← Ch.0193 | Ch.0195 → |
Hai bóng người lập tức hóa thành đường sáng nhanh chóng bay về phía động phủ. Hai người này, một người là nam tử mũi ưng, mặc áo màu vàng kim, một người là thanh niên đen gầy. Hai người bọn họ đều ở không xa ngọn núi nàyNgục Sơn Đại Hoang Trạch rất nhiều nguy hiểm. Cho dù là đại yêu thì vẫn cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Mười tám đại yêu Vạn Tượng ở vùng lân cận đặt một minh ước. Một khi gặp nguy hiểm là lập tức bóp nát tín phù. Mười bảy đại yêu khác sẽ lập tức biết được rồi nhanh nhanh chóng chóng tới cứu!
Chính vì mười tám đại yêu Vạn Tượng lập ra lời thề thiên đạo như vậy nên vùng bọn chúng chiếm cứ rất ít khi có chuyện đại yêu bị đánh chết.
"Đại ca bóp nát tín phù. Không biết là gặp phải yêu quái một mình hay là người tu tiên đây!"
"Hai chúng ta có thực lực mạnh hơn đại ca. Nếu hai ta mà cùng ra taythì bất kể là yêu quái hay là người tu tiên đều phải chết hết!" Hai lão yêu truyền âm với nhau.
Khi trước mười tám con yêu quái xếp thứ dựa theo số năm tu luyện chứ không phải dựa vào thực lực. Đại ca là tượng yêu hắc nha (yêu quái voi ngà đen) tu luyện lâu nhất.
"Tam đệ, ngũ đệ, cùng ra tay, giết hai người tu tiên này!" Bỗng nhiên từ nơi xa xa trong động phù truyền tới một tiếng thét.
"Chúng ta bị lộ rồi!"
Hai con đại yêu Vạn Tượng liếc mắt nhìn nhau một cái. Vốn còn muốn đánh lén nhưng giờ đành phải ra mặt vậy.
"Giết!" Hai người hóa thành đường sáng bay thẳng tới cửa động phủ để giết.
Trong động phủ, Mộc Tử Sóc đang dùng hết sức giải quyết gã mặt đen kia. Kỷ Ninh thì kéo đứa nhỏ về bên mình, nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của nó hắn liền an ủi: "An tâm, ngươi cứ đứng bên cạnh ta là sẽ không sao đâu."
Uỳnh! Uỳnh!
Ba đường sáng đánh từ bên ngoài vào. Là một thanh đao nhọn cùng hai cây dùi nhọn. Tất cả đều cực kỳ sắc bén, khí thế kinh người.
"Hừ." Kỷ Ninh thấy thế lập tức hiện lên ý nghĩ trong đầu.
Vù vù!
Bên cạnh Kỷ Ninh lập tức xuất hiện chi chít bảy trăm hai mươi chín thanh phi kiếm. Trong đó phần trung tâm là tám mươi mốt phi kiếm gồm chín thanh 'Cửu Dương kiếm trận' cùng ba mươi sáu thanh phi kiếm nhân giai thượng phẩm thuộc tính nước và ba mươi sáu thanh phi kiếm nhân giai thượng phẩm thuộc tính lửa.
Tám tầng kiếm trận quay quanh được làm từ phi kiếm thuộc tính nước và tám tầng còn lại làm từ phi kiếm thuộc tính lửa.
Nước lửa quay quanh! Cửu Dương là phần trung tâm!
"Tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận!" Thần niệm mạnh mẽ của Kỷ Ninh hoàn toàn khống chế được bảy trăm hai mươi phi kiếm. Dựa theo sự tương sinh tương khắc của nước lửa mà tạo thành. Một âm một dương chính là hai phần mà Kỷ Ninh dễ thao tác nhất. Loại kiếm trận thuần túy này cũng làm cho Kỷ Ninh thoải mái hơn rất nhiều.
"Hơn bảy trăm phi kiếm đều là nhân giai thượng phẩm và cực phẩm." Kỷ Ninh thầm cảm thán. "Hơn nữa lại còn một nước một lửa, thao tác thật thoải mái."
Nhiều phi kiếm như vậy sẽ có áp lực rất lớn với thần hồn. Nhưng Kỷ Ninh lại có thể thật sự điều khiển được hết.
"Xẹt xẹt xẹt."
Đám phi kiếm lên xuống không ngừng, mỗi thanh đều tỏa ra ánh sáng loáng.
Ở trước ngực Kỷ Ninh ngưng tụ ra một thanh phi kiếm màu trắng cực kỳ đẹp mắt! Thanh phi kiếm này như miếng ngọc của Phật, mặt ngoài sáng bóng, vô cùng đẹp mắt. Cả phi kiếm tỏa ra một tầng sáng bónggiống như bảo vật của tiên nhân vậy.
Đây là kiếm quang của tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận! Hiện giờ Kỷ Ninh đã có thể sử dụng khá tốt phi kiếm nhân giai, có đủ khả năng dùng thần hồn mạnh mẽ điều khiển lấyCó thể nói tính về lý luận thì uy lực 'Tiểu Thiên kiếm trận' ở giai đoạn Tử Phủ đã gần tới mức cực hạn rồi. Uy lực lớn tới mức vượt qua cả những thần thông như 'Pháp Thiên Tượng Địa' 'Hoàng Tâm Nhãn'.
"Đi!" Kỷ Ninh mỉm cười. Thanh phi kiếm như ngọc kia xé gió bay đi, hóa thành một đường cong. Trong lúc nhất thời, nước chảy róc rách khắp nơi nó qua.
Rầm.
Ba đường sáng tấn công kia lập tức bị một đường nước suối trong vắt này cản lại. "Tên mặc da thú kia đúng là lợi hại hơn." Đang chiến đấu với Mộc Tử Sóc, gã mặt đen lập tức kinh hãi. "Hắn có thể một mình cản lại đòn tấn công của hai huynh đệ ta."
Uỳnh! Uỳnh!
Hai tên đại yêu là nam tử áo dài màu vàng mũi ưng cùng tên thanh niên đen gầy đi vào trong động phủ. Bọn chúng nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt đầy cẩn thận.
"Tam đệ, ngũ đệ!" Gã mặt đen lập tức truyền âm nói. "Hai người các ngươi đối phó với tên mặc da thú kia. Còn tên nhãi này giao cho ta. Dùng hết sức giết chết bọn chúng."
"Được, đại ca." "Được."
Hai con đại yêu Vạn Tượng mới tới này cũng phát hiện ra rằng nếu bọn chúng cứ giữ hình người thì e là sẽ không thể đấu lại được thiếu niên mặc da thú.
"Người tu tiên kia, nhận lấy cái chết đi!" Hai con đại yêu gầm lên. Nam tử mũi ưng lập tức biến thành một con ưng lông vàng đẹp đẽ giang rộng hai cánh! Còn tên thanh niên đen gầy kia thì lai biến thành một con quái thú bốn chân đen như than, đỉnh đầu có hai cái sừng màu vàng.
"Chịu chết đi!" Gã mặt đen cũng hóa thành một con voi có ngà đen. Trong nháy mắt ba con đại yêu hóa thành nguyên hình!
Lực tấn công vào Kỷ Ninh và pháp bảo của Mộc Tử Sóc cũng tăng vọt!
"Sóc sư đệ." Kỷ Ninh truyền âm nói. "Ngươi có thể chống cự được không?" "Yên tâm đi, ta còn chưa mở hết bài ra cơ mà." Mộc Tử Sóc tự tin truyền âm.
"Tốt."
Kỷ Ninh cười.
Đúng lúc này con ưng lông vàng gào thét lao tới, đồng thời bộ móng vuốt màu đen xì của nó xé gió chụp xuống. Bộ móng trong nháy mắt to lên mười lần. Thậm chí còn xé toạc cả không khí phát ra tiếng rít chói taiTrên khoảng không có thể dùng mắt thường để nhìn thấy những luồng sóng khí. Một trảo này đã có uy lực hơn xa đòn đánh bằng pháp bảo khi trước.
Yêu quái khác hẳn loài người. Thân thể của chúng trời sinh đã mạnh mẽ và thiên phú đặc biệt.
Như một vài yêu quái trời sinh ra đã có khả năng điều khiển nướcCho dù không tu luyện Thần Ma luyện thểthì thân thể của yêu quái vẫn ẩn chứa lực lượng rất lớn! Thậm chí chúng còn có thể luyện chế một phần cơ thể thành pháp bảo. Như 'dùi nhọn' 'bộ vuốt' 'cái đuôi' các loại đều là pháp bảo được luyện chế theo cách đó. Đây chính là pháp bảo bản mệnh thực sự nên uy lực khi sử dụng cũng cực kỳ kinh người.
"Ầm ầm ầm." Cả động phủ chấn động. Con quái vật bốn chân kia cũng đã cúi đầu xuống, giẫm ầm ầm lên đất, lao thẳng tới chỗ Kỷ Ninh. Hai cây sừng màu vàng trên đầu cũng bắt đầu dài ra, sắc bén hơn. Bước đi nặng trịch của hắn làm động phủ lắc lư theo, bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Uy thế khi hai con đại yêu thể hiện hết khả năng thật làm cho người ta phải sợ hãi.
"Hừ."
Kỷ Ninh lắc đầu. "Chết đi."
Chỉ thấy thanh phi kiếm được ngưng tụ từ tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận xé gió bay lên không trung. Trên không trung xuất hiện một cái cối xay bằng nước lửa. Nước lửa xoáy tròn tạo thành một cơn cuồng phong cực kỳ khủng khiếp! Phi kiếm màu trắng nằm ở phần chính giữa cũng hóa thành cuồng phong. Nhanh!
Hiện giờ kiếm pháp đứng sau chiêu thứ hai 'Tam Xích Kiếm' của Kỷ Ninh chính là Tam Tài Ma Bàn Kiếm, cũng có thể gọi là Thủy Hỏa Ma Bàn Kiếm. Mặc dù lấy tên là Ma Bàn (cối xay) nhưng nó lại có tốc độ cực kỳ nhanh.
Kiếm quang lướt qua Nước lửa rít gào, cối xay hóa thành bóng mờ!
"Không tốt." Con ưng lông vàng cảm nhận được sự uy hiệp cực kỳ lớn, nhưng nó vẫn điên cuồng dùng bộ móng vuốt sắc bén của mình chộp tới.
Phù! Quá nhanh. Một đường kiếm quang kia dễ dàng tránh qua vuốt sắc, chém thẳng một đường lên người con ưng lông vàng. Thân thể cực kỳ cứng rắn của con ưng lông vàng không thể ngăn cản nổi, bị cắt xuyên qua. Kiếm quang Thủy Hỏa Ma Bàn vừa chuyển hướng liền chém thẳng xuống đầu con đại yêu quái thú bốn chân đang chạy loạn ở dưới. "Tam ca!" Con đại yêu quái thú bốn chân lập tức sợ tới mức choáng váng. Tam ca của hắn vừa mới đối mặt đã bị chém chết. Uy lực của bộ vuốt trên người Tam ca nổi danh khắp vùng, bình thường đều dùng bộ vuốt sắc bén nhanh nhẹn này mà chiến thắng trong nháy mắt nên có thể thấy bộ vuốt ưng này nhanh tới mức nào. Nhưng vuốt ưng pháp bảo bản mệnh của con đại yêu Vạn Tương kia lại không thể túm lấy được một đường kiếm quang.
Kiếm pháp như vậy!
Hắn chưa từng nghe nói bao giờ.
Đây là kiếm tiên! Phải biết rằng khi mới vào Hắc Bạch Học cung, Kỷ Ninh chỉ cần dùng chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm' là đã làm bốn phương kinh sợ rồi. Bây giờ lại ngộ ra từ 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' chiêu Thủy Hỏa Ma Bàn Kiếm có uy lực vượt xa chiêu thứ nhất kia. Mà kiếm quang lại được ngưng tụ gần như hoàn mỹ từ tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trân. Uy lực to lớn, tốc độ cực nhanh như thếMột con đại yêu Vạn Tượng làm sao có thể sánh bằng đây?
"Trốn." Con đại yêu quái thú bốn chân lập tức giậm chân mạnh một cái làm cả động phủ chấn động. Sau đó nó xoay người đâm thẳng vào bức tường đá để lao ra.
Ầm ầm!
Bức tường đá lập tức bị vỡ vụn. Nhưng kiếm quang Ma Bàn như một trận gió đuổi theo, chém thẳng lên người nó. Con quái thú bốn chân cố gắng dùng hết sức để nó, thậm chí nó còn bứt cả đôi sừng sắc bén trên đầu ra để đỡ đường kiếm quang đó.
Kiếm quang lóe lên!
Ầm ầm.
Thân thể con quái thú bốn chân vẫn lao đi theo quán tính, nhưng cả người đã bị chẻ làm hai khúc đâm thẳng vào núi đá phía ngoài làm núi đá vỡ vụn, cây cối sụp đổ. Cái đầu của nó nằm ở một phần phun ra một ngụm máu rồi yếu dần mà chết.
"Chết đi." Mộc Tử Sóc thấy sư huynh phát uy thì cũng quát lên một tiếng. Hai con rắn màu đen bắt đầu cuộn lại, nối đuôi với nhau, trong nháy mắt hóa thành một vòng đen quấn chặt lấy con voi ngà đen đang muốn chạy trốn. Vòng đen siết chặt lạiXẹt xẹt, hơn nửa người con yêu quái voi đã bị biết thành thịt vụn, chết ngay lập tức.
Con ưng lông vàng đã sớm nằm yên trên mặt đất không phát ra tiếng động gì nữa. Ba con đại yêu cứ như vậy mà chết.
Kỷ Ninh vung tay lên, thu thi thể con ưng lông vàng và quái thú bốn chân vào. Mộc Tử Sóc cũng thu thi thể con voi ngà đen vào.
"Sắp sụp xuống rồi." Mộc Tử Sóc liền vọt ra.
Kỷ Ninh thì đã dần đứa nhỏ ra khỏi động phủ từ trước. Cả động phủ nứt toác, sau một tiếng ầm ầm liền sụp xuống.
"Ha ha, loáng một cái là đã có ba thi thể đại yêu rồi. Bây giờ chỉ cần sống qua ba tháng là chúng ta sẽ trở thành Ứng Long Vệ." Mộc Tử Sóc cực kỳ hưng phấn.
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu nhẹ. Uy lực lần đầu của Tiểu Thiên kiếm trận được tạo thành từ bảy trăm lưỡi phi kiếm cũng làm cho Kỷ Ninh vui mừng.
"Em bé." Mộc Tử Sóc nhìn sang phía đứa nhỏ. "Làm sao mà ngươi lại ở chỗ núi rừng này."
Đứa nhỏ vẫn còn sững sờ. Vừa rồi hai người này dễ dàng giết, thậm chí chỉ riêng khí thế là đủ dọa chết ba con đại yêu kia rồi! Thật khó tin. Nghe được câu hỏi tại sao mình lại ở đây, đứa nhỏ sững sờ một lúc rồi nước mắt ngắn nước mắt dài chỉ tay về phía xa xa: "Ở kia."
← Ch. 0193 | Ch. 0195 → |