← Ch.0258 | Ch.0260 → |
"Thiếu Viêm công tử, đạo binh yêu quái nhiều thế này thì chúng ta không thể nào ngăn nổi." Thương Giang chân nhân lo lắng truyền âm nói.
Kỷ Ninh nhìn cơn sóng lớn do lực lượng đạo binh yêu quái che trời ngập đất tạo nên, cũng cảm thấy bất lực, truyền âm nói. "Thiếu Viêm công tử, bây giờ nên làm gì đây?"
"Thiếu Viêm công tử."
"Thiếu Viêm công tử."
Cả đám cùng nhìn về phía Thiếu Viêm Nông. Cả nam tử trung niên ngăm đen 'Tương Liễu Phương' cũng nhìn công tử nhà mình.
"Phương thúc, không cần phải để ý tới ta nữa, cứ việc đại khai sát giới." Thiếu Viêm Nông cắn răng nói, tay vừa lật lên thì đã xuất hiện viên cầu tỏa ra ánh sáng kỳ dị. Viên cầu sáng vàng bay thẳng lên, bắt đầu phóng lớn thành quả cầu có đường kính mười trượng.
"Tất cả đi vào." Thiếu Viêm Nông ra lệnh, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một cái túi màu trắng. Cái túi được mở ra. "Đừng chống cự."
Vù vù vù...
Những Tử Phủ tu sĩ ở xung quanh bị hút vào bên trong. Thiếu Viêm Nông lập tức khiêng cái túi lên đi thẳng vào trong viên cầu ánh sáng vàng.
Cả đám Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Cửu Liên, Dư Vi, Thương Giang chân nhân, Tuyết Hồng Y, Bộ Du chân nhân và các Vạn Tượng chân nhân khác đều tự mình bước vào cầu sáng vàng.
"Phương thúc, tất cả giao cho người. Đợi lát sau gặp lại." Thiếu Viêm Nông nói.
"Khà, đã lâu rồi ta chưa thật sự giết chóc." Trong đôi mắt Tương Liễu Phương hiện lên chút hưng phấn. Nếu như hắn phải bảo vệ Thiếu Viêm Nông thì sẽ phải gắng hết sức mà chống đỡ đòn đánh của đạo binh yêu quái. Nhưng hiện tại đã không cần bảo vệ Thiếu Viêm Nông, coi như là hắn đã được giải thoát, phát huy ra tốc độ của hắn để thoải mái đánh đấm.
"Đi."
Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Thiếm Viêm Nông, viên cầu sáng vàng lập tức tăng tốc độ, bay vèo về phía xa xa.
Đám người Kỷ Ninh bên trong cầu sáng thử tò mò sờ sờ. Khi trước có thể dễ dàng tiến vào bên trong nhưng hiện tại lại nhận thấy lớp sáng ở viên cầu này cực kỳ cứng cỏi.
"Đây là Kim Linh Thần Quang Cầu." Thiếu Viêm Nông tự tin nói. "Ta đã kích hoạt thần quang ẩn chứa trong đó. Hiện tại chúng ta ra ngoài không được nhưng bên ngoài cũng không vào được...Đứng nói là đạo binh, cho dù là năm ba tên Tán tiên, Địa tiên tới tấn công thì thần quang vẫn có thể đỡ được gần hết."
Kỷ Ninh thầm hãi.
Chỉ cần không có gì bất ngờ thì Thiếu Viêm Nông đúng là người kế nhiệm chức Vũ Thần Công. Thật không hổ là người kế nhiệm Vũ Thần Công! Vừa bỏ ra bảo vật hộ thân là đã ngang tầm với hai bảo vật mà mình lấy được trong Thủy phủ rồi.
Bản thân mình lấy được hai kiện bảo vật trong Thủy phủ có một công một thủ.
Món thủ là món lấy được khi Thần Ma luyện thể đạt tới cấp độ Vạn Tượng, tới Trân Bảo Điện để lấy.
Món công chính là vượt qua tầng thứ tư Chiến Thần Điện có được. Bảo vật tấn công này...là thứ mà năm xưa trong lúc hứng trí lên, Tam Thọ đạo nhân đã tự mình làm ra, uy lực phi phàm.
"Năm cái trụ trời!"
"Nhìn kìa, năm cái trụ trời!"
Kim Linh Thần Quang Cầu vừa mới bay lên bầu trời cao trăm dặm là những người đứng xem có thể nhìn ra được toàn bộ thế giới Tiên phủ này có phạm vi vài vạn dặm. Đám Kỷ Ninh đứng ở trên không trung liếc mắt một cái là có thể thấy được...Nơi tận cùng ở bốn phương tám hướng. Trong đó có bốn cái trụ trời cao tới tận trời cao. Mỗi một cái trụ được ánh sáng bao phủ đều hiện lên cao ngất tới tận mây xanh. Lại còn đứng sừng sững ở năm góc tận cùng của thế giới này.
Năm trụ trời được chiếu sáng làm cho cả thế giới này như bừng tỉnh.
"Năm hướng ngũ hành." Kỷ Ninh nói thầm. "Xem ra Tiên phủ này được chia ra làm năm phân điện để giữ vững thế giới này.
"Trụ trời." Đám người Thương Giang chân nhân cũng lộ ra sắc mặt vui mừng.
"Ha ha ha..." Thiếu Viêm Nông cười ha hả. "Hóa ra Vu Giang tiên phủ chia ra làm năm phân điện lớn. Năm cái trụ trời xa xa kia đại biểu cho vị trí của năm phân điện. Hiện giờ chúng ta lập tức qua đó, ta có chìa khóa Tiên phủ nên có thể đi thẳng vào trong phân điện. Nhưng những.. đạo binh yêu quái này thì lại không thể nào vào nổi. Đi!"
Vèo!
Viền cầu sáng vàng nhanh chóng bay về phía một cây trụ trời.
"Giết!"
"Giết!"
Tiếng hét vang vọng trời đất. Luồng sóng ngập trời lao tới. Nhưng ở phía trước Kim Linh Thần Quang Cầu có một bóng người nhìn như rất bình thường. Đúng là tên người hầu:Tương Liễu Phương.
"Công tử, xin các người hay đi trước. ta sẽ nhanh chóng đuổi theo sau." Tương Liễu Phương nói.
Đám người Kỷ Ninh trong cầu sáng cũng phải nhìn về Tương Liễu Phương ở xa xa cùng với cơn sóng che trời ngập đất kia.
Bỗng nhiên...
Thân thể Tương Liễu Phương đột nhiên hóa lớn. Một luồng hơi thở hung ác ngập trời tỏa ra. Chỉ thấy thân thể hắn biến thành một người sừng sững cao hơn ngàn trượng. Đằng sau là một cái đuôi rắn khổng lồ, nửa thân trên là thân người, ở đầu của hắn còn trồi ra sáu cái đầu rắn khổng lồ.
Cửu Đầu Xà Vĩ! Một luồng hơi thở xa xăm tràn ngập qua.
"Thần Ma!" Kỷ Ninh nín thở.
"Đúng là Thần Ma."
"Trời ơi, Thần Ma."
Cả đám đều bị dọa chết khiếp. Ai cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra đây nhất định là Thần Ma! Bởi vì có chín đầu đuôi rắn, bộ dạng quái dị...hiển nhiên không phải là loài người. Hơn nữa hắn lại không có chút khí yêu nào. Mà hơi thở Thần Ma xa xưa làm cho mỗi người thầm run rẩy. Hình thể khổng lồ như thế, hơi thở xa xưa như thế, e là chỉ có thể là Thần Ma.
Tuyết Hồng Y và Bộ Du chân nhân chưa bao giờ thật sự thất Thần Ma.
"Thân thể lớn như thế là do thần thông hay là vốn dĩ thân thể đã lớn như vậy?" Bộ Du chân nhân nhịn không được phải hỏi.
"Thần Ma trời sinh đã lớn rồi." Thiếu Viêm Nông tự tin nói. "Phương thúc lại là Thần Ma xa xưa thuộc bộ tộc 'Tương Liễu'...Bộ tộc Tương Liễu được xếp vào hàng cực kỳ lớn mạnh trong Thần Ma. Nên hắn cơ bản không cần thi triển thần thông gì là đã có thân thể Thần Ma cao ngàn trượng rồi. Tuy Phương thúc chỉ có cấp độ Nguyên Thần, tái sinh làm Thần Ma chân chính, lại vốn là bộ tộc Tương Hiệp, nhưng rất nhiều Tán tiên, Địa tiên cũng không phải đối thủ của Phương thúc."
Đám người Kỷ Ninh đều kinh ngạc. Tuy lần trước ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, Kỷ Ninh đã gặp qua Thần Ma ra tay. Hiển nhiên thực lực của Thần Ma bị đánh thức đó lớn hơn hẳn Tương Liễu Phương. Nhưng Thần Ma kia dễ dàng bóp chết Long Kình yêu vương nên Kỷ Ninh cũng chưa thể biết đối phương đánh đấm ra sao.
Mà lần này...
Cuối cùng lại có thể thật sự nhìn thấy Thần Ma ra tay.
Dù sao Thần Ma luyện thể cũng chỉ là loài người dựa vào Thần Ma mà tu luyện! Nếu so sánh với Thần Ma thật sự thì có nhiều điểm khác nhau. Ví dụ như thể hình không lớn bằng, thiên phú không giống với Thần Ma...
"Là Thần Ma à?" Đám đạo binh yêu tộc kia cũng sợ tới mức nhảy dựng.
Từ trước tới giờ, chúng luôn ở trong thế giới Tiên phủ, cũng đã từng nghe nói về Thần Ma, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy.
Thân thể Thần Ma Cửu Đầu Xà Vĩ khổng lồ sừng sững vươn lên cao, trong tay còn xuất hiện hai cây thoi dài khổng lồ.
"Giết!" Tương Liễu Phương hét một tiếng lớn.
Uỳnh!
Cái đuôi rắn khổng lồ của Tương Liễu Phương vung lên tạo thành tiếng nổ vang giữa không trung. Tượng Liễu Phương nhắm thẳng tới đám đạo binh yêu quaiú.
"Cũng chỉ là một Thần Ma mà thôi. Mà cũng chẳng phải Thần Ma cấp độ Phản Hư nên cũng không cần phải sợ hắn." Một âm thành hùng hồn vang vọng tới từng lỗ tai của đạo binh yêu quái. "Nghiền chết tên Thần Ma kia."
"Ha!"
"Ha!"
"Ha!"
Chỉ thấy tám đầu rắn của Tương Liễu Phương hít vào thở ra làm nhiệt độ không khí xung quanh nhanh chóng hạ xuống. Thậm chí bắt đầu ngưng kết băng. Trong nháy mắt cả thế giới xung quanh trở nên lạnh giá. Hơn nữa tiếng rít còn làm thần hồn lay động...Nhưing lúc này, đám đạo binh yêu quái kia đã liền như một khối, tới cả thần hồn cũng liền chặt với nhau.
"Giết!" Cơn sóng nghiền tới.
"Uỳnh." "Uỳnh."
Thân thể Thần Ma ngàn trượng trực tiếp lao tới đỡ. Thoi dài trên tay cũng hung tợn bay thẳng tới chỗ cơn sóng, mỗi một nhát chọc đều khiến cho không khí nổ vang, giống như hủy trời diệt đất.
Cái đuôi rắn khổng lồ của Tương Liễu Phương chuyển động làm cơ thể hắn vô cùng linh hoạt. Hắn có thể lần lượt trảnh khỏi những mũi tấn công của cơn sóng lớn rồi sau đó lấy cây thoi đâm thẳng vào!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Trên bầu trời, Thần Ma cùng cơn sóng lần lượt va chạm. Thần Ma thật sự đều có thực lực vượt cấp. Thông thường Thần Ma Nguyên Thần...phải ngang với Tán tiên, Địa tiên mạnh mẽ. Thậm chí mỗi Thần Ma Phản Hư còn có thể so sánh với cả Thiên Tiên! Mà loài người Phản Hư địa tiên, cho dù là Thần Ma luyện thể thì cũng còn xa xa không bằng Thiên Tiên.
Qua đó có thể thấy được sự đặc biệt của Thần Ma chân chính.
Nhưng dù sao những đạo binh yêu quái này cũng quá nhiều. Thậm chí tới cả Địa tiên, Tán tiên còn phải tránh lui. Cho nên Thần Ma Tương Liễu Phương bị rơi vào thế yếu...Nhưng nhờ vào thân thể Thần Ma nên không sợ bị thương, mà lại cực kỳ linh hoạt né tránh lần lượt những đòn tấn công.
"Phương thúc biết tiến biết lùi, cực kỳ linh hoạt. Hơn nữa lại có thể chiến đấu kéo dài...Nên tuy rằng đạo binh yêu quái kia có thực lực kinh người, nhưng nguyên lực của bọn chúng lại có hạn nên không thể giữ lâu được." Thiếu Viêm Nông tự tin nói.
"Lợi hại." Thương Giang chân nhân nhịn không được phải sợ hãi than. "Người luyện Thần Ma luyện thế có lợi hại tới đâu...dù có cố gắng tới gần Thần Ma thì vẫn có khoảng cách nhất định với Thần Ma."
"Đúng." Kỷ Ninh cũng gật đầu.
"Thiếu Viêm tộc không hổ là một trong mười bộ tộc đứng đầu từ xưa tới nay ở vương triều Đại Hạ. Một người hầu bên công tử của họ đã là một Thần Ma cổ xưa cấp độ Nguyên Thần rồi." Kỷ Ninh cũng phải thầm hãi mà than.
"Không biết tới khi nào thì Đông Duyên tộc ta mới có thể cường thịnh tới như thế." Cửu Liên cũng thầm nghĩ. Tuy rằng trong Đông Duyên tộc cũng có Thần Ma nhưng vẫn còn chưa tới mức để Thần Ma Nguyên Thần đi bảo vệ bên người như thế này.
Dư Vi lặng yên nhìn Thần Ma Tương Liễu Phương, trong đầu xẹt qua từng ký ức của kiếp trước.
"Tương Liễu..." Dư Vị thở nhẹ một hơi dài.
Đang lúc nhóm Kỷ Ninh chuẩn bị lao tới trụ trời ở xa xa thì bỗng nhiên...
"Lão Độc Giao, ha ha, hiển nhiên Thần Ma này có cấp độ Nguyên Thần. Ngươi không thể làm gì được à? Còn Tán tiên nữa à? Ha ha ha, xem ra tốt nhất là để bộ tộc Vu Giang ta nhảy vào thôi." Theo sau tràng cười làm cả đất trời rung chuyển, ở không trung bỗng xuất hiện một người khổng lồ xấu xí cao vạn trượng, cầm xiên sắt trên tay. Nhưng người khồng lồ này có vẻ mờ mờ ảo ảo, hiển nhiên là được hội tụ từ lượng lớn đạo binh yêu quái.
"Đạo binh dạ xoa? Dưới trướng Vu Giang tiên nhân còn có cả đạo binh dạ xoa sao?" Thiếu Viêm Nông hơi kinh ngạc. "Bộ tộc Vu Giang? Chẳng lẽ là đời con cháu của Vu Giang tiên nhân sao?"
Vu Giang tiên nhân có xuất thân là yêu.
Nên chắc chắn sẽ đối xử tử tế với con cháu mình. Cho nên cho dù đã trôi qua vô số năm tháng thì con cháu của Vu Giang tiên nhân vẫn là thế lực yêu quái mạnh mẽ nhất ở thế giới Tiên phủ này.
"Phương thúc, mau, mau lùi về."
Thiến Viêm Nông không dám chần chừ, cực kỳ lo lắng nhìn về trụ trời ở xa xa.
Vù! Vù! Vù!
Kim Linh Thần Quang Cầu không ngừng bay tới gần.
"Cảm ứng được rồi." Thiếu Viêm Nông lộ ra sắc mặt vui mừng nhìn về phía cái trụ trời mờ mờ xa xa, hét lớn một tiếng "Mở!"
Lập tức ở giữa không trung xuất hiện một cửa điện lớn. Cửa điện đã sớm mở ra. Đám người kỷ Ninh thấy giữa không trung xuất hiện cửa điện thì đều lộ ra vẻ mặt vui mừng. Ai cũng biết rằng đây là chỗ quan trọng nhất trong phủ đệ của Vu Giang tiên nhân.
Vèo.
Kim Linh Thần Quang Cầu bay thẳng vào trong. Sau đó cửa điện lại biến mất.
← Ch. 0258 | Ch. 0260 → |