← Ch.1393 | Ch.1395 → |
Sắc mặt của Kỷ Ninh đã sớm thay đổi, lập tức thi triển ra hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, dựa vào Vô Ảnh độn thuật, lập tức biến mất vô tung. Đối mặt với lực lượng như vậy, hắn nào dám ngạnh kháng cơ chứ.
- Duyên Hổ, Thiên Tàn, hai người các ngươi trông coi ở chỗ này trước. Hai người chúng ta vượt qua trước. Dựa theo ước định khi trước, sau khi lấy được trái cây, bốn người chúng ta sẽ chia đều.
Hiểu Mộng Đạo Quân truyền âm nói, hắn vô cùng rõ ràng, đạt được Lệnh Phù đoạt bảo vật. Chỉ dựa vào sức một mình, chỉ sợ sẽ không bảo vệ được. Bốn người bọn họ liên thủ thì mới có tư cách để cướp đoạt.
- Tốt.
Duyên Hổ Đạo Quân và Thiên Tàn Đạo Quân gật đầu.
Hắc Kiêu, Hiểu Mộng thì xông về phía xiềng xích bảy màu.
- Dừng lại cho ta.
Hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật của Kỷ Ninh thu nhỏ phạm vi lại, ngăn cản ở phía trước xiềng xích bảy màu. Nếu muốn bước lên xiềng xích bảy màu thì nhất định phải xông qua khu vực này.
Thân ảnh của Kỷ Ninh hiện ra, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, ngăn cản ở phía trước.
- Ngươi ngăn được một đám Đạo Quân như chúng ta hay sao?
Hiểu Mộng cười lạnh:
- Cổ Già Vương!
- Lên.
- Chúng ta lên bên trên.
Cổ Già Vương cũng suất lĩnh sáu gã Đạo Quân đỉnh phong xông vào bên trong.
Dù sao cũng mới hơn một tháng, mặc dù mượn bảo vật thời gian để luyện thành pháp môn sinh mệnh, thế nhưng cũng chỉ có một bộ phận luyện thành mà thôi.
- Ngươi không ngăn được chúng ta a.
Cổ Già Vương dẫn theo sáu gã Đạo Quân đỉnh phong, còn có Hiểu Mộng Đạo Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân, đồng thời xông vào bên trong.
Cổ Già Vương, Trần Vũ Ma Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân bốn người bọn họ cầm đầu, tổng cộng có trọn vẹn chín tên Đạo Quân đỉnh phong đồng thời phóng về phía Kỷ Ninh.
Lấy một địch chín?
Đừng nói là Kỷ Ninh, ngay cả Tửu Thánh cũng không làm được.
Chẳng những là chín tên Đạo Quân đỉnh phong xông về phía trước, Duyên Hổ Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân và bảy tên Đạo Quân khác cũng bắt đầu vây công Kỷ Ninh, muốn kiềm chế Kỷ Ninh.
- Hắn ta sẽ không ngăn được.
- Chúng ta có nhiều Đạo Quân như vậy, ai cũng không ngăn cản được a.
- Ha ha, chúng ta đi qua.
Những Đạo Quân đỉnh phong này đều tràn ngập tự tin.
Kỷ Ninh một mình đứng ở trước mặt xiềng xích bảy màu. Ba đầu sáu tay cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới bao phủ chung quanh. Đối mặt với đám Đạo Quân đỉnh phong đang đánh tới này, Kỷ Ninh chỉ bình tĩnh nhìn về phía bọn hắn.
Sưu...
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không thấy.
- Cẩn thận một chút, đừng để hắn ở bên ngoài đánh lén, Ám Sát Độn Thuật của hắn rất là quỷ dị.
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút.
Cả đám đều liên thủ công kích về bốn phía, đồng thời cũng đều thao túng bí thuật đối chiến với bí thuật, hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh, cứng đối cứng va chạm.
Hơn nữa bọn hắn cũng tiếp tục xông về phía trước.
Sưu sưu sưu...
- Chúng ta lên đây.
- Lên đây.
Chỉ thấy từng gã Đạo Quân đỉnh phong liên tiếp rơi xuống bên trên xiềng xích bảy màu. Trong tích tắc bọn hắn rơi xuống bên trên xiềng xích, cả đám đồng thời cảm giác được lực lượng vô hình bao phủ lấy bọn hắn. Khiến cho bên trên xiềng xích không có cách nào chém giết lẫn nhau được.
- Bên trên.
Cổ Già Vương cũng xông về phía trước.
Keng!
Một cái lỗ đen đột nhiên hiện ra rồi bao phủ Cổ Già Vương, một tiếng vang rất lớn vang vọng. Cả thân thể Cổ Già Vương đều bị đánh bay về phía sau.
Keng!
Hắc Kiêu Đạo Quân tay không tấc sắt, khả năng cận chiến rất mạnh. Thế nhưng theo một tiếng nổ vang kia cũng bị chấn bay ngược về phía sau.
- Cẩn thận, là tên Bắc Minh kia.
Đám người Cổ Già Vương, Hắc Kiêu Đạo Quân đều nổi giận.
Trong nháy mắt Kỷ Ninh ra tay, thân ảnh đã hiện ra. Hai con ngươi lạnh lẽo quét mắt nhìn về phía mấy người bọn hắn. Sau đó lại đột nhiên hư không tiêu thất rồi. Nếu như Kỷ Ninh muốn giết mấy người bọn hắn, chỉ sợ sẽ rất khó. Thế nhưng nếu muốn ngăn cản bọn hắn, dùng độ cao siêu của kiếm thuật Kỷ Ninh hiện tại. Lại thêm Tâm Kiếm Thuật hiện tại đã đủ để đánh bay một đám đối thủ.
- Ta cũng không tin.
Trên khuôn mặt non nớt giống như thiếu niên của Hiểu Mộng Đạo Quân kia mang theo sát ý, hai tay của hắn nắm lấy một thanh huyết nhận cực lớn.
- Lăn.
Sưu sưu.
Một đạo lưu quang huyết sắc vô cùng kinh diễm bỗng nhiên xuất hiện, nó giống như là cảnh sắc tuyệt mỹ nhất trên thế gian này, khiến cho người ta không khỏi trầm mê, khiến cho người ta không khỏi mê say. Cho dù Hiểu Mộng Đạo Quân đang thi triển ra một chiêu thì tâm thần cũng hoàn toàn đắm chìm vào trong một chiêu này. Thanh Huyết Nhận này chính là một thanh binh khí rất là huyền bí đặc thù, hắn si mê thanh binh khí này. Mà đạo của hắn cũng hoàn toàn phù hợp với thanh Huyết Nhận này.
- Rất nhanh, so với ta còn nhanh hơn.
Kỷ Ninh cả kinh.
Kiếm của hắn hôm nay đã rất nhanh rồi, thế nhưng lúc nhìn thấy đạo lưu quang huyết sắc kinh diễm tuyệt luân này thì Kỷ Ninh đã biết rõ, kiếm của mình so với đối phương còn chậm hơn một mảng lớn.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đồng thời thi triển. Lúc đối phó với đám người Cổ Già Vương, Hắc Kiêu Đạo Quân, Trần Vũ Ma Quân, Kỷ Ninh chỉ dùng một thanh kiếm để đánh lui bọn hắn. Thế nhưng khi đối mặt với Hiểu Mộng Đạo Quân hắn lại hoàn toàn không thể đánh ra được một kích kinh diễm như vậy. Cho nên Kỷ Ninh cũng không dám lãnh đạm một chút nào.
Sáu đạo kiếm hình sương mù xuất hiện, mỗi một đạo đều đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Keng keng keng...
Chỉ cần phòng ngự, cuối cùng cũng sẽ chiếm được một chút tiện nghi. Tuy rằng Quang Minh Vương, Lê Tinh cung chủ đã thua ở trong tay Hiểu Mộng Đạo Quân, thế nhưng lại vừa vặn đều có thể giữ được tính mạng.
Bởi vì cận chiến của Kỷ Ninh lại là hoàn mỹ chân chính.
Tuy rằng chiêu đánh ra là Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, thế nhưng trong nháy mắt kiếm quang đụng chạm đã chuyển hóa làm Chung Cực Kiếm Đạo chi Duy Tâm. Từ sau khi ngộ ra Chung Cực Kiếm đạo, kiếm của Kỷ Ninh, công kích chính là phòng ngự. Phòng ngự chính là công kích, tất cả đều có thể lập tức biến hóa, không có một tia khó khăn nào.
Oanh.
Cảm giác được lực lượng phản chấn liên tiếp truyền đến, Hiểu Mộng Đạo Quân cũng bị chấn cho lảo đảo lui xuống bên dưới. Trên mặt hắn tràn ngập vẻ khiếp sợ, lần thứ nhất, lần thứ nhất hắn ra chiêu lại bị áp chế chính diện!
Hắn ra chiêu, tuy rằng đám người Lê Tinh, Quang Minh Vương có thể bảo vệ được tính mạng, thế nhưng cũng rất là chật vật.
← Ch. 1393 | Ch. 1395 → |