← Ch.463 | Ch.465 → |
Đồng thời cũng vì bây giờ Triệu Nhã Nhu còn chưa đến hai mươi nên cũng có rất nhiều người coi Triệu Nhã Nhu là đối tượng cao nhất của mình, đều nghĩ nếu như có thể lấy được Triệu Nhã Nhu thì tốt biết bao.
Mà trong đám quỷ tộc, tất cả những ai chưa kết hôn đều có ý nghĩ như vậy, tìm cách tiếp cận Triệu Nhã Nhu, muốn lọt vào mắt xanh của Triệu Nhã Nhu.
Có điều hy vọng này dường như rất xa vời, từng có mấy người không biết tốt xấu theo đuối, bị Triệu Nhã Nhu xừ từ, hơn nữa lúc đấy Triệu Nhã Nhu còn cảnh báo mọi người không nên đánh chủ ý lên nàng, nếu không thì đấy sẽ là kết cục.
Mà ngay cả có người không tin, tự nhận có thể làm được, kết quả là không phải một mình hắn bị xừ từ mà là vài cái!
Hiện tại tất cả mọi người đều hiểu không nên cố ý đi tiếp cận Triệu Nhã Nhu, ít nhất không nên quá lộ liễu, nếu không kết cục chỉ có thể là chết.
"Là muốn thăng tước vị của ta hay muốn ban lãnh địa cho ta, hay là nàng bắt đầu có hứng thú với ta...""
Trên đường đi Lý Ngạn đầu đầy ý dâm, hắn rất chờ mong Triệu Nhã Nhu sẽ tưởng thưởng hắn ra sao, đầu óc hắn toàn là nghĩ được ban cho, thậm chí còn muốn Triệu Nhã Nhu có vài phần kính trọng với hắn, sau đó bắt đầu có hảo cảm.
Có điều tất cả chỉ là ý tưởng của chính hắn, rốt cuộc chuyện này là sao thì không ai biết, không ai có thể nhìn ra được biểu tình của Triệu Nhã Nhu là cao hứng hay sinh khí
Mà trong lúc gọi Lý Ngạn đến, Lý Thiên Quân cũng hỏi qua Triệu Nhã Nhu rốt cuộc là chuyện gì, mà Triệu Nhã Nhu vẻn vẹn chỉ bình thản nói đợi hắn đến rồi nói sau.
Ngữ khí bình thổn làm cho người có năng lực quan sát mạnh như Lý Thiên Quân cũng không suy ra được cái gì, tâm tư Triệu Nhã Nhu vốn rất khó bị đoán được, trên đại lục này cơ hồ không ai có thể cảm giác nàng đang suy nghĩ cái gì, là vui hay buồn, mừng hay giận đều không thể nhìn ra.
Thậm chí ngay cả lúc nàng cười thì mọi người cũng không đám xác định, may mà nàng cũng không cười nhiều lắm, cũng không có nhiều cơ hội để người ta đoán.
Hy vọng Lý Ngạn không đắc tội nàng...
Bởi hậu quả khi đắc tội nàng thật sự rất đáng sợ!
"Bái kiến Hoàng Thượng!" Lý Ngạn cõi lòng đầy hy vọng đi đến, cũng rất chủ động hành lễ bái kiến.
"Ngươi chính là Lý gia Lý Ngạn, con trai trưởng của Lý Thiên Quân?" Triệu Nhã Nhu nhìn về phía Lý Ngạn, lãnh đạm hỏi.
"Đúng vậy, Hoàng Thượng!" Lý Ngạn hồi đáp.
"Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là ngươi trọng mở sao?" Triệu Nhã Nhu vẫn bình thản như vậy, một bên xem công văn trong tay, một bên hỏi.
"Này... Đúng vậy!" Tuy rằng Lý Ngạn không hiểu vì sao Triệu Nhã Nhu hỏi vấn đề này nhưng vẫn thành thật trả lời.
Nếu Triệu Nhã Nhu đã hỏi vấn đề này tức là nàng đã điều tra xong, nói xạo chỉ có thể mang đến sự tiêu cực thôi.
"Ngươi đã tự mình thừa nhận thì tốt rồi, người tới, kéo hắn ra ngoài chém!" Triệu Nhã Nhu vẫn dùng ngữ khí lãnh đạm như vậy, thật giống như đang nói một chuyện rất bình thường chứ không phải xừ từ một người.
"91"
Cai gì?!"
Sau khi Triệu Nhã Nhu nói, cơ hồ tất cả mọi người đều ngây người ra, tuy họ biết Bát công chúa điện hạ này hỉ nộ vô thường nhưng khống nghĩ đến nàng gọi Lý Ngạn tới đây là muốn xừ từ hắn.
"Vì sao lại chém ta?"
"Hoàng Thượng, khuyển từ làm sai điều gì, thỉnh minh xét!"
Lúc này chỉ có hai phụ tử Lý Ngạn lên tiếng bởi tất cả mọi người đều cảm thấy chuyện này không liên quan đến mình, cũng không phải họ vô tình, không phải họ cảm thấy Lý Ngạn đáng chết mà họ sợ bị liên lụy vào.
Bát công chúa điện hạ này lại là biến thái, chuyện gì cũng có thể làm được, ai biết khuyên bảo nàng có bị giận chó đánh mèo không.
"Không phải vừa nói rồi sao, tiệp tục chuyện vừa thảo luận..." Triệu Nhã Nhu lạnh lùng nói, không có giải thích nhiều. Như vậy cũng tuyên cáo chuyện này rất rất khó có đường sống.
Lý Thiên Quân muốn bảo trụ Lý Ngạn thì nhất định phải trả giá, hơn nữa còn chưa chắc có thể thành công.
Lúc này Lý Thiên Quân thật sự là không rõ Lý Ngạn đắc tội Triệu Nhã Nhu ở đâu, hắn không tin Triệu Nhã Nhu vẻn vẹn vì Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu mà như vậy, việc này chẳng có vấn đề gì trong mắt bọn hắn, cho dù có cũng không đáng chết!
"Hoàng Thượng, xin tha cho khuyển từ một mạng!" Vì bảo trụ mạng nhỏ của Lý Ngạn, lúc này Lý Thiên Quân cũng chỉ có thể quỳ xuống cầu tình, còn việc muốn biết rõ nguyên nhân thì trước tiên đặt qua một bên đã.
"Ngươi muốn cầu tình?" Triệu Nhã Nhu ngừng lại, nhìn Lý Thiên Quân hỏi.
"Đúng vậy!" Lý Thiên Quân đáp, cái này còn phải hỏi sao? Ai sẽ để mặc đứa con mình được.
"Nếu các ngươi giao ra một ít sản nghiệp đổi lấy hành vi phạm tội của hắn thì sẽ tha hắn một mạng!" Triệu Nhã Nhu nói, rõ ràng muốn Lý gia đưa tiền chuộc mạng.
Mà nếu Triệu Nhã Nhu đã mở miệng thì đã nói rõ những sản nghiệp này cũng không phải đơn giản, nếu không lấy địa vị của Triệu Nhã Nhu sao lại để ý đến đây?
Rất nhanh Triệu Nhã Nhu đã đưa cho Lý Thiên Quân một phần danh sách, tựa hồ nàng đã sớm chuẩn bị tốt, tựa hồ đã có điều dự mưu!
"..." Khi Lý Thiên Quân nhìn thấy phần danh sách này, sắc mặt hơi đổi nhưng cuối cùng vẫn gật gật đầu.
Sau này mọi người biết đến phần danh sách này mới biết kỳ thật cũng không phải rất khó, Lý gia vẫn có thể đưa được, không có gì phải do dự.
Sản nghiệp trên phần danh sách này đều là của Diệp gia mà những năm gần đây Lý gia xâm chiếm, vốn là chiếm được từ tay người khác, tất nhiên không có vấn đề gì.
Lý Thiên Quân biến sắc mặt không phải vì tốn thất này mà là cảm thấy ngay từ đầu Triệu Nhã Nhu vốn đã tính toán thu hồi sản nghiệp Diệp gia về dưới tay mình, cũng không tính cho Lý gia bọn hắn.
Như vậy thì Triệu Nhã Nhu là danh chính ngôn thuận lấy, mà mình còn phải lưng đeo tội danh xâm chiếm tài sản người khác!
Người của Diệp gia sẽ không oán Triệu Nhã Nhu, chỉ oán Lý gia, nếu lúc sau Triệu Nhã Nhu trả lại cho Diệp gia một ít sản nghiệp thì Diệp gia sẽ rất cảm kích nàng.
Từ đầu đến cuối Triệu Nhã Nhu không cần trả giá gì cả nhưng người được ưu đãi lớn nhất vẫn là nàng, hơn nữa nàng còn có thể ngồi nhìn hai đại gia tộc đánh nhau, có thể đạt được chỗ tốt từ đó.
Nữ Hoàng này quả thật là một người rất khùng bố, ngàn vạn lần không nên đắc tội nàng, nếu không bị tính kế cũng không biết!
Mà tuy Triệu Nhã Nhu không lấy sản nghiệp vốn có của Lý gia nhưng Lý gia sẽ không cảm thấy may mắn, bọn họ sẽ cảm thấy Triệu Nhã Nhu có thể tùy thời tính kế mình, chỉ cần mình làm ra điều gì khiến nàng không hài lòng.
Đồng thời bọn họ cảm thấy cảnh cáo này cũng là một sự khẳng định, ít nhất nàng không lấy sản nghiệp của Lý gia nói lên Lý gia coi như không sai, chỉ cần không làm ra chuyện quá phận là được.
Hiện tại buồn bực nhất chính là Lý Ngạn, hắn không nghĩ đến mình lại biến thành một cái cớ để Triệu Nhã Nhu lấy đi nhiều đồ như vậy, hắn có điểm không phục!
Nếu lúc này Lý Thiên Quân chú ý một chút thì có lẽ sẽ ngăn cản hành vi của Lý Ngạn, làm cho hắn không đến mức tiền đồ nhấp nhô mờ mịt như vậy!
← Ch. 463 | Ch. 465 → |