← Ch.1279 | Ch.1281 → |
Cửu Trần Giáo chủ cũng cười:
- Đúng rồi, cổ tu hành giả Hình Thứu lão tổ của ta năm đó có lẽ cũng đã tới đây, hắn cũng quay về từ nơi này. Pháp thân của ta đi yêu cầu tinh đồ trước, ngươi cũng ở Đạo Minh yêu cầu một phần tinh đồ đi, tinh đồ của Đạo Minh là toàn diện nhất.
- Mau nhìn.
Bỗng nhiên Cửu Trần Giáo chủ chỉ nơi xa xa, biểu lộ trên mặt của hắn phức tạp.
- Ta nghĩ ta biết chúng ta ở đâu trong Ngu Tinh Hải rồi.
- Như thế nào?
Kỷ Ninh nhìn theo hướng ngón tay Cửu Trần Giáo chủ chỉ.
Nơi xa xa có hào quang màu xanh.
- Chúng ta đi qua.
Cửu Trần Giáo chủ nói khẽ:
- Bắc Minh, dựa vào ngươi.
- Tốt.
Kỷ Ninh cầm Bắc Hồng kiếm trong tay, kiếm quang lóe lên, trước mắt lập tức xuất hiện một đầu thông đạo không gian.
Cửu Trần Giáo chủ và Kỷ Ninh đều tiến vào trong thông đạo không gian..
Hai người sóng vai phi hành trong duy độ không gian, nhanh chóng tiến lên noi xa xa.
- Ra.
Hai người Kỷ Ninh lúc này bay ra khỏi duy độ không gian tỏa hào quang rực rỡ, bọn họ tới hư không hắc ám khác, hư không hắc ám này cách vị trí củ hơn mười cương vực.
- Ân?
Kỷ Ninh khiếp sợ nhìn về phía trước.
Phía trước là vòng xoáy màu xanh khổng lồ, vòng xoáy màu xanh lá và có nhiều khe hở màu xanh lá, bên trong có sinh cơ vô tận, một ít khoáng thạch vỡ vụn có màu tái nhợt, về sau hóa thành hư vô. Bên cạnh vòng xoáy màu xanh còn có một ít vòng xoáy màu đen lớn nhỏ, vòng xoáy màu đen cắn nuốt tất cả, một ít khoáng thạch, hài cốt vỡ vụn, thậm chí một ít chất lỏng phiêu dãng cũng bị vòng xoáy hắc ám thôn phệ nhanh chóng.
Vòng xoáy màu xanh lá, vòng xoáy màu đen.
Một tràn ngập sinh cơ, lại hấp thu vật thể có sinh cơ chung quanh, chôn vùi tất cả vật thể.
Một tràn ngập tử khí, điên cuồng thôn phệ mọi thứ chung quanh..
Cả hai vòng xoáy là cộng sinh, tuy đều chôn vùi tất cả, thôn phệ tất cả, cả hai không xâm phạm lẫn nhau.
- Đây là cái gì?
Kỷ Ninh khó mà tin nổi, hắn cảm giác còn cách hai vòng xoáy vô cùng xa xôi, chúng cũng đã lớn như vậy, Kỷ Ninh xem chừng hai vòng xoáy này có diện tích bằng cả trăm cương vực.
- Đây chính là Âm Dương Sinh Tử Luân làm sáu thế lực lớn sợ hãi Ngu Tinh Hải.
Cửu Trần Giáo chủ nói khẽ:
- Ngươi cũng đã biết, Âm Dương Sinh Tử Luân lúc trước chỉ có diện tích một cương vực mà thôi.
Kỷ Ninh biến sắc:
- Ý của ngươi nó sẽ biến lớn?
- Đúng, biến lớn.
Cửu Trần Giáo chủ gật đầu, nói:
- Âm Dương Sinh Tử Luân, sinh luân hấp thu tất cả sinh cơ. Tử luân thôn phệ tất cả, bọn chúng tiêu diệt sinh cơ, thôn phệ tất cả và không ngừng phát triển... Không ngừng biến lớn... Hơn nữa tốc độ biến lớn càng lúc càng nhanh, tương lai chúng sẽ quét qua cả Ngu Tinh Hải, thậm chí sẽ quét qua vô tận cương vực, chôn vùi tất cả. Vô tận cương vực nhất định bị hủy diệt.
- Cái gì?
Kỷ Ninh khó có thể tin, vô tận cương vực nhất định bị hủy diệt?
- Lúc phát hiện Âm Dương Sinh Tử Luân từng khiến cho sáu thế lực lớn sợ hãi kinh hoảng, ba đại chúa tể đều đã từng ra tay muốn tiêu diệt Âm Dương Sinh Tử Luân.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
- Đáng tiếc nếu như công kích chúng sẽ chỉ cung cấp thêm năng lượng cho chúng, chúng sẽ biến khổng lồ. Căn bản không cách nào xúc phạm tới chúng một tia.
- Các Đế Quân tầng cao nhất của vô tận cương vực và các Đạo Quân nghịch thiên đều biết việc này.
Cửu Trần Giáo chủ nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
- Với thực lực của ngươi hiện tại, tại Đạo Minh sẽ biết tin tức này nhanh thôi.
Kỷ Ninh nhìn Âm Dương Sinh Tử Luân.
Không ngừng khuếch trương?
Diệt sạch vô tận cương vực?
- Đây là hỗn độn vô tận thai nghén ra, không phải người tu hành có khả năng kháng cự.
Cửu Trần Giáo chủ nói:
- Nhưng chúng ta không cần quá lo lắng, bởi vì căn cứ suy đoán, đại khái hơn một trăm vạn hỗn độn kỷ mới bắt đầu hủy diệt vô tận cương vực. Mà Đạo Quân chúng ta nếu không thể hợp đạo thành tựu vĩnh hằng, qua mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, những chuyện này cứ để các chúa tể, Đế Quân và những kẻ tới sau phiền não đi.
Kỷ Ninh nhìn về phía Âm Dương Sinh Tử Luân xa xa, hắn vẫn không dám tin vào tin tức này.
- Vô tận cương vực, nhất định hủy diệt?
Trong hư không hắc ám, hai vòng xoáy vô cùng khổng lồ không ngừng hấp thu cắn nuốt tất cả chung quanh.
Bành bành bành
Hư không chung quanh chúng vỡ vụn, mảnh vỡ hư không bị cắn nuốt, hỗn độn chi lực và tất cả năng lượng và bổn nguyên khác cũng bị cắn nuốt không bỏ sót.
- Cái gì cũng không thể ngăn cản chúng.
Kỷ Ninh nhìn thấy và nói thầm.
- Đúng vậy, không thể ngăn cản.
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu.
...
Bản tôn Kỷ Ninh ang nhìn Âm Dương Sinh Tử Luân mà nội tâm vô củng rung động. Tại Thiên Thương cung trong vô tận cương vực xa xôi, pháp thân Kỷ Ninh lúc này đi gặp Thiên Nhất Đạo Quân.
Trong đình viện yên lặng
Pháp thân Thiên Nhất Đạo Quân đang khoan thai uống rượu, hắn nhìn bầu trời lờ mờ.
- Thiên Nhất đại ca.
Kỷ Ninh áo vàng hô.
- Kỷ Ninh.
Thiên vừa quay đầu xem sang, bỗng nhiên cười nói:
- Thú vị, thú vị.
- Đại ca vì sao bật cười?
Kỷ Ninh áo vàng ngạc nhiên.
Thiên cười nói:
- Ta đang cười, ngươi đây là pháp thân, ta cũng là pháp thân! Hai pháp thân gặp mặt nhau, ha ha ha...
Kỷ Ninh áo vàng khẽ giật mình và cũng cười, bản tôn các Đạo Quân ra bên ngoài lưu lạc mạo hiểm, thực lực pháp thân cuối cùng yếu hơn nhiều, miễn cưỡng ở lại trong tông môn tọa trấn.
- Từ sau khi ngươi tu hành pháp thân vẫn uẩn dưỡng pháp thân, trừ chuyện của Khổng Tát ra, đây là lần đầu tiên ngươi đi tìm ta đấy.
Thiên Nhất Đạo Quân dò hỏi:
- Đột nhiên tới tìm ta, nhất định có chuyện.
- Là có chuyện.
Kim Y Kỷ Ninh gật đầu, nói:
- Ta hiện tại bị vây ở Ngu Tinh Hải.
- Bị vây ở Ngu Tinh Hải?
Thiên Nhất Đạo Quân đứng lên, hắn không còn nhàn nhã nữa, trịnh trọng hỏi:
- Ngu Tinh Hải ở đâu?
- Tới gần Âm Dương Sinh Tử Luân.
Kỷ Ninh nói ra.
Sắc mặt Thiên Nhất Đạo Quân lúc này càng khó coi:
- Ngươi, tại sao ngươi chạy tới nơi đó? Ta cũng chỉ từng nghe nói qua Âm Dương Sinh Tử Luân, còn là nghe lão hữu đề cập tới, nghe nói Âm Dương Sinh Tử Luân là đáng sợ nhất trong Ngu Tinh Hải.
- Ngay cả chúa tể vĩ đại cũng không thể làm gì được nó, nếu như chúa tể cường ngạnh xông vào trong Âm Dương Sinh Tử Luân sẽ bị hủy diệt! Chúng vẫn còn dần dần biến lớn, nghe nói trong tương lai xa xôi chúng sẽ quét qua Ngu Tinh Hải, thậm chí quét qua cả vô tận cương vực, hủy diệt vô tận cương vực.
Kỷ Ninh gật đầu:
- Ta cũng nghe nói.
← Ch. 1279 | Ch. 1281 → |