Vay nóng Tima

Truyện:Luyện Kim Cuồng Triều - Chương 420

Luyện Kim Cuồng Triều
Trọn bộ 802 chương
Chương 420: Ngư hoàn thô diện (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-802)

Siêu sale Lazada


- Ngươi làm như vậy đáng giá sao?

Ngay cả Athena đều có điểm không rõ, nàng bất quá chỉ muốn dùng Diệp Lãng áp chế Hổ Nữ nhưng tuyệt đối không ngờ Hổ Nữ lại dễ dàng đi và khuôn khổ như vậy, không hề do dự.

Xem tình thế này cho dù bắt Hổ Nữ đi tìm chết thì tuyệt đối nàng sẽ không nhíu mày!

Rốt cuộc đây là chuyện gì, không phải bị bắt làm nữ nô sao? Thoạt nhìn quan hệ này làm gì có chút gì liên quan đến chủ nô.

- Đáng giá! Buông tay ngươi ra!

Hổ Nữ nhìn thoáng qua tay Athena, tay nàng còn cầm tay Diệp Lãng, Hổ Nữ rất không thích Diệp Lãng bị Athena cầm lấy.

- A...

Athena lập tức rút tay trở về, nàng còn không chú ý đến điểm này, ngẫm lại từ bắt đầu đến giờ mình cũng đã thân mật như vậy, mặt nàng lập tức đỏ lên.

Mà lúc này nàng cũng vụng trộm nhìn Diệp Lãng một cái, muốn nhìn xem Diệp Lãng có phản ứng gì, nàng chỉ thấy Diệp Lãng nhìn chằm chằm Hổ Nữ, giống như đang suy nghĩ điều gì vậy.

Tuy không biết Diệp Lãng suy nghĩ cái gì nhưng nàng có thể khẳng định chuyện này nhất định không quan hệ đến mình, nhất định là có quan hệ cùng Hổ Nữ.

- Thiếu gia, sao ngươi lại đến chỗ các nàng, người bên cạnh ngươi đâu?

Hổ Nữ nhẹ nhàng mà hỏi, giúp Diệp Lãng sửa sang lại quần áo đã hơi nhăn.

- Bên cạnh ta không có ai cả, chỉ có một mình ta thôi!

Diệp Lãng rất hưởng thụ sự hầu hạ của Hổ Nữ, hắn cảm thấy rất quen thuộc, đây mới là Hổ Nữ, trước kia Thái Dã không có cảm giác này.

- Cái gì?! Chỉ có một mình ngươi? Sao bọn họ lai để ngươi đi một mình, biết rõ ngươi sẽ lạc đường còn gì, hừ, ta không nên quay về đây, đều là ngươi sai, không nên đuổi ta về.

Hổ Nữ ngẫm lại Diệp Lãng một mình một người đến tìm mình, trong lòng không khỏi chua xót, nàng đau Diệp Lãng.

Diệp Lãng lắc đầu nói:

- Không phải, trước có cái xa phu đưa tới, sau đó trên đường có người chặn xe ngựa lại, nói không cho vào, ta liền vụng trộm chạy vào...

- Ngươi hẳn là ngoan ngoãn chờ ở bên ngoài, không nên đi vào chứ, chúng ta ở đây có chiến tranh, nếu ngươi có thương tổn gì thì sao?

Hổ Nữ lo lắng nói, cũng kiểm tra thân thể Diệp Lãng một chút, thấy hắn không có việc gì mới yên tâm.

- Lại là, phải đợi hơn mười ngày, ta muốn sớm nhìn thấy ngươi..

Diệp Lãng nhìn Hổ Nữ cười có điểm ngốc.

- Hổ Nữ, ta rất nhớ ngươi!

Lúc này Diệp Lãng ôm lấy Hổ Nữ!

Chính là loại cảm giác này, loại cảm giác này Thái Dã không cho hắn được, hiện tại hắn đã khẳng định một chuyện, Thái Dã không phải Hổ Nữ, cũng hiểu vì sao mấy ngày nay vẫn cảm thấy có điểm là lạ.

- Ta cũng nhớ ngươi! Đứa ngốc nhà ngươi...

Hổ Nữ bị Diệp Lãng ôm lấy. Cũng không giãy dụa, cũng không cần động tác thích ứng gì, chỉ thoải mái để Diệp Lãng ôm, đồng thời hai tay cũng gắt gao ôm lấy thắt lưng hắn.

Vào giờ khắc này, dường như bọn họ quay trở về những ngày trước kia. Đều tự hồi tưởng lại trí nhớ tốt đẹp, mà vào giờ khắc này, hai người đều hy vọng thời gian trôi qua lâu một chút, chỉ cần hơi lâu một chút là được, thời gian đứng lại hay không đều chăng sao cả.

- Khụ khụ... Các ngươi chú ý một chút, ở đây lại có mấy ngàn ánh mắt nhìn các ngươi!

Đột nhiên Athena cảm thấy không thoải mái, dường như nàng không thích Diệp Lãng ở cùng một chỗ với Hổ Nữ.

Có điều Athena không biết, Diệp Lãng căn bản không để ý người khác nói gì, hắn thích ôm lâu một chút thì lâu một chút, mà Hổ Nữ chỉ cần Diệp Lãng muốn ôm bao lâu sẽ ngoan ngoãn để hắn ôm bấy lâu, rất nhu thuận.

Lúc này tất cả mọi người có điểm choáng, đây thật là Chiến Thần tiểu hổ nữ rong ruổi quát tháo trên chiến trường sao? Hoàn toàn giống tiểu muội muội nhu thuận nhà bên...

Một lát sau...

- Thiếu gia, ngươi còn không nói cho ta biết sao ngươi lại đi đến chỗ các nàng.

Hổ Nữ ở trong lòng Diệp Lãng, nhẹ nhàng hỏi.

Diệp Lãng thành thật hồi đáp:

- Ta ở đẳng kia nhìn thấy người Hổ tộc các ngươi, sau đó ta hỏi tung tích của ngươi, kết quả bọn họ báo thù cho Thái Nhã đại nhân, nói Thái Nhã cũng bị người bắt làm nữ nô nên muốn bắt ta lại chờ nàng xử lý. Ta nghĩ cứ để họ bắt đi thì họ sẽ mang ta đến gặp ngươi, kết quả ta nhìn thấy Thái Nhã và Athena...

...

Tự mình bị bắt? Điều này cũng chỉ có người làm ra được. Hổ Nữ lắc đầu, nàng thật sự không biết nói Diệp Lãng thế nào nữa, sao lại có thể nghĩ đến chuyện nguy hiểm như vậy chứ.

Hóa ra lúc trước hắn tự chui đầu vào rọ, chẳng trách hắn có thể hành động tự nhiên, hơn nữa còn có thể tự mở trói, chẳng qua là muốn lợi dụng để gặp mình (Thái Dã) mà thôi.

Hiện tại Athena cùng Thái Dã cũng đã biết Diệp Lãng là tự mình đưa lên chứ không phải thủ hạ bắt được.

- Thái Nhã, nàng cũng gọi là Thái Nhã sao?

Hổ Nữ hỏi, mà nàng chờ Diệp Lãng nói xong mới hỏi, nàng không thích đánh gãy lời Diệp Lãng.

- Hẳn là vậy, tin rằng không giả, hẳn là trùng hợp.

Diệp Lãng lựa chọn tin tường Thái Dã.

- Ta gọi là Thái Dã, cùng âm khác chữ!

Thái Dã nói.

- Sau khi ngươi gặp các nàng, ngươi liền ngốc ngốc cho rằng là ta mà các nàng biết thời biết thế, giữ ngươi lại để chuẩn bị lấy qua uy hiếp ta, ở giữa ngươi còn giúp bọn hắn thôi diễn sa bàn, mà nhất định ngươi cảm thấy đây chỉ là một trò chơi phải không?

Hổ Nữ ở trong lòng Diệp Lãng hỏi, tuy rằng chỉ vài câu nhưng với sự hiểu biết của nàng cũng có thể đoán được gần như mười phần rồi.

- Đúng vậy, đối thủ của bọn họ rất kỳ quái binh pháp rất tương tự như ta và ngươi.

Diệp Lãng gật đầu, tựa hồ vẫn chưa phát giác đối thủ của hắn chính là Hổ Nữ.

- Đương nhiên tương tự, đối thủ chính là ta! Ta cũng đoán là sa bàn ngươi từng chơi qua, không nghĩ đến chính ngốc thiếu gia nhà ngươi đến, ngươi có biết là ngươi đang giúp người khác khi dễ ta không...

Hổ Nữ có chút buồn bực nói, biết tất cả cố gắng đều bị Diệp Lãng phá hủy.

Bất quá cũng chỉ buồn bực một chút mà thôi, là Diệp Lãng làm thì nàng cũng không có cách nào trách hắn!

- Sao ta biết là ngươi được, nếu biết ta đã lập tức đến đây gặp ngươi rồi, ta sẽ giúp ngươi khi dễ các nàng...

Diệp Lãng không nghi ngờ đã đứng ở phía Hổ Nữ, trở mặt với Athena cùng Thái Dã.

Athena cùng Thái Dã cũng không có cách nào nói gì, chuyện này chính mình lợi dụng người khác, người ta căm thù mình cũng thực bình thường.

Có điều lời Diệp Lãng cũng rất trực tiếp đi...

- Không cằn. Ta không muốn ngươi bị cuốn vào trong này!

Hổ Nữ lắc đầu, tuy rằng nàng rất cao hứng khi nghe Diệp Lãng nói phải giúp mình nhưng lại không hy vọng nhìn thấy Diệp Lãng bị cuốn vào trong phân tranh này.

Trong cảm nhận của Hổ Nữ, Diệp Lãng là cái loại người không quan hệ đến bất cứ sự tranh chấp nào, cuộc sống của hắn chỉ cần thật vui vẻ khoái khoái lạc lạc là được, những chuyện khác, hơn nữa là chuyện như tranh quyền đoạt lợi thì tốt nhất đừng dính vào chút nào.

Bởi vậy nếu Diệp Lãng sớm tìm được Hổ Nữ thì lúc này nhất định đang ở trong Hổ tộc bộ lạc hảo hảo tu dưỡng, uống trà...

Đây là sự khác nhau giữa nàng và chúng ta sao? Nàng chỉ mong hắn trôi qua thật tốt, cho dù biết hắn có thể giúp mình nhưng cũng sẽ không để hắn bị cuốn vào phiền phức, mà mình thì sao, lại lấy hắn qua uy hiếp nàng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-802)