← Ch.460 | Ch.462 → |
"Ai nói ta không có cách nào, Athena là ai, thông minh hơn ta sao?" Lãnh Huyết Thất nghe thấy tên Athena biết ngay là một nữ hài tù, mà nữ hài tử so với nữ hài tử thì tất nhiên nàng sẽ không chịu thua rồi.
"Ừ, nàng rất thông minh, ngươi không sánh bằng nàng!" Diệp Lãng gật đầu, hắn cảm thấy Athena thông minh hơn nhiều, đương nhiên cũng chỉ là hắn cảm thấy mà thôi, trên thực tế có phải như vậy hay không thì chỉ có thể so qua mới biết.
Nhưng chỉ nói riêng về trí tuệ thì Athena hơn Lãnh Huyết Thất, bất quá dùng mánh khóe bịp người thì Athena không sánh bằng Lãnh Huyết Thất.
"Ta không tin!" Lãnh Huyết Thất hừ nói.
Diệp Lãng không thèm để ý nói: "Có tin hay không là tùy ngươi, ngươi nói biện pháp ra ta mới có thể so sánh một chút xem rốt cuộc ai thông minh hơn một chút."
"Tốt, để ngươi so sánh một chút xem ai thông minh hơn!" Lãnh Huyết Thất bắt đầu nghiêm túc lại, vốn nàng cũng không quá quan tâm với chuyện Diệp Lãng truy Lý Nguyệt.
"Mau lấy kế hoạch qua!"
"Trước tiên ngươi nói cho ta biết bây giờ ngươi đang là thân phận gì đã." Lãnh Huyết Thất cũng không có nói thẳng kế hoạch mà hỏi nhân vật Diệp Lãng sắm vai là thân phận gì.
"Cái này à, hiện tại ta gọi là Ford * Fox, dường như vừa hay có một cái Fox gia tộc..."
"Cái này ta biết, là một gia tộc có huyết thống Hồ tộc, có một ít danh tiếng trong nhân tộc. Có điều vì sao ngươi lại chọn bọn họ, tuy bọn họ có danh nhưng cũng không phải thích hợp nhất." Lãnh Huyết Thất có điểm kỳ quái hỏi.
"Không phải ta chọn, là chính bọn họ hiểu lầm, ta chỉ tùy tiện báo một cái tên, ai biết lại có một cái Fox gia tộc." Diệp Lãng có điểm vô tội nói, hắn cũng không phải giả mạo, là người khác nhận sai.
"..." Lãnh Huyết Thất ngây người một chút, có điểm muốn cười. Từ trong lời Diệp Lãng nàng đã nghe ra chuyện này cũng chỉ là một trùng hợp.
"Quên đi, cũng không sao cả, tuy rằng thân phận này cũng không phải thích hợp nhất nhưng cũng không tính kém, ngươi có thể lợi dụng thân phận này. Hơn nữa ta biết Fox gia tộc rất ít khi xuất hiện ở Tường Không nên ngươi cũng không phải lo bị vạch trần." Lãnh Huyết Thất nói.
Lúc này Diệp Lãng lại lên tiếng: "Ta lo lắng cái gì, từ đầu đến cuối đều là bọn hắn cho rằng ta là người của Fox gia tộc, ta chưa từng thừa nhận a, chẳng lẽ ta họ Fox không được sao?"
"Nảy... , quên đi, ngươi cũng đã bị hiểu lầm thì cứ tiếp tục đi, ngươi hiểu biết bao nhiêu về Fox gia tộc?" Nhìn Diệp Lãng, Lãnh Huyết Thất tin tưởng rằng Diệp Lãng không biết gì
Quá nhiên Diệp Lãng rất nhanh đáp: "Không biết, ta chưa từng nghe qua!"
"Chỗ này của ta vừa lúc có tư liệu của họ, ngươi phải nhớ kỹ những tư liệu này, nếu không bị người hỏi tới sẽ lộ ra sơ hờ!" Lãnh Huyết Thất vừa nói vừa lấy tư liệu ra đưa cho Diệp Lãng.
Diệp Lãng tiếp nhận lật lật tư liệu, liếc qua vài lần liền trả lại cho Lãnh Huyết Thất.
"Làm gì vậy? Ngươi cứ cầm rồi ráng nhớ kỹ đi, rất có trợ giúp với ngươi." Lãnh Huyết Thất khẽ nhíu mày nói, nàng cảm thấy cho dù Diệp Lãng mặc kệ việc này nhưng ít ra cũng phải hiểu biết một chút.
"Ta đã nhớ kỹ rồi mà." Diệp Lãng trả lời.
"Cái gì?!" Lãnh Huyết Thất ngẩn ngơ, rất kinh ngạc, nàng có điểm không thể tin được. Rõ ràng Diệp Lãng chỉ lật lật mà thôi, như vậy sao có thể nhớ kỹ được.
"Ngươi nhớ hết rồi sao?" Lãnh Huyết Thất nhìn chầm chầm Diệp Lãng hỏi, nàng phải bắt giữ biểu tình của Diệp Lãng, biểu tình nói mạnh miệng.
"Ừ!" Diệp Lãng gật gật đầu, đồng thời dùng ánh mắt tò mò nhìn Lãnh Huyết Thất, ánh mắt kia như đang nói cái này có gì phải hỏi.
Đương nhiên phải hỏi rồi, ngươi mới nhìn có một lát a, cứ như vậy đã nhớ hết rồi thì làm sao ta có thể tin đây?
Lãnh Huyết Thất rất không tin tưởng điều này, mà đồng thời nàng lại phát hiện Lãnh Huyết Ngũ dường như không có chút kinh ngạc gì, tuy rằng nàng vốn lãnh đạm nhưng ít ra cũng phải có một chút kinh ngạc chứ.
"Lãnh Huyết Ngũ, có phải ngươi biết cái gì không..." Lãnh Huyết Thất cảm thấy ở đây có chút chuyện mà nàng không biết.
"Ừ, hắn có thể đọc nhanh như gió, đã gặp qua là không quên được!" Lãnh Huyết Ngũ gật gật đầu, lãnh đạm nói. Nàng không chỉ một lần nhìn thấy tốc độ đọc sách của Diệp Lãng tất nhiên sẽ rất hiểu điều này.
"Kế tiếp là cái gì, Lãnh Huyết Thất." Diệp Lãng nhắc nhở Lãnh Huyết Thất, ý bảo nàng tiếp tục nói.
"Nếu muốn lừa tâm một nữ hài tử thì nhất định phải có một trường hợp lãng mạn, có một kỷ niệm đáng nhớ thì ngươi đã thành công được một nửa rồi!" Lãnh Huyết Thất chính sắc nói.
"Ừ, là lưu lại ấn tượng khắc sâu trong lòng nàng, vô luận là tốt hay xấu." Diệp Lãng gật đầu bổ sung nói.
"..."
xấu? Cái này cũng đúng sao?
Tam nữ đều cảm thấy cách nói này của Diệp Lãng có điểm quái, hẳn là xóa chữ xấu đi mới đúng!
"Ngu ngốc, xấu sao được, như vậy chỉ có thể thất bại!" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.
"Không phải a, không phải nói nam nhân không hư thì nữ nhân không thương sao? Cho nên xấu cũng có thể ảnh hưởng vậy." Diệp Lãng ngơ ngác nói, dường như rất nhiều người đều nói đạo lý này a.
"Không biết ngươi nghe từ đáu, luôn nói mấy câu lý luận cô quái này. Một cái nam nhân phá hư thì sao lại có nữ nhân yêu." Lãnh Huyết Thất tức giận nói, đồng thời điểm điểm não Diệp Lãng.
"Yêu không yêu đâu phải do xấu hay không quyết định a, bên cạnh một ít nam nhân xấu cũng có không ít nữ nhân, còn nhiều hơn nam nhân tốt!" Diệp Lãng không cho là đúng nói.
"Những nữ nhân này không phải là nữ nhân tốt! Nữ nhân tốt thì cũng là trước khi nam nhân này chưa hư hỏng hoặc bị lừa tình..." Lãnh Huyết Thất nói thẳng.
"Không phải ta đang đi lừa sao?" Diệp Lãng hỏi.
"Lừa là lừa nhưng lừa cũng phải để lại cho người khác một ấn tượng tốt, ngươi để lại ấn tượng xấu thì nhất định Lý Nguyệt sẽ không quan tâm đến ngươi. Đối phó với nàng thì không dùng được chiêu này!" Lãnh Huyết Thất có điểm vô lực nói.
"Không phải cũng như nhau sao?" Diệp Lãng cảm thấy dường như không khác gì cả.
"Không giống!" Ba nữ tử trăm miệng một lời nói.
"Không giống thì không giống a, vậy ngươi nói nên làm gì bây giờ?" Diệp Lãng không sao cả nói.
"Theo đuổi nữ hài tử thì đơn giản nhất là làm chuyện nàng thích. Lý Nguyệt này dường như không có gì đặc biệt thích nên có điểm khó khăn." Lãnh Huyết Thất nói.
Sau khi Lãnh Huyết Thất vừa nói xong, Diệp Lãng lập tức phản bác nói: "Ai nói, nàng thích đánh nhau với người khác, thích váy trắng, thích hoa hồng trắng, nàng còn thích uống rượu ngắm trăng, còn thích một loại trò chơi tên là săn thủ, còn có..."
"... , sao ngươi biết nhiều như vậy?" Lãnh Huyết Thất tam nữ ngây người, các nàng không ngờ Diệp Lãng lại biết rõ Lý Nguyệt như vậy.
"Ta từng theo đuối nàng a!" Diệp Lãng một bộ các ngươi là ngu ngốc, lý do này không phải các ngươi cũng biết sao.
"..." Tam nữ trầm mặc, quả thật các nàng không nghĩ đến điểm này.
← Ch. 460 | Ch. 462 → |