← Ch.0403 | Ch.0405 → |
Biểu tỷ, không cần tiễn nữa.
Giữa không trung, Kỷ Ninh cáo biệt Tích Nguyệt quận chúa.
Lúc trước không phải ngươi đã nói sẽ ở Duyên Vương Phủ ta thêm mấy ngày sao? Tại sao vừa mua mấy thứ đồ vật ở Thiên Bảo Sơn liền muốn đi? Trong lòng Tích Nguyện Quận chúa rất muốn giữ Kỷ Ninh ở lại.
Bởi vì ngoại công Duyên Vương của nàng vừa bước vào Thiên Tiên không được bao lâu cho nên thường xuyên bế quan tìm hiểu, có rất ít thời gian dành cho nàng.
Hơn nữa biểu đệ mới là bạn cùng lứa tuổi, có rất nhiều chuyện không thể nói với ngoại công.
Nàng có rất nhiều lời chỉ có thể nói với đệ đệ Kỷ Ninh này nên tất nhiênmuốn Kỷ Ninh dành thêm thời gian cho nàng.
Hôm nay mạch nước ngầm trong vương triều Đại Hạ có dấu hiệu nổi lên, ta cũng cần sớm trở về, để bố trí đại trận trùng trùng điệp điệp ở Kỷ Thị Yên Sơn.
Kỷ Ninh nói ra: "Sau khi trở về, ta cũng sẽ chỉ ở lại Hồ Dực Xà Yên Sơn. Nếu biểu tỷ ngươi có thời gian thì qua thăm ta."
"Ở lâu hả?" Tích Nguyệt quận chúa kinh ngạc.
"Ừ." Kỷ ninh gật đầu.
"Mình ở Phương Thốn sơn lấy được nhiều loại pháp môn, bất kể là Luyện Khí, Thần Ma Luyện Thể hay là điển tịch kiếm thuật ; mấy thứ đều thẳng tới tầng Đại La. Bản thân còn có: Bát Cửu Huyền Công, Trích Tinh Thủ, Hậu Nghệ Tiễn Thuật, Chúc Long chi nhãn. Đều là thần thông cao cấp nhất trong tam giới cần dốc lòng tu luyện."
Sắp tới Tam Giới rung chuyển, Kỷ Ninh đúng là có ý ở lại Hồ Dực Xà một thời gian dài, cũng đồng thời chờ đợi Dư Vi trở về.
"Ở lâu cũng tốt, như vậy ta có thể tìm ngươi bất cứ lúc nào. Tuy nhiên ngươi có thể phải cẩn thận một chút, ông ngoại ta có nói với ta gần đây rất loạn. Ngay cả Thiên Tiên lão tổ cũng đã chết không ít rồi." Tích Nguyệt quận chúa nói.
"Ta biết rồi, Biểu tỷ ngươi cứ yên tâm. Người khác có thể giết Thiên Tiên lão tổ nhưng muốn giết ta lại không dễ dàng như thế!" Kỷ Ninh nói ra.
"Hả?" Tích Nguyệt quận chúa lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đừng quên là ta đã bái sư học nghệ về.
"Thôi! không nói thêm nữa, ta phải đi trước rồi."
Lập tức Kỷ Ninh dẫn Tiểu Thanh, Bạch Thúc, trực tiếp thi triển ra không gian dịch chuyển biến mất trên tầng không Vương Đô Đại Hạ.
"Vị đệ đệ này, tựa hồ trải qua hơn ba mươi năm rất không tầm thường rồi." Tích Nguyệt quận chúa thở dài một hơi.
Bởi vì Kỷ Ninh càng cường đại nàng sẽ càng yên tâm. "Tuy nhiên lời này có vẻ hơi quá. Có thể giết Thiên Tiên lão tổ mà muốn giết hắn lại khó, chẳng lẽ hắn lợi hại hơn Thiên Tiên lão tổ rồi. Ta đoán chắc sư phó hắn cho hắn bảo bối giữ mạng rồi."
Vèo.
Tích Nguyệt quận chúa lúc này đáp xuống bay về phía Duyên Vương Phủ phía dưới.
Tích Nguyệt quận chúa vậy mà đã đoán sai.
Luận thực lực Kỷ Ninh bây giờ chính xác là đã đạt cấp độ Thiên tiên Lão tổ.
Tuy nhiên quan trọng nhất là Kỷ Ninh có Bát Cửu Huyền Công, người khác muốn đả thương cũng khó khăn.
Đặc biệt một khi đã thi triển ra "Bảy mươi hai biến" chính là biến thành Đại Hạ Hoàng Đế, chỉ sợ ngay cả Duyên Vương chăm chú nhìn cũng không ra chút sơ hở.
Cho nên bình thường người tu luyện "Bát Cửu Huyền Công" coi như đã có bảo bối giữ mạng tốt nhất rồi.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Bồ Đề lão tổ cho phép Kỷ Ninh xuất sư.
"Chủ nhân, Kỷ Ninh đột nhiên ly khai An Thiền thành, xuất hiện ở Vương Đô Đại Hạ."
"Vương Đô chính là một địa phương rất nguy hiểm, không phải là nơi thích hợp để ám sát, tiếp tục theo dõi."
"Vâng"
"Chủ nhân, Kỷ Ninh đã ly khai Vương Đô Đại Hạ, về tới quê hương của hắn là Yên Sơn."
"Tốt! Yên Sơn chính là man hoang chi địa, rất thích hợp. Cần điều tra rõ ràng tung tích của hắn. Thông báo cho Địa Cửu Tổ nói bọn họ chuẩn bị thật tốt kế hoạch, chuẩn bị hành động. Nhiệm vụ của ngươi là điều tra chính xác nơi ở của Kỷ Ninh."
"Vâng."
Yên Sơn.
Kỷ Ninh từ Vương Đô Đại Hạ thi triển Đại Na Di, sau khi trở về liền lập tức triệu tập cao tầng bộ tộc Kỷ thị.
Trong tộc, một số Vạn Tượng chân nhân, Tử Phủ tu sĩ mới tấn thăng đều tụ tập đầy đủ.
Như tiểu gia hỏa Kỷ Mặc khi trước được Kỷ Ninh chỉ điểm, lại trong lúc bộ tộc đang phát triển mạnh được chú trọng bồi dưỡng cũng đã là Vạn Tượng chân nhân rồi.
So với các tiền bối Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, thì có thể nói là tốt hơn rất nhiều.
Lần triệu tập này, bọn hắn mới biết rõ Kỷ Ninh đã trở về. Mỗi người đề vô cùng mừng rỡ. Nhất là những thanh niên tuổi trẻ của Kỷ thị, chúng sớm đã vô cùng sùng bái Kỷ Ninh rồi. Đứng đầu Tiên Duyên đại hội, quả thực là quá thần kỳ. Đây chính là vô tận đại địa tập hợp các thiên tài tỉ thí a!
Đồng ý! Đương nhiên đồng ý. Bây giờ quận An Thiền rất loạn, Kỷ Ninh đại bá muốn bố trí trùng trùng điệp điệp đại trận ở Yên Sơn này chính là làm cho Kỷ Tộc ta có một căn cơ vững chắc để tồn tại cùng tuế nguyệt rồi.
Đúng! Đã có đại trận này thì chúng ta không cần sợ Thiếu Viêm thị nữa.
Đồng ý.
Ta cũng đồng ý.
...
Kỷ Tộc không một ai phản đối.
Bởi vì Kỷ Ninh nói một khi bày trận xong,Thiên Tiên lão tổ đừng mơ tưởng tới việc công phá.
Chỉ khi nào có thực lực vượt quá Thiên Tiên lão tổ thì mới có cơ hội. Cần biết, trong toàn bộ Vương Quốc Đại Hạ... những bộ tộc cổ xưa như An Thiền Bắc Sơn Tộc, Thiếu Viêm tộc đều được truyền từ thời Thần Ma cho tới bây giờ, tồn tại cao cấp nhất cũng chỉ là Thiên Tiên lão tổ mà thôi.
Một khi đã có đại trận này thì Yên Sơn chính là khu vực vô cùng an toàn rồi. Từ đó Kỷ thị có thể bình an sinh sôi nảy nở phát triển cường thịnh. Đại bộ phận tộc nhân sẽ có nơi trú ẩn an toàn, thậm chí còn có tiểu thế giới bí ẩn ở bên trong đó nữa. Đây quả là điều toàn bộ Kỷ thị khát vọng từ lâu.
Điều này như Kỷ Ninh nói cũng không hề phóng đại.
Tam đại hung trận tuyệt thế cũng là một tồn tại trong "Phong Cấm".
Đã là tồn tại "Phong Cấm" thì không thể có cách nào khác ngoài cách dùng lực lượng trực tiếp cưỡng ép phá trận.
Mà khi đó không có thực lực Chân Tiên, Thiên Thần thì căn bản là không thể phá được.
Giữa không trung, một con Đại Cẩu lông trắng như tuyết đứng yên.
Không gian phía trước nó bỗng nhiên xuất hiện từng khối đá phát ra từng dải ánh sáng, trọn vẹn là một trăm lẻ tám khối.
Nó lặng yên nhìn về phía ngọn núi xa xa.
Hưu...u..u!...hưu..u..u!..Hưu...u..u! Lập tức từng khối đá vốn đang lơ lửng phía trước nó vụt bay đi giống như sao băng.
Tất cả đều hướng tới chính giữa đỉnh núi phía trước nhập vào.
Ngay sau đó cả ngọn núi này liền biến mất trong hư không. Chỗ ngọn núi biến mất thì xuất hiện từng vòng ánh sáng mờ ảo, như những đám mây. Mê Thần Thập Bát ảo trận, cuối cùng cũng đã bày ra! Con Đại Cẩu lông trắng thở dài một hơi.
Ra! Cùng với tiếng hắn thúc dục, lập tức toàn bộ vùng Yên Sơn, có rất nhiều ngọn núi, hồ nước,vùng hoang dã,...mọi chỗ có trận cơ đều được dẫn động lực lượng thiên địa, đồng thời có sự liên hệ lẫn nhau hình thành tổ hợp trận lớn.
Các loại tổ hợp trận kết hợp bổ trợ với nhau vô cùng tinh diệu. Rất nhanh, toàn bộ phạm vi Yên Sơn ước chừng mười vạn dặm to lớn như vậy cũng đã hình thành chính thức Mê Thần Huyễn trận.
Nếu như không có tín phù của Kỷ thị phát ra mà cứ đi tới thì chắc chắn là vĩnh viễn mất phương hướng trong đó thôi.
Ông...ông...ô...ô...n...g! Tại khu vực Hồ Dực Xà, một con muỗi rất bình thường đang bay, dường như còn thường xuyên bay vào Minh Tâm Đảo.
Man Hoang Chi Địa, một con muỗi thế này dù là Kỷ Ninh dùng thần thức điều tra cũng tưởng đây là con muỗi bình thường, không thể tính là yêu vật gì.
Tuy nhiên trong toàn bộ Mê Thần Thập Bát Ảo Trận, mà hạch tâm là Hồ Dực Xà, theo sự chuyển động của trận pháp, khu vực trung tâm "Hồ Dực Xà" tuy rằng nhìn không khác gì bình thường nhưng những con muỗi này dù có bay thế nào cũng không làm sao bay tới tòa Minh Tâm đảo được.
Bên trong một tòa phủ đệ bình thường, trong một thành thị Đại Hạ.
Vèo.
Một gã nam tử lực lưỡng con mắt lấp lóe lục quang nhanh chóng xuất hiện đi tới đình viện.
Bên trong một gã nam tử áo đen, tóc xõa dài nhàn nhã uống nước trà, giữa hai lông mày có một vết sẹo.
"Chủ nhân."
Gã đàn ông lực lưỡng nói.
"Hả?"
Nam tử áo đen hừ lạnh: "Chuyện gì?"
"Toàn bộ Yên Sơn đột nhiên bao phủ bởi một ảo trận kỳ lạ, các con của thuộc hạ đều không thể nào dò xét, hoàn toàn mất phương hướng trong đó. Thậm chí không thể trở về." Trong mắt Gã đàn ông lực lưỡng kia có lục quang đồng thời hiện ra một tia không cam lòng.
Những con muỗi thực chất hoàn toàn bình thường, nhưng lại tương liên với tâm thần hắn, điều này đối với hắn rất là khó chấp nhận.
"Hả?" Nam tử áo đen nhíu mày: "Ảo trận? Xem ra Kỷ Ninh về Yên Sơn chính là vì điều này rồi. Cũng không sao, hắn dự định đem vùng đất Yên Sơn này làm nơi phát triển bộ tộc. Tất nhiên sẽ cần giao dịch với bên ngoài, vậy phái ra chút ít thương đội tiến vào. Kỷ thị tự nhiên sẽ dẫn thương đội vào mà không để mất phương hướng. Việc này ta sẽ an bài người khác lo, ngươi cứ yên tâm tĩnh dưỡng. Những hài nhi kia của ngươi có lẽ thực sự không thể trở về rồi." Dù sao thì có phái ra những người khác đi thì cũng không thể nào phát hiện ra những con muỗi đặc thù này rồi.
"Vâng."
Gã đàn ông lực lưỡng thấp giọng đáp, lập tức thối lui. Nam tử áo đen rất nhanh lại phân phó một gã thủ hạ khác.
Tòa thành thị Đại Hạ này nhìn thì rất bình thường như bao thành thị khác nhưng thực tế thì lại là một cứ điểm trọng yếu của Huyết Vân lầu.
Thời gian trôi qua.
Huyết Vân lầu sử dụng rất nhiều biên pháp dò xét: hoặc là thương đội, hoặc là những con muỗi,hoặc là Mê Hồn Thuật, thậm chí đoạt xá chi thuật... Bắt đầu không ngừng hướng tới Yên Sơn thâm nhập.
Thế nhưng từ những bố trí trùng trùng điệp điệp của Bạch Thủy Trạch, đặc biệt khu vực Hồ Dực Xà càng là nghiêm cẩn hơn nữa, ngay cả những tộc nhân Kỷ Tộc cũng hiếm thấy sự xuất hiện của Kỷ Ninh.
Chỉ có một số ít người như Kỷ Lưu Chân, Ảnh Bà Bà... mới có thể trực tiếp gặp mặt. Như đám người Kỷ Mặc cũng cần thông báo trước mới được.Cho nên Huyết Vân lầu rất khó khăn để xác định Kỷ Ninh có ở Hồ Dực Xà hay không.
"Chủ nhân."
Tại tòa phủ đệ bình thường trong thành thị.
Một lão giả trầm giọng: "Khu vực Yên Sơn giờ đã trùng trùng điệp điệp đại trận. Theo như một hóa thân của ta đi theo thương đội quan sát thấy đại trận này chỉ sợ Thiên Tiên đi vào cũng mất phương hướng, phải sử dụng Đại Na Di đạo phù mới có thể thoát khốn. Tình hình hiên tại thì Yên Sơn đã trở thành địa bàn của Kỷ Ninh này. Hắn có thể hoàn toàn lợi dụng đại trận. Tại đây muốn giết chết Kỷ Ninh hầu như không có khả năng. Chỉ riêng việc dò xét rõ ràng Yên Sơn trùng trùng điệp điệp đại trận, đặc biệt là một số đại trận nguy hiểm phải dùng tới cả đống Tán Tiên chấp nhận hi sinh mới được."
"Ân." Nam tử áo đen gật đầu: "Nếu Chử lão ngươi đã nói vậy xem ra Yên Sơn không thích hợp để ám sát rồi. Chờ Kỷ Ninh rời khỏi Yên Sơn Hồ Dực Xà đi." Cùng lúc Chử lão bẩm báo, ở trên Minh Tâm Đảo Hồ Dực Xà, hôm nay tuyết đã rơi đầy trời.
"Không ngủ không nghỉ hao phí bốn mươi chín ngày, rốt cục đem Tam đại hung trận Đệ nhất hung trận bố trí xong rồi." Bạch thúc một thân áo bào trắng cười cười, ánh mắt tràn đầy mệt mỏi.
"Thật là không dám chủ quan một chút nào, một khi chủ quan chỉ sợ tất cả đều loạn, một ít tài liệu có lẽ cũng bị lực lượng thiên địa sụt đổ hủy đi mất."
"Làm phiền Bạch Thúc rồi!" Kỷ Ninh cũng coi như là có hiểu biết về trận pháp.
Hắn biết rõ một số tuyệt thế hung trận muốn bố trí cần có năng lực của "Trận pháp Tông Sư".
Với sự huyền diệu và phức tạp trong đó như Kỷ Ninh chỉ cần nhìn nhiều cũng đã cảm thấy váng đầu, hoa mắt, càng đừng nói tới việc bố trí.
"Tốt lắm! Đã bố trí xong một trong tam đại hung trận, toàn bộ Yên Sơn xem như đã vững chắc. Hai cái hung trận còn lại ta sẽ từ từ bố trí." Bạch thúc mỉm cười.
Đúng lúc này.
"Kỷ ninh".
Một giọng nói từ xa truyền đến. Kỷ Ninh liền đứng dậy. Đây là thanh âm của tộc trưởng Kỷ Lưu Chân.
"Kỷ Ninh Hắc Bạch Học cung Ngũ Phong tiên nhân đến rồi." Kỷ Lưu Chân đã đi tới, bên cạnh chính là Ngũ Phong tiên nhân.
"Ngũ Phong đại ca." Kỷ Ninh đi tới, bởi vì hắn hiện tại cũng là Phản Hư Địa Tiên nên dựa theo môn quy của Hắc Bạch Học cung hắn dùng quan hệ ngang bằng với Ngũ Phong tiên nhân.
"Kỷ Ninh, sư phụ của ngươi đã xuất quan. Hắn chuẩn bị chín ngày sau độ kiếp!" Ngũ Phong tiên nhân trịnh trọng nói.
"Chín ngày sau độ kiếp!" Kỷ ninh giật mình.
← Ch. 0403 | Ch. 0405 → |