Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0714

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0714: Nhanh chóng dừng tay (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Một khi hư hao, vậy thì vỡ vụn, may mà kiếm thuật của Kỷ Ninh cao siêu, hoàn toàn chặn được Vạn Vật Sứ Giả công kích.

- Khó trách Vạn Vật Sứ Giả ở Thượng Cổ phá diệt đại chiến có thể có uy danh như vậy, nếu như Đạo Tổ đến khống chế, chỉ sợ ta cũng ngăn cản không nổi, may mắn trước mặt ta chỉ là Thiên Thần Chân Tiên khống chế.

Kỷ Ninh thầm nghĩ.

Thời điểm Kỷ Ninh cùng Vạn Vật Sứ Giả giao thủ, trên trận thế cục của đại quân Vô Gian Môn đã cực kỳ ác liệt rồi.

Bởi vì ở một khắc Kỷ Ninh chém giết Vô lượng Thần Ma, Hiên Viên Hoàng Đế giỏi về thống quân cũng đã hạ mệnh lệnh:

- Quý Mân, Mộc Đồng Tử, toàn lực đuổi giết.

Mà lúc ấy Ma Thủ Đạo Tổ cũng hạ lệnh cho đại quân dưới trướng:

- Toàn quân lui lại.

Hiển nhiên hai vị thống soái này đều rõ ràng chiến cuộc biến hóa.

- Vâng.

- Vâng.

Bàn Cổ Quý Mân lập tức bạo tăng tốc độ, hắn bộc phát, lập tức xa xa bỏ qua đại quân.

Đồng thời ở bên cạnh Bàn Cổ Thần Quý Mân lại nhiều ra một Bàn Cổ Thần, Bàn Cổ Thần kia là một gương mặt thanh tú, đúng là Mộc Đồng Tử suất lĩnh Bàn Cổ Khai Thiên trận! Hiển nhiên Vô Gian Môn suy đoán đúng, trước đó đám người Hiên Viên thật sự không thể nghĩ ra biện pháp đối phó Vạn Vật Sứ Giả, chỉ có thể dựa vào số lượng đền bù.

Chuẩn bị để cho hai Bàn Cổ Thần liên thủ chống lại Vạn Vật Sứ Giả. Mộc Đồng Tử, chính là một trong năm đại đồng tử của Nữ Oa nương nương năm đó, giờ phút này hắn thống lĩnh Bàn Cổ Thần, trong tay cầm Hỗn Nguyên Thần Thiết Côn, cùng Bàn Cổ Quý Mân chạy vội, cả hai tốc độ tương đương.

Vù, vù.

Hai Bàn Cổ Thần rất nhanh xông vào trong đại quân của Vô Gian Môn, quả nhiên là hổ vào bầy dê, tốc độ của hai người bọn họ phóng nhãn đại quân của Vô Gian Môn chỉ sợ cũng chỉ có Vạn Vật Sứ Giả mới có thể miễn cưỡng sánh ngang, những thứ khác cái gì trận pháp, khôi lỗi kể cả Vô Lượng Ma Thần cũng không có cách nào so sánh với hai người bọn họ, lúc này đại quân của Vô Gian Môn có thể nói thực lực giảm lớn.

Vạn Vật Sứ Giả mạnh nhất bị Kỷ Ninh ngăn chặn.

Vô Lượng Ma Thần, chỉ còn lại có một cái! Cần biết lúc trước cần hai Vô Lượng Ma Thần, mới miễn cưỡng địch nổi một Bàn Cổ Thần.

Ngay cả Vô Gian Vô Lượng Trận cũng bị hủy một cái.

Hai Bàn Cổ Thần đều có thể miễn cưỡng xem như Đạo Tổ đỉnh phong, tự nhiên là một mảnh quét ngang.

...

- Đáng chết.

Ma Thủ Đạo Tổ nghiến răng nghiến lợi, vội điều khiển khôi lỗi, trận pháp, đi kiềm chế hai Bàn Cổ Thần.

Hai Bàn Cổ Thần này quá mạnh mẽ.

Đại quân phe mình rất nhiều đại trận kết hợp, khôi lỗi liên thủ, cũng chỉ có thể dây dưa đối phương. Nhưng nếu thật sự dây dưa xuống, đại quân của trận doanh Nữ Oa liền giết lên.

- Đều là Bắc Minh kia.

Ma Thủ Đạo Tổ nhìn Ma Thần Kỷ Ninh đang cùng Vạn Vật Sứ Giả giao thủ ở phía xa.

- Vạn Vật Sứ Giả bị hắn hoàn toàn chế trụ rồi.

- Cái này nên làm thế nào cho phải?

Hắc Y Thần Vương càng lo lắng, ngay cả Ma Thủ Đạo Tổ thiện chiến cũng lo lắng, Thần Vương càng cảm thấy cục diện sắp hỏng mất.

- Kỷ Ninh.

Hắc Y Thần Vương nhìn về phía Ma Thần Kỷ Ninh xa xa.

- Ngọn nguồn chính là Kỷ Ninh này, hắn phá hủy cục diện, thậm chí chế trụ Vạn Vật Sứ Giả.

*******

Kỷ Ninh cùng Vạn Vật Sứ Giả đang chém giết, chung quanh căn bản không có bất luận đại quân gì dám can đảm tới gần.

Chiến trường của hai người bọn họ, là địa phương đáng sợ nhất của cả đại chiến trường.

- Ân, Vạn Vật Sứ Giả vẫn có sơ hở.

Kỷ Ninh giao thủ đồng thời cẩn thận quan sát, tìm ra chỗ hy vọng thủ thắng của mình.

- Bản thân Vạn Vật Sứ Giả, mặc dù lợi hại, nhưng mà khống chế Vạn Vật Sứ Giả dù sao chỉ là Thiên Thần Chân Tiên, cho nên Vạn Vật Sứ Giả tiến công, tốc độ ra chiêu đều tương đối bình thường.

Kỷ Ninh vốn là Kiếm Tiên tuyệt thế, đi đúng là kỹ xảo, kiếm thuật của hắn càng được Phục Hy Thị, Toại Nhân Thị cho rằng là Tam Giới đệ nhất kiếm thuật.

Trong mắt hắn, kỹ xảo cận chiến của khôi lỗi trước mắt chỉ là bình thường.

- Vạn Vật Sứ Giả sơ hở, ngay ở trên người Thiên Thần Chân Tiên khống chế nó.

- Đối phó nó, nên phát huy kỹ xảo của ta đến mức tận cùng.

Trong lúc không ngừng giao thủ, trong đầu Kỷ Ninh nhanh chóng phác họa phương án chiến đấu, chiến đấu, vốn là dùng sở trường của mình, tấn công sở đoản của địch.

Bỗng nhiên...

- Kỷ Ninh! Nhanh chóng dừng tay!

Hắc Y Thần Vương trực tiếp truyền âm.

- Thần Vương?

Ánh mắt của Kỷ Ninh quét nhìn Hắc Y Thần Vương ở trên Vô Gian Thành, ánh mắt cả hai va chạm, Kỷ Ninh chỉ cười lạnh.

- Nếu ngươi tiếp tục nữa, ta liền lập tức giết sư tỷ Dư Vi của ngươi, làm cho nàng hồn phi phách tán, hơn nữa ngay cả Chân Linh cũng hủy diệt.

Hắc Y Thần Vương truyền âm cả giận nói, hủy diệt Chân Linh rất khó, nhưng thực lực Đạo Tổ vẫn có thể làm được.

- Ân?

Vạn Vật Sứ Giả cùng Kỷ Ninh giao thủ bỗng nhiên cảm nhận được Ma Thủ Kỷ Ninh trước mắt sát ý bỗng nhiên nồng đậm hơn rất nhiều.

- Ta biết rõ bây giờ là trên chiến trường, ngươi là ở trận doanh Nữ Oa, không có khả năng trực tiếp buông tha, ngươi trực tiếp buông tha, chỉ sợ chút ít Đại Năng Giả bên trận doanh Nữ Oa sẽ giận chó đánh mèo ngươi. Ta cần ngươi làm... chỉ là chém giết hồi lâu bán cho cái sơ hở, để cho Vạn Vật Sứ Giả đánh thương ngươi, ngươi bất đắc dĩ rời khỏi chiến cuộc.

Hắc Y Thần Vương truyền âm.

Lại để cho mình bán sơ hở?

Lại để cho Vạn Vật Sứ Giả tổn thương mình?

Bán sơ hở là dễ bán như vậy sao, không chú ý một chút, chỉ sợ La Hầu trận sẽ sụp đổ.

- Kiếm pháp của ngươi cao siêu, nhất định có thể khống chế tốt cái này.

Hắc Y Thần Vương truyền âm nói.

- Tranh thủ thời gian, ta muốn ngươi tranh thủ thời gian đi làm. Mặc kệ ngươi nghĩ biện pháp gì, ta cần ngươi lập tức rời khỏi chiến cuộc. Nếu không Dư Vi lập tức sẽ chết, hồn phi phách tán, Chân Linh mất đi.

- Ngươi... Thật là vô sỉ.

Kỷ Ninh lần thứ nhất đáp lời.

- Vô sỉ? Vì thủ thắng, ta cơ bản không quan tâm, ta vốn là đi Tâm Ma chi đạo, ta chính là ma, Kỷ Ninh, trận đại chiến này các ngươi ưu thế đã rất lớn rồi, giết chóc Thiên Thần Chân Tiên đã rất nhiều, nên thỏa mãn, chỉ cần ngươi rời khỏi ta lập tức trả sư tỷ cho ngươi, ta cam đoan, tuyệt đối sẽ cho ngươi. Ngươi bây giờ tranh thủ thời gian rời khỏi chiến cuộc, tranh thủ thời gian.

Hắc Y Thần Vương lo lắng thúc giục.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)