Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0363

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0363: Thần Tiên cung, Tam Giới cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Kỷ Ninh rời khỏi đạo quán. Ở bên ngoài đang có Khương Quân, tiểu Thanh, Bạch thúc đứng chờ.

"Chủ nhân." Tiểu Thanh đã hoá thành thiếu nữ áo xanh, vui mừng hô lên.

Khương Quân cũng mỉm cười nhìn Kỷ Ninh: "Bây giờ ta phải gọi là sư đệ rồi."

"Sư huynh." Kỷ Ninh cũng nói.

Hai tên đạo dồng canh cửa đạo quán giật mình. Khương Quân cười nói: "Thanh Thuỷ, Bạch Hà, Sư tôn vừa mới nhận sư đệ Kỷ Ninh là đồ đệ. Hia người ca ngươi phải nhớ kỹ đấy."

"Bái kiến sư thúc." Hai tên đạo dồng nói với Kỷ Ninh.

"Sư đệ Kỷ Ninh." Khương Quân cười nói. "Thanh Thuỷ và Bạch Hà chính là hoá hình của hai tien thiên linh bảo, luôn hầu hạ bên sư tôn. Ngay cả ta nếu muốn gặp sư tôn thì cũng phải bảm báo với sư tôn qua họ. Hai người này gặp sư tôn còn nhiều hơn đám đệ tử chúng ta đó."

Kỷ Ninh, Bạch Thuỷ Trạch, tiểu Thanh đều chấn động.

Tiên Thiên linh bảo?

"Hai vị sư điệt." Kỷ Ninh cũng tự nhiên đáp lại.

"Sư thúc không phải khách khí. Chúng ta cũng chỉ là Tiên Thiên linh bảo, muốn tu luyện thì phải khó khăn lắm. Nào có thể so sánh được với hai vị sư thúc. Tốc độ tu luyện của sư thúc thật sự là ngoài tầm với của chúng ta." Đạo đồng Thanh Thuỷ cười nói.

Tiên Thiên Thần Ma chính là Thần Ma được trời đất sinh ra sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa.

Tiên Thiên Linh Bảo chính là pháp bảo được trời đất sinh ra sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa.

Thông thường người tu tiên luyện chế ra pháp bảo chỉ ở cấp độ nhân giai, địa giai, thiên giai, tiên giai, thậm chí tuần dương! Cho dù là người bản lĩnh lớn đi chăng nữa thì cũng chỉ tới pháp bảo thuần dương là cùng. Đây là điểm cuối cùng của khả năng luyện chế rồi. Có điều, pháp bảo thuần dương có linh hồn thì hoàn toàn có thể hấp thu lực lượng trời đất, tìm hiểu ảo diệu của trời đất từ từ tiến lên cấp độ "Tiên Thiên Linh Bảo."

"Sư đệ, nơi này cảnh sắc tuyệt đẹp lại yên lặng. Sư đệ có thể chọn một chỗ trên Phương Thốn Sơn đặt động phủ làm chổ ở." Khương Quân dẫn Kỷ Ninh đi tới một chổ hẻo lánh. Âm thanh suối chảy qua núi văng vẳng ben tai, linh quả chín mọng trên cành, thỉn thoảng lại thấy tên cầm bay qua.

Kỷ Ninh gật đầu. "Tốt, vậy chọn chỗ này đi."

Đã tới Tà Nguyệt Tam Tinh Động để học thì cũng không cần quan trọng xem ở đâu. Huống chi sư huynh Khương Quân đã tìm giúp chỗ ở thì phải gọi đúng là tiên cảnh.

"Vù."

Tiên phủ hạ xuống một thảm cỏ.

"Phương Thốn Sơn có linh quả, có nước suối trong, muốn ăn muốn uống thứ gì tuỳ ý." Trên núi có rất đông yêu, thú nhưng nhớ là không được giết. Chỉ có dã thú dưới Hậu Thiên thì mới có thể giết chết lấy thị ăn."

"Dạ." Kỷ Ninh gật đầu.

"Chỉ có thể ăn dã thú bình thường thôi sao?" Tiểu Thanh dứng bên nói thầm.

"Sư huynh, lúc trước sư phụ có nói với ta, trên Phương Thốn Sơn có hai toà Đạo cung có đủ mọi vật." Kỷ Ninh mỡ miệng nói.

"Đúng." Khương Quân gật đầu. "Ta dẫn các ngươi qua."

Nơi có nhiều yêu quái, Thần Ma tu tập nhất trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động chính là ‘Thần Tiên cung’.

"Thần Tiên cung là một trong hai toà Đạo cung." Khương Quân chỉ vào một cung điện chín tầng ở xa xa. "Thần Tiên cung chia làm chín tầng. Mỗi tầng đều có đủ mọi thứ từ trận pháp, khôi lỗi, Kiếm Đạo, độn thuật, lôi pháp, từ quang...các loại pháp môn, thần thông, bí thuật đều có cả. Càng lên tầng cao hơn thì càng huyền diệu hơn. Dĩ nhiên tầng thứ chín là huyền diệu nhất."

"không ai bị cấm không được tới Thần Thiên cung. Chỉ cần là sinh linh trên Phương Thốn Sơn thì đều có thể vào đó học. Có điều không được truyền ra ngoài. Muốn học một pháp môn, bí thuật thì đều phải vượt qua thử thách đơn giản." Khương Quân nói.

Kỷ Ninh gật đầu: "Hai linh thú của ta cũng có thể học sao?"

"Đó là điều dĩ nhiên." Khương Quân gật đầu. "Pháp môn, bí thuật trong Thần Tiên cung dù không phải là cao thâm nhất ở Tà Nguyệt Tam Tinh Động nhưng cũng hơ xa những thứ được cất dấu trong thế giới Đại Hạ ngươi."

"Ở đây có pháp môn, bí thuật Đại Đạo Càn Khôn không?" Tiểu Thanh vui mừng mong chờ.

"Ở đây có nhiều loại trận pháp không?" Bạch Thuỷ Trạch cũng kích động.

"Hơn xa toàn bộ thế giới Đại Hạ của các ngươi." Khương Quân tự tin nói. "Đó chỉ là môn hạ của Xích Minh đạo tổ. Nếu tính về số lượng pháp môn thì còn lâu mới bằng sư tôn ta. Các ngươi muốn học luyện khí, luyện thể, trận pháp, Đại Đạo Càn Khôn, Đại Đạo Thái Cực... thì cần các ngươi vượt qua thử thách đơn giản là được."

Tiểu Thanh, Bạch Thuỷ Trạch lập tức hiểu được kỳ ngộ của bọn họ đã thật sự tới rồi.

Thật ra đã được vào Phương Thốn Sơn thì đều phải có chút quan hệ với Bồ Đè lão tổ. Hoặc là đồ tử đồ tôn của Bồ Đề lão tổ, hoặc là tôi tớ, linh thú các loại dưới trướng Đạo tổ. Tóm lại, thông thường đều là người dưới Bồ Đề đạo tổ nên việc cho phép mọi sinh linh được vào học cũng là điều rất bình thường.

"Thật quá nhiều người, Thần Ma, yêu quái cũng chả kém." Kỷ Ninh vừa nhìn qua là lập tức thấy rất nhiều bóng dáng ở khoảng đất trống của Thần Tiên Cung. Thậm chí còn có cả chim, thú và Thần Ma với vẻ mặt kỳ dị cũng đứng đó.

"Su huynh, toà Đạo cung còn lại ở đâu vậy?" Kỷ Ninh hỏi.

"Hai toà Đạo cung, một toà là Thần Tiên cung, một toà khác là Tam Giới cung. Toàn bộ sinh linh trên Phương Thốn Sơn đều có thể vào Thần Tiên Cung nhưng muốn vào Tam Giới cung thì phải là đệ tử thân truyền của lão tổ, được lão tổ cho phép mới được vào." Khương Quân nói. "Sư đệ, do hiện tại ngươi còn yếu nên mới chỉ là đệ tử ký danh. Trên thực tế thì sư tôn đối đãi với ngươi đã như đệ tử thân truyền rồi, cho nen ngươi cũng có thể tiến vào Tam Giới cung, nhưng hai linh thú của ngươi thì không thể vào được."

Kỷ Ninh gật đầu.

"Trong Tam Giới cung có cất giấu những thần thông, bí thuật thật sự đáng sợ ở tam giới nen không dễ gì có thể được học. Cho dù là đệ tử thân truyền, học nhiều tới một mức nào đó thì sư tôn cũng cấm không cho học thêm." Khương Quân nói. "Có thể được học nhiều môn đã là kỳ ngộ lớn rồi dù sao Thần Ma, Thiên Tiên bình thường có một môn thôi đã là đủ tung hoành tam giới rồi."

Kỷ Ninh vừa nghe vừa cháy bỏng khát vọng.

Đủ bản lĩnh để tung hoành cả tam giới!

"Hơn nữa, thông thường khi xuất sư, sư tôn đều sẽ ban cho thần thông, bí thuật phù hợp nhất với ngươi." Khương Quân nói.

Kỷ Ninh cũng nghĩ tới...

Sư phụ đã nói qua, tới lúc xuất sư sẽ cho mình hai thứ tốt.

"Thần Tiên cung, Tam Giới cung." Khương Quân cảm thán nói. "Sư đệ, nhớ lấy. Thần Tiên cung chia làm chín tầng, nhất định phải có được pháp môn bí thuật tầng thứ chín Thần Tiên cung thì mới được tới Tam Giới cung."

"Nếu như cả pháp môn tầng thứ chín mà còn không lấy được về tay thì bản thân ngươi cũng không đủ tư cách để đi học ở Tam Giới cung." Khương Quân nói. "Còn như những sinh linh khác ở Phương Thốn Sơn, sau khi học được bản lĩnh ở tầng thứ chín Thần Tiên cung thì sẽ bị đuổi xuống nui."

Kỷ Ninh gật đầu.

Đây chính là sự khác biệt của đệ tử thân truyền! Tuy mình chỉ là đệ tử ký danh nhưng lại có toàn bộ đãi ngộ của đệ tử thân truyền.

"Tam Giới cung." Kỷ Ninh cảm thấy mong đợi.

"Sư đệ, ngươi cứ từ từ mà tìm hiểu nhé. Có việc gì cứ tới tìm ta. Ta ở dưới chân núi, cứ hỏi ai cũng đều biết chỗ ta." Khương Quân nói.

"Cảm tạ sư huynh." Kỷ Ninh cảm tạ.

"Việc nhỏ ấy mà." Khương Quân lướt nhẹ đi. Hắn đã sơm vượt qua giai đoạn học tài, lại còn tới cấp độ Thuần Dương chân tiên, ở lại Phương Thốn Sơn một là do sự lặng hoà bình ở Phương Thốn Sơn, hai là thỉnh thoảng còn được Bồ Đề lão tổ giảng đạo. Dù sao đã tới cấp độ thế này thì hắn cũng phải có khát vọng trở thành Đạo tổ.

Đạo tổ mới chính là tồn tại đỉnh cao ở tam giới!

"Tam giới cung nhỏ thật." Tiểu Thanh nói thầm. "Thật không xứng tầm. Dù gì thì đây cũng là nơi cất giấu những thần thông, bí thuật đáng sợ cao cấp ở tam giới. Xây dựng Đạo cung cũng không cần phải cầu kỳ quá nhưng ít ra cũng phải có chút tiên khí gì đó chứ lại."

Kỷ Ninh chớp mắt.

‘Tam Giới cung’ ở xa xa chỉ là một toà lầu rất đỗi bình thường, cao vài trượng. Ở trước lầu có một lão già gầy gò đang ngủ, trên ngực đặt một cái quạt. Tiếng ngáy của lão ta vang dội khắp chốn. Kỷ Ninh ở tít xa mà đã nghe thấy rõ ràng.

Thần Tiên cung.

Kỷ Ninh, tiểu Thanh, Bạch Thuỷ Trạch cùng tới Thần Tiên cung. Ở ngoài Thần Tiên cung có rất nhiều người, yêu quái, Thần Ma đứng đó tò mò nhìn ba người Kỷ Ninh.

"Ba tên này là ai thế? Làm sao mà ta chưa thấy bao giờ nhỉ?"

"Ta cũng chư thấy, có lẽ là mới lên núi."

"Lúc trước ta thấy Khương sư tổ dẫn ba người bọ họ lên núi. Có lẽ thiếu niên mặc da thú kia đã được Khương sư tổ thu nhận làm đệ tử."

"Hơi thở khá yếu, có lẽ ba người bọn họ mới cấp độ Vạn Tượng."

"Ừ, rất yếu."

Đám người, yêu quái, Thần Ma bàn tán xôn xao. Hiển nhiên là bọn chẳng biết ba người Kỷ Ninh là ai.

Đúng lúc này, ở của chính Thần Tiên cung xuất hiện một nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng, cầm trên tay cây quạt long trắng. Nam tử quát lên: "Yên lặng."

Xung quanh lập tức yên tĩnh. Đám người, yêu quái, Thần Ma đứng đó đều in bặt. Nam tử tuấn mỹ ở trước mặt này chính là người quản lý Thần Tiên cung. Bọ họ nào dám bất kính với hắn. Hơn nữa, nam tử tuấn mỹ này còn là thần thú viễn cổ cực đáng sợ, thực lực mạnh vô cùng, hơn xa từng người trong đám bọn họ.

"Sư đệ Kỷ Ninh." Nam tử tuấn mỹ mỉm cười, gật đầu với Kỷ Ninh. "Tên ta là Ngân Nguyệt. Ngươi có thể gọi ta là sư huynh Ngân Nguyệt. Ta đã biết chuyện của ngươi rồi."

"Kỷ Ninh bái kiến sư huynh." Kỷ Ninh cảm thấy được từ hơi thở của nam tử một cảm giác vô cùng đáng sợ. Đó là loại hơi thở hệt như hơi thở của ‘Phúc Hải thiên thần’.

Vù...

Từng người, yêu quái, Thần Ma đều ngây ra.

Sư đệ? Không ngờ lão ma đầu Ngân Nguyệt lại gọi đứa nhỏ mặc áo da thú này là sư đệ sao? Nói cách khác... Đứa nhỏ mặc áo da thú này chính là đệ tử của Bồ Đề lão tổ! Cấp độ Vạn Tượng mà đã được Bồ Đề lão tổ thu làm đệ tử thì chắc chắn sau này thành Thiên Tiên là sẽ trở thành đệ tử thân truyền.

"À."

Nam tử tuấn mỹ áo trắng cầm quạt lông nhìn về phía đám người, yêu quái, Thần Ma cách đó không xa, hờ hững nói. " các ngươi nghe rõ đây, Kỷ Ninh đây chính là đệ tử mà lão tổ mới thu nhận. Đám các ngươi phải cung kính, nên gọi là sư thúc, sư tổ thì phải gọi sư thúc, sư tổ thì phải gọi là sư thúc, sư tổ. Mỗi người phải chấp hành đúng cho ta."

"Bái kiên sư thúc."

"Bái kiến sư tổ."

Một đám người, yêu quá, Thần ma có thực lục mạnh mẽ đều phải cung kính hô lên.

Kỷ Ninh nhìn về phía nhũng tồn tại ở trước mắt, đó đều là Nguyên Thần, thậm chí là cấp độ Phản Hư kia... đều ngang tầm với Thần Ma ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, vậy mà đều phải ngoan ngoãn gọi mình là sư thúc, sư tổ. Kỷ Ninh có một cảm giác đặc biệt khó nói lên lời.

"Sư đệ vào đi." Nam tử tuấn mỹ áo trắng nói.

Lúc này Kỷ Ninh quay đầu, đập vào mắt chính là tầng thứ nhất Thần Tiên cung. Chỉ cần nhìn qua là đã thấy từng giá sách có một hàng chữ to: "Quét sạch đường núi trên Phương Thốn Sơn một lần là có thể chọn được một môn."


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1832)