← Ch.1201 | Ch.1203 → |
- Ta đã có lựa chọn.
- Mặc dù làm lại lần nữa ta cũng sẽ lựa chọn như thế.
- Bởi vì đó là chiến tranh, chiến tranh quyết định vận mệnh sinh linh của tam giới.
- Chiến tranh trôi qua phụ mẫu của ta đã quay lại.
- Kỷ Ninh ta trong vô số năm tháng sau đó nguyện dùng tánh mạng và tất cả lực lượng của mình cứu sống sư tỷ.
- Vì cứu sư tỷ trở về.
- Ta sẽ không tiếc tất cả, không ai có thể ngăn cản con đường này của ta.
Kỷ Ninh đứng trước cửa phủ và mở mắt ra, trong ánh mắt của hắn mang theo phong mang trực chỉ bản tâm, không ai có thể ngăn cản hắn trên con đường này, cho đến tử vong vĩnh viễn!
Rầm rầm rầm
Tâm lực mênh mông trong người Kỷ Ninh kích động, tâm lực của hắn càng ngày càng cường đại, lúc này không ngừng giao hội trong thức hải, chỉ cần trải nghiệm thêm chút ít lực lượng vạn vật trong vũ trụ, lại tích lũy chút ít là có thể đột phá tâm lực tầng thứ sáu.
- Cảm ơn ngươi, đại năng Thanh Hoa động phủ.
Kỷ Ninh áo trắng nhìn cửa phủ trước mặt.
- Cảm ơn ngươi làm đạo tâm của ta càng kiên định hơn trước.
- Đây là đạo của ta.
- Tâm ta!
- Ta sẽ tiếp tục đi tiếp, trừ phi ngã xuống chết đi trên đại đạo.
Kỷ Ninh đi ra phía trước.
Oanh 00:48, ngày 24 tháng 7 năm 2020 (+07)
Dường như điêu khắc đồ án trên cửa động phủ cảm nhận được đạo tâm kiên định đáng sợ của Kỷ Ninh, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản đạo tâm này, đây mới là là người chân chính có hi vọng đi tới đỉnh phong, sinh mạng có hi vọng đạt tới đỉnh phong đều là đại năng giả có đạo tâm kiên định đáng sợ. Cửa phủ lại tự động mở ra, cửa phủ Thanh Hoa động phủ đóng chặt vô số năm tháng cũng mở ra.
Cửa phủ mở ra.
Kỷ Ninh đứng ngoài cửa nhìn vào bên trong, hắn mở mắt nhìn động phủ nguy nga to lớn ức vạn dặm, uy năng đáng sợ từ bên trong tỏa ra ngoài, lúc này men theo trận pháp dẫn động hội tụ vào ba khu vực, ba khu vực này có ba đại thụ.
- Đó là?
Kỷ Ninh nhìn thấy liền biến sắc.
Ba gốc cây
Một thân cây nằm ở nơi hẻo lánh, thân cây vặn vẹo giống như có cự long chiếm giữ, cả thân cây và lá cây tỏa ra ánh sáng màu lam, trên đầu cành có ba quả trái cây, trái cây đều có màu tuyết trắng, lớn nhỏ cỡ nắm tay, chung quanh trái cây phun ra khí lưu màu xanh da trời.
Gốc cây thứ hai khổng lồ nhất, lá cây sum xuê giống như mui xe to lớn che phủ phạm vi mấy ngàn vạn dặm, Kỷ Ninh phát hiện gốc cây khổng lồ này chỉ có hai trái cây, đều là trái cây đỏ rực như máu, giống như chỉ cần đụng một cái là sẽ có máu chảy ra ngoài.
Cây thứ ba nhỏ nhất, thậm chí có thể gọi là là cây giống, nó cao chừng một trượng, cả cây giống như hàn băng, mỗi một mảnh lá cây giống như tác phẩm nghệ thuật, trên đầu cành lá cây thưa thớt nhưng lại có chín trái cây, mỗi trái cây giống như một mặt trời loại nhỏ và tản ra hào quang sáng rực.
- Một trong tám đại thánh huyết quả Thiên Tinh Thánh Huyết Quả?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào trái cây đỏ rực như máu trên đại thụ khổng lồ, ánh mắt mang theo rung động và mừng như điên.
Tám đại thánh huyết quả, nếu như đám người Thiên Nhất Đạo Quân ở đây chỉ sợ chưa từng nghe nói qua.
Kỷ Ninh đạt được Đan Diệp Thất Chương, trong Đan Diệp Thất Chương có giới thiệu rất nhiều tài liệu luyện đan, trong đó giới thiệu về tám đại thánh huyết quả, đây là trân phẩm khó có được. Một cây ‘Thánh Huyết Quả Thụ’ có thể làm Đế Quân điên cuồng, còn có thể làm chúa tể đại chiến.
- Thiên Tinh Thánh Huyết Quả, đây chính là Thánh Huyết Quả Thụ?
Kỷ Ninh nhìn gốc cây đại thụ tỏa ra uy năng ngập trời, lại nhìn sang hai gốc cây khác, trong hai gốc cây, một gốc như có cự long vặn vẹo bao phủ thân cây, một cây giống như cây giống, Kỷ Ninh cảm giác hai gốc cây này có uy năng không kém gì gốc Thánh Huyết Quả Thụ kia.
- Ta chỉ nhận ra Thiên Tinh Thánh Huyết Quả.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
- Ta căn bản không biết hai gốc cây khác.
Hắn dựa vào Đan Diệp Thất Chương mới biết được một cây trong đó.
Nếu không hắn không nhận ra được gốc cây nào trong ba cây.
- Không biết... Không biết có thể mang đi hay không?
Kỷ Ninh cảm thấy tim đập nhanh hơn, nói:
- Không thử thử sao có thể biết rõ chứ?
Kỷ Ninh đi qua, hắn đi tới trước gốc cây nằm ở khu vực trung ương, Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, tay phải đồng thời tăng vọt nhanh chóng hình thành bàn tay lớn mấy trăm vạn dặm, trực tiếp bắt lấy gốc đại thụ, hắn muốn nhổ nó mang đi! Động tác của Kỷ Ninh rất chậm, sợ làm hư hao rễ cây.
Oanh
Bỗng nhiên mặt ngoài một cây đại thụ bộc phát uy năng, trực tiếp đánh bật tay của Kỷ Ninh ra ngoài.
- Thật không thể mang đi.
Kỷ Ninh lại cười, việc này nằm trong dự liệu, ba gốc cây này sinh trưởng trong động phủ, hiển nhiên là đại năng Thanh Hoa động cấy ghép ở nơi này, làm sao dễ dàng cho phép kẻ khác mang đi chứ.
- Không biết có thể hái trái cây hay không.
Kỷ Ninh trực tiếp hái một quả trái cây.
Hắn dễ dàng hái quả trái cây toàn thân màu đỏ xuống.
Bá!
Trái cây bị hái xuống.
- Một quả Thánh Huyết Quả tới tay?
Kỷ Ninh cũng hơi sững sờ, hắn chỉ thử mà thôi, không ngờ có thể hái xuống.
- Lại hái một quả.
Kỷ Ninh lại duỗi thân tay hái quả trá cây khác, lúc này Thánh Huyết Quả bộc phát uy năng cường đại ngăn cản Kỷ Ninh.
- Còn thật nhỏ mọn ah, một quả cũng đủ rồi, đa tạ!
Vào lúc này, tại vị trí trái cây vừa bị hái có năng lượng cường đại không ngừng lao tới, bắt đầu ẩn ẩn hình thành sương mù màu máu, hiển nhiên bắt đầu thai nghén trái cây mới.
Một gốc Thánh Huyết Quả Thụ tối đa chỉ có hai quả trái cây.
Hái xuống một quả mới có thể tái sinh quả khác, đương nhiên hao phí thời gian rất dài.
So với một gốc Thánh Huyết Quả thụ liên tục sinh ra trái cây, giá trị một quả trái cây thấp hơn nhiều, cho dù như thế giá trị của quả trái cây cũng sánh ngang hai ngàn vạn phương đấy! Có thể ngộ mà không thể cầu.
- Còn có hai cây khác?
Kỷ Ninh lại đi ngắt trái cây.
...
Nhổ cây? Không được, cho dù bẻ nhánh cũng không được.
Dường như ba gốc cây này có linh tính, chỉ cho phép Kỷ Ninh hái một quả trái cây xuống! Về sau liền không cho Kỷ Ninh tới gần.
- Ba quả trái cây?
Kỷ Ninh vung tay lên, hắn nhìn ba quả trái cây trôi nổi lơ lửng, một quả Thiên Tinh Thánh Huyết Quả màu đỏ rực, một quả trái cây có sương mù màu xanh da trời, một quả trái cây tỏa hào quang như mặt trời.
- Vị đại năng Thanh Hoa động phủ đúng là đại thủ bút, chỗ tốt rất lớn.
Kỷ Ninh thu trái cây sau đó tiếp tục dò xét.
← Ch. 1201 | Ch. 1203 → |