Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1404

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1404: Phục sinh sư tỷ (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Ở đây ngoại trừ sáu vị bên ngoài này, còn có một chút tôi tớ, tùy tùng.

Ví dụ như có một gã thanh niên một sừng, khí tức rất là bình thường ở bên cạnh Mang Nhai Chúa Tể, ví dụ như một nữ tử áo bào trắng nhìn qua rất bình thường ở bên cạnh Kỳ Ẩn Đế Quân của Vĩnh Hằng nhất tộc.

- Tửu Thánh, tới đây.

Tiệt Ngũ Đế Quân phân phó một câu.

- Vâng.

Tửu Thánh ngoan ngoãn đến bên cạnh Tiệt Ngũ Đế Quân.

- Xích Thủy.

Minh Lan Chúa Tể cũng nhìn về phía Cửu Trần, Cửu Trần lập tức ngoan ngoãn bay qua, bay đến bên cạnh Minh Lan Chúa Tể.

Quay mắt về phía đại năng lãnh tụ của sáu thế lực lớn trong Cương vực vô tận, Kỷ Ninh hoàn toàn cảm nhận được áp lực, đồng thời cũng có chút kích động! Bởi vì chỉ cần hỏi bọn họ phương pháp xử lý, cứu sư tỷ là trực tiếp nhất a. Cho dù bọn hắn không làm được, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ biết rất nhiều tin tức.

- Bắc Minh, chúng ta cần một ít Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả.

Tiệt Ngũ Đế Quân của Hắc Ám quốc độ lập tức nói:

- Ngươi cần gì, cứ việc nói.

- Đừng nóng vội.

Đạo Minh Kim Tự Đế Quân lại lạnh nhạt nói:

- Hãy để cho Bắc Minh tự mình đưa ra điều kiện, bên nào cho nhiều chỗ tốt nhất thì Bắc Minh sẽ lựa chọn bên đó.

Đạo Minh là tuyệt đối là thế lực tài đại khí thô, cho nên mới mười phần tự tin như vậy.

- Tốt.

Mang Nhai Chúa Tể gật đầu.

- Để cho Bắc Minh tiểu hữu tự nói a.

Minh Lan Chúa Tể cũng nói.

- Bắc Minh tiểu hữu.

Phong Vũ Chúa Tể cũng nhìn về phía Kỷ Ninh.

Ba đại Chúa Tể có thực lực mạnh nhất, sống rất lâu, cũng là người tài đại khí thô. Cho nên bọn hắn vẫn dám so sánh cùng với Đạo Minh.

- Chư vị tiền bối.

Kỷ Ninh cung kính nói:

- Quả thực Bắc Minh có một chuyện muốn nhờ.

- Nói.

Kim Tự Đế Quân có chút tự tin.

Ba vị Chúa Tể khác, còn có Tiệt Ngũ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân cũng đều nhìn về phía Kỷ Ninh.

- Ta từng có một đạo lữ tình cảm chân thành.

Kỷ Ninh nói:

- Trước đây rất lâu cũng đã chết đi, ta tu hành cho tới bây giờ, mong muốn lớn nhất chính là muốn làm đạo lữ của ta sống lại.

Tửu Thánh và Cửu Trần nghe xong, đều có chút kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Ninh.

Làm đạo lữ sống lại?

Bọn hắn thật không ngờ trong lòng Kỷ Ninh lại ẩn giấu bí mật như vậy.

- Làm sống lại?

Phong Vũ Chúa Tể có hàng lông mày dài màu xanh lá kia khẽ động, có chút nghi ngờ nói:

- Có lẽ là hồn phi phách tán chân linh tịch diệt a? Nếu như chân linh không có tịch diệt, muốn làm sống lại cũng rất là dễ dàng.

- Đúng vậy.

Kỷ Ninh gật đầu.

Lập tức ba vị Chúa Tể ở đây cùng với ba vị Đế Quân khác đều nhìn nhau.

- Để ta tới hỏi hắn a.

Minh Lan Chúa Tể nói, mấy vị khác cũng đều gật đầu.

- Bắc Minh, ta hỏi ngươi, vị đạo lữ này của ngươi khi chết, thực lực có từng đạt tới Thế Giới cảnh hay không?

Ánh mắt của Minh Lan Chúa Tể có chút nhu hòa, thanh âm cũng vô cùng ôn hòa.

- Chưa từng.

Kỷ Ninh lập tức nói:

- Lúc ấy nàng chỉ vẻn vẹn là một Thiên Tiên mà thôi.

Minh Lan Chúa Tể khẽ gật đầu:

- Ồ, thực lực yếu kém, như vậy còn có hi vọng làm nàng sống lại.

Kỷ Ninh nghe xong có chút cuồng hỉ.

- Ta lại hỏi ngươi, nàng chết ở đâu?

Minh Lan Chúa Tể hỏi:

- Là Vĩnh Hằng giới? Có phải là Hỗn Độn thế giới? Có phải chết ở trong hư không? Có phải là Dị Vũ Trụ hay không?

- Nàng chết ở trên quê nhà của ta, bên trong một tòa Hỗn Độn thế giới.

Kỷ Ninh lập tức nói.

- Bên trong Hỗn Độn thế giới?

Minh Lan Chúa Tể nhíu mày:

- Phiền toái.

- Phiền toái?

Trong lòng Kỷ Ninh lập tức run rẩy.

- Chết ở Vĩnh Hằng giới, muốn làm sống lại rất là đơn giản. Chỉ cần có được thực lực Chúa Tể là có hi vọng có thể làm được.

Minh Lan Chúa Tể giải thích, nói:

- Chết ở Dị Vũ Trụ, độ khó khi làm sống lại sẽ cao hơn một ít. Chết ở Hỗn độn thế giới hoặc là hư không, khả năng làm sống lại sẽ rất là khó khăn. Mặc dù đạo lữ của ngươi chỉ vẻn vẹn là một Thiên Tiên, như vậy vẫn không phải là chuyện mà chúng ta có thể làm được.

Sắc mặt Kỷ Ninh lập tức thay đổi.

- Bắc Minh.

Mang Nhai Chúa Tể ở bên cạnh nói:

- Ở bên trong Vĩnh Hằng giới đều có quy tắc mà Vĩnh Hằng Đế Quân định ra, là bản nguyên do Đế Quân sáng tạo ra. Nói thiên địa là bóng đêm thì sẽ là bóng đêm vĩnh viễn. Nói Không có cách nào phi hành, như vậy sẽ thật sự không có cách nào phi hành được. Trừ phi dùng lực phá pháp, thực lực đủ mạnh thì mới có thể chống cự lại những quy tắc này. Vĩnh Hằng giới đã có bổn nguyên đơn giản, sinh linh bên trong Vĩnh Hằng giới chết đi thì sẽ trở về bổn nguyên của Vĩnh Hằng giới. Muốn nghịch chuyển Thời Không làm sống lại một Thiên Tiên, chỉ cần chống cự lại Vĩnh Hằng giới cắn trả là được. Lực cắn trả của Vĩnh Hằng giới khá yếu, các Chúa Tể bình thường cũng có thể làm được.

- Dị Vũ Trụ, bình thường sẽ lớn bằng một tòa Vực Giới. Ngươi cũng đã đi qua một lần Dị Vũ Trụ.

Mang Nhai Chúa Tể nói:

- Cho nên có lẽ ngươi cũng hiểu rất rõ, Dị Vũ Trụ cũng có bản nguyên của chính mình! Hơn nữa bản nguyên của nó lại càng hoàn thiện thêm.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Mỗi một tòa Dị Vũ Trụ đều có bản nguyên của riêng mình, nếu có Tu hành giả chết ở trong đó, chân linh cũng sẽ trở về bổn nguyên của Dị Vũ Trụ. Muốn làm sống lại, chỉ cần chống cự lại bổn nguyên của Dị Vũ Trụ cắn trả là đủ.

Mang Nhai Chúa Tể nói.

- Về phần Hỗn độn thế giới và hư không, chúng không có bổn nguyên thuộc về mình, cho nên sau khi chân linh tịch diệt đều là trở về vũ trụ Hỗn Độn. Cho nên nếu muốn làm cho đạo lữ ngươi sống lại, cần phải chống cự vũ trụ Hỗn Độn cắn trả, đáng sợ hơn rất nhiều.

Mang Nhai Quốc Chúa Tể nói.

Nếu như ở trong Vĩnh Hằng giới thì làm sống lại là dễ dàng nhất?

Ở trong Dị Vũ Trụ muốn làm sống lại rất khó?

Vũ trụ Hỗn Độn, làm sống lại là nơi khó khăn nhất?

Kỷ Ninh nghe xong sắc mặt lập tức trở nên khó coi:

- Vực Giới là cái gì? Hỗn Độn vũ trụ là cái gì?

Hắn nhớ rõ, Ngu Tinh Hải ở bên trong Tinh Hà nhất tộc quê nhà hắn chính là Khổng Liên Vực Giới, Khổng Liên Vực Giới bởi vì một trận đại chiến mà bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ, cho nên Tinh Hà nhất tộc mới di chuyển chạy trốn chết.

- Cương vực vô tận chúng ta chính là một tòa Vực Giới.

Mang Nhai Chúa Tể nói:

- Tên là Viêm Long Vực Giới.

- Vũ trụ Hỗn Độn, là đầu nguồn của tất cả, vô biên vô hạn...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)