Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0252

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0252: Ba trăm năm một lần đại hội Tiên Duyên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Nam tử áo xám cũng không tuấn lãng cho lắm nhưng lại có hơi thở thật sự sâu xa. Thật ra, là một tiên nhân chuyển thế, thậm chí đã sớm nắm giữ một 'Đạo' hoàn chỉnh, ký ức thông thường của kiếp trước đều đã nhớ ra không ít, cho nên khí chất cũng sẽ bị ảnh hưởng từ kiếp trước mang vẻ lỗi lạc tự nhiên bất quần.

"Bắc Minh sư đệ." Thương Giang chân nhân mỉm cười nhìn Kỷ Ninh. "Đã sớm nghe danh sư đệ. Nhưng do vẫn xông pha ở bên ngoài nên chưa có cơ hội gặp mặt. Lần này trở về, ta nghe nói sư đệ đánh lui được Tuyết Vũ đạo nhân...Quả thật là khó lường, khó lường thật. Nếu tính về tốc độ trong hàng đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch Học cung thì chỉ có Dư Vi sư muội là có thể so sánh với ngươi."

"Ta cũng không thể sánh bằng sư đệ Kỷ Ninh." Dư Vi liền nói.

"Khiêm tốn rồi. Sư muội, ba năm trước ngươi đã nắm đầy đủ 'Hàn Băng Chi Đạo' trong tay, ngang tầm với hai người chúng ta. Ta và Kiền Tà thật là hổ thẹn." Thương Giang chân nhân nói.

"Dư Vi sư tỷ, ngươi đã có thể hiểu đươc một Đạo hoàn chỉnh nhanh tới vậy. Kỷ Ninh sư đệ cũng như ngươi vậy." Ở bên cạnh, Huyết Ảnh sư huynh cũng cười.

Kỷ Ninh cảm thấy kinh ngạc.

Nghe thấy...

Dư Vi sư tỷ hiểu được một Đạo hoàn chỉnh thì hẳn là có nhiều người biết. Ít nhất là Thương Giang, Huyết Ảnh sư huynh cũng biết.

Lợi hại! Thật sự thì Dư Vi sư tỷ cũng chưa lớn tuổi, đại khái hơn mình khoảng mười tuổi! Vậy mà lại đã hiểu được một Đạo hoàn chỉnh. Hơn nữa còn là 'Hàn Băng Chi Đạo'. Phải biết rằng trong cuộc chiến ở Luận Đạo Điện khi trước, thứ Dư Vi dùng để đánh bại mình chính là pháp môn lửa.

"Sư tỷ không phải là Hỏa Hồng tiên tử sao, sao lại am hiểu cả băng?" Kỷ Ninh kinh ngạc nói.

"Băng Hỏa đều am hiểu." Thương Giang chân nhân cảm khái nói. "Tuy đều là tiên nhân chuyển thế nhưng cũng vẫn có sự khác nhau. Đó là địa tiên tán tiên bình thường, nhưng cũng có thể là tán tiên tu luyện hơn mười vạn năm...Chắc kiếp trước, Dư Vi sư muội đúng là một tán tiên cực giỏi."

Dư Vi bất đắc dĩ: "Lần này tới chúng mừng sư đệ Kỷ Ninh. Làm sao lại cứ nói tới ta vậy. Kỷ Ninh sư đệ, chúng ta tới chỗ này của ngươi...mà lại nói chuyện ở trên không trung sao? Chẳng lẽ tới một chén nước cũng không có?"

"Có, đương nhiên có." Lúc này Kỷ Ninh dẫn xuống.

Một đám đệ tử Hắc Bạch Học cung nói cười vui vẻ đi xuống đảo Minh Tâm. Trên đảo Minh Tâm, Thu Diệp đã sớm bố trí người hầu chuẩn bị. Nhiều đệ tử Hắc Bạch Học cung tới như vậy, há có thể lạnh nhạt được sao?

...

Một đám đồng môn tới, sau hai ngày thì có một vài đồng môn đã về trước.

Mộc Tử Sóc sư đệ, Dư Vi sư tỷ, Thương Giang sư huynh cùng Bắc Sơn Bách Vi đều tạm thời ở thêm vài ngày nữa.

Một ngày, trời sáng ngàn dặm.

Nhóm người Kỷ Ninh ngồi trên một con thuyền giữa hồ Dực Xà, chia ra ngồi xuống uống rượu tiên, ăn linh quả.

"Dư Vi sư muội." Thương Giang chân nhân ngồi đối diện mở miệng. "Bây giờ còn cách đại hội Tiên Duyên có ba năm. Trong ba năm này, ngươi định làm gì?"

"Tùy ý thôi." Thiếu nữ áo đen Dư Vi ngồi ở đó, nhìn về bốn phía. "Dạo chơi thoải mái, tất cả đều tùy tâm, chờ tới lúc rồi sẽ có thể tự mình đi tới vương đô Đại Hạ."

"Ta đây sẽ chờ, chúc cho Hỏa Hồng tiên tử vang danh thiên hạ." Bắc Sơn Bách Vi cười nói.

Mộc Tử Sóc trợn tròn mắt: "Đợi đã, mọi người đang nói cái gì vậy. Gì mà đại hội Tiên Duyên? Gì mà vương đô Đại Hạ? Còn vang danh thiên hạ nữa? Sư huynh...ngươi có biết bọn họ đang nói cái gì không?"

Kỷ Ninh cũng khó hiểu, lắc đầu: "Các vị đang nói cái gì thế. Sao ta lại chưa từng nghe qua?"

Bắc Sơn Bách Vi nói: "Đại hội Tiên Duyên là đại hội do vương triều Đại Hạ tổ chức từ thời khai quốc tới giờ. Nhưng nhất định phải ở cấp độ Nguyên Thần trở xuống thì mới được tham gia. Đây cũng chính là cuộc chiến giữa các thiên tài thật sự. Thế giới lớn do vương triều Đại Hạ thống lĩnh có ba ngàn sáu trăm quận, và rất nhiều nơi ngoài biển...Không biết bao nhiêu thiên tài yêu nghiệt, tiên nhân chuyển thế đều tham gia vào sự kiện này."

"Cuộc chiến thiên tài?" Kỷ Ninh kinh ngạc.

"Đúng vậy, gọi là đại hội Tiên Duyên nhưng thực tế chính là cuộc chiến giữa các thiên tài." Bắc Sơn Bách Vi cảm khái. "Bởi vì nhất đinh phải dưới Nguyên Thần...Cho nên thường người tham gia là Vạn Tượng viên mãn. Nghĩ tới một đám Vạn Tượng chân nhân viên mãn toàn là thiên tài ở quận thành, hải ngoại tới tham chiến...mà thấy rét run. Thông thường những kẻ đi tham chiến đều ngang tầm với Nguyên Thần đạo nhân!"

Sắc mặt của Kỷ Ninh trở nên trịnh trọng.

Hắn hiểu được.

Nếu quả thật là một chỗ hội tụ tất cả các thiên tài trong thế giới lớn này. Phải biết rằng, trong Hắc Bạch Học cung quận An Thiền đã có Lạp Tháp chân nhân, Hỏa Thánh, Thương Giang chân nhân, Dư Vi...Trong quận An Thiền còn có những môn phái, bộ tộc khác nên cũng sẽ dạy ra những thiên tài nghịch thiên.

Một quận tính ra đã có chục người.

Mà vương triều Đại Hạ có ba ngàn sáu trăm quận, lại thêm cả hải ngoại.

Nói cách khác. Nếu chỉ tính những người ngang tầm với Hỏa Thánh, Thương Gian chân nhân thì cả vương triều Đại Hạ e là cũng có hơn mười vạn!

"Không có thực lực mà đi tham chiến là ngang với đi chịu chết." Bắc Sơn Bách Vi nói. "Sở dĩ lúc trước ngươi không được biết vì thực lực lúc đó còn chưa đủ nên Hắc Bạch Học cung cũng sẽ không thông báo với ngươi. Dù sao việc ngươi đánh lui Tuyết Vũ đạo nhân cũng chỉ là chuyện mới xảy ra."

Kỷ Ninh gật đầu.

"Chẳng lẽ ngươi muốn đi?" Bắc Sơn Bách Vi nhìn Kỷ Ninh.

"Không vội." Kỷ Ninh nói.

"Ta cũng hiểu được ngươi bây giờ không cần phải đi. Dù sao ngươi mới chỉ tu luyện hơn ba mươi năm, thời gian quá ngắn." Bắc Sơn Bách Vi nói. "Ngươi cứ tu luyện ở cấp độ Vạn Tượng thêm ba trăm năm nữa. Đợi đại hội Tiên Duyên lần sau thì ngươi tới...Ta tin rằng ngươi sẽ lập tức nổi tiếng ngay. Ta nghe nói có một số thiên tài yêu nghiệt cũng kìm nén tới ba trăm năm rồi mới tới. Thậm chí đợi tới lúc ngộ ra vài Đạo hoàn chỉnh!"

Kỷ Ninh thầm líu lưỡi.

Ngộ ra vài Đạo hoàn chỉnh?

"Đã có hiểu biết lớn như thế. Vì sao lại không lên Nguyên Thần đạo nhân, thậm chí Địa Tiên? Sao cứ phải ở giai đoạn Vạn Tượng?" Kỷ Ninh hỏi.

Mộc Tử Sóc ở bên cạnh cũng nói: "Đúng vậy, kìm nén thời gian lâu thế làm gì. Chẳng lẽ đại hội Tiên Duyên này lại hấp dẫn tới vậy sao?"

"Các ngươi còn chưa biết." Ở bên cạnh, Thương Giang chân nhân mở miệng.

Bắc Sơn Bách Vi, Dư Vi đều nhìn về phía hai người Kỷ Ninh. Thương Giang chân nhân nói tiếp: "Trong đại hội Tiên Duyên kia, ba người có thứ hạng đầu đều sẽ được một món pháp bảo tiên giai."

"Pháp bảo tiên giai?" Mộc Tử Sóc kinh ngạc hô lên.

"Nếu chỉ riêng pháp bảo tiên giai thì cũng không thể có sức hấp dẫn lớn tới vậy." Kỷ Ninh nhíu mày. Một người có thể ngộ ra vài Đạo hoàn chỉnh trong ba trăm năm thì đúng là thiên tài yêu nghiệt. Những người tầm cỡ này một khi trở thành Địa Tiên thì việc kiếm một pháp bảo tiên giai cũng không có gì khó."

"Đây chỉ là một phần thôi." Thiếu nữ áo đen Dư Vi mở miệng. "Nếu tham gia đại hội Tiên Duyên là có thể một bước lên trời, thật sự làm cho cả vương triều Đại Hạ chú ý tới ngươi. Nếu như có thể xếp vào hàng mười người đầu. Chỉ riêng những bộ tộc lớn muốn tạo thiện cảm là đã đóng góp vạn cân nguyên dịch, thậm chí nhiều hơn. Một bộ tộc cũng không nhiều nhưng một đám những thế lực như thế cộng lại...Riêng nguyên dịch thu được đã làm tay ngươi không cầm hết được rồi."

"Nhưng đó cũng chỉ là phần thêm vào."

"Quan trọng là...'Tiên Duyên'." Thiếu nữ áo đen nhìn Kỷ Ninh. "Nếu có thể xếp hạng trong mười người đứng đầu đại hội Tiên Duyên là có thể chính thức gia nhập làm đệ tử của những người bản lĩnh thật sự lớn. Một khi được đi theo những người này, khả năng trở thành Thiên Tiên sẽ cao hơn."

"Người bản lĩnh lớn?" Kỷ Ninh liền hỏi. "Người bản lĩnh lớn tới đâu?"

Thương Giang chân nhân lại nói giọng trầm thấp. "Có thể là những tồn tại ẩn cư trong thế giới này hoặc cũng có thể là tồn tại mạnh mẽ ở ngoài thế giới này! Tóm lại, chắc chắn là vượt xa Thiên Tiên! Ta nói cho các ngươi biết một việc...Trong những tồn tại trở thành Thiên Tiên, hơn tám phần đều là những người đã bộc lộ tài năng của mình ở đại hội Tiên Duyên, được người bản lĩnh lớn thu nhận."

"Đây là một cơ hội, một cơ hội cho ngươi thể hiện, để những nhân vật lớn trong tam giới nhìn thấy thiên tư của ngươi." Thương Giang chân nhân nhìn Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc. "Hiểu rồi chứ. Hiểu được tại sao thiên tài phải kìm nén tới ba trăm năm chỉ để sáng chói trong đại hội Tiên Duyên này chưa?"

Dư Vi cũng cảm thán: "Những tiên nhân chuyển thế như chúng ta đã tính là gì. Thật sự địa tiên, tán tiên cũng chẳng đáng nói. Phải trở thành Thiên Tiên thì mới thật sự tiêu dao tự tại! Nhưng trở thành Thiên Tiên khó khăn tới mức nào? Trong cả lịch sử Hắc Bạch Học cung cũng mới chỉ có một người. Mà đại hội Tiên Duyên...lại đúng thật sự là 'cơ duyên' nên dĩ nhiên phải cố nắm lấy."

Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc hoàn toàn hiểu ra.

Việc trở thành Thiên Tiên cực kỳ khó khăn!

Nếu có người bản lĩnh lớn trong tam giới chỉ điểm cho thì sẽ dễ dàng hơn. Giống như Tam Thọ đạo nhân chỉ điểm cho mình thì con đường tu tiên của mình sẽ đi nhanh hơn nhiều.

Đại hội Tiên Duyên...Chính là cơ hội cho một vài tồn tại trong tam giới đến quan sát mình.

"Hơn xa Thiên Tiên?" Mộc Tử Sóc nhịn không được hỏi. "Ta chỉ biết Thiên Tiên là có thể nhảy ra khỏi tam giới, tự do tự tại. Trên Thiên Tiên còn có gì nữa?"

Hai người Dư Vi, Thương Giang nhìn nhau.

Dư Vi từ tốn nói: "Chân Tiên! Thuần Dương chân tiên!"

"Chân tiên?" Mộc Tử Sóc thì thào như tự nói.

"Ngộ ra một Đạo hoàn chỉnh là điều kiện đầu tiên quyết định việc có thể trở thành Thiên Tiên." Dư Vi nói. "Mà ngộ ra một Đại Đạo hoàn chỉnh chính là điều kiện đầu tiên để trở thành Chân Tiên."

Mộc Tử Sóc gật đầu nhẹ.

Kỷ Ninh cũng gật đầu.

Hai người bọn họ cũng biết cái gì là Đại Dạo. Kiếm Đạo của Kỷ Ninh chính là một trong các Đại Đạo. Khôi Lỗi Chi Đạo của Mộc Tử Sóc cũng là một trong các Đại Đạo! Nhưng muốn nắm hoàn toàn Khôi Lỗi Chi Đạo trong tay thì còn khó hơn cả Kiếm Đại. Chỉ nghe nói tới Tiên Nhân am hiểu chế tạo khôi lỗi chứ chưa thấy ai thật sự nhận là đã nắm Khôi Lỗi Chi Đạo trong tay. Trong truyền thuyết cũng không thấy nhắc tới ai.

"Đó mới chỉ là điều kiện đầu tiên thôi. Chứ không phải ngộ ra một Đại Đạo là có thể trở thành Thuần Dương chân tiên ngay." Dư Vi than thở. "Giống như ngộ ra ba năm Đạo hoàn chỉnh, nhưng độ kiếp thất bại thì vẫn thành Tán Tiên. Nên cho dù có ngộ ra Đại Đạo nhưng vẫn phải vượt qua thành kiếp nạn thì mới có thể trở thành Chân Tiên."

"Hai người các ngươi hiểu rồi chứ. Tồn tại hơn xa Thiên Tiên lợi hại tới mức nào đây? Bất kỳ một người nào trong số họ đều là những đỉnh cao trong tam giới. Cho dù thông thường người được chọn đều chỉ trở thành đệ tử ký danh. Nhưng đừng nói là đệ tử ký danh, cho dù đi làm canh cửa cho những người bản lĩnh lớn kia thì cũng vẫn còn tôn quý hơn những hoàng tử hoàng tộc ở Đại Hạ." Thương Giang chân nhân cũng nói.

Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều gật đầu đồng ý.

Tồn tại cấp độ kia thì dĩ nhiên là người bản lĩnh lớn trong tam giới rồi.

Bỗng nhiên Kỷ Ninh nghĩ tới chủ nhân của Thủy Phủ: Tam Thọ đạo nhân...Đây chính là Hỗn Độn Thần Ma. Từ lúc sinh ra từ hỗn độn là đã có thể hiểu rõ, nắm giữ một Đại Đạo. Về sau còn hiểu được thêm nhiều Đại Đạo khác, lại còn sáng chế ra thần thông 'Trích Tinh Thủ' đứng trong mười thần thông hàng đầu từ thời Bàn Cổ khai thiên lập địa tới này.

"Sư tôn nói rằng ta phải trở thành Thiên Thần thì mới tính là đệ tử của ông ta. Không biết thực lực của sư tôn so với chân tiên thì thế nào." Kỷ Ninh nói thầm.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)