← Ch.495 | Ch.497 → |
Vào giờ khắc này, đầu óc người nọ vẫn đang nghĩ về vấn đề đấy, mà đó cũng là vấn đề cuối cùng hắn tự hỏi trong đời, hắn mang theo vấn đề này đi gặp minh vương!
Mà nó cũng là vấn đề mà tất cả những người ở đây khó hiểu, kể cả Lý Nguyệt, nàng cảm thấy có điểm bất khả tư nghị, không biết Diệp Lãng làm thế nào.
Chẳng lẽ thật sự có hai người? Vậy sao mình không phát hiện?
Trên thực tế trong rủng cây quả thật có hai người, ngoài Diệp Lãng ra còn có Lãnh Huyết Ngũ nữa, có điều hai mũi tên này đều do chính Diệp Lãng phóng ra, Lãnh Huyết Ngũ cũng không hỗ trợ gì.
Mà người nhìn thấy từ đẩu đến cuối - Lãnh Huyết Ngũ cũng cảm thấy có điểm ngoài ý muốn, nàng không ngờ Diệp Lãng có thể phát huy tiễn thuật thần kỳ đến vậy!
Nàng nhìn thấy Diệp Lãng bắn ra một mũi tên về một hướng, sau đó bỏ chạy về phía ngược lại, lúc ấy nàng còn có chút không rõ Diệp Lãng làm như vậy để làm gì.
Rất nhanh nàng đã hiểu, mũi tên Diệp Lãng bắn ra kia lại không phải bay thẳng mà có độ cong nhất định, vẽ một đường cong vọt ra rủng cây, phóng thẳng về phía đám người Lý Hiền Đức.
Kỳ thật khi nó xuất hiện trước mặt đám người Lý Hiền Đức thì mũi tên này vẫn có một độ cong nho nhò nhưng đám người kia cũng không chú ý đến.
Trên thực tế cũng không có thời gian cho hắn chú ý bởi tiếp đấy Diệp Lãng lại dùng một mũi tên giải quyết một cái thuộc hạ của hắn.
Mà nếu không phải tận mắt thấy, Lãnh Huyết Ngũ tuyệt đối không tin tiễn thuật có thể biến hoá đến loại trình độ này, đây vẻn vẹn chỉ là cung tiễn bình thường, cũng không có luyện kim thuật gì trong đấy, quả thật rất bất khả tư nghị!
Tiếp đấy Diệp Lãng vẫn tiếp tục bắn lén, bất quá hiệu quả nhỏ hơn một chút, dù sao đám người này cũng đã đề phòng rồi, hơn nữa còn là đề phòng toàn bộ các mặt.
Ngay sau lúc ấy bọn họ đã kết thành một vòng tròn, lưng đối lưng, mắt nhìn bốn phía!
Bất quá dưới tình huống như vậy Diệp Lãng vẫn lấy đi hai mạng làm cho Lý Hiền Đức chỉ còn lại ba người, kể cả chính hắn.
Mà tiễn thuật mang theo hai cái mạng kia đã không thể xem như bắn lén, đó là trực diện nhưng lại không thể nào né tránh!
Trong đó một cái hoa lệ tiễn thuật Lý Nguyệt đã gặp qua nhưng không ngờ lại có uy lực lớn đến vậy, đấy là - Phượng Vũ Cừu Thiên!
Chín mũi tên đồng thời xuất hiện ở những góc độ khác nhau làm người ta không thể tránh né!
Lúc Phượng Vũ Cừu Thiên xuất hiện quả thật rất hoa lệ...
Đương nhiên từ đầu đến cuối Diệp Lãng vẫn không xuất hiện làm cho đám người Lý Hiền Đức chỉ có thể phòng thủ mà không thể tiến công, có lẽ đấy mới là trí mạng nhất!
Lúc này Lý Hiền Đức đã bắt đầu có điểm phát cuống, hắn không ngờ sẽ xuất hiện cục diện như vậy, mình là một Địa Cấp cao thủ lại giống như một con mồi, bị người ta vây săn ở đây.
Không phải hắn không muốn động mà là hắn không tìm ra được phương vị của Diệp Lãng, đồng thời tiễn thuật của Diệp Lãng cũng có nguy hiểm với hắn làm hắn không dám đi vào trong rủng!
Cũng may hắn không phát cuồng đến độ đi vào rừng, nếu không thì bây giờ hắn đã là một người chết rồi, Lãnh Huyết Ngũ có thể giải quyết hắn chỉ trong vài giây!
ở trong hoàn cảnh như vậy, không ai là đối thủ của Lãnh Huyết Ngũ cả!
"Đi ra, ngươi đi ra cho ta!" Lý Hiền Đức giận dữ hét.
Lý Nguyệt cười, nàng thấy Lý Hiền Đức như vậy làm nàng rất muốn cười, tình huống hiện tại làm cho nàng yên lòng, nàng đã hiểu được Diệp Lãng đã hoàn toản chiếm ưu thế!
Không biết có phải Lý Nguyệt cười làm Lý Hiền Đức phát hiện không, đột nhiên Lý Hiền Đức nhìn về phía nàng, sau đó nở nụ cười âm lãnh, hắn vọt đến bên cạnh nàng, một kiếm chỉ hướng nàng.
"Fox công tử, nếu ngươi không muốn làm nữ nhân này chết thì lập tức đi ra cho ta!" Lý Hiền Đức cười lạnh nói, cái loại tươi cười này nói cho mọi người biết nếu Diệp Lãng khống hiện ra thì nhất định hắn sẽ giết Lý Nguyệt.
Tuy rằng Lý Nguyệt mặc Thiên Cơ Giáp nhưng nàng đã không còn lực lượng nữa, Thiên Cơ Giáp cũng không thể phòng ngự tất cả nhược điểm của nàng, ít nhất không thể phòng ngự trên mặt.
"Kèm bên cạnh một thiếu nữ, ngươi không biết xấu hả sao?" Âm thanh lãnh đạm của Diệp Lãng truyền đến.
"Ta có xấu hố hay không thì đã sao, chỉ cần có thể đạt được mục đích là được!" Âm thanh của Lý Hiền Đức lạnh lùng vang lên, hắn cảm thấy mình đã ở thế thượng phong
"Fox công tử, không cần lo cho ta, ngươi đi ra cũng chẳng giải quyết được gì, chỉ càng làm sự tình trở nên kém hơn thôi!" Lý Nguyệt bình tĩnh nói, nàng rất bình thổn với kiếm của Lý Hiền Đức.
Chắc cũng không đáng sợ, nàng là một quân nhân, đã sớm không để ý đến sinh từ của mình rồi, nàng chỉ không muốn chết trong khuất nhục mà thôi!
Hiện tại nếu Lý Hiền Đức giết nàng thì nàng cũng sẽ không nhăn mày một chút!
"Ta biết!" Diệp Lãng hồi đáp.
Lúc này Diệp Lãng đang lo lắng một chuyện, có nên để Lý Hiền Đức giết Lý Nguyệt cho khoẻ không, bởi như vậy Thiên Cơ Giáp trên người Lý Nguyệt sẽ dễ như trở bàn tay.
Mục đích lần này của hắn không phải vì Thiên Cơ Giáp sao? Đây chính là một cơ hội tốt!
Mà nếu Lý Nguyệt chết cũng không liên quan gì đến mình, là Lý Hiền Đức giết, đến lúc đó để Lý gia tìm Kiếm Thánh tính sổ đi, dù sao mình cũng không thích Kiếm Thánh kia.
Thoạt nhìn dường như Lý Nguyệt chết tựa hồ là lựa chọn tốt nhất, chỉ có trăm lợi mà vô hại!
Có điều mình có thể làm như vậy sao? Có thể nhìn Lý Nguyệt bị người giết ngay trước mặt mà không cứu sao?
Tựa hồ không được, ít nhất hiện tại Diệp Lãng không làm được!
"Biết là tốt rồi, vậy nhanh chóng hiện thân cho ta, đừng ở đấy bắn lén nữa!" Lý Hiền Đức lại quát.
"Ngươi đám giết nàng sao?" Tuy Diệp Lãng không muốn Lý Nguyệt chết nhưng hắn cũng sẽ không ngốc đến nỗi trực tiếp đi ra ngoài, nếu như vậy thì giống Lý Nguyệt nói vậy, chỉ càng làm chuyện này trở nên khó khăn hơn thôi.
Loại tình huống này ai cũng biết, khi người bắt có đạt được mục đích thì con tin đã mất đi tác dụng, muốn giết hay không còn phải tuỳ vào người bắt cóc.
Bất quá tình huống của Lý Nguyệt thì khác, Lý Hiền Đức còn không dám động thủ với nàng, nếu không Lý gia sẽ bắt hắn đền mạng.
"Nếu lựa chọn giữa ta và nàng thì tất nhiên ta sẽ chọn nàng chết!" Lý Hiền Đức lạnh lùng nói, lúc này hắn có cảm giác như bị buộc đi lên đường chết vậy.
"Vì sao ngươi lại lựa chọn như vậy, ngươi có thể buông nàng ra, sau đó cút đi xa một chút, ta cũng đâu định giết ngươi đâu." Diệp Lãng không sao cả nói, hắn cho Lý Hiền Đức một con đường sống, nếu không chỉ càng làm chuyện này nặng thêm. thôi.
Mà trên thực tế quả thật Diệp Lãng cũng không có lý do để giết Lý Hiền Đức, hắn cảm kích Lý Hiền Đức còn không kịp, đừng quên là Lý Hiền Đức sáng tạo cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân hoàn mỹ như vậy cho hắn.
Cho nên nếu hiện tại Lý Hiền Đức không làm gì cả, trực tiếp cút đi thì Diệp Lãng sẽ không quản hắn, việc này để cho Lý Nguyệt đi xứ lý đi, hắn cũng không muốn nhúng tay vào
"Ta không tin, vừa rồi ngươi đã giết nhiều người của chúng ta như vậy, chẳng lẽ ngươi không sợ ta sẽ trả thù sao?" Lý Hiền Đức cũng không chọn rời đi, hắn không tin lời Diệp Lãng, hắn cảm thấy nếu mình rời đi thì Diệp Lãng sẽ bắn trộm ngay.
← Ch. 495 | Ch. 497 → |