Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0118

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0118: Kỷ Ninh chiến đấu với đồng ngọc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Ba người Hứa Ly chân nhân, Động Phiếm Dư, ô Kỳ ở trên thuyền. Bỗng nhiên Động Phiếm Dư kinh ngạc chỉ ve phía xa xa nói: Là Lư sư đệ. Chi thấy ở phía xa xa có một đường sáng đang phi tới với tốc độ chậm hơn bọn hắn.

Dường như là đi theo hướng Yên sơn? ố Kỳ cũng kinh ngạc nói.

Lư sư diệt? Hứa Ly chân nhân cũng nở nụ cười hiếm thấy. Tức thì con thuyền liền nhanh chóng đuối theo đường sáng kia. Sau một cái hô hấp là nó đã ở phía trước rồi.

Có một nam tử trung niên đang đứng trên đường sáng.

Trong mắt nam tử trung niên đầy vè lo lẳng. Gã vừa thấy con thuyền buồm chắn ở phía trước thì lập tức giảm tốc độ. Nhưng khi vừa nhìn thấy Hứa Ly

chân nhân đứng trên thuyền thì liền cung kính khom người nói: Lư Hoảng bái kiến Hứa sư thúc. Không ngờ lại có thể gạp Hứa sư thúc ở đây.

Vừa nhìn thấy Động Phiếm Dư ở bên cạnh Hứa Ly chân nhân thì Lư Hoảng lập tức đò mặt giận dữ nói: Lão tặc Động Phiếm DƯ!

Lư sư diệt sao vậy? Hứa Ly chân nhân hỏi.

Lư SƯ đệ. Lúc trước ta gặp ngươi vẫn còn vui vẻ cơ mà, làm sao mà giờ vừa

mới gặp đã mắng ta? Mà ta lại con cho họ Lư các ngươi một phần lớn công lao

rồi đấy chứ. Động Phiếm Dư cũng cảm thấy khó hiếu.

LƯ Hoảng giận dữu chỉ vào Động Phiếm Dư nói: Hứa Ly sư thúc, tên Động Phiếm Dư này lúc trước kể cho chúng ta về chuyện mỏ quặng nguyên thạch. Lại còn bảo với chúng ta là có phần se chia đều nên An tộc và Lư tộc chúng ta mới cử ra hai gã Tử Phủ tu sĩ. Nhưng cách đây không lâu, mạng giản của Tử Phủ tu sĩ thuộc LƯ tộc chúng ta và An tộc đều bị nát vụn. Người chết lại chính

là em gái ruột ta. Tên Động Phiếm DƯ này nói nào là công lao lớn, nào là Kỷ tộc nho nhỏ thì đâu đáng phải lo. Nhưng bây giờ thì sao? Một phần chia chác chúng ta còn chưa được mà đã chết mất hai tên Tử Phủ tu sĩ rồi! Ta đang định đến Tuyết Long Thành để hỏi cho ra nhẽ, xem câu trả lời thế nào đây!

Cái gì? Đều chết hết sao? Động Phiếm Dư kinh hãi.

Đây là chuyện gì vậy? Hứa Ly chân nhân cũng nhíu mày. ô Kỳ đứng bên cạnh có chút hơi tức giận.

Việc mà quá khó giải quyết thì không phải công trạng gì mà ngược lại chính là tai họa đo.

Động Phiếm Dư lo lắng nói: Ta không nói sai nửa lời. Đúng là chì có Kỷ tộc thoi mà, cũng chẳng co thêm đối thủ nào khác. Hơn nữa chi nhánh Yên sơn cũng đã mời đồng môn ở khắp nơi nên có rất nhiều Tử Phủ tu sĩ tới. Làm sao mà lại, sao mà có thể..

Nhưng bây giờ hai Tử Phủ tu sĩ của chúng ta tham gia đều đã chết. Việc đó là sự thật! Lư Hoảng quát.

Động Phiếm Dư ta thề. Nếu ta lừa gạt LƯ sư đệ ngươi thì nguyện đế hồn phi phách tán vĩnh viễn không thể luân hồi. Động Phiếm Dư vội vàng nói.

LƯ Hoảng vừa nghe thấy câu thề này thì sắc mặt mới dịu đi đôi chút.

Lời thề của kẻ tu tiên cũng không phải loại lời nói gió bay.

Hừ. Lư Hoảng hừ lạnh một tiếng.

Xem ra Phiếm DƯ không nói dối. Hứa Ly chân nhân lạnh nhạt nói. Vậy thì ở bên Yên sơn kia đã có chuyện bất ngờ xảy ra rồi. LƯ sư diệt, cùng đi với chúng ta.

Lúc này Hứa Ly chân nhân cũng không có vẻ thoải mái như trước nữa, thậm

chí đã có chút nghiêm túc.

Rầm rầm!

Lúc này thuyền buồm xé trời bay nhanh chóng về hướng Yên sơn.

Trên Ngưu Giác sơn, trong Minh Long Tỏa Thiên Trận.

Ký Ninh đang ngồi khoanh chân.

Xung quanh hắn đang có từng thanh phi kiếm lơ lửng. Sau khi giết được tám gã Tử Phủ tu sĩ, hắn cũng đã cẩn thận lục soát pháp bảo trữ vật cuối cùng cũng kiếm được tầm mười lăm lưỡi phi kiếm. Trong đó thứ làm Kỷ Ninh vui mừng nhất chính là pháp bảo trữ vật của tu sĩ mũi diều hâu. Trong pháp bảo trữ vạt đó có một bọ gồm chín lưỡi phi kiểm chỉ cần nhìn thoáng qua là đã

phát hiện được chín lưỡi phi kiếm này đều có chung nguyên gốc. Tất cả đều có khí lạnh trôi nổi trên bề mặt.

Khi vừa phát hiện được thứ này Kỷ Ninh mừng ra mặt: Tốt tốt tốt, có cùng nguyên gốc, hình thành trận cơ thì uy lực sẽ mạnh lên không ít đây. Tên mũi điêu hâu nay là kẻ khó giết chết nhất trong tám tên cuối cùng kia. Không ngờ lại có nhiều bảo vật vậy.

Tuy Kỷ Ninh không biết danh tính của tu sĩ mũi diều hâu. Nhưng ngay lần đầu tiên ám sát trong im lặng y đã có thể cảm thấy được nguy hiểm, đột nhiên dùng một cái ô lớn đế bao vệ bản thân. Làm chính mình phải bỏ qua y để đánh mục tiêu khác. Lúc sau tiến công chính diện, Kỷ Ninh phải dùng tới ba đường kiếm quang mới có thể giết hẳn.

Lúc trước ta có mười ba khẩu phi kiếm nhập giai, giờ lại có tới mười lăm khẩu phi kiếm nhập giai. lại thêm hai tám lưỡi phi kỉếmĩ..tính ra có thể tạo được ba trận cơ.

Dĩ nhiên Kỷ Ninh cũng luyện hóa ngay phi kiếm này.

Không hề nghi ngờ, bây giờ hắn đã đem chín lưỡi phi kiếm băng lạnh có cùng nguyên gốc kia làm trung tâm của Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Phù. Kỷ Ninh mở mắt ra. Hoàn thành rồi.

Mười lăm khẩu phi kiếm mới kiếm được đều đã được luyện hóa xong.

Thử xem xem.

Kỷ Ninh vừa mới thoáng nghĩ.

Vù vù

Từ không khí xuất hiện hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm, trong đó có hai mươi bảy khẩu phi kiếm nhập giai hình thành ra ba trận cơ! Chín lưỡi phi kiếm có khí

lạnh trôi nối trên bề mặt được cho làm phần trung tâm dẫn động cả Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Sao? Kỷ Ninh biến đổi sắc mặt, đầu đau như muốn nút ra.

Nếu thao tác nhiều phi kiểm như vậy để bố trí tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận thì lại yêu cầu tinh thần quá cao. Đặc biệt là phi kiếm nhập giai một thanh phi kiếm nhập giai muôn thao tác được còn khó khăn hơn cả mười thanh phi kiếm không phẩm cấp!

Không thể bố trí được tầng thứ chín Tiếu Thiên Kiếm Trận sao? Lần đầu tiên Kỷ Ninh thử đã thất bại. Hắn chưa thế dẫn động ra bất cứ gì. Chẳng lẽ chỉ với mười tám khẩu phi kiếm nhập giai mà ta cũng không thể bố trí tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận sao?

Không đúng.

Kỷ Ninh tiếp tục thử.

Chỉ thấy phi kiếm đang lơ lửng xung quanh liền di động theo các hướng khác nhau.

Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận! Kỷ Ninh bỗng nhiên nghĩ tới việc đột phá cửa ải tầng thứ bảy "Xích Minh Cửu Thiên Đồ". Trong thư tịch có ghi "Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận" vừa nói. Khi đang nghiên cứu trận pháp kia. 7.trong lúc suy tư cũng đột nhiên hiếu ra được một chút về Đạo này. Nếu cẩn thận tìm hiếu thì cũng phai cần ít nhất nửa khắc, lâu thì vài ngày là có thể đột phá tầng bảy xích Minh cửu Thiên Đồ!

Nhưng Kỷ Ninh lại không thể lựa chọn tìm hiếu tiếp. Bởi vì dù Thần Ma luyện thể có tăng lên thì thực lực cũng không tăng bao nhiêu!

Vì hiện tại bản thân còn đang mượn sức lực của Minh Long Tỏa Thiên Trận Nguyên lực có thể ngang bằng Tử Phủ viên mãn. Nếu sử dụng thêm cả Kiếm

Vực, Tiểu Thiên Kiếm Trận thì mới có uy lực mạnh như vậy. Chính vì vậy dù Thần Ma luyện thể có tăng lên thì chiến lực cũng không lên gỉ. Hơn nữa hiện tại cũng chẳng có thời gian nhàn nhã để tìm hiểuT

Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận. Kỷ Ninh nhìn hai mươi bảy lưỡi phi kiếm trước mặt.

Chín khẩu phi kiếm băng lạnh làm trung tâm.

Hai trận cơ từ hai phi kiếm khác quay quanh chín lưỡi phi kiếm kia, thậm chí còn đan xen lẫn nhau. Sau khi trận pháp dẫn động toàn bộ thi hai trận cơ dần dần thành một khối.

Đúng.

Âm dương chuyển hóa lẫn nhau.. Mắt Kỷ Ninh sáng rực lên. Một là trung tâm, hai là phụ trơ, ba là vạn vật.

Vù vù

Hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm lơ lửng xung quanh Kỷ Ninh. Một luồng dao động mạnh mẽ dần ngưng tụ ra. Trước người Kỷ Ninh cũng có một luồng kiếm quang được ngưng tụ ra. Kiếm quang này rõ ràng hơn rất nhiều, hình dáng gần như la y hệt một lưỡi phi kiếm. Nhưng cũng chi như một lưỡi phi kiếm phát sáng ma thôi.

A! Kỷ Ninh cảm thấy choáng váng. Từng cơn đau truyền tới nhưng vẻ mặt của hẳn thì lại đầy vui mừng: Ha ha ha, làm được rồi, làm được rồi.

Cho dù hiểu được ảo diệu âm dương chuyến hóa, tương sinh vô tận. Thậm chí bằng ảo diệu nẩy có thề thi triển ra tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận có uy lực mạnh hơn rất nhiều. Nhưng Kỷ Ninh vẫn cám thấy tới cực hạn như trước hiến nhiên cũng cảm thấy tinh than cực kỳ khó chịu.

Tâng thứ tám vẫn là lựa chọn tốt nhất. Trong nháy mắt Kỷ Ninh ngừng việc

thi triển. Tám mươi mốt khấu phi kiếm binh thường vẫn duy trì tư thế lơ lửng. Kiếm quang.

Lần thứ hai Kỷ Ninh ngưng tụ ra một luồng kiếm quang.

Đây chính là kiếm quang tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận ngưng tụ ra hiện giờ. Kiếm quang vẫn có hình dạng na ná như một thanh phi kiếm nhưng không rõ ràng như trước.

Ta có cảm giác. Kiếm trận bây giờ còn mạnh hơn cả kiếm trận ta thi triển ra đế giết đám Động Tử Khai. Ký Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng. Lúc giết Động Tử Khải, bản thân chỉ có dùng chín lưỡi phi kiếm. Bây giờ lại có tới hai mươi bảy lưỡi phi kiếm Lúc đó là tầng thứ chín mà hiện tại chỉ là tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Mà tầng thứ tám bây giờ lại có uy lực mạnh hơn cả tầng thứ chín trước đây.

Sở dĩ có tiến bộ lớn như vậy chủ yếu là do chín lưỡi phi kiếm băng lạnh cùng nguyên gốc kia.

Vèo! Kỷ Ninh thu phi kiếm lại rồi nhanh chóng đi về chỗ tộc trưởng.

Chi một lát sau là đã tới.

Kỷ Ninh. Kỷ cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên đều nhìn thấy Kỷ Ninh đột nhiên tới.

Tộc trưởng, đây là đám pháp bảo, đạo phù, đan dược của đám Tử Phủ tu sĩ bị ta giết chết.. Kỷ Ninh noi. Ta chỉ lay một ít, con những thứ khác đều không tác dụng mấy với ta. Tất cả đều cho tộc trưởng phân phối Đặc biệt trong đám này có một loại linh đan có khả năng bổ sung nguyên lực. Thứ này hiện giờ rất có ích với chúng ta.

Kỷ Cửu Hỏa gật đầu rồi không chậm trễ đưa tay lấy một cái vòng tay từ chỗ Ký Ninh.

Ta sẽ đi giải quyết tên Đồng Ngọc kia. Kỷ Ninh nói.

Cẩn thận. Kỷ Nhất Xuyên đứng bên cạnh nhắc nhở.

Xin phụ thân cứ yên tâm. Kỷ Ninh nhếch miệng cười rồi lập tức quay đầu đi theo lối đi được tách ra giữa màn sương đen, hướng về chỗ Đồng Ngọc.

Trong vùng không khí âm u tràn ngập của Minh Long Tỏa Thiên Trận.

Thế nào mà mãi chưa tới? Đồng Ngọc đứng như một pho tượng ma thần, hơi thở ngập trời, đám tóc dài mau xanh tung bay, từng luồng thần lực đều được rục rịch chuẩn bị. Dù sao thì bản thân đang ở trong đại trận của địch nên nhất định phả khởi động thần lực tốt thì mới có thể trong chốc lát bọc phát ra chiến lực mạnh nhất.

Đồng Ngọc SƯ huynh, tên Kỷ Ninh kia cũng mới có mười sáu tuổi. Lúc trước chắc chắn là có trò meo gì đo thì mới có the giết được SƯ huynh đệ khác. Mà SƯ huynh lại là Thần Ma luyện thể mang thần thông trong người. Nên việc giở trò với sư huynh cũng coi như là vô dụng. Có lẽ hẳn đã sợ cúp đuôi rồi.

Đúng là sợ rồi.

Đám Tử Phủ tu sĩ đều nói.

Nhưng Đồng Ngọc vẫn đứng im, ánh mắt cua hắn quét qua vùng tối đen xung quanh. Hắn cũng không khoi có chút hoài nghi tên Kỷ Ninh này có phải sợ rồi hay sao vậy? Chứ nếu mà biết rõ Nông Tử Đạo đang nghiên cứu phá trận thì vì sao sau khi giết đám Tử Phủ tu sĩ Đọng Tử Khải kia, tên Kỷ Ninh này lại mãi chưa tới vậy.

Hắn nào đâu biết được Kỷ Ninh đang luyện hóa phi kiếm.

Hừ, đế càng lâu thì Tử Đạo sư đệ càng nắm chắc. Một khi phá được Minh Long Tỏa Thiên Trận! Không có trận phap này thì các ngươi chết chắc rồi. Đồng Ngọc tự tin nồi.

Bỗng nhiên

Vù vù vù vù Cơn mưa tí tách rơi xuống. Mưa lạnh lẽo mờ mờ ảo ảo hiện ra. Khắp nơi toàn mưa nhưng gặp đại trận của bọn hắn thì cũng không thể rơi vào được.

Mưa!

Đúng là mưa! Ngoài hắn ra thì dám Tử Phủ tu sĩ đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Lúc trước Động Tử Khai đã nhắc tới cơn mưa này...là nguy cơ tử vong.

Mưa! Trong nháy mắt, Đồng Ngọc cũng phát ra ánh sáng vàng, miệng gầm lên. Chỉ thấy thân thế hẳn tản ra một luồng ánh sáng vàng chói mắt, cả người

đang lớn lên Rầm rầm rầm biến thành một người khống lồ cao cỡ hai tầng lầu. Những Tử Phủ tu sĩ đứng bên cạnh cũng chỉ cao tới đầu gối hắn. Chỉ hơi thở của hắn cũng đã làm vùng xung quanh nổ ầm ầm. BƯỚC chân của hắn làm mặt đất rung động từng cơn.

Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa!

Người khống lồ Đồng Ngọc phát ra ánh sáng vàng từ hai mắt, hét lớn: Kỷ Ninh, ra đây đánh với ta!

Âm thanh khủng bố vang vọng tạo thành một vùng khuếch tán.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)