Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0384

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0384: Yêu Vương chạy trốn khỏi chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


"Chạy mau!"

"Tên Nhân tộc này sao lại mạnh như thế chứ?"

Chúng Yêu Vương hoảng sợ, tuyệt vọng rồi.

Trong bọn hắn cũng chỉ có lão đại Kim Mao Bi Yêu Vương mới có thể ngăn cản công kích của Kỷ Ninh, những Yêu Vương khác đều phải trợ giúp lẫn nhau mới có thể kéo dài tới bây giờ. Nhưng đối mặt với Lê Thiên Kiếm trận đáng sợ và cận chiến hung tàn của Kỷ Ninh, chỉ cần một tên không cẩn thận sẽ chết ngay.

"Vèo." Một vệt ánh sáng màu hồng xuất hiện giữa không trung, Chu Yếm Yêu Vương nhanh chân chạy trốn ra xa.

"Đi." Một trận cuồng phong nổi lên, sáu đường kiếm vặn vẹo xuất hiện trên bầu trời, trực tiếp bao lấy trận cuồng phong, lập tức giết chết Tam Nhãn Yêu Vương ở bên trong đang muốn chạy thục mạng.

Đá phải tấm sắt rồi.

Mười hai Yêu Vương Đông Lưu không thể ngờ thực lực của tên Nhân Tộc ‘Bắc Minh Tiên Nhân’ này lại đáng sợ như vậy, nếu như mười hai Yêu Vương bọn hắn có thể kết thành Phi hùng đại trận, có thể áp chế tuyệt đối Kỷ Ninh. Nhưng ngay từ đầu Hỏa Dực Yêu Vương đã bị tính toán mà chết, khiến bọn hắn chỉ có thể độc lập chiến đấu.

Mà thực lực của Kỷ Ninh hiện giờ lại quá mạnh mẽ.

Như Đệ nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh tu luyện ‘Bắc Minh kinh’ - một môn công pháp luyện khí của Đại La lão tổ, mà lại là Phản Hư hậu kỳ, nếu bàn về Nguyên lực thì tương đương với Bắc Hành tiền bối năm đó. Bàn về cảnh giới kiếm pháp thì cũng tương đương. Nhưng quan trọng hơn là Kỷ Ninh có được trọn bộ phi kiếm Tiên giai ‘Lê Thiên kiếm trận’, tương xứng cùng bộ kiếm pháp Lê Thiên.

Cho nên lực thực của Đệ nhị Nguyên Thần còn mạnh hơn một tầng so với Bắc Hành tiền bối.

Bản thể Kỷ Ninh tuy hơi yếu một chút, thế nhưng lại có Thiên Ngưu kiếm đặc biệt mạnh mẽ, hơn nữa Thần Ma Luyện Thể không sợ bị thương, bị đâm trúng cũng là chuyện nhỏ, chỉ có những tên Yêu Vương kia mới không dám cận chiến cùng bản thể Kỷ Ninh.

Một bên đánh xa, uy lực công kích vô cùng cường đại, bao trùm lên từng tên Yêu Vương.

Một bên cận chiến, các Yêu Vương khác đều là Tán Tiên.

Cả hai phối hợp cùng nhau khiến mười một tên Yêu Vương không cách nào bố trí thành đại trận, cả đám hoặc đã chết hoặc là chạy thục mạng.

"Bắc Minh Tiên Nhân." Kim Mao Bi Yêu Vương đứng giữa không trung, thanh âm gầm vang: "Mười hai Yêu Vương Đông Lưu ta rút cuộc có bao nhiêu thù hận với ngươi, tại sao ngươi lại âm mưu chúng ta?"

Đến nước này, chẳng lẽ Kim Mao Bi Yêu Vương Kim Mao Bi Yêu Vương còn không nhận ra Kỷ Ninh là cố ý tính toán.

Lúc mới bắt đầu, Kỷ Ninh đã cố ý tỏ ra yếu thế, thậm chí lúc bị vây công còn giấu đi Thiên Ngưu Kiếm, uy lực vẫn yếu như trước để thăm dò đối thủ, về sau mới đột ngột bộc phát, chém chết ba gã Yêu Vương, làm cho đám Yêu Vương lập tức rơi vào tình cảnh xấu... Bắc Minh Tiên Nhân này từng bước áp sát, căn bản ngay từ đầu đã muốn mười hai Yêu Vương Đông Lưu bọn hắn phải chết.

"Vèo!" "Vèo!" "Vèo!"

Ỏ phía chân trời xa, ba đạo lưu quang đã biến mất.

Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu: "Ta đã chú ý như vậy mà cũng chỉ giết được tám tên." Hắn chỉ có một bản thể và một Đệ nhị Nguyên Thần, mà số lượng đối phương lại nhiều hơn, cả đám Yêu Vương chạy trốn thục mạng, mà thủ đoạn chạy trốn ai cũng lợi hại nên Kỷ Ninh không cách nào giết được toàn bộ.

Kim Mao Bi Yêu Vương muốn hộc máu, mới giết được có tám tên sao?

"Trảm!" Ánh mắt của Kỷ Ninh hướng về Kim Mao Bi Yêu Vương phía xa xa.

Vù vù ...

Chín vết kiếm vặn vẹo xẹt qua trời cao, đồng thời tập trung lại đánh về phía Kim Mao Bi Yêu Vương. Chung quanh người của Kim Mao Bi Yêu Vương lơ lửng chín mươi chín khối pháp bảo hình cầu, vô cùng huyền diệu. Bên trong một tầng, trong một tầng, bên ngoài một tầng... Phòng thủ cực kỳ chặt chẽ, ngăn kiếm quang của Kỷ Ninh lại một cách đơn giản.

"Đừng phí công vô ích, ta đã từng giao thủ với hơn mười tên Thiên Tiên, mỗi tên đều không làm gì được ta." Thanh âm của Kim Mao Bi Yêu Vương ầm ầm, trầm giọng nói: "Nói cho ta biết, tại sao ngươi phải giết huynh đệ của ta?"

"Huynh đệ?" Kỷ Ninh lắc đầu. "Kim Mao Bi Yêu Vương, trong số mười hai Yêu Vương Đông Lưu, tên nào cũng có tội nghiệt quấn thân, thậm chí còn sinh ra huyết quang rộng mấy trăm trượng, chỉ có ngươi là tội nghiệt cực thấp, chỉ có một chút khí đen quấn thân mà thôi. Ngươi hoàn toàn không cùng một loại với bọn chúng."

Kim Mao Bi Yêu Vương khẽ gật đầu: "Đúng, ngươi nói đúng, bọn hắn càng thêm mù quáng càng thêm ngu xuẩn càng thêm điên cuồng, ta tỉnh táo hơn so với bọn hắn. Bọn hắn gặp phải Tam Tai Cửu Kiếp... Vì vậy mới sinh ra tuyệt vọng, mặc kệ tội nghiệt quấn thân. Nhưng ta biết rõ, tội nghiệt càng lớn, uy năng của Tam Tai Cửu Kiếp càng lớn. Ta muốn sống lâu, đương nhiên sẽ không để tội nghiệt quấn thân."

"Nhưng bọn chúng là thủ hạ của ta, ta thống lĩnh mười hai Yêu Vương Đông Lưu, nhưng bây giờ đã bị người hủy hết rồi." Kim Mao Bi Yêu Vương trầm giọng nói. "Ta không muốn làm địch với ngươi, nhưng ta muốn biết rõ vì sao ngươi phải giết bọn hắn."

"Bởi vì ..." Kỷ Ninh cười nói. "Tội nghiệt!"

Kim Mao Bi Yêu Vương bỗng nhiên giật mình: "Ta hiểu rồi, ngươi muốn giết người có tội nghiệt quấn thân để gia tăng công đức, công đức lớn hơn, lúc Độ kiếp trong tương lai cũng dễ dàng hơn chút ít."

"Không." Kỷ Ninh cười mỉm nói." Bởi vì đây là thử thách của sư phụ đối với ta."

"Hả?" Kim Mao Bi Yêu Vương khẽ giật mình.

"Phải giết mười người có tội nghiệt lớn, là thử thách này." Kỷ Ninh nói.

Kim Mao Bi Yêu Vương bối rối: "Ngươi, ngươi là người của môn phái nào, tại sao lại có thử thách như vậy? Còn nữa, thực lực của ngươi mạnh như vậy, ai dám thử thách ngươi chứ? Chẳng lẽ là Thuần Dương Chân Tiên, Thiên Thần?"

"Ngươi không cần quan tâm. Ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy thực lực của ta so với Thiên Tiên như thế nào?" Kỷ Ninh hỏi, Kim Mao Bi Yêu Vương dù gì cũng đã giao thủ với hơn mười tên Thiên Tiên, có lẽ hắn sẽ có một đánh giá chính xác.

Kim Mao Bi Yêu Vương gật đầu nói: "Ngươi chính là Kiếm Tiên, công kích rất mạnh, đặc biệt là Đệ nhị Nguyên Thần của ngươi đã đạt đến trình độ Thiên Tiên trung đẳng."

"Còn vể bản thể ngươi, hơi yếu hơn một chút, có lẽ đạt đến trình độ Thiên Tiên cấp thấp. Nhưng bản thể của ngươi có một thanh phi kiếm Tiên giai cực kỳ lợi hại, chuôi Tiên kiếm này mạnh hơn năm chuôi còn lại rất nhiều. Tuy là tiêu chuẩn Thiên Tiên cấp thấp, nhưng điểm mấu chốt là ở Thần Ma Luyện Thể."

"Giống như mười hai Yêu Vương Đông Lưu chúng ta, nếu như hợp thành đại trận Phi Hùng, còn có thể áp chế ngươi. Còn không có đại trận thì chỉ có thể bị ngươi chém giết, dù sao thực lực của bọn hắn cũng yếu, còn kém trình độ Thiên Tiên một chút." Kim Mao Bi Yêu Vương bình luận.

Tán Tiên có thể sống mười vạn năm, ba mươi vạn năm, năm mươi vạn năm, bảy mươi vạn năm, chín mươi vạn năm, trăm vạn năm ...

Càng về sau thì thực lực càng mạnh.

Lúc đầu ở Đại Hạ thế giới, cấp độ của Phù Vân Tiên Nhân kia là mười vạn năm, mà ít nhất cấp độ những tên Yêu Vương này cũng là Tán Tiên năm mươi vạn năm, Kim Mao Bi Yêu Vương đã đạt tới trăm vạn năm, Bắc Hành Tiên Nhân cũng là cấp độ trăm vạn năm. Về phần Thư Hoa Tiên Nhân, là cấp độ mấy trăm vạn năm.

"A." Kỷ Ninh gật đầu, trong nội tâm đã hiểu rõ về thực lực mình có.

"Bắc Minh Tiên Nhân, nếu có chuyện gì có thể tới đỉnh Kim Sơn tìm ta." Sau khi Kim Mao Bi Yêu Vương nói xong liền hóa thành một vệt sáng màu vàng bay đi.

Nhìn Kim Mao Bi Yêu Vương rời đi, Kỷ Ninh nói khẽ: "Phòng ngự của Kim Mao Bi thật đúng là lợi hại, chín mươi chín khối pháp bảo Tiên giai hình viên cầu kia... giá trị không tầm thường. Đáng tiếc, không thể lấy được."

"Hả?" Bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, Kỷ Ninh vừa cất bước về đỉnh núi.

Giờ phút này, ngọn núi đã sớm bị lột bỏ một tầng rồi.

Kỷ Ninh vung tay lên, Tiên Phủ xuất hiện ngay bên cạnh, Thanh Nhai Tiểu Vũ cùng Hoàng tộc Kỳ quốc đều từ trong Tiên Phủ bước ra ngoài.

"Làm sao vậy?" Hoàng tộc Kỳ quốc đều hoảng sợ nhìn bốn phía.

"Có phải Bắc Minh tiền bối đã chết rồi, Tiên Phủ bị mười hai Yêu Vương Đông Lưu lấy đi, chúng ta rơi vào trong tay Yêu Vương rồi sao?"

Thiếu nữ áo đen cũng hoảng sợ.

Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng lo lắng nhìn quanh bốn phía, tìm bóng dáng của sư phụ.

Bọn hắn đều sững sờ.

Bởi vì bọn hắn nhìn thấy Kỷ Ninh đang cầm bầu rượu ngồi trên vách đá, nhàn nhã uống, nhìn biển mây mênh mông.

Mà ở phía xa xa, đám yêu quái đang hoảng sợ bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, căn bản không có tên nào cam đảm dám tới trêu chọc Kỷ Ninh.

"Yêu quái đâu?" Kỳ Như Phong kinh ngạc.

"Cái này, cái này ... " Thiếu nữ áo đen lắp bắp.

"Sư phụ, sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ chạy đến bên cạnh Kỷ Ninh, quan hệ thầy trò trong Tu tiên giả vô cùng sâu nặng, một ngày làm thầy cả đời làm cha. Dù sao công ơn sư phụ truyền đạo cũng thật lớn. Thanh Nhai Tiểu Vũ xúc động nhìn người thiếu niên trạc tuổi mình, sư phụ vẫn còn sống.

"Bắc Minh tiền bối, mười hai Yêu Vương Đông Lưu kia...?" Kỳ Như Phong không thể tin được Kỷ Ninh có thể đánh lui được mười hai Yêu Vương Đông Lưu, không nhịn được liền hỏi.

"Đáng tiếc, chỉ giết được tám tên." Kỷ Ninh lắc đầu thở dài một tiếng.

"Cái gì?" Kỳ Như Phong trừng to mắt.

Kỷ Ninh không để ý đến hắn, uống rượu nhìn cảnh, tuy tâm tình của hắn rất tốt nhưng vẫn còn nuối tiếc. Bởi vì khảo nghiệm của Bát Cửu Huyền Công là giết chết mười tên có tội nghiệt lớn. Nhưng bây giờ mới giết có tám tên, vẫn còn thiếu hai tên nữa. Nếu như lúc nãy có thể giết thêm hai tên nữa thì mình có thể trở về Phương Thốn sơn học "Bát Cửu Huyền Công" rồi, bây giờ lại phải ở thêm một thời gian nữa để tìm giết hai tên có tội nghiệt lớn.

"Bắc Minh tiền bối, tiền bối?" Kỳ Như Phong nhịn không được hô.

"Sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng nhẹ giọng hô, không nhịn được lấy bàn tay nhỏ bé chạm vào Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh quay đầu lại.

Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng nghi hoặc, thấp giọng hỏi: "Sư phụ nói giết tám tên, cái này... cái này..."

Nàng là một tu sĩ Tử Phủ, mười hai Yêu Vương Đông Lưu kia trong mắt nàng là cao không với tới, toàn bộ khu vực Đông Lưu đều là Thiên hạ của mười hai Yêu Vương. Sư phụ nói giết tám tên, chỉ sợ là giết tám tên lão yêu Tán Tiên bình thường.

"Ừ."

Kỷ Ninh không thèm để ý vung tay lên, giữa không trung lập tức xuất hiện từng kiện pháp bảo Tiên giai, những thứ này đều là pháp bảo còn sót lại của tám tên Yêu Vương bị Kỷ Ninh diệt sát, mỗi cái đều tản ra chấn động mạnh mẽ.

Nhãn lực của Hoàng tử Kỳ Như Phong cực cao, hắn lập tức trợn tròn hai mắt, hắn đã từng thấy qua pháp bảo Tiên giai trong Hoàng cung, giờ phút này không nhịn được trừng to mắt: "Cái này, cái này, những thứ này, đều là pháp bảo Tiên giai? Nhiều pháp bảo Tiên giai như vậy? Làm sao có thể..."

"Bộ pháp bảo Tiên giai này." Kỳ Như Phong bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào sáu lưỡi đao hình cung, đúng là bộ pháp bảo Tiên giai của Hỏa Dực Yêu Vương sử dụng để tàn sát Kỳ quốc năm đó. Kỳ Như Phong không quên được cảnh tượng sáu lưỡi đao này tùy ý giết chóc, từng gã Tán Tiên của Hoàng tộc lần lượt ngã xuống.

"Chúng là của Hỏa Dực Yêu Vương, hắn chết rồi." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói. "Hắn là một trong tám tên Yêu Vương đã chết, dựa theo lời hứa của ta với các ngươi, che chở các ngươi một năm, hoặc là giết chết Hỏa Dực Yêu Vương. Bây giờ ta đã làm được, hứa hẹn này đã hoàn thành. Các ngươi muốn đi, có thể rời đi."

Kỷ Ninh nói xong liền bay thẳng vào trong Tiên Phủ, đồng thời mở miệng phân phó: "Tiểu Vũ, theo ta vào trong."

"Vâng, thưa sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ ngoan ngoãn theo Kỷ Ninh đi vào.

Sau khi thầy trò Kỷ Ninh tiến vào trong Tiên Phủ, hai người hoàng tử công chúa vẫn ngây người đứng bên ngoài hồi lâu.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1832)