Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0865

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0865: Đánh nhau trong di tích cổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Biểu tình Ngục Kiếm Thần ngạc nhiên bay ngược về, Kỷ Ninh mặc áo trắng truy sát theo.

Minh Nguyệt kiếm thuật chi Tích Huyết thức.

Ngục Kiếm Thần rất bất ngờ:

- Lực lượng mạnh quá!

Uy năng kiếm pháp của đối thủ này hoàn toàn vượt qua gã, mang tính áp đảo.

Ngục Kiếm Thần đang bay ngược chợt khựng lại nghênh chiến hướng Kỷ Ninh:

- Chỉ có lực lượng mạnh thì vô dụng!

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Kiếm quang hai người giao thác rồi tách ra.

Ngục Kiếm Thần nhìn Kỷ Ninh chằm chằm, trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai? có kiếm thuật lợi hại như vậy thì không thể không có chút danh tiếng.

Kỷ Ninh lạnh nhạt nói:

- Húc Nhật.

Ngục Kiếm Thần lạnh lùng nói:

- Xem ra là cao thủ kiếm đạo mới xuất hiện. Thực lực khá lắm, nhưng nơi này là di tích cổ, không phải chỗ thích hợp cho việc luận bàn, đợi ra ngoài chúng ta sẽ từ từ tỷ thí.

Nói xong Ngục Kiếm Thần vèo một tiếng hóa thành luồng sáng đen, tốc độ nhanh đến cực hạn thiên đạo. Mới rồi đánh nhau Ngục Kiếm Thần cảm giác kiếm thuật của Kỷ Ninh quá hoàn mỹ, gã không phát hiện chút khuyết điểm nào. Đối mặt địch thủ như vậy Ngục Kiếm Thần cảm thấy tốt nhất là nên né tránh.

Kỷ Ninh động ý niệm:

- Đi?

Vù vù vù vù vù!

Chín luồng kiếm quang xé gió bay đi, chín thanh thần kiếm là pháp bảo hỗn độn Kỷ Ninh lấy trong di tích Tố Phong, không hợp thành một bộ nhưng theo hắn điều khiển, rót pháp lực Tổ Tiên vào, mỗi thanh thần kiếm có uy năng lớn kinh người, như lưới nhiều lớp chắn trước mặt Ngục Kiếm Thần.

Chín thanh kiếm có tốc độ vượt cực hạn thiên đạo, nhanh chóng đuổi theo Ngục Kiếm Thần.

Ngục Kiếm Thần bị chín thần kiếm bao vây, biến sắc mặt nói:

- Chết tiệt! Ở đâu chui ra cao thủ kiếm đạo lợi hại như vậy? Không có sơ hở gì hết, thật đáng chết!

Ngục Kiếm Thần thà rằng sát chiêu của địch uy năng mạnh mẽ chứ không muốn đụng phải đối thủ đáng sợ có kiếm thuật không chút sơ hở. Gặp loại địch thủ này sẽ làm người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Chín luồng kiếm quang vòng quanh kiềm chế Ngục Kiếm Thần đang chạy trốn.

Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Minh kiếm lao vào Ngục Kiếm Thần:

- Ngươi không trốn thoát được!

Ngục Kiếm Thần cũng điên cuồng xoay người nhào vào Kỷ Ninh, mắt tràn đầy sát ý:

- Vậy thì chiến đi!

Vì hai món Đạo Chi Thần Binh mà hai người sẽ không lùi bước.

Đạo Chi Thần Binh rất hiếm thấy, cao thủ đẳng cấp như Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần đa số không có Đạo Chi Thần Binh. Giá trị mỗi món Đạo Chi Thần Binh ít nhất hơn một phương hỗn độn linh dịch, có Đạo Chi Thần Binh mũi nhọn thì cao hơn mười phương hỗn độn linh dịch, đủ làm đại năng Thế Giới cảnh thèm thuồng. Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần phát điên vì Đạo Chi Thần Binh cũng rất bình thường.

Kỷ Ninh đầy sát ý:

- Có được hai thanh Đạo Chi Thần Binh, hấp thu ngũ hành chi tinh trong đó không chừng thần kiếm Tử Quang Quỳnh sẽ được sữa lành hoàn toàn!

***

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên rải rác chạy trốn chợt cảm nhận dao động cường đại.

- Có chuyện gì?

- Ngục Kiếm Thần đang đánh nhau với ai?

Bốn người cẩn thận quay về, sức hấp dẫn của Đạo Chi Thần Binh quá lớn.

- Hả?

- Đó là?

Bốn người âm thầm quay về, thấy hai bóng người đang đánh nhau, một áo đen, một áo trắng.

Áo đen là Ngục Kiếm Thần nổi tiếng như cồn.

Áo trắng có bộ dạng như thiếu niên.

Bốn người rất giật mình.

- Cái gì? Ngục Kiếm Thần ở vào thế yếu? Cao thủ kiếm đạo mới chui ra này lợi hại vậy sao?

- Làm sao đây Tú Nhất huynh?

- Còn làm sao nữa, tránh xa một chút từ từ xem cuộc chiến. Nếu bọn họ lưỡng bại câu thương, có cơ hội chúng ta liền giết qua. Nếu không có cơ hội, chờ bọn họ chấm dứt chém giết thì chúng ta lập tức trốn xa chút.

- Ừm, Tú Nhất huynh nói có lý.

- Tổ Thần áo trắng này đáng sợ còn hơn Ngục Kiếm Thần chút.

***

Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần đều đoán được bốn Tổ Thần Tổ Tiên có lẽ sẽ quay về đứng xem, nhưng hai người không thèm để bọn họ vào mắt. Bốn Tổ Thần đỉnh? Giết chết hơi tốn sức chút nhưng không khó, đặc biệt Tâm Kiếm thức của Kỷ Ninh không sợ đánh hội đồng.

Hai người đấu nhau.

Kiếm của Kỷ Ninh nhìn như tùy ý tự do nhưng nhiều lớp nối liền, khiến Ngục Kiếm Thần nghẹt thở.

Kiếm của Ngục Kiếm Thần càng điên cuồng, kèm theo ý cảnh hắc ám đậm đặc.

Đinh!

Kiếm quang chợt lóe đâm vào thần thể của Ngục Kiếm Thần. Kỷ Ninh cảm giác như đâm trúng pháp bảo siêu cứng, lực lượng ẩn chứa trong kiếm làm Ngục Kiếm Thần bay ngược ra đập trúng đá núi phía xa, đá sụp xuống lăn lông lốc.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

- Thần thông hộ thể? Xem ra phải tìm cách đâm vào người hắn.

Bị Kỷ Ninh đâm trúng người, Ngục Kiếm Thần biến sắc mặt:

- Cái gì?!

Rõ ràng về kiếm thuật Ngục Kiếm Thần kém hơn người ta một bậc.

Ngục Kiếm Thần rít qua kẽ răng:

- Nếu kiếm không bằng ngươi thì...

Một bàn tay bỗng cầm cây búa mù tím tỏa ra dao động cường đại.

Kỷ Ninh hiểu ngay:

- Đạo Chi Thần Binh?

Ngục Kiếm Thần lấy được Đạo Chi Thần Binh là cây búa to, hèn gì qua thời gian dài vậy mà gã không dùng, dù sao cầm búa to thi triển kiếm thuật thì không quá thích hợp.

Nhưng khi cách biệt quá rõ ràng Ngục Kiếm Thần chỉ đành thay đổi kiểu chiến đấu.

- Chết đi!

Ngục Kiếm Thần một tay vung cây búa to màu tím.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Búa to chém ra, có lôi điện vòng quanh, từng tầng không gian bị đè ép ập hướng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn sơ liền cảm giác được:

- Lực lượng quá mạnh!

Kỷ Ninh động ý niệm, Bắc Minh kiếm hóa thành cái lỗ đen nghênh đón.

Xoẹt!

Búa to lệch sang bên, Kỷ Ninh bị chấn thụt lùi.

Ngục Kiếm Thần thấy thế sắc mặt càng tái mét:

- Ta biết ngay!

Thiếu niên áo trắng có lực lượng mạnh vượt mức tầm thường, dù bây giờ Ngục Kiếm Thần nhờ vào Đạo Chi Thần Binh nhưng thiếu niên áo trắng thi triển pháp môn giảm lực dư sức ngăn cản.

Kỷ Ninh càng thèm muốn hơn:

- Cây búa to thế này chắc dùng càng nhiều ngũ hành chi tinh.

Trong khi đánh nhau Ngục Kiếm Thần truyền âm:

- Có hai cây búa lớn, mỗi người một cái chịu không?

Ngục Kiếm Thần thỏa hiệp, đối diện kiếm thuật đáng sợ của Kỷ Ninh làm gã đành bó tay. Ngục Kiếm Thần biết rõ nếu thật sự đánh nhau thì gã thau chắc, Kỷ Ninh tấn công cự ly xa cũng rất ghê gớm, gã không trốn thoát được.

Kỷ Ninh truyền âm đáp lại:

- Đưa ta hai cây thì chúng ta ngưng chiến.

Ngục Kiếm Thần nổi khùng:

- Đừng mơ!

- Nếu vậy thì chiến đi!

Kỷ Ninh điên cuồng xông lên, kiếm quang tung bay, xung quanh lơ lửng một sợi dây thừng, đó là hắn phân ra chút ý niệm khống chế. Chờ khi Kỷ Ninh phá kiếm pháp của Ngục Kiếm Thần, khiến gã không kịp ngăn cản là có thể thừa dịp trói gã lại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1832)