← Ch.667 | Ch.669 → |
- Nàng sang bên kia ngồi, đúng rồi, ở đây ta có ít đồ ăn, ăn tạm trước!
Diệp Lãng vừa nói vừa ném cho Lãnh Huyết Ngũ một bọc giấy, bên trong đựng gì đó rất thơm, vẫn còn nóng, nhẫn không gian còn có thể bảo tồn nhiệt lượng.
- Ừm!
Lãnh Huyết Ngũ sau khi biết được mọi chuyện, ngồi xuống bên cạnh tiểu công chúa, mở bọc giấy.
- Ê ê, đệ đệ, đệ thiên vị quá đấy! Tại sao chỉ cho mỗi Tiểu Ngũ của đệ ăn, bọn ta đứng đây bao nhiêu lâu, sao đệ không cho ta.
Diệp Lam Vũ hình như có chút ghen tị, không ngờ đệ đệ mình cũng có lúc tốt với người khác như vậy, còn tốt hơn cả mình.
- Cái đó, hết rồi! Trên đường còn cho Tiểu Khả Lâm ăn nữa, tỷ bảo Tiểu Ngũ nấu cho tỷ, tài nấu ăn của nàng ấy cũng không tệ.
Diệp Lãng không cần suy nghĩ, nói.
Vốn dĩ trong nhẫn không gian của Diệp Lãng có không ít đồ ăn, chỉ là trên đường, hắn và tiểu công chúa hai người chỉ ngồi trong xe ngựa, không có gì làm nên chỉ biết ăn, ăn gần như hết sạch.
Bao thức ăn này, là hôm qua mới mua, nếu không đến một bao cũng chẳng còn.
- Ta không nấu cho người khác!
Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói, trừ nấu cơm cho Diệp Lãng, nàng chưa từng nấu cho ai bao giờ, nấu ăn chỉ là hứng thú của nàng, chứ không phải nấu cho người khác.
-...
- Được rồi, chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đấu thêm lần nữa!!
Long Cát công chúa mặc kệ những chuyện khác, chỉ nhìn Diệp Lãng nói, lần này nàng có vẻ nghiêm túc.
- Được, chỉ lần này thôi nhé, đánh xong chúng ta đi ăn sáng được không.
Diệp Lãng nhìn Long Cát công chúa nói.
- Được! Đệ muốn ăn gì cũng được!
Long Cát công chúa nhận lời.
- Vậy đệ muốn ăn bánh quế hoa của Vạn Hoa Lầu!!
Diệp Lãng mặt đầy vẻ thèm thuồng, hình như bánh quế hoa rất có sức hấp dẫn đối với hắn.
-...
Long Cát công chúa nhất thời trầm mặc.
- Phụt...
Lãnh Huyết Ngũ đang ăn số thức còn lại, uống ngụm trà, kết quả ngụm trà này phun hết ra ngoài, hoàn toàn thất thố.
Mặc dù nói Diệp Lam Vũ và Thất công chúa không biết bánh quế hoa Vạn Hoa Lầu rốt cục có vấn đề gì, nhưng họ có thể khẳng định, vấn đề bên trong rất lớn, bất luận là sự trầm mặc của Long Cát công chúa hay sự thất thái của Lãnh Huyết Ngũ, đều đang chứng minh điều này.
Rốt cục là Vạn Hoa Lầu có vấn đề, hay bánh quế hoa có vấn đề, bây giờ họ vẫn chưa biết, nhưng họ cảm thấy, khả năng Vạn Hoa Lầu có vấn đề cao hơn, những lời Long Cát công chúa nói tiếp theo cũng chứng minh điểm này.
- Tên nhóc này, mới sáng sớm đã muốn đi những nơi như vậy, có phải đệ muốn ăn đòn không!!
Long Cát công chúa giận dữ nhìn Diệp Lãng.
- Nhưng, là tỷ nói...
- Long Cát biểu tỷ, Vạn Hoa Lầu là chỗ nào?
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa trực tiếp ngắt lời Diệp Lãng, bởi vì họ cảm thấy những lời Diệp Lãng nói không có ý nghĩa gì, tốt nhất là nên đi thẳng vào vấn đề.
- Vạn Hoa Lầu là nơi tương tự như Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lầu...
Long Cát công chúa lườm Diệp Lãng.
- Tương tự Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lầu? Không phải lầu xanh sao?
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cùng hỏi.
- Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lầu còn tốt hơn một chút, bên trong có không ít kẻ thanh cao, Vạn Hoa Lầu hoàn toàn không có, toàn là có thể dùng tiền mua.
Long Cát công chúa nói.
- Diệp Lãng! Chàng đi đến đó làm gì? Còn nữa, chàng đi lúc nào?
Thất công chúa lạnh lùng hỏi, nếu Diệp Lãng biết đồ ăn trong đó, vậy khẳng định hắn từng đi qua.
- Đi ăn bánh quế hoa, lúc trước, đi cùng biểu tỷ, Tiểu Ngũ, đi lúc nào thì ta quên rồi...
Diệp Lãng không cần suy nghĩ trả lời luôn.
- Biểu tỷ, Tiểu Ngũ?
Diệp Lam Vũ nhìn sang Long Cát công chúa và Lãnh Huyết Ngũ, nàng không ngờ cả hai người họ cũng đi.
- Ta đến đó là để làm việc, việc công!
Long Cát công chúa lập tức giải thích,
- Ta không có làm hư đệ ấy, chỉ để đệ ấy ngồi một chỗ dùng đồ ăn.
- Cho dù là vậy, tỷ cũng không nên đưa đệ ấy đến những nơi như thế, đệ ấy bị làm hư thì biết tính sao.
Diệp Lam Vũ nói.
- Ông chủ có đến những nơi như vậy thì cũng không sợ bị làm hư, hắn là ai chứ, là ông chủ của Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lầu, tràng diện nào mà hắn chưa từng gặp.
Đúng lúc này, Liễu Phi Yên nhẹ nhàng xuất hiện trong viện tử, chạy đến bên cạnh Diệp Lãng, sau đó lao vào ôm hắn.
-...
Trán Thất công chúa xuất hiện một chút gân xanh, Liễu Phi Yên này có ý gì chứ, sao lại ôm vị hôn phu của nàng ngay trước mặt nàng.
- Liễu Phi Yên? Đúng rồi, lúc nãy còn định đi tìm nàng, đợi chút nữa đi Vạn Hoa Lầu, nàng có đi không?
Diệp Lãng không hề phản ứng trước động tác của Liễu Phi Yên, cứ để nàng treo trên người mình.
- Được, ta cũng muốn xem Chu Tước đệ nhất thanh lâu là như thế nào.
Liễu Phi Yên cười nói, nàng đương nhiên không ngại ra vào những nơi như lầu xanh, bởi vì nàng là người lớn lên trong đó.
- Hừ!!
Thất công chúa và Diệp Lam Vũ cùng hừ lạnh một tiếng.
- Được, vậy lát nữa các ngươi tự đi, ta không đi cùng đâu.
Long Cát công chúa nhíu mày, nàng không muốn đi đến những nơi như Vạn Hoa Lầu, nhưng nếu Diệp Lãng muốn đi, nàng cũng không ngăn cản.
- Ta cũng không đi! Bọn ta là con gái nhà lành!!
Diệp Lam Vũ nói, mặc dù con người nàng có hơi vô tâm, nhưng việc gì không nên làm nàng sẽ không làm, cái này nàng hiểu rất rõ.
-...
Thất công chúa đang nghĩ có nên đi cùng Diệp Lãng hay không, nàng thì chẳng quan tâm những chuyện này, tính cách của nàng là vậy, lúc nãy nàng chất vấn Diệp Lãng, cũng chỉ là chất vấn, không hề có ý ngăn cản.
- Được rồi, kì thực ở đó cũng chẳng có gì, không muốn làm chuyện đó thì nghe nghe nhạc, dù sao cũng là Chu Tước đệ nhất lầu xanh, cái gì cũng là số một.
Long Cát công chúa thờ ơ nói.
- Vậy thì nhanh lên một chút, Liễu Phi Yên nàng ngồi sang bên kia! Ta còn phải đấu với biểu tỷ một lần nữa...
Diệp Lãng kéo Liễu Phi Yên ra khỏi người mình, nói.
- Được!
Liễu Phi Yên cười cười, chạy đến ngồi xuống bên cạnh tiểu công chúa, nàng nhìn tiểu công chúa, cảm thấy có chút kì lạ, hỏi tiểu công chúa gì đó nhưng tiểu công chúa không buồn để ý đến nàng.
Lại nhìn Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng bên cạnh, Liễu Phi Yên dứt khoát từ hi vọng bắt chuyện, cứ như vậy, nàng ngồi xem Diệp Lãng, xem rất chăm chú, hoàn toàn không quan tâm đến sự tồn tại của những người xung quanh.
- Đến đây, biểu tỷ, lần này không được ăn gian nữa đâu!
Diêp Lãng búng búng vào thanh kiếm trong tay, bộ dạng vô cùng chán ngán.
- Hừ! Nhóc, là ai an gian, đệ đúng là ngứa ngáy muốn được ăn đánh đây mà!
Long Cát công chúa trợn mắt, sau đó giơ tay quất một roi, lần này, nàng rất nghiêm rúc, tuyệt đối không để bị Diệp Lãng "đánh lén" một lần nữa.
Một roi này, mặc dù không dùng đấu khí kĩ, nhưng người thường cũng không thể ứng phó, cho dù là cao thủ bình thường, cũng có khả năng bị một roi này đánh bại.
← Ch. 667 | Ch. 669 → |