Vay nóng Tima

Truyện:Luyện Kim Cuồng Triều - Chương 411

Luyện Kim Cuồng Triều
Trọn bộ 802 chương
Chương 411: Gặp lại? (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-802)

Siêu sale Lazada


Từ trong thanh âm Diệp Lãng có thể đoán ra vài thứ, đầu tiên là người này tựa hồ đang tức giận về việc một vài người, dường như là mấy người nân Diệp Lãng vào.

Tiếp theo, chủ nhân thanh âm này nhất định là một cao thủ, người có thể phát ra loại thanh âm này tin rằng đấu khí không đơn giản!

- Khụ khụ...

- A...

Lúc này đột nhiên Diệp Lãng mất chỗ dựa, té mạnh xuống dưới đất, đơn giản là chủ nhân những cánh tay nâng hắn đều đang hành lễ, hơn nữa là cái loại hành lễ xin lỗi.

Dường như những Thú Nhân này chưa từng nghĩ qua mình xông vào một hội nghị trọng yếu, bọn họ chỉ thầm nghĩ nhanh bẩm báo cho Thái Nhã đại nhân thôi!

- Thác Mã Tư đại nhân, thực xin lỗi, vừa rồi chúng ta quên mất mọi người đang họp...

Đám Thú Nhân kia rất cung kính nói.

- Quên chúng ta họp ở trong này, vậy các ngươi đến đây làm gì?

Vị Thú Nhân có thên Thác Mã Tư vẫn có chút bất mãn với lời giải thích này, lúc này Diệp Lãng vụng trộm nhìn, phát hiện Thác Mã Tư là một Lang tộc.

Đồng thời Diệp Lãng cũng thuận tiên quan sát tình hình căn phòng này...

Mười mấy nam nữ Thú Nhân bộ tộc khác nhau đang vây quanh một cái bàn cát, thoạt nhìn dường như đang nghiên cứu kế hoạch tác chiến gì đó, chẳng lẽ bọn họ đang giao chiến với ai, đây là một hội nghị quân sự?

Mặc kệ hắn có phải hội nghị quân sự hay không, Diệp Lãng không chút hứng thú với việc này, hắn chỉ quan tâm Hổ Nữ đang ở đâu mà thôi, vì vậy hắn nhìn từng người một ở gần cái bàn, tất nhiên chỉ nhìn nữ.

Hắn phát hiện một nữ nhân Hổ tộc cùng loại Hổ Nữ, ừ, chỉ có thể nói là cùng loại, cũng đều là nữ, có điều nữ nhân Hổ tộc này thoạt nhìn có điểm khác Hổ Nữ.

Trong trí nhớ Diệp Lãng, Hổ Nữ hẳn là một thiếu nữ đáng yêu, nhưng nữ nhân Hổ tộc này tuy có đáng yêu đấy, nhưng lại là một nữ nhân, nữ nhân và thiếu nữ khác nhau rất lớn.

Chẳng lẽ nói Hổ Nữ đã trưởng thành, thành thục?

Dường như mình và Hổ Nữ đã xa cách gần tám năm rồi, ai, lại là một cái tám năm, không biết có phải luân hồi không, Hổ Nữ ở chung với mình tám năm, mà chia cách cũng tám năm...

Mà tám năm nay có lẽ đã làm cho Hổ Nữ từ một thiếu nữ thành thục, trở thành một nữ nhân!

Có điều, Hổ Nữ như vậy làm Diệp Lãng có điểm không dám đến nhận thức, hắn sợ mình nhận sai nên tiếp tục tìm chung quanh, có điều ở đây ngoài người kia ra đều không còn ai thuộc Hổ tộc nữa.

Trong đó cũng có một thiếu nữ có điều nổi bật bởi nàng là một thiếu nữ duy nhất ở đây, thoạt nhìn rất thanh thuần, tuy nàng là Hồ tộc nhưng lại không có cỗ hương vị hồ ly tinh như trong tưởng tượng.

Cảm giác của Diệp Lãng với nữ nhân Hồ tộc đều giống như hồ ly tinh, cũng vì Liêu Trai quá ăn sâu vào lòng người đi làm hắn suy nghĩ theo quán tính.

Trên thực tế, Hồ tộc cũng không phải là cái loại chủng tộc phong tao dâm đãng, bọn họ dùng trí tuệ chinh phục người khác, trên người họ nhất định có thể nhìn thấy cái loại khí chất vô cùng cơ trí.

Tựa như trên người thiếu nữ này có khí tức của trí giả!

Hồ tộc? Khoan khan... Diệp Lãng nhớ rõ Hổ Nữ từng nói qua, bộ tộc của nàng kết giao rất thân mật với Hồ tộc, cơ hồ có thể nói là cấu kết làm bậy, ách, không phải, là hợp tác khăng khít, gắn bó như răng với môi vậy.

Chẳng lẽ điều này có thể chứng minh đây quả thật là Hổ Nữ?

Không, hay là đợi bọn hắn nói xem ai là Hổ Nữ đã...

- Chúng ta đến gặp Thái Nhã đại nhân, chúng ta bắt được nhân tộc mang đến sỉ nhục cho nàng...

Thú Nhân này mang theo oán giận, rất khinh thường nhìn thoáng qua Diệp Lãng dưới đất.

- Cái gì? Các ngươi mang hắn đến đây?

Nữ nhân Hổ tộc bị Diệp Lãng hoài nghi là Thái Nhã đứng lên, bộ dáng rất kích động.

Không phải đâu, nàng đúng là Hổ Nữ...

Diệp Lãng ngơ ngác nhìn nữ nhân Hổ tộc kia, trong lòng thầm than, đúng là nữ đại mười tám biến!

Mà không đợi Diệp Lãng cảm thán õng, Thái Nhã như đột nhiên cải biến thái độ, lạnh lùng nói:

- Trước để hắn qua một bên, chúng ta còn chuyện quan trọng cần phải trao đổi!

Thác Mã Tư nghe Thái Nhã nói vậy, rất vừa lòng gật đầu nói:

- Thái Nhã tiểu thư làm rất tốt, bây giờ là thời điểm chúng ta thương lượng chiến thuật, những người khác cũng phải noi theo Thái Nhã tiểu thư, dù có chuyện gì lớn đến đâu đi nữa cũng đặt qua một bên cho ta!

- Xin lỗi các bị, vừa rồi tộc nhân của ta đúng là có điểm không hiểu quy củ, xin mọi người lượng giải!

Thái Nhã rất lễ phép giải thích.

- A...

Đột nhiên có người la hoảng lên.

- Lại làm sao vậy?!

Thái Nhã có điểm tực giận, lần này tiếng kêu vẫn đến từ tộc nhân của nàng.

- Thái Nhã đại nhân, nhan tộc vừa rồi...

Người nọ có điểm hoảng sợ nói.

- Làm sao vậy?

Thái Nhã có điểm không kiên nhẫn hỏi, không phải đã nói chuyện này để sau sao, mình cũng sẽ luận công ban thưởng cho các ngươi, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì không phải luận công ban thưởng mà là luận tội chịu phạt!

- Hắn... hắn biết mất...

Người nọ có điểm yếu yếu nói, bọn họ cảm thấy có điểm bất khả tư nghị với điều này.

- Các ngươi... Cái gì? Hắn biến mất?

Thái Nhã vội nhìn về chỗ Diệp Lãng, nhưng chỗ đó giờ đã trống không rồi.

Lúc này không chỉ Thái Nhã, mọi người cũng đều nhìn về chỗ kia, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.

Đây là chuyện xảy ra dưới mí mắt của họ, tuy rằng vừa rội họ không chú ý tới Diệp Lãng nhưng dù sao cũng ở trong cái phòng này mà họ lại không nhận ra.

Người ở đây không ai là người thường cả, trong đó có rất nhiều cao thủ trong tộc, nơi này dù ruồi bọ bay vào cũng bị phát giác, bây giờ lại không phát hiện ra một người lớn như vậy làm cách nào rời khỏi chỗ kia, lại càng không biết lúc này hắn đang ở đâu.

Điều này làm họ cảm tháy lạnh cả người, trong lòng đều nghĩ xem nếu nhân tộc này muốn làm chuyện bất lợi với mình thì hậu quả sẽ là cái gì, điều này làm họ khó có thể tưởng tượng.

Bất quá lúc này cũng không có thời gian để họ lau mồ hôi lạnh, chuyện quan trọng nhất bây giờ là tìm ra nhân tộc biến mất trong phòng này.

Mặc kệ là ai lúc này đều đi tìm người biến mất này, bọn họ đều cẩn thận đề phòng nhìn chung quanh...

- A...

Mà cuối cùng, rất nhanh mọi người liền phát hiện Diệp Lãng, bọn họ nhìn thấy Diệp Lãng vẫn bị trói chặt, bất quá lại là đứng thẳng bên cạnh Thái Nhã.

- A!

Lúc đấu Thái Nhã còn không phát giác nhưng từ ánh mắt mọi người nhìn về phía mình, dường như chiếm được tin tức, sau đó quay người nhìn lại. Kết quả nàng nhìn thấy Diệp Lãng mặt xám mày tro.

Nàng bị hoảng sợ, sau đó núp phía sau thiếu nữ Hồ tộc kia!.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-802)