← Ch.0477 | Ch.0479 → |
Ở trong vực Tịch Diệt, trăm vạn chiến sĩ sừng cong đang hoảng sợ chạy trốn trong tuyệt vọng.
"Kẻ địch cầm cái vòng đeo cổ kia, ánh mắt hắn nhìn tới đâu, chiến sĩ ở đó đều bị chết, thật là đáng sợ."
"Tướng quân bị giết chết chỉ trong một chiêu."
Hỏng hoàn toàn rồi.
Trong phút chốc, tám trăm tên thống lĩnh quân đoàn số một đã chết hơn sáu trăm tên, cả tướng quân bị giết, các chiến sĩ sừng cong không thể nào hình thành chiến trận cỡ lớn được, tất nhiên đã không còn chút ý chí chống cự nào cả. Chỉ còn nỗi hoảng sợ kinh hoàng, bọn chúng điên cuồng chạy thục mạng khắp bốn phương tám hướng.
Nhưng vào lúc này, từ trong đáy lòng mỗi tên chiến sĩ đều xuất hiện thanh âm, đó là thanh âm có nguồn gốc từ sâu trong bổn nguyên huyết mạch.
"Mẫu Hoàng phụ thể!"
"Mẫu Hoàng phụ thể!"
"Mẫu Hoàng phụ thể!"
Thanh âm không ngừng vang vọng, trăm vạn chiến sĩ sừng cong vốn đang chạy trốn đều ngừng lại, trong nội tâm bọn chúng xuất hiện thanh âm, tích chứa từ khi bọn chúng sinh ra đời. Từng tên chiến sĩ trong thế giới Đoạn Giác... được thai nghén sinh ra đời là cho thời khắc này, chuẩn bị để nghênh đón "Mẫu Hoàng phụ thể’, hoặc có thể nói mục đích sinh ra đời của bọn chúng là để nghênh đón Mẫu Hoàng phụ thể, đây cũng là thủ đoạn chiến tranh đáng sợ nhất của thế giới Đoạn Giác.
"Mẫu Hoàng." Trăm vạn chiến sĩ sừng cong đều ngửa đầu lên, vị trí mi tâm vỡ ra, một đạo ánh sáng màu xanh lục từ mi tâm phóng thẳng lên trời.
Trăm vạn đạo ánh sáng phóng lên trời.
Trong phút chốc trong hư không vô tận có một mảng lớn khu vực đều biến thành khu vực có ánh sáng xanh lục.
"Chuyện gì xảy ra?"
Bảy vị Thiên Thần đều kinh ngạc khi chứng kiến một màn này.
"Cái này..." Kỷ Ninh cũng thấy có gì đó không đúng, trăm vạn chiến sĩ vốn đang hoảng sợ chạy thục mạng vậy mà bỗng nhiên ngừng lại, rốt cuộc muốn làm gì?
...
Âm thanh nỉ non của trăm vạn tên chiến sĩ vang lên khắp nơi, đồng thời ánh sáng xanh lục trên thân thể của bọn chúng bắt đầu tản ra, tựa như đã trở thành chất dinh dưỡng, trong phút chốc ánh sáng xanh lục vọt tăng mạnh.
Cứ như vậy trong nháy mắt.
Toàn bộ trăm vạn chiến sĩ sừng cong biến mất, trong hư không chỉ còn lại ánh sáng xanh vô tận kia, bên trong ánh sáng xanh còn quanh quẩn vô số âm thanh lẩm bẩm, đó chính là âm thanh của những chiến sĩ sừng cong.
"Mẫu Hoàng." "Mẫu Hoàng." "Mẫu Hoàng." ...
Đây là thời khắc vinh hiển nhất của bọn chúng.
Trong tiếng lẩm bẩm của bọn chúng bao hàm cả sự tự hào, sùng bái, bọn chúng nguyện ý vì Mẫu Hoàng mà trả giá tất cả, mà nghênh đón Mẫu Hoàng phụ thể, cũng khiến bọn chúng tử vong thực sự.
"Xôn xao " Chỉ thấy ánh sáng xanh mênh mông trong hư không tự động chia làm ba bộ phận, ba khu vực ánh sáng xanh cực lớn này bắt đầu ngưng kết nhanh chóng, biến thành ba tên chiến sĩ khổng lồ, bọn chúng có giáp màu xanh biếc, sừng cong màu đỏ như máu, bộ dáng vô cùng giống với chiến sĩ sừng cong bình thường. Chỉ là hình thể của bọn chúng tựa như một tòa núi cao lớn, khí tức cũng hoàn toàn khác, đây là một loại khí tức hỗn loạn cuồng bạo.
Lúc ba tên chiến sĩ khổng lồ hình thành, bảy vị Thiên Thần đã cảm thấy không ổn rồi.
"Động thủ, hợp lực chém giết tên gần nhất." Hồng Tuyết Thiên Thần hạ lệnh.
"Được."
"Bên trên."
Trăm vạn tên chiến sĩ sừng cong vốn phân tán vô cùng rộng lớn, lúc chạy thoát khoảng cách lại càng xa, cho nên khi ngưng tụ lại thành ba tên chiến sĩ sừng cong khổng lồ thì khoảng cách giữa chúng cũng đã gần trăm vạn dặm, hoàn toàn có thời gian tiến hành đánh bại từng tên.
Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!
Bảy đạo ánh sáng lao thẳng tới chiến sĩ khổng lồ gần nhất.
"Thần Ma trong Tam Giới, bảy tên Thiên Thần các ngươi vẫn dám khiêu chiến ta." Tên chiến sĩ khổng lồ đó phát ra tiếng cười ha ha, làm cho hư không chấn động, tên này do Mẫu Hoàng thứ nhất nhập thân, có thể xem như phân thân của Mẫu Hoàng thứ nhất! Phân thân bực này phải trả một cái giá rất lớn, một cái phân thân phải hy sinh mấy chục vạn chiến sĩ sừng cong, mà lại chỉ có thể sử dụng trong thời gian ngắn mà thôi, Mẫu Hoàng cũng rất ít khi làm như vậy.
Một cái giá lớn cũng đồng nghĩa với việc có chiến lực cực kỳ kinh người.
"Chết đi." Phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất giơ bốn cánh tay lên cao, tựa như bốn cái trụ chống trời, nện thẳng tới bảy vị Thiên Thần.
"Oa "
Âm thanh chói tai lập tức tập kích Mẫu Hoàng thứ nhất, chỉ thấy từ trong bảy vị Thiên Thần, lão giả hói đầu biến thành một con Ô Nha* màu đen giương cánh bay lượn, Ô Nha phát ra tiếng kêu chói tai, khiến cho động tác của phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất dừng lại một chút.
(*Ô Nha: quạ đen)
"Đi." Hài đồng kia cũng gầm lên, cái vòng cổ trong tay chém ra, cái vòng cổ này hóa thành một đạo ánh sáng vàng, nhanh chóng tăng vọt lên hơn vạn trượng, phóng tới phía phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất trói lại.
...
Trong nháy mắt chiến đấu đã bạo phát.
Kỷ Ninh chỉ kịp chứng kiến Ô Nha màu đen cực lớn kia cùng với lúc hài đồng ném ra cái vòng cổ, sau đó thì vô tận thủy hỏa đã phủ xuống, không thua kém chút nào so với Thái Dương Chân Hỏa, Thái Âm Chân Thủy, thủy hỏa giao nhau bao phủ Mẫu Hoàng thứ nhất, và cũng hoàn toàn che đi tầm mắt, Kỷ Ninh không còn thấy được tình cảnh giao chiến nữa.
"Thật cường đại."
"Đây là lực lượng của Thiên Thần ư?" Kỷ Ninh đã hoàn toàn bị rung động rồi.
Hư không chấn động.
Bảy vị Thiên Thần và phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất điên cuồng chém giết, tuy mắt thường không thể thấy, thế nhưng nhìn lực lượng bành trường ra như kia cũng đủ khiến cho bất kỳ tên Thiên Tiên nào cũng phải chết.
"Thất Diệu Thiên Thần trận!" Một tiếng hét phẫn nộ truyền ra, Kỷ Ninh nhận ra đó chính là thanh âm của Hồng Tuyết tiền bối.
"Bày trận."
"Giết."
Vài đạo thanh âm có khàn khàn, có thanh thúy, có âm lãnh đồng thời hô lên chữ ‘giết’.
Ông 00:33, ngày 24 tháng 7 năm 2020 (+07)
Nơi giao chiến xa xa bỗng nhiên xuất hiện hào quang chói mắt xuyên xuốt một phiến hư không, hào quang dần tiêu tán đi, thủy hỏa trước đó cũng đã hoàn toàn tiêu tán, Kỷ Ninh cũng thấy rõ được tình cảnh giao chiến.
Chỉ thấy phía xa xa có hai bóng hình khổng lồ.
Một là phân thân Mẫu Hoàng, cao mấy vạn trượng, có lân giáp màu bích lục, hung tàn bao ngược.
Một bóng hình khác cũng cao tới mấy vạn trượng, mặc thần giáp bảy màu, cầm trên tay một cây trường thương còn cao hơn gã một chút. Dung mạo lại cực kỳ giống Hồng Tuyết Thiên Thần.
"Thất Diệu Thiên Thần?" Kỷ Ninh gật đầu.
Thất Diệu Thiên Thần trận, chính là trận pháp Thần Ma cổ xưa, phải có bảy tên Thiên Thần mới hợp lực thi triển ra được! Có thể làm cho thần lực bảy tên Thiên Thần hội tụ cùng một chỗ, dùng một tên Thiên Thần trong đó làm hạch tâm hình thành lên một gã ‘Thất Diệu Thiên Thần’. Gã Thất Diệu Thiên Thần cầm trường thương trên tay kia có dung mạo cực giống Hồng Tuyết Thiên Thần, hiên nhiên hạch tâm chính là Hồng Tuyết, tất cả đều do Hồng Tuyết khống chế.
"Vậy mà ngươi có thể gây tổn thương cho ta?" Trên ngực phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất có một cái lỗ thủng to, chính là do trước đó bị một lưỡi lê đâm xuyên, nó phát ra tiếng cười, "Ha ha, tuy nhiên đây chỉ là phân thân được ngưng tụ bởi vô số hài tử của ta, vô dụng thôi, ta không có bất kỳ nhược điểm nào." Chỉ thấy lồng ngực nó ngay lập tức được lấp đầy lại.
"Tỷ tỷ, xem ra cần chúng ta hỗ trỡ ah."
"Thần Ma Tam Giới này không dễ chọc đâu."
Phân thân hai Mẫu Hoàng khác cũng đang nhanh chóng lao tới.
"Rầm rầm rầm " Thất Diệu Thiên Thần cũng phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất điên cuồng chém giết, Mẫu Hoàng thứ nhất dù bị thương cũng không ngại. Mà phân thân hai vị Mẫu Hoàng khác cũng đã đến, lập tức phân thân ba vị Mẫu Hoàng vây công một mình Thất Diệu Thiên Thần.
"Tóc đỏ, chúng ta nên làm gì bây giờ, cùng giao chiến với ba gia hỏa này, chỉ là phân thân đã mạnh như vậy. Chỉ sợ bản tôn của bọn họ là cấp độ Đạo Tổ ah."
"Bảy người chúng ta liên thủ thành Thất Diệu Thiên Thần vậy mà đều không giết được ba cái phân thân của chúng, thậm chí cũng không thể chiếm thế thượng phong."
"Lần này phiền toái rồi."
"Trước giờ còn chưa gặp qua loại đối thủ này."
Bảy vị Thiên Thần cùng thấy bất an, bởi vì bọn họ không có kinh nghiệm, trước giờ chưa từng gặp qua đối thủ bậc này. Tuy trong hồi đại hạo kiếp năm xưa có đối thủ như vậy, nhưng trước đó bọn họ đã bị Tam Thọ đạo nhân sắp xếp xong xuôi, không tham gia vào hồi hạo kiếp đó, tất nhiên không có kinh nghiệm.
...
Phân thân ba vị Mẫu Hoàng vây công Thất Diệu Thiên Thần, Thất Diệu Thiên Thần thi triển một cây trường thương, thương pháp huyền diệu, thậm chí lúc thi triển trong hư không xung quanh xuất hiện vô số bông tuyết màu trắng, thời gian cũng bị hỗn loạn, trong lúc thời gian hỗn loạn, thương pháp của Thất Diệu Thương Thần càng thêm đáng sợ, hoàn toàn ngăn được phân thân ba vị Mẫu Hoàng.
"Gia hỏa này ở đâu ra "
"Mới chỉ là Thiên Thân, dù là bảy tên liên thủ. Chúng ta liên thủ ba người lại không thể nào giết hắn được."
"Xem ra cần phải điều khiển nhiều chiến sĩ hơn nữa."
"Để quân đoàn Biên quân số hai đến."
Ba vị Mẫu Hoàng cũng gấp gáp.
Tuy phân thân các nàng chiếm thượng phong, nhưng thực lực đối phương với các nàng chênh lệch không lớn, mà một cây trường thương kia phòng thủ thật lợi hại, cho đến giờ tuy có thể áp chế đối phương nhưng không thể nào làm cho Thất Diệu Thiên Thần kia bị thương được. Ngược lại phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất vừa mới bắt đầu đã bị thương không ít.
...
"Không giết được chúng."
"Đây chỉ sợ không phải là toàn bộ thực lực thế giới Đoạn Giác, chúng ta không thể ham chiến, phải lao ra khỏi đại trận phong cấm, nhanh chóng rời khỏi đây."
Sau khi giao chiến một lát, bảy vị Thiên Thần đã lập tức đưa ra quyết định.
Chỉ thấy Thất Diệu Thiên Thần giương trường thương ra, đâm vào lồng ngực một phân thân Mẫu Hoàng, làm cho nó không khỏi lảo đảo sau đỏ rút lui mấy trăm dặm.
Vèo.
Thất Diệu Thiên Thần bay khỏi đó.
"Trốn?" Một gã phân thân Mẫu Hoàng duỗi bốn ngón tay ra, biến thánh ánh sáng xanh vô tận, lập tức bao phủ Thất Diệu Thiên Thần, làm cho Thất Diệu Thiên Thần cất bước cũng khó khăn.
"Ha ha ha, bảy tên Thiên Thần các ngươi đã đến thế giới Đoạn Giác chúng ta, nếu như lại để các ngươi đào tẩu như vậy, ta còn mặt mũi nào mà đứng ở phế tích thượng cổ?" phân thân Mẫu Hoàng thứ nhất đang quấn chặt lấy Thất Diệu Thiên Thần cười nói.
Phân thân hai vị Mẫu Hoàng khác phụ họa theo.
"Hừ."
Thất Diệu Thiên Thần múa trường thương, tuy bị ánh sáng xanh quấn quanh, tốc độ bị ảnh hưởng nhưng hoàn toàn có thể tiếp tục chống cự lại.
"Tóc đỏ, ba gia hỏa này đang cố ý kéo dài, tin chắc là thế giới Đoạn Giác nhất định đang điều động nhiều lực lượng hơn nữa tới đây, muốn đối phó chúng ta."
"Chúng ta không thể để kéo dài."
"Đều đi thôi."
...
Đừng nói là bảy vị Thiên Thần, dù là Kỷ Ninh đứng nhìn ở xa cũng nhận ra phân thân ba vị Mẫu Hoàng đang cố ý kéo dài thời gian, biết rõ thế nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào! Thất Diệu Thiên Thần thừa sức bảo vệ mình, nhưng không có cách nào chạy ra. Kỷ Ninh thì căn bản không thể nhúng tay vào trận giao chiến ở tầng cấp này được.
"Đại Hùng tiền bối, bảy vị tiền bối này rốt cuộc từ nơi nào đến, hiện tại bọn họ đang trong tình thế nguy hiểm, có biện pháp nào cứu họ không?" Kỷ Ninh lo lắng, nguyên thần thứ hai của hắn đang hỏi Hoàng Mao Đại Hùng, Hoàng Mao Đại Hùng cũng chỉ thở dài, còn có biện pháp nào đây?
Ngay tại thời điểm Thất Diệu Thiên Thần và phân thân ba vị Mẫu Hoàng chém giết, còn Kỷ Ninh đang lo lắng thì...
Ào ào xôn xao
Trong hư không phía xa bỗng nhiên xuất hiện vòng xoáy màu xám trắng, khiến Kỷ Ninh không khỏi quay đầu lại nhìn, Thất Diệu Thiên Thần, phân thân ba vị Mẫu Hoàng đang giao chiến cũng không khỏi chú ý tới vòng xoáy xám trắng đang xuất hiện kia.
Từ trong vòng xoáy hư không màu xám trắng có một bóng người đi ra.
Đó là một lão giả râu tóc trắng noãn, mặc đạo bào rộng thùng thình.
"Sư phụ!" Kỷ Ninh mở to hai mắt ra nhìn
← Ch. 0477 | Ch. 0479 → |