Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0291

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0291: Nền móng đã có
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Tuyết cũng rơi ngập tràn Vạn Kiếm Thành. Hiện giờ Vạn Kiếm Thành đã là trung tâm của cả vùng Yên Sơn nên dĩ nhiên trở nên phồn hoa. Còn thù hận của Thiếu Viêm tộc và Kỷ tộc? Những người buôn bán tới lui ở thành thị này đều là người thường. Mặc dù Thiếu Viêm tộc có đóng quân ở đây thì cũng không dám ra tay với người thường khắp nơi vì làm thế thì sẽ có quá nhiều tội nghiệt.

Trong một con đường nhỏ ở Vạn Kiếm Thành.

Không gian gợn sóng, tiếp theo Kỷ Ninh xuất hiện. Tuy trên con đường nhỏ có vài người thường nhưng bọn họ không thể nào cảm nhận được Kỷ Ninh.

"Thủ thuật che mắt đơn giản là đã có tác dụng với người thường rồi." Kỷ Ninh vừa cảm ứng một chút là đã không khỏi hơi kinh ngạc. "Vạn Kiếm Thành này quả thật..."

"Đạo hữu Kỷ Ninh." Một dao động thần thức truyền tới.

"Đa Hòa tiên nhân." Kỷ Ninh vừa cất bước là đã hóa thành một cơn gió biến mất.

Phủ thành chủ là trung tâm của Vạn Kiếm Thành, đồng thời cũng là nội thành.

Trong một cái sân.

Đa Hòa tiên nhân đang ngồi cùng với Vu Tùy tiên nhân. Một trận gió thổi qua, Kỷ Ninh xuất hiện.

"Chủ nhân."

"Ninh nhi." Hai bóng người khác cũng tới. Đó là Bạch Thủy Trạch và tiểu Thanh. Ngay khoảng khắc khi Kỷ Ninh biến tới Vạn Kiếm Thành thì Bạch thúc cùng tiểu Thanh đều cảm ứng được.

"Chủ nhân, đã hơn một năm rồi." Tiểu Thanh hóa thành một con rắn nhỏ quấy lấy cánh tay Kỷ Ninh. Nó ngẩng cái đầu rắn lên, miệng nói tiếng người. "Trong hơn một năm này, ta lo lắng tới chết mất. Quân đội Thiếu Viêm tộc kia thường xuyên tuần tra ở bên ngoài. May là vẫn còn cảm ứng được chủ nhân còn sống. Nếu không chỉ sợ là ngủ ta cũng không ngủ được."

Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh với một cảm giác lo lắng thường trực.

"Bạch thúc, tiểu Thanh." Kỷ Ninh cười. "Thiếu Viêm tộc kia còn chưa làm gì được ta đâu."

"Đa Hòa tiên nhân, Vu Tùy tiên nhân." Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía hai vị tiên nhân yêu tộc vừa đứng dậy, cười nói. "Không ngờ có hơn một năm không tới mà Vạn Kiếm Thành đã bị các ngươi biến thành tường đồng vách sắt rồi. Chỉ riêng số lượng trận pháp đã có mấy trăm tầng rồi. Thậm chí ta còn không cách nào dùng Na Di biến vào trong thành được. Hơn nữa, vừa vào là đã bị các ngươi phát hiện. Nơi này hiện giờ quả thật đã kín đáo còn ngang với một trung tâm của môn phái rồi."

Đa Hòa tiên nhân gật đầu nói. "Đây là nơi trung tâm của Kỷ tộc, cũng là nơi tụ tập của yêu quái Tiên phủ ta nên dĩ nhiên không thể xem nhẹ được. Yêu tộc Tiên phủ chúng ta dùng toàn lực bày ra toàn bộ các trận pháp. Chỉ cần có một người tu tiên tiến vào là chúng ta có thể phát hiện ra ngay."

"Đây là nhà của Kỷ tộc ngươi nhưng cũng là nhà của yêu quái chúng ta trong ngàn năm đó." Vu Tùy tiên nhân mỉm cười.

Kỷ Ninh thở phào một hơi.

Mình thật sáng suốt khi mời yêu tộc tới đây.

"Không chỉ như thế." Đa Hòa tiên nhân cười nói. "Yêu quái tiên phủ ta còn có rất nhiều Tiên Thiên sinh linh. Ta có điều vài vạn đại yêu Tiên Thiên sinh linh đi trải rộng khắp Yên Sơn nên có thể nắm rõ toàn bộ dân chúng ở Yên Sơn trong lòng bàn tay. Làm như vậy, dù Thiếu Viêm tộc có muốn tàn sát dân chúng thì cũng khó mà làm được."

Kỷ Ninh gật đầu.

Tàn sát người thường là tội nghiệt cực lớn. Nhưng Tiên Thiên sinh linh thì vẫn chỉ mới tính là chập choạng bước vào con đường tu tiên nên giết Tiên Thiên sinh linh sẽ có tột nghiệt nhỏ hơn nhiều.

"Đây chính là kết quả sau cuộc trao đổi giữa lão tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa và chúng ta. Lão tộc trưởng lo lắng Thiếu Viêm tộc giết hại dân chúng." Đa Hòa tiên nhân nói. "Thật ra ta thấy lão tộc trưởng đã lo quá xa rồi. Dù sao Thiếu Viêm tộc đã truyền thừa qua vô số năm tahngs, một bộ tộc lớn như vậy sẽ rất coi trọng số mệnh của mình. Cho dù bọn chúng có điều Tiên Thiên sinh linh tới giết chóc phàm nhân bốn phía thì cả bộ tộc Thiếu Viêm tộc vẫn sẽ bị tột nghiệt quấn lấy, làm cho số mệnh của cả bộ tộc bị ảnh hưởng. Cho dù với bộ tộc lớn như thế thì cũng không ảnh hưởng lớn lắm, nhưng bộ tộc cổ xưa thế này đều cực kỳ coi trọng số mệnh nên chắc chắn sẽ không vì một vài chuyện căm tức nhỏ nhặt mà làm ảnh hưởng tới số mệnh của cả bộ tộc."

Kỷ Ninh gật đầu.

Số mệnh là thứ nhìn không thấy, sờ không được nhưng luôn tồn tại.

Người có số mệnh lớn thì sẽ được trời đất yêu mến, dĩ nhiên là sẽ hoàn toàn khác. Như vương triều Đại Hạ xây dựng Ứng Long Vệ cũng vậy. Nhóm Ứng Long Vệ chủ yếu là không ngừng đuổi giết những kẻ có tội nghiệt quấn thân quá nhiều. Nhờ những việc đó, số mệnh của vương triều Đại Hạ được tăng lên rất nhiều!

"Việc Kỷ tộc ta đành làm phiền các vị." Kỷ Ninh mở miệng. "Ta phải đi gặp tộc trưởng cái đã. Lát nữa ta sẽ rời khỏi Vạn Kiếm Thành. E là nhiều năm sau cũng sẽ chưa chắc gặp lại được."

"Kỷ Ninh đạo hữu phải cẩn thận đấy." Vu Tùy tiên nhân và Đa Hòa tiên nhân đều nói.

"Được." Kỷ Ninh gật đầu.

Lúc này hắn dẫn Bạch thúc và tiểu Thanh tới gặp tộc trưởng.

Nhóm Kỷ Cửu Hỏa vẫn không biết Kỷ Ninh đã tới nên Kỷ Ninh nhanh chóng dùng thần thức truyền âm cho Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân cùng hội tụ trong một gian phòng yên tĩnh.

"Ầm ầm ầm..." Cửa điện đóng lại.

Ba người Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân cùng nhìn về phía Kỷ Ninh. Nếu đã đóng cửa để nói chuyện thì chắc chắn là có chuyện gì quan trọng.

Thần thức của Kỷ Ninh được phóng ra, trải rộng khắp nơi xung quanh với tâm lý cảnh giác cao độ.

"Ta sắp rời khỏi Vạn Kiếm Thành. Lần này đi không biết bao lâu, cũng không biết là có thể trở về nữa hay không." Kỷ Ninh nói.

"Kỷ Ninh, đừng nói những lời ấy. Ngươi nhất định sẽ trở về được." Kỷ Cửu Hỏa liền nói.

Kỷ Ninh cười nói. "Được, nhất định sẽ trở về. Trước khi đi có nhiều thứ muốn để lại cho mọi người."

"Sao?" Đám người Kỷ Cửu Hỏa nghi hoặc.

Kỷ Ninh vung tay lên, trên mặt đất lập tức xuất hiện vô số pháp bảo quần áo, kiếm, thương, thoi, châm, côn, con dấu, đai lưng, phất trần...lỉnh kỉnh đủ chủng loại.

"Đây là?" Đám người Kỷ Cửu Hỏa phải nín cả thở.

Kỷ Ninh lại vung tay lên, trên mặt đất lại xuất hiện gần ngàn bảo vật.

Rồi lại vung tay lên, trên mặt đất lại tiếp tục xuất hiện hơn mười bảo vật nữa.

"Chỗ này có hơn một vạn kiện pháp bảo nhân giai, hơn chín trăm kiện pháp bảo địa giai, mười hai kiện pháp bảo thiên giai." Kỷ Ninh nói. "Cho dù Kỷ tộc ta có xuất hiện vài Nguyên Thần đạo nhân và một đám Vạn Tượng chân nhân thì chỗ pháp bảo này cũng đủ dùng."

"Quá đủ ấy chứ. Phần lớn pháp bảo của người tu tiên đều là thứ kiếm được khi xông pha bên ngoài."iKỷlCửu Hỏa liềninói.l"Bộ tộc cũngichỉ làlgiúpisức phầnlnào thôi. Ninhinhi,llàm sao ngươi kiếmiđượclnhiều phápibảo như thế vậy?"

Kỷ Ninhlchưainói vội,llại vungitay lên.

Bên cạnhlxuấtihiệnllượng lớn linhiđan,llinhitài cùnglvới một đốngibảo vật khác.

"Những thứ này đều làllinhiđan,ltài liệuitrânlquý." KỷiNinhlmởimiệng nói.l"Mộtivài thứ linhlđan tiênigia.lTộc trưởng, mọi ngừoi cóithể xem qua sáchlthì sẽibiết. Còn vài linhlđan,ilinhltài quý hiếmikháclthì taicũnglđãiđặc biệtlbiênisoạnlraimột quyển sáchlđểigiớilthiệu.iDùlsao một vài thứ này cóichứalđộc tínhinên không thể dùnglbừa được."

Tất cảilàm cho đám người KỷlCửu Hỏa phảiinín lặng.

"Những bảo vật này đều làlvật bên ngoài." KỷiNinhltrịnh trọng vungitay lên.lLập tức trong đại điệnixuấtlhiệnivôlsốibộlsách, thậmichí chồng chấtltới hơn nửa điệnisảnh, cao hơn mườiltrượng.

"Đây đều làiđạo tạng."lKỷiNinhlmởimiệng.l"Baoigồm đủlcác thứ.iSốllượng còn nhiều hơn cảiTuyết LonglSơn."

BảnithânlgiếtiTuyết HồnglY vàiThiếu ViêmlNônginên gần như làltoànibộlđạo tạngiở VulGiang tiêuiphủ đều vềltay.

"Quan trọng nhấtilàlmườiitám bộlnày." KỷiNinhllại vungitay lên.

"Chỗlnày cóipháplmôn luyện khí tiênigiai, pháplmôn Thầnima, vàlthầnithông,lbíithuật thầnlniệm."iKỷlNinhimởlmiệng nói.i"Nhữnglthứ này đều làipháplmôn trâniquý của người cấp độlThiên Tiên. Thậmichí cólvài phápimôn màlHắc BạchiHọc cunglcũngikhông có."

KỷlCửu Hỏa,iKỷlLưu Chân, Ảnh bàibàlsợitới ngâylngười.

Thầnithông?

Bílthuật thầniniệm?

Đó chính làlnhững đạo tạngitrânlquý trong truyềnithuyết. Thậtlrainhững đạo tạnglnày đến từiVulGiang tiêniphủ vàlphầniThư Hoa tiênlnhâniđểllại.iDùlsao Thư Hoa tiêninhânlcũngisốnglqua trămivạn năm,lchiến lực chắcichắnlở cấp độiThiên Tiênlnên cũngicólkhông ítiđạo tạng. Toànlbộiđạo tạngltừiVulGiang tiêninhânlvàiThư Hoa tiênlnhânigộp lại chính làlchỗ đạo tạnginày!

Thư Hoa tiênlnhâniđộc hànhlnên đạo tạngidolhắn đểilại cũnglđều làitinhlphẩm, dùikém cỏi nhấtlthì cũngicólcấp độithiên giai.

"Cuốilcùngitalđểilại cho mọi người mườiltám bộinày." KỷlNinhinghiêmlmặt nói.i"Tuyệtlđối không thể dễidàngltruyền. Đóichính làlgốc rễitrung tâm của Kỷltộc,ilàlhiivọnglcường tịnhicủa Kỷltộc ta. Khi nào truyềnithụ?lTruyềnithụ cho ai? Talđều đãighi lại trong sách."lKỷiNinhlđưa trựcitiếplbộisáchlcho KỷiLưu Chân.

Kỷ Lưu Chânlrun rẩy tiếpinhận.

Hắnlthậtisựlbịirunglđộng. Những thứ này cóithể kém với phầnltíchilũy qua vôlsốinăm tháng của Hắc BạchliHọc cunglnhưng chắcichắnlhơn xaiTuyết lLongiSơn.lĐủiđểlxếp trong mườiithứ hạnglđầu ở quậniAnlThiền.iĐặc biệtltrong đóicólvài thầnithông bílthuật màithế lực kháclcòn không có.

"Vù."iKỷlNinhilại vungltay lên,ibên cạnhllập tức xuấtihiệnltừngipho tượng.

Cólchínikhôillỗi,itất cảlđều làikhôillỗi CùngiKỳ.

"Chủ nhân."lChínikhôillỗi cùnginhìnlvềiphíalKỷiNinh, cunglkínhinói.

Ban đầu cóllấy đượcibalmươiisáu khôillỗi CùngiKỳlvàimột nam tửlgiápiđen ở VulGiang tiêniphủ.l..Tấticảlđều bịicon gấu lớn lônglvàngitháoldỡiralrồi cấu tạo lại.iCuốilcùngitạo ralmườiitám khôillỗi CùngiKỳ. Còn nam tửlgiápiđen khi trước thì sao?lLần này hắn đãithậtlsựiđiltong, không hềitồn tại nữa rồi.

Sau quá trình cải tạo,lmườiitám khôillỗi đều cóichiến lực như Tán tiên. Chínlcon cóithể tạo thành 'CửulThiên đại trận'.iThậmlchí NguyêniThầnlthứ hai của KỷiNinhlcóidùnglhết sức thì cũngibịlđám khôiilỗi này cuốnllấy hồi lâu,ibất phânlthắng bại.

"Nhữngikhôillỗi này đều cóichiến lực gần ngang với Tán tiên. Một mìnhlgiếtimột NguyênlThầniđạo nhânlthì hơi khó." KỷiNinhlmởimiệng nói.l"Nhưngichínlcon phốiihợp với nhaultạo thành đại trậnikhôillỗi.i.. thì giếtlNguyêniThầnlđạo nhâninhư giếtlgà. Đây sẽilàlcon bài cuốiicùnglcủa Kỷitộc.lTrong bọn chúng cóitrậnlphápihội tụlnguyênikhí trờilđất hóa thành nguyênidịchlnên không cần phảiicunglcấp nguyênidịch. Nhưng phảilnhớ kỹ...khôngithể dùnglbọn chúng thườngixuyên được. Nguyênldịchibịltiêuihao hết làlchúng sẽikhông thể chiến đấu được. Mọi người cólthể hỏi trựcitiếplđám khôiilỗi này xem nguyênldịchicòn đủlchiến đấu trong bao lâu."

"Giết Nguyên Thần đạo nhân như giết gà?" Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà nhìn nhau, mỗi người đều bị niềm vui mừng vô tận tràn ngập vào.

"Kỷ Ninh." Kỷ Cửu Hỏa liền nói. "Ta cũng biết chút ít về khôi lỗi. Một khôi lỗi mạnh mẽ tới thế này thì giá trị phải vô cùng vô tận. Tốt nhất là nên để chúng đi theo ngươi. Ngươi ở bên ngoài nên sẽ nguy hiểm hơn. Những khôi lỗi này sẽ có thể giúp ích cho ngươi rất nhiều."

"Ta cũng có thể giết Nguyên Thần đạo nhân như giết gà." Kỷ Ninh mở miệng nói.

Đám người Kỷ Cửu Hỏa ngạc nhiên.

Lời này thật quá bá đạo. Nếu dám nói như thế thì chẳng phải Kỷ Ninh có chiến lực ngang với Tán tiên sao! Thật ra bản thể của Kỷ Ninh không mạnh tới vậy, nhưng Nguyên Thần thứ hai thì chắc chắn có thực lực tầm đó.

"Mau chóng cất kỹ những thứ này đi." Kỷ Ninh nói.

"Đúng đúng, Lưu Chân, mau chóng cất kỹ đi." Kỷ Cửu Hỏa liền nói.

Kỷ Lưu Chân cũng gật đầu. "Những bảo vật này không thể mang ra ngoài Vạn Kiếm Thành, thậm chí không được mang ra ngoài Phủ thành chủ được. Tất cả đều để chín con khôi lỗi Tán tiên này bảo vệ."

Toàn bộ đều được sắp xếp ổn thỏa.

Cửa điện mở ra.

Kỷ Ninh dẫn Bach thúc, tiểu Thanh, hóa thành một trận gió bay lên cao rồi biến mất.

Kỷ Lưu Chân, Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà ngửa đầu nhìn lên không trung.

"Nền móng của Kỷ tộc ta đã đủ thật rồi. Chỉ cần cho Kỷ tộc ta đủ thời gian thì nhất định sẽ trở thành bá chủ một phương trong quận An Thiền." Kỷ Cửu Hỏa thầm nói trong lòng. "Tuy rằng đại nạn đã sắp giáng xuống, nhưng như thế này là đã quá đủ rồi. Cho dù ta có chết ngay bây giờ thì cũng thỏa mãn lắm rồi. Nhất Xuyên...Ta biết con trai ngươi lợi hại nhưng cũng không ngờ rằng nó lại lợi hại tới vậy! Ngươi đã nuôi dạy được một đứa con trai thật tốt đó!"

Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà cũng đều bị kích động.

Bọn họ đều hiểu được...Từ những thứ mà Kỷ Nịnh để lại hôm nay, nền móng để Kỷ tộc cường thịnh đã có, giống như hạt giống đã được gieo xuống đất, chỉ cần đợi tới ngày nẩy mầm và trưởng thành Hiện tại cái cần nhất chính là thời gian!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)