Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0531

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0531: Đột phá, Thuần Dương Chân Tiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Trong hư không bên ngoài Tam Giới.... Một tòa sơn phong trôi nổi.

Tòa sơn phong nguy nga này rộng ước chừng trăm dặm, chính là động phủ của Xích Minh Đạo Tổ.

Ngay lúc này có một lão giả tóc dài màu xanh đang khoanh chân ngồi, phía dưới là một đám Thiên Thần Chân Tiên cường đại đang đứng thành hai hàng, trong đó có cả hóa thân Hạ Hoàng mặc áo choàng đen.

"Quân đoàn Thần Ma thế là xong hết rồi."

Xích Minh Đạo Tổ thở dài nói một câu.

Giờ phút này đang có một quang cầu trôi nổi giữa không trung, chính là do Xích Minh Đạo Tổ tự mình thi triển pháp thuật để xem xét tràng cảnh nơi giao chiến.

" Xong rồi "

"Đã mất đi một quân đoàn Tam Đại Thần Ma rồi."

"Vậy thì tiếp tục như thế nào được nữa đây?"

Các Thiên Thần Chân Tiên ở phía dưới cũng vạn phần lo lắng, còn hóa thân Hạ Hoàng mặc áo choàng đen lại lạnh lùng nhìn.

" Hạ Mang sư huynh, Đại Thế Giới của chúng ta đã bị công phá, chẳng lẽ đến lượt thế giới Đại Hạ của ngươi cũng sắp bị công phá rồi?" Một gã Thiên Thần mình người đầu gấu trông có vẻ mộc mạc lo lắng hỏi.

" Bên ta chỉ tổn thất một ít Thần Ma, nhưng dù sao thì Hàn Tranh Thiên Thần cũng vẫn còn sống." Hạ Hoàng lạnh lùng nói, "Thực lực bên ta không tổn thất nhiều, còn Vô Gian Môn từ đầu đến cuối lại mất đi tám đầu Huyết Vân Khôi Lỗi."

"Hạ Mang sư huynh không cần phải mạnh miệng." (to mồm) Trường Thanh Kiếm Tiên ở một bên lạnh nhạt nói, "Đến nước này rồi thì sư huynh cũng đã thấy rõ, ưu thế rõ ràng thuộc về Vô Gian Môn, đồng thời cứ tiếp tục chiến tranh như vậy thì các ngươi bên này cũng không ngừng trọng thương! Mặc dù Vô Gian Môn tổn thất tám đầu Huyết Vân Khôi Lỗi, nhưng chũng chỉ là tám đầu Huyết Vân Khôi Lỗi mà thôi, còn tổn thất của các ngươi là Hình Thiên Thần cùng với một chi Quân Đoàn Thần Ma. Kẻ mạnh sẽ lại càng mạnh, kẻ yếu lại càng yếu. Khoảng cách giữa các ngươi cùng Vô Gian Môn sẽ càng ngày càng lớn, cho đến khi bên phía Đại Hạ các ngươi không còn chịu được nữa, chẳng phải sẽ hoàn toàn sụp đổ hay sao?"

Hạ Hoàng nhíu mày.

Trường Thanh Kiếm Tiên nói chuyện không dễ nghe, nhưng lại là sự thật.

Bởi vì một mình Bạch Cực Chân Tiên của Vô Gian Môn đã cuốn được lấy quân đoàn Thần Ma do Hàn Tranh Thiên Thần suất lĩnh, cho nên sau khi các Bạch Kiểm Giao kéo đến, Bạch Cực Chân Tiên lập tức hạ lệnh cường công quân đoàn Hàn Tranh Thiên Thần. Một đám Huyết Vân Khôi Lỗi cũng tận lực bổ nhào đến. Tập trung hết thảy ưu thế lực lượng để đối phó với chi quân đoàn Thần Ma kia.

Chỉ trong phút chốc, mặc dù hao tổn thêm bốn đầu Huyết Vân Khôi Lỗi khiến tổng số hao tổn đạt tới tám đầu, nhưng Vô Gian Môn đã thành công.

Hạ Hoàng khi ấy cũng chỉ có thể xuất ra một chiếc hồ lô Tiên Thiên linh bảo, trực tiếp thu hồi vô số Thần Ma đang bỏ chạy trốn tan tác, nhưng vẫn có rất nhiều Thần Ma bị Huyết Vân Khôi Lỗi kia tàn sát.

"Chẳng lẽ phải thua sao?" Hạ Hoàng trong nội tâm yên lặng thở dài.

Hiện tại hắn chỉ nghĩ ra được một cách duy nhất đó là....

Mời sư tôn Xích Minh Đạo Tổ, còn có Ứng Long Đạo Tổ, cùng với Thượng Cổ Hoàng Tộc trợ giúp.

Chỉ là thế cục Tam Giới hiện nay cực kỳ hiểm ác, các Đạo Tổ nguyện ý phái ra lực lượng nhúng tay vào sao?

Hạ Hoàng cũng không nắm chắc lời thỉnh cầu của mình, tin rằng Xích Minh Đạo Tổ, Ứng Long Đạo Tổ cũng đã biết, nhưng có điều động hay không thì phải xem họ quyết định ra sao.

"Nếu sư tôn, huynh trưởng cùng với Thượng Cổ Hoàng Tộc đều không nhúng tay vào, cuộc chiến này nhất định phải thua." Hạ Hoàng thực sự không cam lòng.

Thật sự rất không cam.

Đây là thiên hạ cho hắn khai mở, đây là căn cơ Hạ Mang thị do chính hắn khai sáng, nhưng sao hiện tại lại chật vật y như một con chó bị đuổi ra ngoài đường.

"Bên phía Hạ Mang sư huynh còn có một chiến lực cực kỳ rất trọng yếu." Một nam tử mắt vàng mặc Long bào nhìn viên cầu giữa không trung vừa suy nghĩ vừa nói, "Hình Thiên Thần Kỷ Ninh chính là mạnh nhất. Một mình hắn hoàn toàn hoàn toàn có thể đối phó được hai đầu Bạch Kiểm Giao. Nhưng hắn lại đang bị Xích Bỉnh Chân Tiên kia ngăn cản. Hạ Mang sư huynh, xiềng xích màu đen đang vây khốn Kỷ Ninh kia không có cách nào phá vỡ được hay sao."

"Không phá được." Hạ Hoàng lắc đầu, thực sự là bất đắc dĩ, "Lúc này chính là thời điểm hai bên điên cuồng chém giết, chúng ta chỉ có thể giúp đỡ Kỷ Ninh được đến như vậy thôi. Trừ khi phái thêm ra lực lượng mạnh hơn nữa nếu không thì không có biện pháp phá vỡ dây xích kia.

"Rốt cuộc kia là pháp thuật gì mà lại lợi hại đến vậy?"

"Xiềng xích màu đen... loại pháp thuật này ta còn chưa thấy bao giờ."

"Ta cũng chưa từng thấy qua."

"Hình như là xiềng xích màu đen kia thẩm thấu ra từ trong hư không của Vô Gian Thành kia. Ta cứ cho rằng đó là để luyện chế tòa thành chiến tranh, không ngờ rằng lại còn có pháp thuật đến bậc này.

Các Thiên Thần Chân Tiên ở đây đến từ mấy chục cái đại thế giới do Xích Minh Đạo Tổ thống lĩnh.

Nhãn giới của bọn hắn cũng xem như là cực kỳ rộng rãi. Vậy mà cũng là lần đầu tiên được trông thấy.

Hạ Hoàng thì là nhắm mắt lại.

Thống khổ.

Hắn không muốn nhìn thêm nữa, bản tôn của hắn đang ác chiến ngoài kia đương nhiên là biết rõ ràng hết tất cả. Thế cục đang không ngừng ác liệt. Đối phương ngày càng mạnh mẽ trong khi bên ta ngày càng yếu. Như vậy thì thành quả chiến đấu của đối phương càng lúc càng cao, chênh lệch càng lúc lại càng nhiều, cho đến khi bên ta hoàn toàn bại vong.

"Sư tôn, huynh trưởng à, rốt cuộc các ngươi đang cân nhắc điều gì." Hạ Hoàng chỉ có thể lo lắng trong lòng.

"Hạ Mang sư huynh, Kỷ Ninh kia có phải là người lúc trước ngươi muốn ta thu nhận làm đệ tử?" Trường Thanh bỗng nhiên nói.

Hạ Hoàng nhìn hắn một cái: "Đúng."

" Ta cũng đã quên mất việc này." Trường Thanh Kiếm Tiên cười, "Hiện tại mới nhớ ra, nghe nói Kỷ Ninh này đã bái một Đạo Tổ làm sư phụ, thân là đệ tử Đạo Tổ, tuy rằng chỉ là một Thiên Tiên có chút yếu kém, nhưng dù sao ở dưới trướng cũng phát huy ra được công dụng rất lớn."

"Thân là Thiên Tiên cũng không tính là yếu." Hạ Hoàng lại lắc đầu, "Dù sao thì thời gian tu luyện của hắn cũng ngắn, nhưng tiềm lực của Kỷ Ninh này lại cực kỳ phi phàm."

" Tiềm lực?"

Trường Thanh Kiếm Tiên lạnh nhạt nói, "Tiềm lực rất lớn thì đã sao, mắc kẹt ở Thiên Tiên ở Tam Giới lại càng nhiều. Thiên Thần Chân Tiên dễ thành tựu như vậy sao?"

Sắc mặt Hạ Hoàng trầm xuống, sư đệ Trường Thanh Kiếm Tiên này của hắn bình thường nói cho dễ nghe là bàng quan, nói khó nghe chính là rất ích kỷ! Hoàn toàn không thèm để ý đến các sư huynh đệ khác, hết thảy đều là tự mình nói, căn bản là không thèm nhìn mặt mũi người khác. Lúc bình thường tất cả mọi người đều rất có khí độ, nhưng bây giờ đã đến thời điểm đại kiếp chiến tranh, Đại Hạ của hắn sắp bị diệt vong.

Tuy điều Trường Thanh nói là sự thật.

Nhưng chẳng lẽ không thể nói cho dễ nghe hơn sao. Không biết lúc này ta đang tức sôi cả bụng sao?

" Sao? "Hạ Hoàng lạnh nhạt nói, "Thời điểm Trường Thanh sư đệ tu luyện được trăm năm không biết đã thành Thiên Tiên chưa vậy?"

Sắc mặt của Trường Thanh Kiếm Tiên nhất thời biến đổi, lập tức cười lạnh: "Mạnh miệng làm gì nữa, tốt hơn hết là Hạ Mang sư huynh nên đối diện với sự thật đi."

Tâm tình Hạ Hoàng giờ phút này thật sự không tốt, cũng chẳng muốn nhiều lời.

" Đại Hạ... "

Trong lòng Hạ Hoàng rất khó chịu, "Chẳng lẽ thực sự là kết thúc rồi?"

Trong lúc Xích Minh Đạo Tổ dẫn theo các Thiên Thần Chân Tiên ở dưới trướng quan sát tình hình chiến đấu ngoài Tam Giới, thì ở một chỗ khác, một thân ảnh sừng sững được bao phủ dưới lớp áo choàng đen cũng đồng dạng yên lặng xem xét cuộc chiến. Thần Vương hắn cũng rất quan tâm đến cuộc chiến này.

"Sắp thắng rồi!"

Tay trái Thần Vương khẽ gõ lên thành ghế, phía trước hắn là một tấm gương do vụ khí ngưng tụ mà thành, hiển thị rõ ràng tràng cảnh cuộc chiến.

Giờ phút này, bất kể là Thần Vương hay Ứng Long Đạo Tổ đều không thể nhìn thấu qua thân thể của Hình Thiên Thần để thấy được sự biến hóa của Bắc Minh Tiên Nhân Kỷ Ninh ở bên trong.

Ở thế giới Đại Hạ, trong Bạch Cực Quận.

Song phương đã chém giết đến điên cuồng, cực kỳ điên cuồng, đặc biệt là bên phía Vô Gian Môn lại càng là điên cuồng. Mà phía Đại Hạ bên này thì càng là bi tráng. Nguyên nhân thì ai nhìn cũng sẽ hiểu, từ khi quân đoàn Thần Ma của Hàn Tranh Thiên Thần bị hủy diệt thì sự chênh lệch thực lực giữa song phương càng lúc càng lớn, Đại Hạ bên này sắp không chịu nổi nữa rồi.

" Phá phá phá. "

Kỷ Ninh đang bị xiềng xích màu đen vây khốn, trong lòng cũng cực kỳ lo lắng.

Cực kỳ phần nộ.

Vì sao...

Vì sao mình lại không thoát được xiềng xích này?

Các huynh đệ tỷ muội của mình đều đang phải ác chiến, trong lòng Kỷ Ninh cũng rất cấp bách.

Mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng lại là tuyệt đối tỉnh táo. Tĩnh táo cùng lo lắng điên cuồng không mẫu thuẫn một chút nào.

" Oanh ~ " Trong lòng Kỷ Ninh bỗng nhiên chấn động.

Ngây ngẩn cả người.

Ánh mắt cũng trở nên cuồng hỷ.

Hắn đã hoàn toàn cảm nhận được Đại Đạo rộng lớn, đó là Kiếm Đạo. Giờ phút này, tất cả bí mật thuộc về Kiếm Đạo đều trong lòng Kỷ Ninh, không giống trong quá khứ, mỗi khi Kỷ Ninh cảm ứng Kiếm Đạo thì đều dẫn tới đại lượng dao động. Hiện tại? Kiếm Đạo trước mặt Kỷ Ninh giống hệt như đứa trẻ nhỏ vô cùng ngoan ngoãn, không có chút nào phản kháng.

Bởi vì Kỷ Ninh đã hoàn toàn hiểu được, hoàn toàn nắm giữ, tất nhiên là sẽ không có một chút dao động nào tiết ra.

"Đây là Kiếm Đạo?"

"Hóa ra là ta chỉ thiếu một cỗ Kiếm Tiên chi khí chính thức?" Ngay khi Kỷ Ninh đột phá bình cảnh cuối cùng thì cũng lập tức hiểu được vấn đề của chính mình.

Kỳ thật khi đã tham ngộ Đại Đạo đạt tới bình cảnh, thì cũng coi như là hiểu được gần như hoàn mỹ.

Chỉ thiếu một bước dung hợp cuối cùng.

Đem tất cả kiếm đạo hiểu được lúc trước dung hợp lại một cách hoàn mỹ, đó chính là Kiếm Đạo.

Việc dung hợp như này cần một quá trình cảm ngộ vô cùng gian nan, nhưng Kỷ Ninh, thứ nhất là Kiếm Tâm thuần túy, thậm chí đã sớm ngộ ra một tia kiếm lực. Thứ hai là đã từng qua Nhất Mộng Thiên Niên (Một giấc chiêm bao qua ngàn năm) tự mình cảm thụ cảm giác Kiếm Đạo đại thành. Cho nên hắn không còn thiếu gì ngoài một cỗ khí tức. Một cỗ chính thức tuyệt thế Kiếm Tiên vốn có 'Kiếm Tiên Chi Khí'.

Mỗi một Kiếm Tiên đều có cho riêng mình một loại đặc chất.

Lữ Động Tân, siêu nhiên vô vi.

Trường Thanh Kiếm Tiên thì tuyệt đối do bản thân mình, lạnh lùng đối đãi hết thảy, đối đãi nói chuyện với người cùng tầng thứ với mình đều khinh thường che giấu, hắn biết mình nói chuyện khó nghe. Có lẽ trước mặt Đạo Tổ thì hắn cung kính, nhưng còn đối với Thiên Thần Chân Tiên khác thì hắn không thèm ngó ngàng gì đến. Hắn biết rõ, mọi thứ của bản thân tất cả đều do chính thực lực của mình.

Kỷ Ninh, thì lại là muốn bằng thanh kiếm trong tay, trảm phá hết tất cả trở ngại khó khăn, chính thức đi lên tới đỉnh cao. Mặc dù quá khứ hiểu được điều đó, nhưng đơn giản mà nói thì Kỷ Ninh vẫn còn kém một chút.

Nhưng giờ phút này Kỷ Ninh là đang mài luyện trong chiến tranh, thậm chí ngay lúc này còn đang bị xiềng xích màu đen áp bức quấn quanh người. Trái lại áp bức như vậy lại khiến Kỷ Ninh khôi phục, thậm chí làm cho Kỷ Ninh nhân dịp này đột phá.

Vừa đột phá.

Ánh mắt của Kỷ Ninh cũng thay đổi.

Ánh mắt Kỷ Ninh mặc dù không khác biệt lắm so với quá khứ, nhưng ở sâu bên trong ánh mắt lại có luồng kiếm ý khiếm cho lòng người lạnh ngắt.

"Kiếm Đạo đã thành!"

"Ngũ khí ngưng tụ trong ngực cũng sẽ sớm làm được thôi." Kỷ Ninh yên lặng nói.

Cái gì gọi là ngũ khí trong lồng ngực?

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ Hành mà thôi! Một tên Thiên Tiên muốn thành Thuần Dương Chân Tiên. Quan trọng nhất là hiểu được một cái Đại Đạo, tiếp theo chính là phải phân biệt hiểu được năm đạo ngũ hành bình thường, năm ngũ hành đạo bình thường này chẳng khác gì cầu dẫn tiếp nối với Thiên Địa, bởi vì căn bản của Thiên Địa Tam Giới này chính là Ngũ Hành.

Ngũ khí ngưng tụ trong ngực được Thiên Địa bổn nguyên Ngũ Hành tẩm bổ, Kim Đan lại thu nạp rộng lượng nguyên khí, mới có thể chính thức lột xác trở thành Thuần Dương Kim Đan. Mới có thể có được Thuần Dương pháp lực, trở thành một gã Thuần Dương Chân Tiên chính thức.

"Hiện giờ đang là thời điểm chiến tranh, ta cũng không có thời gian để thu nạp nguyên khí." lúc này Kỷ Ninh lấy ra đại lượng Thuần Dương Tiên Đan, trực tiếp nhét hết toàn bộ vào miệng. Giờ phút này Kim Đan của hắn cần thu nhận vô tận nguyên khí, cho nên căn bản là chẳng sợ bạo thể mà chết.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1832)