← Ch.0620 | Ch.0622 → |
- Ồ?
Thanh âm lãnh đạm của Thần Vương áo đen vang lên:
- Không giao ra một cái giá lớn mà muốn thê tử của ngươi trở lại, quả thực là nằm mơ. Nếu như ta thả Dư Vi trở về, chẳng lẽ ngươi sẽ không đối phó với Vô Gian Môn ta nữa hay sao?
Ma Thần Kỷ Ninh nói:
- Ít nhất ta sẽ không đánh lén như vậy nữa.
- Ha ha, nói thật là dễ nghe, chờ Dư Vi trở về, Vô Gian Môn ta có thứ gì có thể uy hiếp được ngươi nữa chứ? Mà ngươi dù sao cũng là người của trận doanh Nữ Oa a. Hai đại trận doanh chiến đấu sinh tử tồn vong, có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Đến lúc đó sư phụ Bồ Đề của ngươi, còn có những Đại Năng Giả đỉnh tiêm khác lại lần nữa lợi dụng ngươi để đối phó với Vô Gian Môn ta. Khi đó chẳng lẽ ngươi còn có thể cự tuyệt được hay sao?
Thần Vương áo đen cười lạnh:
- Bây giờ ngươi lợi hại cho nên ta mới nói ngươi thắng, thắng được một cơ hội đàm phán, năm đó ta đã cho ngươi đầu nhập vào Vô Gian Môn ta. Như vậy ta mới để cho Dư Vi đoàn tụ với ngươi. Hiện tại ta không cần người gia nhập, thế nhưng ngươi phải trả một cái giá lớn a, bằng không.... Ha ha ha... Chờ Dư Vi đoàn tụ với ngươi, ngươi lại đến đánh lén, đến lúc đó chẳng phải Vô Gian Môn ta sẽ thành chê cười hay sao?
- Ta có thể lập lời thề.
Kỷ Ninh trầm giọng nói.
- Lời thề?
Thần Vương áo đen cười nhạo, nói:
- Đám Chân Thần Đạo Tổ cũng không quan tâm tới lời thề Thiên Đạo a. Dùng thực lực của ngươi bây giờ, chỉ cần sư phụ của ngươi giúp ngươi thì ngươi cũng có thể tránh được lời thề Thiên Đạo giáng phạt. Cho nên căn bản lời thề là vô dụng.
Kỷ Ninh trầm mặc.
Quả thực rất đúng.
Lời thề Thiên Đạo đối với đám người Chân Thần Đạo Tổ cũng vô dụng, chủ yếu là uy lực của Thiên Phạt cũng là có hạn, cũng không phải là vô cùng vô tận.
- Hoặc là, ngươi phải trả giá thật nhiều, thê tử ngươi sẽ đoàn tụ với ngươi. Hoặc là, chúng ta cứ tiếp tục đấu nữa. Cùng lắm thì... Tất cả Thiên Thần Chân Tiên của ta đều rút về, sẽ dựa theo một biện pháp khác để thẩm thấu vàoTam giới a.
Thần Vương áo đen cười lạnh, nói tiếp:
- Trước đó kiến tạo rất nhiều cứ điểm, tuy rằng đã tiêu hao không ít tâm huyết, thế nhưng Vô Gian Môn ta vẫn có thể hi sinh được.
- Chọn đi.
Thần Vương áo đen lãnh đạm nói.
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương áo đen ở trước mắt, trầm mặc.
- Xem ra ngay cả một cái giá lớn ngươi cũng không muốn trả giá, rất tốt.
Thanh âm của Thần Vương áo đen càng thêm lạnh lẽo.
- Ngươi nói đi.
Cuối cùng Kỷ Ninh cũng mở miệng nói.
Thần Vương áo đen nhìn Kỷ Ninh, nở nụ cười:
- Lúc này mới đúng a, làm cái gì cũng cần công bằng. Ngươi có thể làm cho Vô Gian Môn ta phải đàm phán thương nghị với ngươi... Như vậy ngươi cũng đáng để kiêu ngạo rồi, nếu như ngay cả một cái giá lớn mà cũng không muốn trả thì cũng quá vọng tưởng a. Vô Gian Môn chún ta cũng không có yêu cầu quá cao, môn độn thuật mà ngươi thi triển bây giờ rất là cao minh. Vô Gian Môn chúng ta chỉ có một yêu cầu. Đó chính là đem môn độn thuật thần thông này giao cho chúng ta, hơn nữa phải cam đoan bên chúng ta chí ít pahri có một gã Đại Năng Giả có thể tu luyện thành công.
- Không có khả năng.
Kỷ Ninh cười lạnh:
- Các ngươi đang nằm mơ a.
Nói giỡn sao.
Bên trận doanh Nữ Oa bởi vì môn độn thuật thần thông này cùng với sáu bình Hỗn Độn linh dịch cũng đã khiến cho sư phụ Bồ Đề kích động thành như vậy. Hiển nhiên đây là chuyện có thể làm ảnh hưởng tới đại cục. So với việc có thêm một hai Chân Thần Đạo Tổ sinh ra đời còn quna trọng nhiều hơn. Thần Vương áo đen này quả thực quá tham lam, không ngờ lại trực tiếp yêu cầu thần thông như thế. Hơn nữa Thần Vương này có lẽ cũng phải hiểu rõ, thần thông nghịch thiên bực này tu luyện nhất định sẽ có rất nhiều cánh cửa. Hắn còn muốn Kỷ Ninh cam đoan ít nhất phải có một gã Đại Năng Giả tu luyện thành công. Quả là nằm mơ.
- Yêu cầu của chúng ta rất đơn giản, nếu như ngươi còn không đáp ứng...
Thần Vương áo đen lắc đầu.
- Không phải ta không đáp ứng, mà là ta căn bản không có năng lực để đồng ý với các ngươi.
Kỷ Ninh lắc đầu cả giận nói:
- Môn thần thông này là sư phụ ta phát hiện ra, ban cho của ta, cấm ta truyền ra bên ngoài. Ta không thể vi phạm sư mệnh. Nếu như vi phạm, nhất định sư phụ định sẽ giết ta. Chuyện này so với khiến cho ta đầu nhập vào Vô Gian Môn của các ngươi thì có cái gì khác nhau cơ chứ?
- Đừng có suy nghĩ nữa, môn thần thông này chính là tuyệt học của trận doanh Nữ Oa a. Muốn tu luyện rất khó, tuy rằng sư phụ ta đạt được. Thế nhưng chính bản thân người cũng chưa luyện thành, hôm nay chỉ có một mình ta luyện thành mà thôi.
Kỷ Ninh cười lạnh, nói:
- Các ngươi cũng đừng nghĩ làm gì. Cứ coi như các ngươi đạt được, cũng không luyện thành nổi đâu. Huống chi, các ngươi căn bản không thể nào đạt được.
- Chỉ có một mình ngươi luyện thành?
Thần Vương áo đen lập tức hỏi lại.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Trước đó Bồ Đề đem sáu bình Hỗn Độn linh dịch đưa cho Toại Nhân thị. Sau đó lại lần nữa nhắc nhở Kỷ Ninh. Chuyện Toại Nhân thị tu luyện thần thông Cửu Giác Điện Xà độn thuật là bí mật rất lướn, quyết không thể bạo lộ, dùng thực lực của Toại Nhân thị cũng chỉ có trận quyết chiến cuối cùng mới có thể rat ay. Khi đó đột nhiên thể hiện thần thông Cửu Giác Điện Xà độn thuật thần thông sẽ khiến cho Vô Gian Môn trở tay không kịp... Tuy rằng khi đó Vô Gian Môn sẽ phát hiện ra Kỷ Ninh nói dối, thế nhưng dù khi đó biết rõ thì cũng đã chậm!
Chẳng những phải nói với bên Vô Gian Môn như vậy.
Mà đối với nhưng Đại Năng Giả khác trong trận doanh Nữ Oa cũng phải nói như thế. Người chính thức biết được Toại Nhân thị tu luyện Cửu Giác Điện Xà độn thuật, chỉ có đám người Bồ Đề, Tam Thanh đạo nhân, Thần Nông thị, chỉ có mấy tồn tại cao cấp nhất này mà thôi.
...
Thần Vương áo đen có chút hoài nghi, chẳng lẽ thật sự chỉ có một mình Kỷ Ninh luyện thành hay sao? Bất quá hắn cũng hiểu rõ, loại thần thông độn thuật này muốn tu luyện nhất định sẽ rất khó. Toàn bộ Tam giới này, chỉ sợ người có thể tu luyện thành sẽ chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. Nói không chừng lời Kỷ Ninh nói chính là sự thật. Thế nhưng Thần Vương vẫn ôm một tia hoài nghi, đồng thời hắn cũng hiểu rõ. Muốn có được pháp môn tốt như vậy từ bên trận doanh Nữ Oa kia chỉ sợ sẽ không được rồi.
← Ch. 0620 | Ch. 0622 → |