← Ch.0439 | Ch.0441 → |
"Đòi lại nợ máu?" Mộc Tử Sóc khẽ giật mình. Lập tức hắn bắt đầu lo lắng: " Sư huynh, đây là kẻ thù của ta, ta có chết ở đây cũng không sao. Nhưng sư huynh ngươi..."
" Không cần nói nhiều."
Kỷ Ninh lắc đầu, ánh mắt lóe lệ mang: " Ta đã muốn đánh một trận với Thiếu Viêm tộc từ lâu rồi, chỉ là vẫn một mực nhẫn nhịn. Nhiều năm như vậy...Cũng nên kết thúc ở đây thôi."
"Sư huynh..." Mộc Tử Sóc lo lắng. Tuy rằng trong lòng của hắn tràn ngập vô tận cừu hận, nhưng hắn hiểu rõ sự cường đại của Thiếu Viêm tộc. Như lúc trước chứng kiến Tứ Đại Thiên Tiên kia ra tay, Mộc Tử Sóc vẫn cảm thấy sư huynh có phần yếu thế hơn. Cho nên, hắn không muốn sư huynh mạo hiểm với tính mạng của mình.
" Chờ ta ở đây." Kỷ Ninh quay đầu rời khỏi phòng.
Thân ảnh Kỷ Ninh nhanh chóng biến mất khỏi trận pháp bên ngoài. Mộc Tử Sóc lo lắng nhưng không có bất kỳ biện pháp gì.
...
" Bạch thúc." Kỷ Ninh tiến tới một ghềnh đá bên cạnh Minh Tâm đảo, thấy Bạch Thủy Trạch đang nằm đó nhìn hồ nước.
" Ninh Nhi." Bạch Thủy Trạch đứng lên. " Bảo vật đã đến?"
"Ừm!" Kỷ Ninh nói khẽ. " Chúng ta đến Đại Hạ vương đô một chuyến."
Trong đôi mắt của Bạch Thủy Trạch xuất hiện một tia sát ý. Đối với hắn, Kỷ Ninh chính là người thân thiết nhất, là ruột thịt của hắn. Thiếu Viêm tộc lại năm lần bảy lượt muốn hạ sát thủ...Bảo hắn làm sao không giận dữ được?
"Đi."
Vèo...vèo...
Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch cùng phóng lên trời. Thi triển Xuyên Toa Hư Không rất nhanh rời khỏi Yên Sơn.
*****
Đại Hạ Vương Đô, Thiên Bảo Sơn.
Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch trực tiếp từ trên cao hạ xuống.
"Kỷ Ninh." Một giọng nói có phần quen thuộc truyền vào lỗ tai. Kỷ Ninh đưa tầm mắt nhìn qua liền thấy được trong tổng bộ Thiên Bảo Sơn, bên trong một chỗ dinh thự đang có một nam tử tóc bạc nhàn nhã ngồi. Hai người bọn họ lúc này mới tiến vào chính giữa phủ đệ.
" Thiên Hồ tiền bối." Kỷ Ninh đi tới.
" Mời ngồi." Thiên hồ cười đáp.
Kỷ Ninh ngồi xuống, Bạch Thủy Trạch thì an vị một chỗ bên vườn hoa trong viện.
" Kỷ Ninh ngươi tới thật là nhanh." Thiên hồ mỉm cười.
" Bảo vật quan trọng mà." Kỷ Ninh đáp.
Thiên Hồ hằng hặc cười nói: " Yên tâm, Ngũ Hành bảo vật mà ngươi muốn đều đã có đầy đủ. Không biết ngươi đã chuẩn bị được kiện Thuần Dương thượng phẩm pháp bảo tương đương chưa?" Nói xong, Thiên Hồ vung tay lên lập tức xung quanh xuất hiện từng tảng đá màu vàng cực lớn. Mỗi tảng đá đều vô cùng sáng loáng, tản ra chấn động mạnh mẽ. Còn có một cây Ngọc Chất Trúc hoàn chỉnh, một chùm những giọt bọt nước to như nắm đấm, một dải huyết thanh đỏ rực màu lửa, cuối cùng là từng khối đất xốp màu xám đen rất kỳ lạ.
" Ồ!" Kỷ Ninh vừa nhìn liền lộ ra sắc mặt vui mừng.
"Hạ Hoàng quả thật là người thủ tín." Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức giữa không trung xuất hiện một thanh Tiên kiếm tỏa ra hàn khí lạnh như băng, cùng một thanh Tiên kiếm tản ra vô tận nóng bỏng. Đây chính là Nhất Khí Băng Sương Kiếm cùng Càn Cương Hỏa Cực Kiếm.
Thiên Hồ vừa thấy, ánh mắt sáng lên.
" Nơi này tổng cộng có bốn mươi chín thanh Nhất Khí Băng Sương Kiếm, cùng với bốn mươi chín thanh Càn Cương Hỏa Cực Kiếm." Kỷ Ninh mở miệng nói. " Giá trị có lẽ không kém một kiện Thuần Dương thượng phẩm pháp bảo đi."
" Ừm." Thiên Hồ cười tán thưởng. " Kỷ Ninh ngươi quả thật thủ bút không nhỏ, chín mươi tám thanh Tiên Kiếm này chính xác đã đủ rồi."
Dựa theo giá trị của bảo vật.
Bình thường một kiện Thuần Dương cực phẩm pháp bảo, tương đương với một ngàn kiện Tiên giai cực phẩm pháp bảo. Đây chỉ là một giá "tương đương", cũng không phải là tuyệt đối. Dù sao thì cùng là Thuần Dương cực phẩm pháp bảo, giá trị cũng không giống nhau.
Mà Thuần Dương thượng phẩm pháp bảo, bình thường tương đương với một hai trăm kiện Tiên giai cực phẩm pháp bảo. Kỷ Ninh một lúc xuất ra bốn mươi chín thanh Nhất Khí Băng Sương Kiếm, cùng với bốn mươi chín thanh Càn Cương Hỏa Cực Kiếm, phân biệt đều có cùng nguồn gốc một bộ. So với mấy trăm kiện Tiên Giai cực phẩm pháp bảo lộn xộn, ngược lại giá trị cao hơn một chút. Cho nên Kỷ Ninh đưa ra bộ phi kiếm này hoàn toàn là đủ rồi.
Đối với Kỷ Ninh mà nói, lúc trước lấy được một ngàn thanh Tiên Kiếm, chỉ có bảy trăm hai mươi chín thanh có ích, còn lại hơn hai trăm thanh đều là để đó không dùng tới.
" Ngài kiểm tra đi." Kỷ Ninh phất nhẹ tay. Tất cả những thanh kiếm này liền xuất hiện trước mặt Thiên Hồ.
Thiên Hồ vận dụng pháp lực Thiên tiên của mình để kiểm tra: " Ừm, đều là Tiên giai cực phẩm phi kiếm rất không tệ. Kỷ Ninh, số bảo vật Ngũ Hành này cũng thuộc về ngươi rồi." Tất cả bảo vật Ngũ Hành vốn đang lơ lửng trên không cũng xuất hiện bên cạnh Kỷ Ninh, hắn khẽ phất tay liền thu hết vào.
Thành giao!
" Kỷ Ninh, nếu ngươi còn cần gì có thể trực tiếp tới tìm ta." Thiên Hồ tâm tình vô cùng tốt. Cần biết, thời điểm hiện tại Đại Hạ thống trị cũng không ổn định. Số Ngũ Hành bảo vật kia muốn luyện chế thành pháp bảo cần có thời gian. Có thể trực tiếp đem đổi lấy pháp bảo tương xứng thế này thật sự là quá mỹ mãn.
" Hai ngày sắp tới có lẽ sẽ lại phiền đến Thiên Hồ tiền bối." Kỷ Ninh nói ra. " Hiện tại bây giờ thì không có việc gì cả."
Trong nội tâm Thiên Hồ khẽ động, nhẹ nhàng gật đầu.
Lập tức hắn rời khỏi dinh thự này, đồng thời an bài người hầu túc trực chờ tin của Kỷ Ninh.
...
Hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh cùng nam tử áo trắng, tóc trắng ngồi đối diện nhau.
" Uống rượu." Hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh cười nói.
" Tốt!" Bạch Thủy Trạch có chút nghi hoặc, tại sao Ninh nhi đột nhiên phóng xuất đệ nhị nguyên thần? Bản thể hiện tại đang làm gì vậy?
*****
Tây Hải xa xôi, trong một hòn đảo chỗ Vô Gian môn đóng quân.
" Thật sự là vô dụng!" Thiếu nữ ngồi tại vương tọa trên cao, hai đầu lông mày có một tia nộ khí. " Đường đường Thiếu Viêm tộc chủ động chuẩn bị kỹ càng, lại bất ngờ ám toán, vậy mà vẫn không thể giết nổi một Kỷ Ninh nho nhỏ. Thật sự làm ta quá thất vọng rồi. Xem ra Vô Gian môn chúng ta phải ra tay thôi."
" Đại nhân, chúng ta xuất thủ thì chắc chắn Kỷ Ninh kia phải chết rồi."
" Dù sao vẫn có chút phiền toái."
" Đại nhân không nên tức giận."
Phía dưới, đám Kim Y Thiên Tiên nhìn nhau, đều cười cười khuyên giải.
" Phiền toái chính là phải mời lão gia hỏa kia hỗ trợ."
Kỷ Ninh thân mang bí pháp Bát Cửu Huyền Công hộ thể, nếu chỉ dùng thủ hạ của mình, tuy rằng có thể giết chết Kỷ Ninh nhưng vẫn có chút mạo hiểm nhất định. Như tứ đại Thiên Tiên của Thiếu Viêm thị kia, trong thời gian ngắn không giết được Kỷ Ninh, đợi khi trợ thủ của Kỷ Ninh đến thì đã không còn chút cơ hội nào. Tương tự, dưới trướng nàng tuy có một đám Thiên Tiên thực lực áp đảo tuyệt đối nhưng cũng không có phương pháp phá vỡ Bát Cửu Huyền Công của Kỷ Ninh.
" Ô Tiêu thượng tiên đã đến." Bỗng nhiên một đạo thân ảnh xuất hiện bên trong đại điện. Là một gã tôi tớ áo đen, hắn cúi đầu cung kính. " Ô Tiêu thượng tiên đã từ Bi Sơn Đại Thế Giới liên tục vượt qua năm giới khác, hiện tại đang tiến vào đây."
" Lão gia hỏa đến rồi?" Thiếu nữ nhíu mày.
Phía dưới, hơn mười tên Kim Y Thiên Tiên đồng loạt đứng lên. Uy danh Ô Tiêu Thiên Tiên bên ngoài bọn họ đều đã nghe. Tuy nói bọn hắn cũng là Thiên Tiên, nhưng đối mặt Ô Tiêu Thiên Tiên vẫn là có chút căng thẳng trong lòng.
Bởi vì...
Ô Tiêu Thiên Tiên có thực lực gần như Thuần Dương, Chân Tiên lão quái vật. Trong cấp độ Thiên Tiên đã là tồn tại cao cấp nhất rồi.
" Hặc hặc hặc... ha ha, Tử Thảo tiểu oa nhi." Sau một hồi chấn động, tiếng cười giòn giã vang lên, trực tiếp truyền vào đại điện.
" Lão gia hỏa!" Thiếu nữ sẵng giọng.
Ngay lúc này, một đạo thân ảnh thong dong tiến vào đại điện, bộ dáng như trung niên, tóc xõa dài, thậm chí hai chân để trần trực tiếp đi tới, lộ ra thần thái tiêu diêu tại ngoại, không bị trói buộc.
" Ô Tiêu thượng tiên."
"Ô Tiêu đại nhân."
"Đại nhân."
Nguyên một đám Kim Y Thiên Tiên nhanh chóng chào hỏi.
Ô Tiêu thượng tiên này, ngay cả môn chủ Vô Gian môn cũng phải cho chút mặt mũi. Danh khí của hắn chính trong Tam Giới cũng khá lớn. Nếu xét về năng lực chém giết thì cũng không tính là quá mạnh, cũng chỉ ngang hàng với "Si Tâm Thiên Tiên" thôi. Thế nhưng nói đến các loại thủ đoạn bàng môn tả đạo thì quả thật rất có thiên phú.
Chạy trốn? Vây khốn địch? Phóng độc?...Đủ loại thủ đoạn. Đến Chân Tiên, Thiên Thần có khi cũng phải ăn buồn bực, thiệt thòi. Có thể coi là một kỳ nhân trong Tam Giới.
"Tử Thảo tiểu oa nhi, không nghĩ tới cũng có ngày ngươi phải cầu đến ta." Ô Tiêu thượng tiên đắc ý nói. " Chậc chậc, một tiểu oa nhi năm đó, hôm nay cũng đã một mình lãnh đạo một phương rồi."
" Lão gia hỏa ngươi vẫn còn thiếu nợ ta." Thiếu nữ nhíu mày.
"Hặc hặc, đúng! Năm đó ta hứa hẹn đáp ứng ngươi ba cái yêu cầu. Ngươi đã dùng hết một rồi, lần này là lần thứ hai." Ô Tiêu thượng tiên cười nói. " Nói đi, cần ta làm cái gì."
Thiếu nữ khẽ đảo tay, trong tay liền xuất hiện một quyển sách, trực tiếp ném cho Ô Tiêu Thiên Tiên. Ô Tiêu Thiên Tiên vừa nhận lấy lật xem liền cau mày.
" Kỷ Ninh?"
" Trong đó đã ghi lại kỹ càng tất cả tin tức chúng ta điều tra được về Kỷ Ninh. Kỷ Ninh này chính là cái gai trong mắt chúng ta, mặc kệ phát triển chỉ sợ sau này sẽ trở thành đại họa. Cho nên vẫn là nhanh chóng diệt trừ thì tốt hơn. Việc này môn chủ đã giao cho ta. Chính ta cũng muốn giải quyết gọn ghẽ, cho nên mới quyết định xin ngươi xuất mã." Thiếu nữ nói.
"Bát Cửu Huyền Công?" Ô Tiêu Thiên Tiên liếc nhìn tin tức, trừng mắt, lập tức ngẩng đầu bất mãn. " Tử Thảo tiêu oa nhi, đây là Bát Cửu Huyền Công đấy. Toàn bộ Tam Giới có thể sở hữu chỉ là một ít Đạo Tổ thôi."
"Tất cả chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Mỗi một người đều là tồn tại vô cùng kinh khủng. Sư phó Kỷ Ninh này chỉ sợ là một trong những lão quái vật đó. Người ta chỉ dùng một ngón tay thôi, cũng dí bẹp ta rồi."
"Ngươi sợ cái gì? Sư phó hắn dám ra tay sao?" Tử Thảo không quan tâm.
" Biết đâu được..." Ô Tiêu Thiên Tiên lắc đầu. " Quá nguy hiểm, quá nguy hiểm."
"Lão gia hỏa!" Thiếu nữ cả giận. Nàng vô cùng rõ ràng tính cách của Ô Tiêu Thiên Tiên. Dù sao từ bé nàng đã theo môn chủ, tiếp xúc với Ô Tiêu Thiên Tiên nhiều rồi. Hắn rất am hiểu bang môn tả đạo, lại cũng nổi danh là " rất nhát chết".
" Được rồi, được rồi!" Ô Tiêu Thiên Tiên bất đắc dĩ nói. " Sư phó hắn xuất thủ có thể là rất nhỏ, dù sao vẫn nguy hiểm. Nhưng vì ngươi, ta sẽ để một phân thân đi đối phó với Kỷ Ninh."
"Phân thân?" Thiếu nữ trừng mắt.
" Yên tâm, ta để phân thân mang theo "Thái Ất Tỏa Thần Vòng ". Đã xuất ra bảo vật này, hắn căn bản không có cơ hội phản kháng.." Ô Tiêu Thiên Tiên tủm tỉm cười. " Chỉ cần một nháy mắt, có thể bắt hắn mang đi. Ta giao cho các ngươi, muốn giết hay giam giữ do các ngươi quyết định."
Thiếu nữ nghi ngờ nói. " Thái Ất Tỏa Thần Vòng? Nó là bảo vật gì vậy? Tại sao ta chưa từng nghe qua?"
" Ta từ Thượng Cổ thế giới sống đến hôm nay, ngươi thì biết được cái gì? Nếu như không phải lần này hạo kiếp Tam Giới hàng lâm thì ta cũng chẳng nỡ sử dụng những bảo bối này rồi." Ô Tiêu Thiên Tiên tùy tiện đáp. " Tốt rồi, giờ nói chỗ của Kỷ Ninh, ta đi bắt hắn về."
Thiếu nữ nghe xong cười cười. " Theo tình báo mới nhất thì hắn đã đến Đại Hạ vương đô."
" Đại Hạ vương đô?" Ô Tiêu Thiên Tiên nhíu mày. " Chỗ đấy ta không đi được. Hạ Hoàng cũng không dễ chọc. Chờ hắn rời khỏi Đại Hạ vương đô ta sẽ ra tay."
← Ch. 0439 | Ch. 0441 → |