyết Thất, ở đó còn có ám sát tiểu đội của Lãnh Huyết Tổ.
"Phốc..." Long Cát công chúa phun ra một búng máu, thương thế trở nên nặng nề, lúc này tình huống nàng giống Lãnh Huyết Thất khi nãy, nhưng càng khó được hơn là nàng lại còn rơi vào phạm vi công kích của thích khách nữa.
"Mau giết nàng!" Long Quang vương tử lạnh lùng nói, tựa hồ là ra lệnh cho đám người Lãnh Huyết Thất.
Đối với hiện tượng này, đám người Lãnh Huyết Thất không để ý đến, cái bọn họ phải làm lúc này là giết chết Long Cát công chúa, hoàn thành nhiệm vụ của mình!
"Long Cát!"
Hoàng đế Chu Tước, hoàng thái hậu và những người quan tâm đến Long Cát đều kinh hô, lúc này ai cũng biết Long Cát công chúa sẽ chết, cái này cơ hồ là một kết cục đã định.
Hiện tại những người ở đây tựa hồ cũng đang tự hỏi, vì sao lại là Long Quang vương tử ám sát Long Cát công chúa?
Về phần nguyên nhân Long Cát công chúa bị ám sát thì trên cơ bản không ai nghĩ đến, đơn giản là ai cũng biết địch nhân của Long Cát công chúa không ít, người muốn nàng chết rất nhiều, có điều không ai tìm được cơ hội này mà thôi.
Lúc này nếu không phải Long Cát công chúa một mình đến đây, nếu không phải nàng cách mọi người quá xa, nếu không phải là có người biết trước trên người nàng có Chu Tước vũ y, nếu không phải...
Nếu không phải một đống cái này trùng hợp chồng vào một chỗ thì Long Cát công chúa không có khả năng sẽ bị ám sát bỏ mình!
Lúc này, mỗi một việc tựa hồ đều muốn đưa Long Cát công chúa vào tử địa, ngay cả hoàng đế Chu Tước và hoàng thái hậu cũng có góp mặt vào đó, mà những thứ khác thì không cần phải nói.
"Là vận mệnh sao? Có lẽ, ta sớm nên buông ra hết thảy..."
Long Cát công chúa ở trên không trung nhìn mọi người, toàn bộ thế giới như chậm lại, từ từ tiến hành, đây có lẽ là lần cuối cùng nàng nhìn thế giới này.
Nàng biết, với tình huống của chính mình lúc này đã không thể trốn thoát khỏi sự vây công của những người kia, còn có công kích của Lãnh huyết Thất, vô lậun là người nào cũng có thể đưa nàng vào chỗ chết!
Giờ khác này, chuyện trong quá khức dần dần chạy qua đầu nàng, từ nhỏ đến lớn, thân nhân bằng hữu, tất cả đều hiện lên...
"Kỳ thật, tử vong cũng không đáng sợ!" Vào thời điểm cuối cùng, Long Cát công chúa tựa hồ đã nghĩ thông suốt, hình như thế giới này còn không có chuyện gì nàng không thể buông xuống.
Tuy rằng nàng có quyền lực làm người ta hâm mộ, nhưng nàng chưa từng lưu luyến đến, ngay cả một chút cũng không!
thân nhân? Phụ mẫu? Tuy làm nàng lưu luyến một chút, nhưng cũng biết rằng phụ mẫu mình sẽ có người chiếu cố, kỳ thật có mình hay không cũng không có bao nhiêu khác biệt, nếu không có mình thì còn có các huynh đệ tỷ muội của mình.
Các huynh đệ tỷ muội? này lại càng không, đừng quên, trong người giết nàng còn có huynh đệ của nàng!
Vào giờ khắc này, Long Cát công chúa tựa hồ đã buông tha cho hết thảy, cứ như vậy an tường tiếp thụ công kích của những người khác, mà đao kiếm của thích khách đã tiếp cận thân thể nàng, còn có ám khí của Lãnh Huyết Thất...
"Long Cát..."
"Không..."
Người quan tâm Long Cát công chúa phát ra tiếng kêu tê tâm phế liệt, mà người muốn Long Cát công chúa chết lại đang hưng phấn chờ mong, bọn họ ước gì thời gian qua nhanh một chút, làm Long Cát công chúa chết sớm một chút!
"Đừng..."
Long Cát công chúa nhắm hai mắt lại, mà khi nàng nhắm mắt lại, một khuôn mặt ngây ngốc hiện lên trong đầu nàng, đột nhiên nàng phát hiện, hóa ra nàng còn có người nàng không thể buông xuống được.
← Ch. 212 | Ch. 214 → |