← Ch.1374 | Ch.1376 → |
Từ thức thứ tám đến thức thứ mười là giai đoạn thứ nhất! Chỉ cần là người có thiên phú bên trên Tâm Kiếm Thuật, như vậy cho dù có khó học thì cũng sẽ có cơ hội học được rất cao.
Thức thứ mười một, thức thứ mười hai là giai đoạn thứ hai, nghe nói ở giai đoạn này. Thực lực của Tu hành giả ẽ bởi vì Tâm Kiếm Thuật mà tăng vọt, thế nhưng bất luận một thời đại nào, người có thể học được cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Thức thứ mười ba, thức thứ mười bốn là giai đoạn thứ ba. Dựa theo ghi lại, sau Tâm Kiếm Đế quân cũng có một vị đại năng đã đạt tới tầng thứ này. Về phần tên gì thì lại là một câu đố! Dựa theo ghi lại, người đạt tới tầng này thì thực lực sẽ có thay đổi, giống như quá độ về chất. Tâm Kiếm Thuật đối với việc gia tăng thực lực so với Vũ Trụ chi bảo còn kinh người hơn nhiều!
Thức thứ mười lăm! Gian đoạn cuối cùng này cũng chỉ có Tâm Kiếm Đế Quân ngộ ra! Một chiêu ở trong trận chiến, rõ ràng là kiếm tương đối yếu, thế nhưng lại vô hạn tiếp cận Chúa Tể.
- Nếu như ta có thể đạt tới được giai đoạn thứ ba. Lúc ta là Tứ bộ Đạo Quân, có lẽ có thể địch nổi Chúa Tể rồi.
Kỷ Ninh thầm nói.
Đây là một môn kiếm thuật nghịch thiên.
Cũng là một môn kiếm thuật khó tu luyện nhất.
Chiêu thức tiếp theo, thứ nó truy cầu chính là Tâm.
- Bắt đầu đi.
Trên đất bằng cao vạn trượng, sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh không ngừng thi triển, ngẫu nhiên có một kiếm mang theo hàm súc thú vị của Thiên Địa Chi Tâm, ngẫu nhiên có một kiếm bắt chước thức thứ tám Mạc Danh. Thứ Tâm Kiếm Thuật chú trọng chính là tâm, không phải là kiếm chiêu, cho nên muốn học đặc biệt khó. Kỷ Ninh ở trên Tâm lực có thiên phú rất cao, hiện nay lại càng là Đạo Quân đỉnh phong có Tâm chi thế giới lớn nhất. Thế nhưng lúc học vẫn cảm thấy cố hết sức, thế nhưng hắn cũng loáng thoáng có thể cảm nhận được một loại hương vị của thức thứ tám Mạc Danh.
Mạc Danh, cũng không phải là cố gắng.
Mà là tất cả đều theo bản tâm, đem tâm hoàn toàn dung nhập vào tỏng kiếm pháp, tất cả đương nhiên mà thành... Khi cảm thấy như vậy thì một chiêu này cũng đã thành.
Thức thứ tám này cũng coi như dễ lý giải, càng về sau thì lại càng thêm huyền ảo.
- Mạc Danh.
Một kiếm đánh ra, Tâm Lực vô hình tự nhiên dung nhập vào bên trên, không phải cố gắng làm cho nó dung nhập vào trong.
Trên thân kiếm mơ hồ hiện ra một tầng sương giống như lực lượng vô hình, lực lượng của kiếm uy lập tức tăng lên, ngay cả tốc độ cũng đã gia tăng lên một chút.
- Cảm giác thật là đặc thù.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh gào thét phi hành, những giáp sĩ kia đều lảo đảo té ngã, hoặc là bay ngược về phía sau, hoặc là lăn lộn bay lên:
- Đây là lần thứ nhất ta có loại cảm giác này, thi triển kiếm thuật lại có cảm giác toàn bộ thân thể như biến thành một thanh kiếm. Đây quả thực là một loại hưởng thụ, ta có cảm giác uy lực kiếm thuật của ta đã tăng lên được đại khái hai thành.
Thức thứ bảy Thiên Địa chi tâm, chỉ là nhập môn cho nên có thể xem nhẹ tác dụng tăng phúc của nó.
Thức thứ tám Mạc Danh đối với uy lực của kiếm thuật lại tăng lên hai thành! Cần phải biết, người có Chung Cực Kiếm Đạo như Kỷ Ninh, muốn tăng lên là chuyện rất là khó khăn.
- Bắc Minh, uy lực kiếm thuật của ngươi lại tăng lên rồi sao?
Cửu Trần đang liên thủ với Kỷ Ninh lập tức cảm thấy được Kỷ Ninh có biến hóa.
- Ha ha, ngươi một mực tăng lên, ta không thể tăng lên sao?
Tâm tình của Kỷ Ninh rất tốt, sau khi nghiên cứu Tâm Kiếm Thuật được hơn năm tháng, thức thứ tám đã được luyện thành. So với dự đoán của bản thân Kỷ Ninh còn nhanh hơn nhiều.
Bởi vì dựa theo rất nhiều ghi chép, muốn tu luyện Tâm Kiếm Thuật rất là khó khăn.
Thế nhưng Kỷ Ninh lại quên, luận kiếm thuật, hắn là tầng thứ ba Chung Cực Kiếm Đạo, luận Tâm Lực, lại là Tâm Lực Tu Hành Giả mạnh nhất hiện nay tỏng Cương vực vô tận.
- Ta tiến vào Xích Ba điện, cũng đã ngộ ra được hai đại tuyệt chiêu.
Cửu Trần đắc ý nói:
- Thực lực tăng lên so với ngươi còn nhiều hơn a.
- Cứ để cho ngươi đắc ý trong chốc lát.
Kỷ Ninh lại bắt đầu tìm hiểu thức thứ chín Tâm Túy.
- Loại cảm giác này thật sự là vô cùng tuyệt diệu.
Kỷ Ninh thi triển kiếm thuật, thậm chí lại còn nhắm mắt lại, bất quá hắn đối với chung quanh vẫn có thể hoàn toàn khống chế trong lòng bàn tay:
- Ta hiểu rồi, thi triển Tâm Kiếm Thuật quả thực sẽ khiến cho người ta trầm mê hưởng thụ, cực hạn của trầm mê chính là Tâm Túy.
Theo loại cảm giác này...
Vẻn vẹn lại qua đi sáu tháng.
- Tâm Túy.
Kiếm quang của Kỷ Ninh một lần nữa thay đổi.
Vốn mỗi một kiếm đều mang theo sương mù, mà bây giờ mỗi một kiếm rõ ràng đều mang theo sương mù vô hình nồng đậm hơn rất nhiều. Một kiếm xẹt qua lập tức giống như một đạo sương mù dày đặc thổi qua.
Sưu sưu xôn xao...
Chung quanh Kỷ Ninh đã không nhìn thấy được kiếm ảnh, mà thứ thấy chính là từng đạo sương mù dày đặc.
Phanh Phanh Phanh Phanh...
Thực lực của Kỷ Ninh tăng vọt, lập tức dễ dàng nghiền ép những giáp sĩ kia, đám giáp sĩ người trước ngã xuống, người sau lập tức tiến lên, điên cuồng kiên trì.
- Bắc Minh ngươi, ngươi lại tăng lên rồi sao?
Cửu Trần kinh ngạc.
- Ha ha...
Kỷ Ninh cười to:
- Ta nói rồi, để cho ngươi đắc ý một chút. Hiện tại ngươi đã biết rõ sự lợi hại của ta chưa.
Thức thứ chín Tâm Túy đã được luyện thành, biên độ tăng trưởng uy lực với kiếm thuật sợ rằng đã đạt tới năm thành rồi!
...
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Không có khả năng.
- Tốc độ tiến lên của bọn hắn sao lại nhanh như vậy cơ chứ?
Ở đằng sau Hành lang không gian, đám người Duyên Hổ Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân đang không ngừng ác chiến với đám giáp sĩ đều sợ ngây người. Ba người bọn hắn liên thủ ứng phó với giáp sĩ, hco nên so với hai người Kỷ Ninh, Cửu Trần còn có ưu thế hơn nhiều! Trước bọn khoảng cách giữa bọn hắn và Kỷ Ninh, Cửu Trần đang không ngừng thu nhỏ lại, dựa theo tính toán của bọn họ, có lẽ qua năm sáu năm có thể đuổi theo kịp bước chân của hai người trước.
Kỷ Ninh luyện thành Mạc Danh, ảnh hưởng chưa đủ lớn.
Hôm nay luyện thành thức thứ chín Tâm Túy, ảnh hưởng cũng rất rõ ràng!
- Thực lực của Bắc Minh Đạo Quân đã rất mạnh rồi, sao lại tăng lên nữa cơ chứ?
Thiên Tàn Đạo Quân nhíu mày.
- Bắc Minh Đạo Quân này tu hành còn chưa đủ một Hỗn Độn kỷ nguyên, không ngờ đã tới được cấp độ Đạo Quân đỉnh phong.
← Ch. 1374 | Ch. 1376 → |