← Ch.0660 | Ch.0662 → |
- Giết chóc trăm năm?
Kỷ Ninh giật mình.
Ba lượt trước, cũng chỉ là đánh lui ba người trấn thủ là được.
Lần thứ tư, lại muốn giết chóc trăm năm?
- Đúng.
Vu Kỳ Thiên Thần cũng khàn khàn nói.
- Bởi vì phải liên tục giết chóc, cho nên căn bản không có khả năng tùy ý tiêu hao thần lực, thần lực phải tiết kiệm. Nếu như Bắc Minh ngươi đi xông hạp cốc, như vậy thời điểm chiến đấu phải mượn nhờ Kiếm lực, chỉ có Kiếm lực xuất phát từ Kiếm Chi Bản Nguyên, là vô cùng vô tận.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nếu quả thật muốn giết trăm năm, như vậy thủ đoạn Luyện Khí lưu của mình công dụng cũng không lớn rồi. Bởi vì mình thi triển Đại Thiên kiếm trận đệ cửu trọng tiêu hao pháp lực cũng rất cao. Tuy nói Kim Đan cấp hai, khiến cho số lượng pháp lực của Kỷ Ninh tăng vọt, xa xa vượt qua Thuần Dương Chân Tiên. Thế nhưng không ngừng phóng xuất ra Ngọc Kiếm, nửa ngày cũng gánh không được, chớ nói chi là trăm năm.
Thời gian dài dòng buồn chán, dựa vào vẫn là Kiếm lực! Về phần thần thông, đừng nói Trích Tinh Thủ, ngay cả thần thông ba đầu sáu tay Kỷ Ninh cũng không dám thi triển, như vậy tiêu hao thần lực quá là nhanh.
Nhất định phải cam đoan tốc độ bổ sung thần lực, theo kịp tốc độ tiêu hao, mới có thể tiếp tục trăm năm.
- Xông Yêu Ma Băng Cốc, chính là Yêu Ma vô tận?
Kỷ Ninh hỏi thăm.
- Hầu như đều là Yêu Ma bình thường.
Dực Thu Thiên Thần nói.
- Ngẫu nhiên mới có thể xuất hiện một Yêu Ma Tướng, đến hậu kỳ ngẫu nhiên có thể xuất hiện một Yêu Ma Vương. Mặc dù Yêu Ma Vương, Yêu Ma Tướng xuất hiện, nhưng đều là một mình xuất hiện! Mà Yêu Ma bình thường lại vô cùng vô tận, ngươi căn bản không có khả năng giết sạch. Bởi vì ngươi giết chết bọn hắn, bọn hắn lại có thể ngưng tụ tái sinh.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Kỳ thật ngoại trừ giết chóc trăm năm ra, còn có một biện pháp.
Đông Hư Thiên Thần cười nói.
- Yêu Ma Vương đã từng nói với chúng ta, nếu như có thể giết tới cuối Yêu Ma Băng Cốc, bước lên một hòn đảo khác, cũng tính toán thành công.
- Làm sao có thể.
- Đó căn bản không thể nào làm được, Yêu Ma vô tận tập kích, coi như một ngàn năm thời gian cũng đi không đến một hòn đảo khác.
Cả đám đều nói.
Kỷ Ninh cũng đồng ý, mỗi một hòn đảo khoảng cách đều rất xa xôi, dựa vào Như Ý Linh Xà Toa cũng phải phi rất lâu, bị vô số Yêu Ma vây khốn chém giết, tốc độ là vô cùng chậm, dù ngàn năm, vạn năm cũng không nhất định có thể đến.
- Kỷ Ninh.
Phỉ Du Thiên Thần cười nói.
- Ác chiến trăm năm kỳ thật đối với chúng ta trợ giúp rất lớn, ta lần lượt ác chiến trăm năm, cũng ác chiến qua nghìn lần rồi, mỗi một lần giết số lượng Yêu Ma đều không đủ... Thế nhưng loại điên cuồng ác chiến này lại làm ta không ngừng hoàn thiện, thậm chí để ta ngộ ra Vô Cực sinh Thái Cực, để hai đại lực lượng kết hợp, tin tưởng Thái Cực chi lực của ta tăng lên tới tầng thứ ba, ta có thể vượt qua.
Vô Cực chi lực của Phỉ Du Thiên Thần là tầng thứ tư, Thái Cực chi lực mới tầng thứ hai mà thôi.
- Đúng, trợ giúp rất lớn.
- Đặc biệt là lần đầu tiên giết chóc trăm năm trợ giúp lớn nhất, đằng sau trợ giúp là càng ngày càng nhỏ.
- Ngươi đi thử liền biết.
...
Kỷ Ninh cùng chín vị Thiên Thần hàn huyên hồi lâu, đối với Yêu Ma Băng Cốc càng thêm hiểu rõ. Một khi xông qua Yêu Ma Băng Cốc, như vậy rời đi ra ngoài cũng chỉ còn lại có một bước cuối cùng.
- Bắc Minh.
Đông Hư Thiên Thần bỗng nhiên mở miệng.
- Hả?
Kỷ Ninh nhìn hắn, hắn cảm thấy Đông Hư Thiên Thần tựa hồ có chút do dự.
- Chuyện gì?
Đông Hư Thiên Thần do dự, rốt cục mở miệng nói:
- Lần này Yêu Ma quân đoàn kéo tới, ta vô cùng tiếp cận tử vong, ta xem như nhìn thấu, ta hiểu được, dùng tư chất thiên phú của ta, ở trong Thượng Cổ Thiên Thần chỉ có thể coi là bình thường. Cho dù trải qua Nguyệt Hạ Đàm này tôi luyện, làm ta thực lực tăng nhiều. Nhưng ở lần sau Yêu Ma quân đoàn tập kích, ta có thể sẽ chết, xông Yêu Ma Băng Cốc, càng là không có hy vọng. Thực lực của ta bây giờ, chỉ sợ đã là cực hạn, vừa rồi Yêu Ma Vương nói... Ta cũng tin tưởng, ngươi hẳn là sau Giác Minh, có hi vọng nhất còn sống đi ra ngoài, ta muốn ngươi giúp ta một tay, mang theo ta đi ra ngoài.
- Ngươi muốn buông tha cho?
Kỷ Ninh giật mình, có thể thành công xông đến Vạn Sơn Đảo, cũng lấy ra một lần bảo vật, nếu như lựa chọn buông tha, như vậy bảo vật của bọn họ sẽ bị thu hồi! Tăng thêm nơi này cách cửa cuối cùng đi ra ngoài rất gần, nguyện ý buông tha sẽ không quá nhiều.
- Ta nhìn thấu rồi, cái bảo vật kia, Nguyệt Hạ Đàm muốn thu hồi thì thu hồi. Ta là thật sự muốn đi ra ngoài, muốn về gặp sư phó, các sư đệ, nhìn xem những đồ nhi kia của ta.
Trong ánh mắt Đông Hư Thiên Thần có vẻ hồi ức, ban đầu ở trong hoàn cảnh ôn hòa kia, hắn không có cảm thấy trân quý, nhưng khi bị vây ở Nguyệt Hạ Đàm vô số tuế nguyệt, hắn lại vô cùng tưởng niệm sư phó, tưởng niệm những người kia.
- Bắc Minh, giúp ta một tay.
Đông Hư Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh.
- Nếu là Đông Hư ngươi quyết định, ta đây đương nhiên đồng ý, đối với ta mà nói, chẳng qua là thuận tay.
Kỷ Ninh nói.
- Ta cũng đi ra ngoài.
Vân Ngân Thiên Thần mở miệng nói.
- Tâm tình của Đông Hư ta có thể lý giải, ta cũng giống như vậy, vây ở nơi này quá lâu, đã cực kỳ lâu thực lực không có chút tiến bộ nào. Tốc độ thân pháp của ta mặc dù tốt, nhưng phương diện công kích hoàn toàn chính xác yếu nhược, cách xông qua Yêu Ma Băng Cốc còn kém vô cùng xa. Chớ nói chi là đằng sau còn có càng khó. Bắc Minh ngươi đi ra ngoài hy vọng rất lớn, đi theo ngươi, ta cũng nguyện ý.
- Các lão huynh đệ muốn đi ra ngoài?
Phỉ Du Thiên Thần có chút thương cảm.
- Phỉ Du lão ca.
- Chúng ta thật sự nhìn không tới hy vọng a.
Trong chín vị Thiên Thần trước mắt, vậy mà có khoảng chừng năm vị muốn cùng Kỷ Ninh trở về.
Theo thứ tự là Đông Hư, Vân Ngân, Vu Kỳ, Thiên Hà cùng với Chấn Bố, bọn họ đều nhìn không tới hy vọng, tăng thêm Yêu Ma Vương nói Kỷ Ninh hy vọng thật lớn, cộng thêm Kỷ Ninh triển lộ ra Ngọc Kiếm chi uy cũng làm cho bọn hắn tràn ngập tin tưởng với Kỷ Ninh, muốn đi ra ngoài gặp người thân sư phó bằng hữu, bọn hắn quá tưởng niệm, khát vọng đi ra.
...
Khi chín vị Thiên Thần đều có chút thương cảm, lẫn nhau cáo biệt, Kỷ Ninh chợt trầm mặc.
Vừa mới bắt đầu chín vị Thiên Thần không có chú ý, về sau đều mơ hồ phát giác Kỷ Ninh không thích hợp.
- Bắc Minh, làm sao vậy?
Phỉ Du Thiên Thần hỏi.
← Ch. 0660 | Ch. 0662 → |