← Ch.1456 | Ch.1458 → |
- Đợi một lát hai người các ngươi sẽ phải lập lời thề, tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi đây đều không thể tiết lộ ra ngoài.
Nam tử mặc trường bào màu đen trịnh trọng nói.
- Ta đã hiểu.
- Tiền bối yên tâm.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều đáp, Kỷ Ninh càng có chút nóng bỏng nhìn chằm chằm vào vật thể hình dáng quả trứng hình bầu dục kia.
- Ở trong Vũ Trụ Hỗn Độn, một phương phương vực giới cũng không phải là có thể luôn tồn tại Vĩnh hằng, cũng có nguy hiểm bị diệt vong.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Có rất nhiều Hỗn Độn thai nghén ra một ít thiên thể đáng sợ, như là Thủy Kính chu, Âm Dương Sinh Tử Luân, Diệt Tuyệt Tinh Thần... thiên thể mà những thứ này thai nghén ra, đều khiến cho các Chúa Tể không thể làm gì được. Rất dễ dàng đã diệt một tòa vực giới, mặc dù là Chí Tôn, chỉ sợ cũng phải trả một cái giá không nhỏ thì mới có thể giải quyết được.
Kỷ Ninh, Cửu Trần có chút giật mình.
Viêm Long Vực gặp Âm Dương Sinh Tử Luân uy hiếp, không nghĩ tới ở trong Vũ Trụ Hỗn Độn, thiên thể có thể so sánh được với Âm Dương Sinh Tử Luân vẫn còn có nhiều cái như vậy a?
- Thủy Kính chu, Âm Dương Sinh Tử Luân, Diệt Tuyệt Tinh Thần... những thứ này cũng không phải sinh mệnh.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ còn có thể thai nghén ra một loại sinh mệnh đáng sợ nhất gọi là Hỗn Độn Nguyên Thú. Tục truyền, bọn chúng là thứ được thai nghén ra ở trong bản nguyên của Hỗn Độn Vũ Trụ, về sau bọn chúng rời đi, phiêu bạt lữ hành ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ. Ngẫu nhiên gặp phải một cái vực giới nào thì bọn chúng sẽ ăn sạch cái vực giới này.
- Hỗn Độn Nguyên Thú, từ nhỏ đã có được thân thể hầu như không thể xóa nhòa, số lượng của bọn chúng cực kỳ thưa thớt, trí tuệ cũng tương đối thấp. Giống như là trẻ con phàm tục vậy. Bất quá đều cực kỳ cường đại, cũng chỉ có Chí Tôn mới có thể đánh chết được nó. Mà Dị Vũ Trụ Chi Chủ đối mặt với nó cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống cự lại mà thôi.
- Thiên Diệp Thanh Linh này là đồ ăn mà Hỗn Độn Nguyên Thú thích nhất.
Nam tử mặc trường bào màu đen nhìn Kỷ Ninh và Cửu Trần, nói:
- Mà một quả Thiên Diệp Thanh Linh này đã bị chủ nhân Ba Lâm Chí Tôn của ta luyện chế qua a. Đã đổi thành Pháp bảo rồi. Bắc Minh, ngươi chỉ cần trích máu là có thể đơn giản luyện hóa được nó. Sau khi luyện hóa, nếu như có một ngày có thể gặp được Hỗn Độn Nguyên Thú, ném ra Thiên Diệp Thanh Linh này là có thể để cho Hỗn Độn Nguyên Thú ăn hết... Như vậy, một khi nó ăn hết, viên Thiên Diệp Thanh Linh đã đổi thành pháp bảo này sẽ khống chế Hỗn Độn Nguyên Thú, khiến cho nó trở thành tôi tớ của ngươi, nghe ngươi hiệu lệnh.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nghe vậy không khỏi líu lưỡi.
- Dùng Thiên Diệp Thanh Linh này là có thể mời Chí Tôn nghịch chuyển thời không phục sinh đượcThiên Tiên hay không?
Kỷ Ninh không nhịn được nói.
- Không được, chỉ vẻn vẹn một quả Thiên Diệp Thanh Linh cũng không có tư cách kia.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Bất quá, nếu như ngươi có thể tìm tới được một đầu Hỗn Độn Nguyên Thú, để cho nó ăn Thiên Diệp Thanh Linh. Dùng một đầu Hỗn Độn Nguyên Thú làm cái giá cũng đủ để mời Chí Tôn xuất thủ.
- Hỗn Độn Nguyên Thú quá thưa thớt, mà Hỗn Độn Vũ Trụ mênh mông, quá lớn a. Muốn gặp phải nó, thật sự phải xem vận khí.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói.
- Tốt rồi, thứ nên cho các ngươi ta cũng đã cho các ngươi, nhớ kỹ, tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây không nên tiết lộ ra ngoài.
Nam tử mặc trường bào màu đen nhắc nhở.
- Vâng.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều lập lời thề.
Sau đó Kỷ Ninh và Cửu Trần cũng cảm giác được không gian dịch chuyển, hai người bọn họ lại trở về bên trong di tích của Tây Tư tộc.
- Ta sẽ rời đi.
Pho tượng dị thú kia phát ra thanh âm, bỗng nhiên lập tức biến thành dị thú sư tử có ba cái đầu, lập tức hóa thành lưu quang, bay ra bên ngoài:
- Nếu như các ngươi có thể hợp đạo thành công, có lẽ còn có cơ hội gặp lại.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều đưa mắt nhìn dị thú rời đi.
...
Rất nhanh.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đã đi ra khỏi di tích của Tây Tư tộc, về tới mặt đất của ngôi sao.
Phương thế giới này trải qua mấy ức năm phát triển, hiện tại Bắc Minh cung quyền thế ngập trời, mà ba đại gia tộc lại đều co đầu rút cổ trong gia tộc, căn bản không dám đi ra.
Ba đại gia tộc, quá sợ hãi, Tộc trưởng mà bọn hắn dựa vào đều bị giết chết, đương nhiên bọn hắn sẽ không dám đi mạo hiểm, mà tất cả lại có một ước định:
- Sau mười vạn tám nghìn Hỗn Độn kỷ nguyên, ba đại gia tộc chúng ta lại một lần nữa xuất thế. Khi đó, nhất định Bắc Minh Đạo Quân đã chết rồi. Ta không tin Đạo Quân yêu nghiệt như thế còn có thể hợp đạo thành công.
Dưới Kỷ Ninh, Cửu Trần âm thầm xem xét, bọn hắn cũng không có cách nào phá vỡ được trận pháp cấm chế của ba đại gia tộc, cho nên cũng chỉ có thể âm thầm lặng lẽ đi ra.
- Đi, trở về.
- Quay về Cương vực vô tận.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đem một ít bảo vật lấy được ở nơi hạch tâm Tây Tư tộc ra phân cho mọi người, sau đó bước lên trên đường về.
Dùng sự huyền diệu Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết của Kỷ Ninh hiện tại, so với lúc đến đã lợi hại hơn không ít. Hai người hành tẩu trong bóng đêm, lần lượt xé rách thời không, vẻn vẹn trải qua hơn ba trăm năm, Kỷ Ninh và Cửu Trần đã trở về Cương vực vô tận.
Trong Vô Tận Cương Vực cảnh.
Một khe hở không gian nứt ra bên cạnh một ngôi sao nóng cháy như quả cầu lửa, thiếu niên áo trắng và nam nhân áo bạc bước ra.
Cửu Trần vui sướng cười lớn:
- Trở lại rồi, ha ha ha, đã về Vô Tận Cương Vực! Luôn đi trong hắc ám vô tận không thấy sinh mệnh nào, không thấy vì sao nào, không thấy thế giới hỗn độn nào, cảm giác cô độc đó thật khó chịu. Các Vĩnh Hằng Đế Quân chọn phiêu bạt trong bóng tối trăm vạn hỗn độn kỷ để đi vực giới khác, ta tưởng tượng thôi đã thấy rét run rồi.
Kỷ Ninh cười nói:
- Chờ chúng ta hợp đạo thành công, có tuổi thọ vĩnh hằng có lẽ cũng sẽ có ý nghĩ giống vậy.
Cửu Trần hào hùng nói:
- Ừ, hợp đạo thành công! Nhất định hợp đạo thành công! Lần này đi Ma Tượng Thạch Bích thật là lời to, giúp ích cho ta không thua gì Dịch Ba giới.
Kỷ Ninh gật đầu.
Đúng là thu hoạch rất lớn, hai người đều ghi lại đạo chỉ dẫn của Chí Tôn, đó là thu hoạch lớn nhất. Thứ hai là Kỷ Ninh được đến Thiên Diệp Thanh Linh và mười hai khôi lỗi cấp Đế. Cửu Trần được lệnh bài Chí Tôn và sáu khôi lỗi cấp Đế. Ngoài ra gom hét vùng đất trung tâm di tích Tây Tư tộc.
← Ch. 1456 | Ch. 1458 → |